Thần Đạo Đan Tôn

Thực sự khó giết!

Y Thái Thư toàn lực xuất thủ, hắn đánh ra mười đạo công kích, lúc này mới tiêu diệt tám mươi đầu Địa Long, nhưng Lăng Hàn lại vung tay lên, lại có tám mươi đầu Địa Long xuất hiện.

Còn chơi như thế nào?

Y Thái Thư xuất thủ lần nữa, Địa Long giảm bớt, hắn vừa diệt xong, Lăng Hàn lại vung tay, Địa Long lại sinh ra, không nên quá nhẹ nhõm.

Lực lượng cấp Tôn Giả sôi trào, cũng tạo thành phá hư to lớn cho Tuyên Vũ tinh, dù có đám người Đế Tử Minh toàn lực bảo trì, sơn cốc cũng bị san bằng thành bình địa.

Phải biết, Tôn Giả chiến đấu có thể hủy diệt tinh cầu, trừ phi nơi này sớm có bố trí, tinh cầu làm sao chịu nổi giày vò như vậy?

– Bảy mươi phần tiên khí, tám mươi phần tiên khí.

Lăng Hàn đang đếm, dáng vẻ chọc người ta thổ huyết.

Khốn kiếp!

Y Thái Thư im lặng.

Nói đến chiến lực chân thực, hắn đường đường Tôn Giả, muốn giết một Giáo Chủ còn không đơn giản?

Hết lần này tới lần khác, Lăng Hàn lại là Trận Đạo Tông Sư, linh hồn lực càng cường đại đến kinh người, một hơi có thể gọi ra tám mươi đầu Địa Long, hắn cần hao phí chút tay chân mới tiêu diệt được.

Tiếp tục như thế, hắn sẽ giết tới khi nào?

Hắn không thể không cân nhắc một vấn đề, vạn nhất hắn không giết được Lăng Hàn thì sao?

Tê, vậy hắn phải bỏ ra bao nhiêu phần tiên khí? Hơn nữa còn là tiên khí bát tinh!

Từ số lượng mà nhìn cũng đủ làm cho Huyết Diễm Đế tộc phá sản.

Nghĩ đến đây, công kích của hắn càng nhanh, đánh tan Địa Long càng nhiều, hắn muốn cho Lăng Hàn một kích trí mạng, nhưng mà, thế công của hắn càng nhanh, tiên khí của Lăng Hàn càng nhiều.

– Một trăm phần, một trăm năm mươi phần cảm ơn, cảm ơn.

Lăng Hàn rất thành khẩn.

Thực sự là thành khẩn, ai tặng ngươi hơn một trăm phần tiên khí bát tinh, ngươi sẽ không thành khẩn cảm kích đối phương?

Không có!

Y Thái Thư rống to, hiện tại hắn cần làm chính là đánh thắng niệm lực của Lăng Hàn, nhưng nhìn Lăng Hàn thành thạo Địa Long dễ dàng như thé, vô cùng có thể là lực lượng của hắn sẽ hao hết trước.

Trận sư, trên đời này số lượng ít đến thương cảm, nhưng một khi tu thành tông sư thậm chí thánh sư, tất cả đều có chiến lực khủng bố, một người chính là một chi quân đội.

– Ngừng ngừng ngừng!

Lăng Hàn kêu lên.

– Thắng bại chưa phân, vì cái gì kêu dừng?. Đam Mỹ H Văn

Y Thái Thư quát, trên mặt không còn bình tĩnh được nữa, chỉ có tức hổn hển.

Lăng Hàn hỏi lại:

– Ngươi có thể lấy ra bao nhiêu phần tiên khí bát tinh, trong nội tâm ngươi không rõ sao?

Cái này!

Y Thái Thư cảm thấy bị người ta đâm một đao, đau quá.

Nếu như là chiến đấu bình thường, không quan trọng, cứ đánh cho tới khi phân sinh tử. Nhưng mà, hiện tại bọn họ còn có đổ ước, Lăng Hàn cản hắn một chiêu hắn sẽ cho một phần tiên khí bát tinh.

Hiện tại tính toán sổ sách thì sắc mặt hắn tái nhợt.

– Ngươi không còn dám chiến sao?

Y Thái Thư quát.

Lăng Hàn khoát khoát tay:

– Muốn chiến có thể, phiền phức thanh toán sổ sách trước. Cửa hàng nhỏ, thiếu nợ không nổi.

Tất cả mọi người lộ ra vẻ mặt cổ quái, ngươi mở tiệm sao?

– Ta không có nhiều tiên khí như vậy!

Y Thái Thư lớn tiếng nói.

Đừng nói hắn không có, cho dù toàn bộ Huyết Diễm Đế tộc cũng không có, thậm chí tất cả Đế tộc gộp lại cũng không có.

Hơn một trăm phần tiên khí bát tinh đấy, cũng không phải hơn một trăm phần tiên khí.

Lăng Hàn thở dài:

– Nghèo không nên đánh bạc, làm gì mạo xưng trang hảo hán?

Ngươi!

Phốc, Y Thái Thư phun máu tươi, hắn tức giận thổ huyết.

– Tỷ phu quá tuyệt!

Trì Mộng San kích thích kêu lên, nàng đang khoa tay múa chân.

Đến, nàng lập tức bị trấn áp.

Trì Mộng Hàm tươi cười, đây chính là nam nhân nàng nhìn trúng!

– Lăng Hàn, ngươi dựa dẫm trận đạ thì tính là năng lực gì?

Có thế hệ hoàng kim kêu lên.

Không có người ứng hòa.

Thời điểm đối địch, chỉ cần có thể thắng, thủ đoạn gì không thể dùng? Trận đạo là mất mặt sao?

Đương nhiên không!

Cho nên, đây là hắn cưỡng từ đoạt lý, cũng tô son trát phấn lên mặt thế hệ hoàng kim mà thôi.

– Ta đến chiến ngươi!

Một tên Tôn Giả nhảy ra ngoài, hắn không phải thế hệ hoàng kim, thậm chí không phải Đế tử, hắn chính là đạo tử mới đột phá không lâu.

Đương nhiên, tuổi của hắn cũng đã lớn, đã vượt qua một vạn tuổi, nhưng đặt ở Tôn Giả thì hắn rất trẻ tuổi.

Lăng Hàn lắc đầu.

– Thế nào, không dám sao?

Tên Tôn Giả này nói, hắn tên là Mã Bang Dạ, hơn nữa chỉ là Tôn Giả nhất tinh.

A, mặc dù cùng là Tôn Giả nhất tinh, nhưng thế hệ hoàng kim mạnh hơn đạo tử bao nhiêu?

Ngay cả Y Thái Thư cũng không thể giải quyết Lăng Hàn, Mã Bang Dạ dựa vào cái gì đánh một trận.

– Ta chỉ là Tôn Giả nhất tinh bình thường, như thế nào, ngươi liền dám đánh với ta một trận hay không?

Hắn nói.

Việc này rõ ràng là gièm pha chính mình, là Tôn Giả lại làm như thế, hiển nhiên Mã Bang Dạ đang nịnh bợ Đế tộc.

Lăng Hàn cười:

– Đều nói cửa hàng nhỏ, thiếu nợ không nổi, cho nên, mời thanh toán tiền nợ đi.

Khốn kiếp, làm sao có thể nói như thế?

Hơn một trăm phần tiên khí bát tinh đấy!

Lăng Hàn bày ra dáng vẻ không trả nợ không đánh, các Đế tử đều bất đắc dĩ.

Bọn họ đã thả lời khắp thiên hạ, chỉ cần Lăng Hàn dám đến, khẳng định sẽ cho Lăng Hàn đánh một trận công bằng.

Có thể nuốt lời hay không?

Nếu thật nuốt lời, Đế tộc sẽ mất hết thể diện, thậm chí sẽ bị thiên địa khí vận vứt bỏ, không có một tên Đế tử nào có thể thành Đế.

Bọn họ tuyệt đối không cho phép.

Hiện tại bọn họ lại bị quy tắc ràng buộc.

Đế tử vừa thương lượng, quyết định tập thể xuất tiền giao tiên khí cho Lăng Hàn.

Bọn họ ra lệnh một tiếng, rất nhiều Đế tộc đều vận chuyển.

Thế hệ hoàng kim đều đã bước vào Tôn Giả, phân lượng trong gia tộc càng ngày càng nặng, hoàn toàn có thể để làm gia tộc vận chuyển.

Chỉ ba ngày mà thôi, đại lượng tiên khí được chở tới.

– Tiên khí bát tinh chỉ có bảy mươi hai phần, còn lại dùng tiên khí khác bổ sung.

Đế Tử Minh nói.

Không sao, hiện tại cứ nhìn Lăng Hàn đắc ý, ngược lại quay đầu làm thịt hắn, đồng dạng có thể thu hồi tiên khí.

Chỉ cần không dính bẫy của gia hỏa này, không cần đánh cược với hắn

– Được.

Lăng Hàn cười nói, hết sức hài lòng.

Hắn cũng không nghĩ tới, đào hố cho Y Thái Thư lại thu hoạch lớn như vậy.

Không tệ, không tệ.

Thu lấy đại lượng tiên khí, Lăng Hàn ho khan và nói với Mã Bang Dạ:

– Hiện tại, ngươi đánh cược với ta chứ?

Sắc mặt mọi người cổ quái, Lăng Hàn lừa gạt tiên khí thành nghiện, còn đánh bạc?

Mã Bang Dạ cười nói:

– Tốt.

– Ngươi có tiên khí sao?

Lăng Hàn cười nói.

Mã Bang Dạ lắc đầu:

– Chúng ta không cá cược tiên khí mà là đánh cược mệnh!

Cược mệnh!

– Ngươi thắng, mạng của ta là của ngươi, ngươi thua, mạng của ngươi là của ta.

Mã Bang Dạ nói.

Tất cả mọi người biết rõ, Mã Bang Dạ nhất định vỗ mông ngựa Đế tộc, nhưng vấn đề là, ngươi cũng chỉ là Tôn Giả nhất tinh, dựa vào cái gì giải quyết chuyện mà Y Thái Thư không giải quyết được?

Lăng Hàn cười cười:

– Ngươi là một Tôn Giả, đánh cược mệnh với Giáo Chủ?

Công bằng sao?

Căn bản chính là nói đùa, Tôn Giả có thể nghiền ép Giáo Chủ, Lăng Hàn bất đồng, hắn là trận đạo tông sư, tám mươi đầu Địa Long cùng xuất hiện, thế hệ hoàng kim Y Thái Thư cũng phải bất đắc dĩ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui