Thần Đạo Đan Tôn

– Lão Thiết, ngươi cũng quá trâu bò, chết còn có thể xác chết vùng dậy, vách quan tài cũng không ép nổi!

Tỉnh Hạo Nhiên thì thào.

Mặc dù hắn nói chuyện rất nhỏ nhưng bây giờ bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, giọng nói của hắn đều truyền vào tai mọi người.

Lúc này, tất cả mọi người trợn mắt nhìn hắn.

A, tại sao các ngươi trừng ta?

Tỉnh Hạo Nhiên làm biểu lộ không hiểu nhìn mọi người.

Nhưng mà, hiện tại không ai có tâm tư để ý tới hắn.

Người trong quan tài không quản là cái gì, kẻ bên trong sắp đi ra.

Ánh mắt mỗi người đều nhìn vào quan tài, trái tim đập rộn lên, khẩn trương đến cực hạn.

Vào lúc này, chỉ thấy một cái tay vươn ra khỏi quan tài.

Khốn kiếp, thật sự là xác chết vùng dậy?

Nắp quan tài bị đẩy ra, chỉ thấy một nam tử ngồi dậy, hắn mặc trên người trường bào màu đen, còn tỏa ra khí phách tuyệt thế.

Mọi người chấn kinh nhưng lại thở ra nhẹ nhõm.

Nam tử này không có mạnh như bọn họ nghĩ.

Trong suy nghĩ của mọi người, phía dưới Thánh Nhân thi tháp ít nhất cũng mai táng Thánh Nhân cửu tinh, thậm chí Chuẩn Đế.

Nhưng nam tử chỉ có thực lực Tứ Cực cảnh.

Mặc dù Tôn Giả cũng rất mạnh, nhưng chung quy không có khủng bố như trong tưởng tượng.

Lại nói, nơi này cũng không thiếu Tôn Giả, hơn nữa còn có Tôn Giả cửu tinh thế hệ hoàng kim, cho nên có gì phải sợ?

– Ngươi là ai?

Hàn Vân lớn tiếng kêu lên.

Nam tử trên quan tài nhìn quét qua, hắn nhìn Hàn Vân sau đó nhìn sang đám người chung quanh:

– Sâu kiến nho nhỏ cũng dám ra lệnh với ta?

Gọi Đế tử là sâu kiến?

– Ngươi đung slaf không biết chữ “chết” viết như thế nào!

Hàn Vân cười lạnh nói.

Hắn muốn xuất thủ, lại bị một tên đạo tử ngăn lại, cười nói:

– Giết gà sao lại dùng đao mổ trâu, để tại hạ xuất thủ thay Đế tử.

Hàn Vân nghĩ nghĩ, hắn gật đầu với tên vuốt mông ngựa:

– Cũng tốt.

Hắn không biết thực lực của người trong quan tài, cho nên, vừa vặn mượn tay người khác dò xét.

Tên đạo tử vui vẻ, hiển nhiên hắn đã ôm đùi Đế tử.

Hắn xoay người quát nam tử trong quan tài:

– Cuồng đồ lớn mật, còn không mau quỳ xuống xin lỗi Đế Tử Vân!

– Đế Tử Vân?

Nam tử trong quan tài thì thào, sau đó hắn cười nói:

– Thì ra là hậu duệ Đế tộc, khó trách phách lối như vậy.

– Cuồng đồ!

Tên đạo tử hét lớn vàgiết ra ngoài.

Nam tử trong quan tài không thèm nhìn tên đạo tử đang đánh tới, nhưng thời điểm tên đạo tử giết tới gần thì hóa thành mưa máu.

Cái này!

Tất cả mọi người chấn kinh, cũng nhíu mày suy nghĩ.

Mặc dù tên đạo tử nịnh nọt, nhân cách làm cho người khác khinh thường, nhưng hắn là Tôn Giả hàng thật giá thật, thế mà không ngăn nổi một chiêu, trực tiếp bị người ta đánh nổ, việc này cũng quá kinh người.

Nam tử trong quan tài cũng chỉ là Tôn Giả mà thôi.

Nam tử trong quan tài duỗi lưng một cái, hắn lộ ra dáng vẻ lười biếng, hắn nhìn mọi người và cười nói:

– Nếu ta đã xuất thế, các ngươi cũng nên dùng máu tươi hoan nghênh ta đi.

Hắn vươn người đứng dậy, oanh, khí tức cường đại lưu chuyển giống như gió lốc quét qua, mọi người không tự chủ lui về phía sau mấy bước.

– Các hạ, khẩu khí của ngươi thật lớn!

Có Đế tử cười lạnh, muốn dùng bọn họ huyết tế, thật khôi hài.

Tất cả người nơi này đều là vương giả trẻ tuổi!

– Ngươi có quan hệ gì với Hắc Quỳ Đế tộc?

Đồng Khiếu hỏi, đây là việc hắn hiếu kỳ.

Nam tử trong quan tài nhìn Đồng Khiếu, hắn nói:

– Thì ra là hậu đại bản tộc! Hừ, huyết mạch thấp như vậy, thật sự là ném mặt mũi Hắc Quỳ nhất tộc!

Cái gì, hắn cũng là người Hắc Quỳ Đế tộc?

Tất cả mọi người giật mình, mặc dù trước đó bọn họ có suy đoán, nhưng từ trong miệng đối phương đạt được chứng thực vẫn làm bọn họ hoảng hốt.

Đây là lão quái vật ngủ say bao nhiêu năm?

Lăng Hàn suy nghĩ, hắn nhớ tới Đế Vô Cực.

Hiển nhiên Đế Vô Cực thuộc về Yêu Lang Đế tộc, nhưng có khác với Yêu Lang Đế tộc, trong lời nói luôn mang theo khinh bỉ.

Hơn nữa, kèn lệnh Đại Đế không ảnh hưởng được hắn.

Tình huống của nam tử trong quan tài cũng giống như thế?

Nam tử trong quan tài cười nói:

– Đám tiểu tử các ngươi không có bao nhiêu thực lực nhưng thái độ rất phách lối. Ta nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, ta sẽ cho các ngươi biết rõ cái gì gọi là tuyệt đại thiên kiêu.

Hắn duỗi ra ngón tay ngoắc ngoắc:

– Ngươi, có thể cản ta một chiêu không?

Đối phương là một tên thế hệ bạch ngân, Tôn Giả tứ tinh.

Tên Đế tử kia giận dữ, vừa định nói chuyện, không nghĩ nam tử trong quan tài đã xuất thủ, tùy ý búng một ngón tay, một tia sáng đánh về phía hắn.

Tên Đế tử vội vàng chống đỡ, nhưng hai tay đã bảo hộ trước người cũng vô dụng.

Phốc, hai tay hắn bị đánh xuyên qua, tia sáng kia đánh xuyên qua người hắn.

Còn tốt, bị đánh trúng là ngực phải, tránh đi trái tim, nếu không, Tôn Giả bị đánh nát trái tim, dù không chết nhưng khẳng định sẽ bị thương nặng.

– Ngươi!

Nam tử trong quan tài chỉ vào một người, đó là thế hệ hoàng kim, Tôn Giả bát tinh.

Hắn vừa chỉ tới, ánh sáng bay tới đánh xuyên qua thân thể thế hệ hoàng kim.

Hai chiêu bại hai tên Đế tử, hơn nữa nếu không phải hắn không nhắm vào đầu, hai người này đã chết.

Mọi người đều sợ hãi, trước đó Tôn Giả tứ tinh cũng thôi, nhưng Tôn Giả bát tinh cũng bại trong một chiêu, đám người đã sợ hãi không nhỏ.

– Ngươi!

Nam tử trong quan tài chỉ vào Hàn Vân, hắn xuất ra một chỉ.

Bành!

Hàn Vân vội vàng đón đỡ, thân thể vừa đánh vừa lui về phía sau, sau khi lui vài trăm trượng mới dừng lại, nhưng một kích này cũng bị ngăn cản, mặc dù trên cánh tay còn có từng đạo tiên khí bốc lên.

– Nha.

Nam tử trong quan tài kinh ngạc, dường như hắn cũng giật mình khi không thể đánh bại đối phương trong một chiêu.

– Ngươi không tệ, có thể ngăn cản một kích của ta.

Đường đường thế hệ hoàng kim, không có bị đánh bại trong một chiêu là có thực lực?

Đây là lời khen sao?

Hàn Vân giận dữ, cũng không có xúc động phản kích.

Đối thủ này thật mạnh!

Ánh mắt nam tử trong quan tài nhìn quét qua, nhìn bốn người Lăng Hàn và dừng lại trên người Hầu ca.

– A, ngươi là hậu duệ Đấu Chiến Thánh Hoàng sao?

Hầu ca vác gậy lên vai, nói:

– Chính là Tôn gia gia nhà ngươi!

– Ha ha, Đấu Chiến Thánh Hoàng một mạch, tất cả đều có tính tình nóng nảy, nói chuyện không có đầu óc, cho nên nhân khẩu mới thưa thớt như vậy.

Nam tử trong quan tài nói:

– Nếu để ta gặp được, cứ giết một tên là tốt rồi.

Hắn vươn người đứng dậy và tấn công Hầu ca.

Hầu ca không sợ, hắn quát một tiếng và vung gậy tấn công liên tiếp.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người đại chiến, mỗi một kích qua đi đều có uy năng kinh khủng bộc phát, đừng nói Giáo Chủ không ngăn cản được, cho dù là Tôn Giả cũng phải nhíu mày.

Khốn kiếp, đều là cấp Tôn Giả.

Tại sao lại có thể mạnh như thế?

Không có đạo lý.

Lăng Hàn lại hiểu rõ.

Hầu ca mạnh như vậy là bởi vì hắn sắp trùng kích Thánh vị, về sau được hạt giống quy tắc, tiến cảnh lại gia tốc lần nữa, hiện tại cho dù chưa bước vào Thánh cấp, chí ít cũng đã tiến thêm nửa bước, cách Thánh Nhân nửa bước.

Cho nên, chiến lực của hắn rất mạnh.

Nam tử trong quan tài có lẽ cũng giống với Đế Vô Cực!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui