Thần Đạo Đan Tôn

Thánh hỏa, căn bản của Thánh Nhân, cũng là vũ khí mạnh mẽ nhất của Thánh Nhân.

Nhưng mà, thánh hỏa bình thường đều thu vào bên trong thức hải, dùng để diệu chiếu quy tắc, một khi sử dụng sẽ có uy lực cực lớn, nhưng cũng có một khuyết điểm trí mạng, đó chính là sẽ sẽ làm thánh hỏa tiêu hao.

Bởi vậy nếu không gặp phải kình địch, có Thánh Nhân nào nguyện ý vận dụng thánh hỏa chứ?

Hiện tại Bách Lý Xuy Tuyết dùng tới thánh hỏa, có thể thấy được hắn bị Lăng Hàn ép tới mức nào!

Không có cách, nếu truyền ra tin tức Thánh Nhân không thể chính diện giải quyết một Tôn Giả, như vậy hắn khẳng định sẽ trở thành Thánh Nhân uất ức nhất lịch sử, sẽ trở thành hình tượng phản diện khi các cường giả giáo huấn hậu bối.

Oanh, thánh hỏa của hắn chỉ lớn như ngón út, lại có màu trắng lóa, nhìn không khác gì ngọn nến tàn trước gió, dường như chỉ cần thổi một cái là tắt, nhưng nó lại tỏa ra uy áp cực kỳ khủng bố.

Từ trên bản chất mà nói, kỳ thật thánh hỏa cũng không phải thật sự là hỏa diễm, mà là một loại biểu hiện hình thức của năng lượng, quy tắc.

Cho nên, thánh hỏa không có sinh ra cảm giác nóng bức, ngược lại còn lạnh lẽo đáng sợ.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn không sợ, mang theo chín mươi chín địa khí hóa thân tiếp tục giết qua.

Bành! Bành! Bành!

Sau khi vận dụng thánh hỏa, lực phá hoại của Bách Lý Xuy Tuyết tăng lên rất mạnh, từng cái địa khí hóa thân băng diệt, nhưng mà địa khí hóa thân lại quá nhiều.

Ngươi đánh băng diệt thì đánh băng diệt, Lăng Hàn vận dụng ý niệm là có thể sáng tạo ra.

Việc này càng làm Bách Lý Xuy Tuyết cảm thấy oan uổng.

Chỉ có chiến lực vô địch, nhưng căn bản đánh không trúng chính chủ, hắn càng đánh càng nóng lòng.

Phải biết, thánh hỏa dùng một phần sẽ ít đi một phần, mặc dù đủ để chèo chống hắn đánh tới mấy năm, nhưng vừa vào Thánh Nhân đã tiêu hao thánh hỏa, hắn làm sao chịu được?

Hắn tiến thối lưỡng nan, một phương diện vì mặt mũi, hắn nhất định phải xử lý Lăng Hàn, chí ít cũng phải đánh bại đối thủ này, nhưng một phương diện khác, hắn lại không nghĩ tiêu hao quá nhiều thánh hỏa, cho nên tâm lý của hắn rất mâu thuẫn.

Mọi người đều nhìn rõ tâm tình của Bách Lý Xuy Tuyết, ai cũng cảm thán trong lòng.

Đường đường Thánh Nhân, thế mà bị ép đến mức lúng túng như thế.

Thế gian còn có ai?

Chỉ Lăng Hàn mà thôi!

Không thể xem Lăng Hàn như Tôn Giả được, vị này chính là Thánh Nhân, cảnh giới không phải tham chiếu chính xác nhất, cần phải nhìn rõ thực lực của hắn.

Nghĩ tới đây, mọi người cảm thấy Bách Lý Xuy Tuyết không cách nào xử lý Lăng Hàn.

Nhưng Bách Lý Xuy Tuyết không cho là như vậy, hắn không muốn làm đá đặt chân của Lăng Hàn.

A, một chiến tướng vĩnh viễn lưu truyền sử xanh, thành tựu vạn cổ đệ nhất vinh quang, ta sẽ trở thành kẻ đáng thương dưới chân của ngươi sao?

Không được!

Bách Lý Xuy Tuyết hét lớn, quy tắc hóa thành trường hà tấn công Lăng Hàn.

Nhưng mà, chín mươi chín đạo địa khí hóa thân biến thành kiên thịt của Lăng Hàn, dù sao cũng là Tôn Giả đỉnh phong, một bộ không chặn được một kích của Thánh Nhân, như vậy hai bộ, mười bộ thì sao?

Mặc cho Bách Lý Xuy Tuyết hành động như thế nào, hắn vẫn không làm gì được Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười ha ha, vận chuyển văng lượng hủy diệt, hắn cũng đã quyết tâm.

Đến!

Hắn giết tới, năng lượng hủy diệt sôi trào quanh người hắn, cái gì quy tắc đánh tới cũng bị tan rã.

Sau khi bước vào Tôn Giả cảnh, uy lực của năng lượng hủy diệt đã tăng lên tới cấp độ kinh khủng.

Lăng Hàn như thế, người nào có thể ngăn cản?

Bách Lý Xuy Tuyết không tin tà, hắn oán hận chọi cứng với Lăng Hàn.

Bành, Lăng Hàn bị đánh bay ra ngoài, nhưng trên tay Bách Lý Xuy Tuyết cũng lưu lại một vết thương, hơn nữa còn không ngừng mở rộng.

Bách Lý Xuy Tuyết vận chuyển lực lượng Thánh Nhân, nhưng căn bản không cách nào khống chế thương thế, hắn chỉ có thể tráng sĩ chặt tay, trực tiếp chém rụng cánh tay thương tổn của mình.

Hắn cảm thyấ hoảng hốt, tại sao có thể có năng lượng tầng thứ cao kinh khủng như thế?

Loại lực phá hoại kia hoàn toàn đạt tới mức không nói đạo lý, thánh lực của hắn không có tác dụng với năng lượng tầng thứ cao kia.

Thật là đáng sợ.

– Thánh hỏa chiếu rọi, thiên hạ đóng băng!

Bách Lý Xuy Tuyết hét lớn một tiếng, thánh hỏa bộc phát hàn ý vô tận, vũ trụ vốn lạnh lẽo càng lạnh lẽo hơn trước.

Đây là uy lực của thánh hỏa.

Lăng Hàn cảm thấy thân thể của mình cứng ngắt, máu huyết như bị đóng băng.

– Hừ, đây mới là năng lực chân chính của Thánh Nhân!

Bách Lý Xuy Tuyết nói.

Ngươi có thể làm thế nào?

Đây chính là đẳng cấp quy tắc áp chế.

Lăng Hàn có thể vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, cũng có thể dùng năng lượng hủy diệt đi thôn phệ, nhưng tâm niệm của hắn vừa động, Tứ Cực trụ phân biệt bảo vệ quanh người hắn.

Ông, các ký hiệu phía trên cực trụ tỏa sáng.

Lập tức, hàn ý biến mất, Lăng Hàn khôi phục năng lực hành động.

– Cái gì!

Bách Lý Xuy Tuyết suyt nữa thổ huyết, phải biết rằng hắn dùng chiêu này đã tiêu hao không ít thánh hỏa, nhưng hiện tại bị Lăng Hàn hóa giải dễ dàng, hắn làm sao chịu nổi.

Thế nhưng mà, Tứ Cực trụ có thể hóa giải uy lực của thánh hỏa?

Đây không phải đùa giỡn hay sao?

Phải biết, đây chính là áp chế một cấp độ.

– Đó là Tứ Cực trụ của Lăng Hàn!

– A, vì cái gì giống bốn cây cột đá như thế?

– Đúng vậy, Tứ Cực trụ không phải là do quy tắc ngưng tụ thành sao, tại sao nó lại như cây cột đá tỏa sáng, hơn nữa màu sắc cũng khác nhau.

– Ta nghe nói có có chút tiên dược tăng phẩm chất Tứ Cực, giao phó cho Tứ Cực một chút thần thông đặc thù, nhưng mà, ta chưa từng nghe nói qua Tứ Cực trụ như Lăng Hàn.

– Nhìn thì rất bình thường, giống như bốn cây cột đá, nhưng vì cái gì lnó lại tỏa ra khí tức cổ xưa tang thương như vậy?

– Còn nữa, bốn ký hiệu kia là cái gì?

– Đúng thế, trên Tứ Cực còn có ký hiệu, rốt cuộc hắn là Tôn Giả mấy tinh?

– Chẳng lẽ, ký hiệu của hắn tương đương với vòng Tôn Giả hay sao?

Mọi người nhao nhao kinh hô, Lăng Hàn quả nhiên không giống bình thường, khó trách gia hỏa này yêu nghiệt như thế.

Lăng Hàn nhắm mắt trải nghiệm.

Tứ Cực mở ra, hình thành lĩnh vực tuyệt đối do hắn nắm giữ.

Cho nên, uy lực của thánh hỏa không thể ảnh hưởng tới hắn.

Chuyện này quá kinh người, Tôn Giả hình thành thần thông lại có thể đối kháng Thánh Nhân!

– Lại chiến!

Lăng Hàn cười ha ha, hắn tấn công Bách Lý Xuy Tuyết.

Hắn thử mở Tứ Cực ra, nhưng lập tức lâm vào cực hạn.

Cũng chỉ có thể mở ra không gian mười trượng vuông.

Không có biện pháp, hắn đối mặt chính là Thánh Nhân, đây là cấp độ áp chế.

Đầy đủ.

Lăng Hàn xuất quyền, nếu không có thánh hỏa uy hiếp, hắn cần phải sợ Bách Lý Xuy Tuyết hay sao?

Oanh! Oanh! Oanh!

Bách Lý Xuy Tuyết va chạm với Lăng Hàn, nhưng hắn không thể áp chế nổi Lăng Hàn, ngược lại còn bị năng lượng hủy diệt gây thương tích.

Chiến càng lâu, hắn bị thương càng nặng.

Thánh Nhân thật sự có thể Đoạn Chi Trọng Sinh, nhưng không cần trả giá thật lớn sao?

Nhiều lần như thế, cho dù là Thánh Nhân cũng không chịu nổi.

– A!

Vị tân Thánh Nhân này ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, hắn không do dự vung tay một cái, hắn xé rách không gian và nắm lấy Bách Lý Thiên cùng người Tử Vi Đế tộc rời đi.

Đánh không lại, chỉ có thể chạy.

Lăng Hàn không có truy kích, hắn cũng chỉ mạnh hơn Bách Lý Xuy Tuyết một đường, cũng không có ưu thế nghiền ép.

Lại nói, Tử Vi Đế tộc lại chạy không được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui