Thần Đạo Đan Tôn

Chuyện này rất rõ ràng, có người đang mạo danh Lăng Hàn, giả danh lừa bịp.

Lăng Hàn cười nói:

– Đúng là Lăng Hàn? Tốt tốt tốt, ta muốn! Ta muốn!

Nam nhân kia lập tức lộ ra một tia đắc ý biểu lộ, dường như đã sớm dự kiến Lăng Hàn sẽ nói vậy, hắn lộ ra một tia kiêu căng:

– Mặc dù Lăng Hàn đại nhân giảng đạo chưa từng thu phí, nhưng chính ta bỏ ra thật nhiều ngày sắp xếp nơi giảng đạo.

– Nói đi, bao nhiêu tiền.

Lăng Hàn nói, dáng vẻ tài đại khí thô.

Bắt được dê béo.

Nam tử kia nghĩ nghĩ, hắn cảm thấy giá cả ban đầu quá thấp.

– Lăng Hàn đại nhân cũng không phải mỗi ngày đều giảng đạo, mà là lão nhân gia ông ta thương cảm chúng ta xuất sinh không có bối cảnh, cho nên mới cố ý tổ chức một hồi giảng đạo.

Hắn cố ý nhấn mạnh một câu..

Ý là, đừng nhìn ta miễn phí, nhưng cơ hội quá hiếm có, ta muốn cho ngươi, các ngươi đừng có mai một cơ hội này.

Lăng Hàn cười nói:

– Tiền không thành vấn đề.

Như vậy tốt làm.

– Một, một vạn Đạo thạch!

Nam tử kia cắn cắn răng, lớn tiếng nói.

Nhìn vẻ mặt của hắn, dường như giá này còn thấp.

Hắn lại biết rõ, ban đầu hắn chỉ tính toán bán một ngàn Đạo thạch nha.

Lần này tăng lên gấp mười, từ đó trái tim nhỏ của hắn đập mạnh hơn trước.

Sắc mặt của Lăng Hàn âm trầm, vẻ mặt hắn không vui.

Không tốt, khai giá quá cao.

Nam tử kia cảm thấy không tốt.

Hắn vừa định uốn nắn một chút, đã thấy Lăng Hàn mở miệng.

– Mới một vạn Đạo thạch? Ngươi đang xem thường Lăng Hàn đại nhân sao?

Lăng Hàn lớn tiếng nói, vẻ mặt tức giận.

A?

Nam tử kia nghẹn họng nhìn trân trối, tại sao có thể như vậy?

Ngươi ngốc sao?

– Vậy hai vạn?

Hắn yếu ớt nói.

Lăng Hàn trừng mắt liếc hắn một cái, hung tướng mười phần.

– Ba, ba vạn!

Nam tử kia lấy hết dũng khí.

Ba, Lăng Hàn tát hắn một cái:

– Ngươi nhiều lần ô nhục Lăng Hàn đại nhân?

Nam tử kia ngạc nhiên, khốn khiếp, như vậy cũng bị đánh?

Đây là lý do hắn tăng tiền?

Thế nhưng mà, hắn rõ ràng rất tức giận, vì cái gì trong lòng lại sinh ra hàn ý áp chế lửa giận của hắn, tại sao hắn không nổi giận được.

– Mười vạn?

Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, hắn đã muốn khóc.

– Không đúng!

Lăng Hàn lại tát một cái, đánh cho nam tử kia quay vòng vài lần.

Lại không đúng?

Nam tử kia vô cùng ủy khuất, từ trước tới nay chưa từng gặp qua dạng người cổ quái như vậy.

– Vậy ngài nói, bao nhiêu phù hợp?

Hắn hỏi.

Lăng Hàn cười ha ha:

– Lăng Hàn đại nhân giảng đạo, đó là vô giá!

Vô giá?

Vậy bán thế nào?

Nam tử kia im lặng, ngơ ngác nhìn Lăng Hàn.

– Vô giá thì ngươi có bán bao nhiêu cũng là khinh nhờn, biết hay không?

Lăng Hàn nói đầy chính nghĩa.

Ách nam tử kia đột nhiên đã hiểu.

Qua thật lâu, hắn không phải gặp dê béo, mà là gặp kẻ vắt chày ra nước.

Nhưng hắn bị Lăng Hàn tất hai cái, trong lòng sinh ra hàn ý khó hiểu, từ đó hắn không dám sinh lòng phản kháng.

– Ta sai rồi, hai tấm vé này tặng cho các ngươi.

Hắn đàng hoàng nói.

– Ân, như vậy còn tạm được.

Lăng Hàn gật gật đầu, nói:

– Tiền không là vấn đề, vấn đề là không có tiền!

Hắn nói câu này đã chọc giận đối phương gần chết, nhưng hàn ý sinh ra làm cho hắn không dám xuất thủ.

Hắn kỳ quái, mình cũng là ngoan nhân, tại sao huyết tinh lại biến mất?

Trong lòng nghĩ như vậy, hắn vẫn đàng hoàng lấy ra hai tấm vé vào cửa giao cho Lăng Hàn.

Hắn muốn đi, lại bị Lăng Hàn ngăn lại.

– Ngài, ngài còn có cái gì phân phó?

Hắn cẩn thận từng li từng tí hỏi, không biết chuyện gì xảy ra, nội tâm nói cho hắn biết, nhất định không thể đắc tội người trước mặt này.

Đây là bản năng, trải qua thời gian dài đã giúp hắn thoát chết nhiều lần.

Cho nên, hắn cũng cực tin tưởng bản năng này.

Lăng Hàn lắc đầu, dáng vẻ như nhìn kẻ ngốc.

– Địa điểm, đồ ngốc!

– A, a, nha.

Nam tử kia liền vội vàng gật đầu, hắn cũng nói địa điểm.

Sau đó, hắn mới cẩn thận từng li từng tí rời đi, sau khi đi vài bước lại quay đầu, sợ Lăng Hàn lại mở miệng gọi hắn lại, hắn cũng chuẩn bị đáp lại thật tốt.

Đợi nam tử kia rời đi, Trì Mộng Hàm lại cười nói:

– Bình thường, ngươi đều khôi hài như thế?

– Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi nha.

Lăng Hàn cười nói.

Trì Mộng Hàm chỉ cảm thấy thú vị, Đế tử như Bách Lý Thiên có ai không phải kiêu ngạo tới cực điểm, có thú vị như Lăng Hàn hay sao?

Nếu bọn họ gặp phải việc này sẽ xuất thủ đánh chết tại chỗ.

Lăng Hàn có danh tiếng sát thủ Đế tử, đại ma đầu, nhưng hắn tuyệt đối không phải người tính toán chi li.

– Đi thôi, ta phải đi xem vị Lăng Hàn đại nhân kia một chút.

Lăng Hàn cười nói.

– Ân!

Trì Mộng Hàm gật đầu.

Hai người đi tới địa điểm, chỉ thấy nơi này là khu đất trống, lúc này đã bố trí cái rạp vây quanh và tạo thành “đạo trường” lộ thiên.

Ách, đây chính là nơi “Lăng Hàn” giảng đạo hay sao?

Nơi này còn có một cái cửa ra vào, có hai người đang bảo vệ.

Lăng Hàn đi qua, sau đi đưa vé liền tiến vào trong.

Sau khi đi vào, phát hiện nơi này có thật nhiều người đang ngồi, ánh mắt bọn họ thật cuồng nhiệt.

Có thể tưởng tượng, bởi vì người nơi này sùng bái Lăng Hàn mù quáng mới phạm sai lầm nhỏ nhặt như thế.

Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm đi tìm nơi ngồi xuống, bọn họ đã cải biến hình dạng, tự nhiên không cần lo lắng bị người khác nhận ra, nhưng thiên tính thức chưng diện, mặc dù Trì Mộng Hàm cải biến bộ dáng nhưng vẫn đẹp tới mức kinh người.

Bởi vậy, nàng lập tức hấp dẫn thật nhiều ánh mắt.

Mặc dù nàng thu liễm khí tức Thánh Nhân, nhưng nàng cũng là tồn tại đứng đầu võ giả, có xu thế không giận tự uy, có ai dám làm loạn chứ?

Hai người yên tĩnh chờ đợi, thời gian chậm rãi qua đi, phía sau lại tới mấy người, tất cả nên đến cũng đã đến, cuối cùng, có một nam tử giống người phụ trách đi ra.

– Các vị, đợi lâu!

Hắn lớn tiếng nói:

– Cho nên, ta không nói nhảm nhiều lời, lập tức mời Lăng Hàn đại nhân ra đây!

Lập tức, tiếng vỗ tay vang lên như sấm động, mỗi người đều cuồng nhiệt vỗ tay.

Sách, đúng là nhiều người sùng bái.

Trì Mộng Hàm nhìn Lăng Hàn, bên trong ánh mắt lộ ra vẻ sùng bái, đây chính là nam nhân mà nàng lựa chọn, thú vị, có lương tâm, lại vô cùng mạnh mẽ.

Xèo, lúc này một người xuất hiện.

– A?

Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm đều ngạc nhiên, bởi vì người này lớn lên thật sự giống Lăng Hàn.

Ân, đã không thể dùng giống để hình dung, mà là giống nhau như đúc.

Đối với võ giả mà nói, cải biến tướng mạo rất dễ dàng, cho nên ngụy trang thành hắn người tự nhiên cũng chỉ là việc rất nhỏ.

Đúng là dụng tâm.

Lăng Hàn lộ ra một tia sát ý, nếu như “Lăng Hàn” này giả danh lừa bịp quá nhiều, thậm chí dụ dỗ thiếu nữ ngây thơ, như vậy hắn ngày hôm nay tuyệt đối phải khai sát giới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui