Thần Đạo Đan Tôn

Lăng Hàn làm như vậy, tuyệt địa không có khả năng không có
phản ứng. Tuyệt địa chi chủ không xuất động, nhưng Đế tử sa đọa lại xuất động,
bọn họ làm loạn bốn phía. Những Đế tử này đều là Chuẩn Đế, một kích là đi,
không chút do dự. Mấy ngày ngắn ngủi, bên phía Lăng Hàn tổn thất vài tinh cầu.
Còn tốt, đây là khu vực ngoài cùng nhất, mặc dù tinh cầu thức tỉnh nhưng chưa
có người di chuyển tới, bởi vậy thành viên thương vong có thể bỏ qua không
tính, ít đến thương cảm. Trước đó là Lăng Hàn đánh du kích chiến, bốn phía công
kích địa bàn bị tuyệt địa chiếm lĩnh, tình huống bây giờ ngược lại, Đế tử sa đọa
xuất kích bốn phía, công kích tinh cầu được Lăng Hàn thức tỉnh. Lăng Hàn đang
luyện đan, nhưng phát sinh chuyện như vậy, hắn đương nhiên ngồi không yên. Đa
Gia Phật, Tiền Dưỡng Hạo ba vị Chuẩn Đế đều xuất động, chỉ cần có thêm Đế tử sa
đọa xuất thủ, bọn họ sẽ tiến hành chặn đường, Lăng Hàn cũng thả thần thức ra
quan sát bốn phía. Tuyệt địa sẽ nhằm vào, nói rõ một chiêu này làm bọn họ đau đớn.

Lăng Hàn đang chờ tuyệt địa chi chủ xuất hiện, sau đó hắn
thu tất cả tinh cầu vào người, kế tiếp sẽ quay người chạy trốn. Hiện tại làm
cách nào hao tổn Đại Đế sa đọa. Đến rồi! Lăng Hàn nhíu mày, hắn đi tới, hắn xuất
hiện trên một tinh cầu – Đi ra cho ta! Hắn đưa tay chộp một cái, oanh, hư không
vỡ vụn, một thanh niên đi ra. – Hì hì, vẫn bị ngươi phát hiện! Đó là Tiểu Diệp
Tử, nhưng hắn không hề sợ hãi, hắn vẫn cười đùa tí tửng như trước. Lăng Hàn
nhìn Tiểu Diệp Tử: – Ngươi có lai lịch gì? – Ngươi đoán xem! Tiểu Diệp Tử cười
một tiếng, hắn lại xoay người rời đi. Hắn thực hiện thời gian gia tốc lên người
mình, lập tức bộc phát ra tốc độ khủng khiếp. Có thể so sánh với Đại Đế! Nhưng
mà, thậm chí tốc độ của Lăng Hàn còn nhanh hơn Đại Đế một ít, Chân Hoàng không
ra, ai dám tranh phong? Kim quang đại đạo trải rộng ra, đôi cánh lóe sáng, Lăng
Hàn đã ngăn cản trước mặt đối phương. Tiểu Diệp Tử dừng lại, hắn cau mày nói: –
Đạt được Chân Hoàng truyền thừa, ngươi đúng là phiền phức! – Ngươi mới là phiền
phức! Lăng Hàn nói, chỉ vào Tiểu Diệp Tử một cái, đối với hắn, kẻ này cũng là
uy hiếp to lớn.

Tiểu Diệp Tử tiếp tục phá vây, nhưng cho dù hắn rời đi từ hướng
nào cũng không được, dù sao cũng bị Lăng Hàn cản lại, thực lực của hai bên
chênh lệch quá rõ ràng. Thiếu niên thần bí quá yêu nghiệt, nhưng so với Lăng
Hàn... Vẫn không kịp. – Lăng Hàn, chúng ta làm giao dịch chứ? Đột nhiên Tiểu
Diệp Tử nói. – Ngươi nói. Lăng Hàn không vội xuất thủ. – Ngươi đừng quản chuyện
nơi đây, đối ứng với việc này, ta có thể ban thưởng cho ngươi vĩnh sinh, thậm
chí giúp ngươi nắm giữ bốn yếu tố, trở thành người chi phối thiên địa chân
chính. Tiểu Diệp Tử nói. Lăng Hàn kinh ngạc một chút. Tiểu Diệp Tử lại biết rõ
bốn yếu tố? Đừng nói hắn, theo lý mà nói, cho dù tuyệt địa chi chủ cũng không
biết. Nếu không, bọn họ nên đi vực sâu nguyên thủy, ở hòn đảo cuối cùng cũng có
vĩnh sinh, thậm chí vượt qua Đại Đế thông thường. – Ngươi từ từ vực sâu nguyên
thủy? Lăng Hàn hỏi. – Không sai. Tiểu Diệp Tử gật đầu. – Ngươi đi ra từ hòn đảo
trọng yếu kia? Lăng Hàn lại hỏi. Tiểu Diệp Tử cười một tiếng:

– Ngươi không cảm thấy mình hỏi quá nhiều? Ngươi chỉ cần
ngoan ngoãn đi vực sâu nguyên thủy, ta có thể bảo đảm, tuyệt đối không có người
nào xuất thủ với ngươi, thậm chí, ngươi cũng có thể đứng đầu một thành, chờ thời
gian trưởng thành, khi đó ngươi có thể nắm giữ bốn yếu tố. Lăng Hàn càng nghi
hoặc, tuyệt địa chi chủ và ba mươi sáu Thần thú cũng không biết, nhưng Tiểu Diệp
Tử lại hết sức quen thuộc. Hơn nữa, nghe khẩu khí của hắn, giống như hắn có thể
hiệu lệnh Thần thú Đại Đế. Chờ chút, Thần thú Đại Đế ra đời, lão Thần thú không
thoát khỏi quan hệ, hiện tại lại có một người trẻ tuổi như Tiểu Diệp Tử, lại
còn thần bí và cường đại, cả lại có quan hệ chặt chẽ với nhau. Lăng Hàn đem
lông mày nhướn lên: – Ngươi và lão Thần thú trong vực sâu nguyên thủy có quan hệ
gì với nhau? – Hì hì, lão Thần thú? Tiểu Diệp Tử cười. – Đã đến vĩnh sinh, tại
sao nói chữ “lão”? Hắn không có phủ nhận! Lăng Hàn cảm thấy tuyệt địa chi chủ
thật sự bị hại quá thảm, lão Thần thú kia chẳng những mê hoặc bọn họ, hơn nữa
thời gian đã qua ức vạn năm sau còn bố trí nội gian bên người bọn họ. Mấu chốt
là, người có thể thành Đại Đế lại không thể ngu ngốc, tương phản, mỗi người đều
là nhân kiệt một đời, làm sao có thể bị đùa bỡn thảm như vậy? Trong đó nhất định
có ẩn tình không ai biết. – Lăng Hàn, ngươi suy nghĩ như thế nào? Tiểu Diệp Tử
cười nói.

Lăng Hàn lắc đầu: – Không được tốt lắm. Tiểu Diệp Tử thu hồi
nụ cười: – Giết ta, cũng không có việc tốt cho ngươi! Hơn nữa, ta có thể cam
đoan với ngươi, ta mà chết, cái gọi là tuyệt địa chi chủ sẽ không tiếc trả giá
lớn xuất thủ giết ngươi. – Ồ? Lăng Hàn cười cười, hắn không để ý. – Ở trên người
của ta có ấn ký thiên mệnh. Tiểu Diệp Tử nói. – Chỉ cần ta thành Đế vào thời điểm
thiên địa sụp đổ, khi đó bản chất thiên địa sẽ lộ ra, từ đó trợ giúp Đại Đế dòm
ngó đại đạo, tiến thêm một bước. – Phốc! Lăng Hàn bật cười. – Ngươi nói lời này
có thể lừa gạt những tuyệt địa chi chủ kia đi. Ngươi vừa rồi có nói, bên trong
vực sâu nguyên thủy mới có bốn yếu tố, hiện tại kéo ta nói cái gì bản chất
thiên địa, không phải khôi hài sao? Tiểu Diệp Tử nghiêng đầu nói: – Cũng bởi vì
tuyệt địa chi chủ tin tưởng, cho nên ngươi mới không thể giết ta. – Ngươi không
cảm thấy, sau khi giết ngươi, ta sẽ tuyệt mất ý niệm của tuyệt địa chi chủ hay
sao? Lăng Hàn thản nhiên nói. – Sai sai sai. Tiểu Diệp Tử khoát khoát tay.

– Ấn ký thiên mệnh không thể bị xóa bỏ, chỉ có thể chuyển
di, cho nên ta mà chết, khả năng lớn nhất sẽ chuyển di lên người của ngươi. –
Mà rất hiển nhiên, tuyệt địa chi chủ không cho phép ngươi thành Đế. Cho nên..
. Bọn họ chỉ có thể vận dụng tất cả thủ đoạn chém giết ngươi, từ đó dời ấn ký
thiên mệnh đi. Lăng Hàn hoàn toàn không tin những gì Tiểu Diệp Tử vừa nói,
nhưng mà, tuyệt địa chi chủ lại tin tưởng không nghi ngờ, bởi vì bọn họ đã sống
suốt ức vạn năm qua, cho nên bọn họ càng tin tưởng không nghi ngờ. Cho nên, Tiểu
Diệp Tử uy hiếp là phi thường thực tế. Hiện tại, tuyệt địa chi chủ không muốn
xuất thủ, đó là vì bọn họ sợ tổn hao lớn nhưng mà, một khi Tiểu Diệp Tử chết rồi,
như vậy bọn họ khẳng định sẽ không tiếc trả giá lớn tiêu diệt Lăng Hàn. Cho dù
thế nào cũng không thể nhìn Lăng Hàn thành Đế. – Như thế nào? Tiểu Diệp Tử cười
nói, hắn tin tưởng Lăng Hàn sẽ làm ra lựa chọn chính xác nhất. Oanh! Thiết quyền
đánh về phía hắn. Tiểu Diệp Tử kinh hô một tiếng, hắn vội vàng lui lại. Hắn là
Chuẩn Đế, hơn nữa còn là hạng người cực kỳ yêu nghiệt, phản ứng của hắn không
thể bảo là không nhanh. Nhưng mà, chiến lực của Lăng Hàn lại là cấp Đại Đế. Chuẩn
Đế gặp được Đại Đế, chỉ có thể bỏ chạy mất dép, bởi vì chênh lệch hai bên quá
xa, chỉ có đồ ngu mới có thể ngạnh kháng. Bành, một quyền mà thôi, Tiểu Diệp Tử
đã bị đánh bay ra xa. – Không được tốt lắm.

Lăng Hàn lắc đầu, sát khí bốc cháy hừng hực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui