Thần Đạo Đan Tôn

Đến năm thứ chín trăm sáu mươi chín, Lăng Hàn mở hai mắt ra. Oanh, trên người hắn bỗng nhiên sinh cơ rất mạnh. Thân thể của hắn khôi phục lần nữa, hắn bước vào Chuẩn Đế bát tinh! Nhưng mà, việc này vẫn chưa hết, trong cơ thể Lăng Hàn, sinh và tử hai loại quy tắc đối lập lẫn nhau, sau đó không ngừng sinh sôi và hóa thành một vòng tuần hoàn không bao giờ dừng lại. Sinh cùng tử, trong một ý niệm. Ông, trong thân thể Lăng Hàn, một bộ phận thân thể tịch diệt cuối cùng cũng nghênh đón đại bạo phát, sinh cơ bừng bừng. Chuẩn Đế cửu tinh. Hắn sáng tạo ra một cái kỳ tích, đó là một hơi đột phá hai tiểu cảnh giới. Đây là việc không thể tưởng tượng nổi. Sau khi đạt tới Chuẩn Đế, thực lực tiến thêm một bước cũng khó khăn, cần hao phí vô số thời gian, nhưng Lăng Hàn lại một hơi đột phá hai tiểu cảnh giới, nói ra tuyệt đối không có người nào sẽ tin tưởng.

– Chuẩn Đế viên mãn! Lăng Hàn tươi cười, rốt cục đã đi đến bước này. Hơn nữa, hắn càng nắm giữ hai đạo quy tắc cửu tinh! Sinh Mệnh, Tử Vong hai đạo quy tắc. Trước nay chưa từng có. Trước đó, dù có thể thành Đại Đế, thời điểm Chuẩn Đế cửu tinh cũng chỉ nắm giữ một đạo quy tắc. Là gần như, căn bản không có khả năng đạt tới hoàn chỉnh. Lăng Hàn thì sao? Hắn có hai đạo, hơn nữa, còn một sinh một tử, một dương một âm. Phải biết, hai đạo quy tắc này đều có thể ngược dòng tìm hiểu yếu tố thiên địa, một khi Lăng Hàn tiến thêm một bước, như vậy hắn sẽ đột phá cấp thứ tư tiến vào cấp thứ ba, đuổi sát lão Thần thú. Đương nhiên, yếu tố Tử Vong rất khó nắm giữ, đã qua nhiều năm như vậy, lão Thần thú cũng không thể thành công. Lăng Hàn lập tức quay về, đi tới thông đạo hai giới, hắn xông ra ngoài. Dương gian... Còn có khu vực rộng lớn bị âm phủ hóa, dù sao Lăng Hàn trước đó chỉ giết âm hồn tại âm phủ, đã sớm có rất nhiều âm hồn tiến vào dương gian. Không sao. Lăng Hàn nhất niệm quét qua, có rất nhiều âm hồn tử vong. Từng mặt trời rực sáng phổ chiếu thế gian.

Không cần bao nhiêu năm, thiên địa sẽ từ từ khôi phục, mà lần này, âm hồn âm phủ cũng không nhiều, còn muốn âm phủ hóa dương gian, đây không phải chuyện đơn giản. Nhưng mà, Lăng Hàn giày vò như thế, lập tức dẫn tới tuyệt địa chi chủ cùng Thần thú Đại Đế. Lăng Hàn không có ham chiến, mặc dù hắn là Chuẩn Đế cửu tinh, lại tu ra hai đạo quy tắc cửu tinh, nhưng chiến lực của hắn không có từ cấp thứ sáu bước vào cấp thứ năm, dù thế nào cũng phải nắm giữ bốn hoặc năm quy tắc cửu tinh mới có thể được xưng tụng chiến lực cấp thứ năm, hơn nữa còn là hạng chót trong cấp thứ năm. Đại Đế thời kỳ toàn thịnh, mỗi người đều nắm giữ chín đạo quy tắc chí cao. – Đi. Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn nhanh chóng rời đi. Rất nhiều Đại Đế đều đuổi theo, nhưng không có Chân Hoàng Đại Đế, bọn họ làm sao đuổi kịp Lăng Hàn? Chỉ có thể trơ mắt nhìn Lăng Hàn biến mất trong tinh không. Lăng Hàn trở lại Tứ Nguyên tinh, hắn bắt đầu làm việc trong vực sâu nguyên thủy. Đáng tiếc, ba người Đinh Thụ đều không đạt tới Chuẩn Đế cửu tinh, lúc này dẫn bọn họ đi Đế đảo cũng không có ý nghĩa gì, không có khả năng đột phá thành Đế ở nơi đó. Hầu ca cũng thế, bọn họ không đạt tới Chuẩn Đế, đi Đế đảo cũng không có ý nghĩa —— lại nói, không thành Chuẩn Đế cũng không có tư cách leo lên Đế đảo. Cho nên, Lăng Hàn quyết định chỉ là theo các thê tử Nữ Hoàng đi theo.

Chuyến đi này, hắn muốn chứng đạo trên Đế đảo, sau đó lúc hắn quay về sẽ bninhf định tuyệt địa chi chủ cùng Thần thú Đại Đế. Cuối cùng, chính là lão Thần thú. Nhưng, dù Lăng Hàn nắm giữ chiến lực cấp thứ tư, hắn cũng không có khả năng ngang hàng với lão Thần thú, bởi vì đây là trận chiến tranh kéo dài. Đã quyết định chủ ý, Lăng Hàn xuất phát. Đám người Nữ Hoàng đều bị hắn thu vào trong cơ thể, Lăng Hàn cất bước, kim quang đại đạo xuất hiện, trong nháy mắt đã tiến vào lối vào vực sâu nguyên thủy. Hắn cường thế mà vào, căn bản không cần tránh né. Nơi này không có ba mươi sáu Thần thú tọa trấn, Lăng Hàn vút qua. Hắn thả các thê tử ra ngoài, mang theo các nàng tiến lên. Trong thời điểm này gặp thiên địa phong bạo mấy lần, tự nhiên có thể trốn thì trốn, dù Lăng Hàn đã nắm giữ chiến lực Đế cấp, thậm chí nắm giữ siêu Đế binh, nhưng hắn vẫn không thể đối cứng với thiên địa phong bạo. Ít nhất còn khó chơi hơn Đại Đế cấp thứ năm rất nhiều. Một đường đi không ngừng, rốt cuộc bọn họ đi tới Chân Hoàng thành. Lăng Hàn dùng thần thức tìm kiếm, hắn cảm giác có đế uy. Môn đồ Đại Đế? Hay là Chân Hoàng sống lại, tu luyện ở chỗ này? Lăng Hàn thu Nữ Hoàng các nàng vào trong cơ thể bảo vệ tốt, sau đó giết sang. Bành! Hắn hoàn toàn không có ý ẩn nấp thân thể, hắn cứ thế xông thẳng vào bên trong. – Lớn mật!

Một người giết tới đây, hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn. Chuẩn Đế, chỉ là môn đồ Đại Đế. Lăng Hàn cũng không nhìn thẳng, hắn vươn tay ấn một cái, sau đó hắn rời đi. – Ngươi thật ngông cuồng… Bành! Tên Chuẩn Đế kia còn muốn cười lạnh, nhưng Lăng Hàn bộc phát lực lượng đã nghiền nát hắn. Đây chính là chiến lực cấp thứ sáu, Chuẩn Đế không thể ngang hàng. Oanh, đúng lúc này, chỉ thấy một đạo hào quang bay lên cao. Chân Hoàng Đại Đế, hắn trực tiếp phá không bay đi. – Đi được rồi chứ? Lăng Hàn cười lạnh. Năm đó Chân Hoàng Đại Đế là Đại Đế, tốc độ cũng chỉ gần bằng hắn mà thôi, hiện tại Chân Hoàng Đại Đế chỉ có tu vi Chuẩn Đế, tốc độ làm sao bằng Lăng Hàn. Oanh! Lăng Hàn mở đôi cánh hỏa diễm ra, vỗ cánh mấy cái, hắn đã đuổi kịp Chân Hoàng Đại Đế, đấm ra một quyền. Chân Hoàng Đại Đế vừa thẹn vừa giận. Hắn đã bị Lăng Hàn từng đánh chết một lần, chẳng lẽ còn bị giết lần nữa? Làm sao chịu nổi! – A, ngươi có trí nhớ kiếp trước!

Lăng Hàn kinh ngạc, theo lý thuyết, Thần thú sau khi chết cũng giống như Đại Đế, linh hồn không vào âm phủ, trực tiếp kết hợp với thiên địa. Cho nên, trừ phi nhận được cơ duyên lớn lao, tìm được bảo vật trong vực sâu nguyên thủy để sống thêm đời thứ hai, nếu không, Đại Đế chết một lần sẽ không còn tồn tại. Hiện tại, Chân Hoàng Đại Đế sống lại, thế mà ký ức không mất, ánh mắt thù hận kia không thể giả ra được. Việc này thật kì quái! Lão Thần thú cũng quá lợi hại, ngay cả ký ức cũng có thể sống lại. Phải biết, lão Thần thú cũng không có rời khỏi vực sâu nguyên thủy nhưng hắn lại có thể đạt được ký ức của Chân Hoàng Đại Đế. Chân Hoàng Đại Đế kinh hãi, không nghĩ tới chính mình vô ý thức phản ứng lại bị Lăng Hàn liên tưởng ra. – Tiểu tử, ngươi sẽ khó thoát khỏi cái chết! Hắn nghiến răng nói. Oanh! Lăng Hàn đã giết tới, thiết quyền đánh tới, Chuẩn Đế làm sao ngăn cản? Một quyền mà thôi, Chân Hoàng đã bị oanh sát. Lăng Hàn tâm niệm vừa động, hắn lấy một thi thể Chân Hoàng ra ngoài, Cả hai, trừ tu vi cảnh giới khác nhau ra, còn lại hoàn toàn giống nhau như đúc. Nắm giữ yếu tố Sáng Tạo cũng không thể hư không tạo vật, mà nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh thì có thể giao phó Sinh Mệnh, cả hai tăng lên theo cấp số cộng, cho nên lão Thần thú nắm giữ năng lực sống lại Chân Hoàng. Nhưng đó là sống lại chứ không phải tái tạo.

Làm cho Lăng Hàn không nghĩ ra là, thân thể và tu vi có thể tái tạo, nhưng ký ức là thế nào? Đây có phải là mấu chốt hay không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui