Thần Đạo Đan Tôn

Trình Quý Vũ liều mạng, hắn muốn mở một đường máu, về sau trở về báo thù.

Lẽ ra, ba cái hắn gộp lại, cũng không thể là đối thủ của một người Chư Hòa Tâm hay Trương Vị Sơn, huống chi là hai người liên thủ? Nhưng một tên Dũng Tuyền Cảnh lấy mệnh vật lộn, vẫn là tương đối đáng sợ, dù cho hai người Chư Hòa Tâm cũng không dám liều mạng. Bọn họ không muốn bị đối phương lôi xuống nước a.

Hơn nữa, liều mạng lại có thể kiên trì bao lâu, chỉ cần bọn họ ngăn cản đối phương, chờ sau đó thừa thế xông lên, Trình Quý Vũ tự nhiên sẽ suy sụp, đến lúc đó thu thập hắn liền dễ như trở bàn tay.

- Thằng con hoang, ngươi nhất định sẽ chết, toàn bộ người Lăng gia các ngươi đều phải chết!

Trình Văn Côn lớn tiếng kêu lên, chỉ cần Trình Quý Vũ chạy thoát, Lăng gia nhất định sẽ chết sạch! Lẽ nào Chư Hòa Tâm và Trương Vị Sơn còn có thể canh giữ ở Lăng Gia cả ngày sao.

- Ồn ào!

Lăng Hàn hừ lạnh một tiếng, giẫm xuống một cước. Đùng! Đầu của Trình Văn Côn bị giẫm nát bét, máu tươi tuôn ra, thân thể không đầu giãy dụa một hồi lâu mới ngừng lại.

Tình cảnh này khiến mọi người bốn phía đều líu lưỡi, thầm nghĩ thiếu niên này thật là thiết huyết.

Giết người cũng không có gì, đáng sợ chính là lãnh khốc như vậy, một cước giẫm nát đầu, nhưng trên mặt bất động thanh sắc, quá khiếp người.

- Tiểu tử Lăng gia này có tư cách làm vương giả, đối địch không chút nương tay, sát phạt quyết đoán!

- Không sai, người mà lòng dạ mềm yếu, thì dù thiên phú cao đến đâu, cũng sống không lâu!

- Nhưng thời điểm ta ngộ ra điểm này, đã ngoài ba mươi tuổi, hiện tại tiểu tử Lăng gia chỉ có mười bảy tuổi a!

- Thực sự là không thể nào!

Nhưng hai mắt Hổ Nữu lại tỏa ánh sáng, nàng có trực giác của dã thú, nhạy bén cảm ứng được lúc này Lăng Hàn tản mát ra sát khí, sau khi làm cho nàng sợ sệt, lại cực kỳ hưng phấn, bởi vì nàng cảm thấy thân thiết.

Nàng ngọ nguậy thân thể, rất muốn nhào tới bên người Lăng Hàn, nhưng hai tay hai chân bị trói, nên giẫy giụa vô ích.

Tuy Lăng Hàn giết một tên thủ phạm, nhưng tức giận còn không có biến mất, dáng dấp thê thảm của phụ thân cùng với các tộc nhân, ở trước mắt lái đi không được, để sát ý của hắn càng tăng cao. Hắn nhìn chằm chằm Trình Quý Vũ, đây là thủ phạm khác, cũng có thể nói là chủ phạm.

Bởi vì nếu không có Trình Quý Vũ tồn tại, Trình gia sao dám ra tay với Lăng gia?

Hắn nhất định phải giết kẻ này!

- Tránh ra!

Hắn hét lớn một tiếng, bắn ra, giết về phía Trình Quý Vũ.

Chư Hòa Tâm và Trương Vị Sơn đều kinh hãi, muốn ngăn cản Lăng Hàn, không cho hắn mạo hiểm, nhưng Lăng Hàn quát lên:

- Ta muốn tự tay bắt con chó già này, các ngươi tránh ra!

Biểu hiện của hắn kiên quyết, không cho từ chối.

Hai người Chư Hòa Tâm không thể làm gì khác hơn là lui ra, nhưng đều chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần thấy Lăng Hàn gặp nạn, sẽ ra tay giúp đỡ, dù cho bị Lăng Hàn trách cứ.

Lăng Hàn vận chuyển Cô Lang Huyết, lực lượng của hắn có thể so với Tụ Nguyên tầng tám, dưới tình huống không bị thương, Cô Lang Huyết tăng cường sẽ không quá lớn, chỉ để hắn đạt đến Tụ Nguyên tầng tám đỉnh cao.

Nhưng năm đạo kiếm khí ngang dọc, cộng thêm Kinh Điện Kiếm Pháp, uy lực này vẫn rất đáng sợ.

Nhưng Trình Quý Vũ không sợ, trong tiếng rên nhẹ, hắn liên tục xuất chưởng, hóa thành từng bàn tay nguyên lực đập tới Lăng Hàn. Bàn tay nguyên lực này rất ngưng tụ, dễ dàng phá nát kiếm khí, hoàn toàn bày ra uy năng của cường giả Dũng Tuyền Cảnh.

- Cạc cạc cạc, thằng con hoang, đây là ngươi tự tìm đường chết!

Trình Quý Vũ đại hỉ. Hắn có thể thấy, bất kể là Chư Hòa Tâm hay Trương Vị Sơn, còn có nhiều thế lực lớn nhỏ của Đại Nguyên thành, kỳ thực đều là hướng về phía Lăng Hàn mà tới.

Bởi vậy, chỉ cần bắt Lăng Hàn, liền có thể lấy hắn làm con tin, chạy ra trùng vây.

Chờ hắn thoát ly nguy hiểm, kia dĩ nhiên là một cái tát đập chết Lăng Hàn, vừa vặn báo đại thù, kiếp này không trở về nữa.

- Hừ, ngày hôm nay chính là giờ chết của ngươi!

Lăng Hàn thét dài, trường kiếm liên tục huy động, kiếm khí như cầu vồng.

Chỉ là sức mạnh của hắn kém hơn Trình Quý Vũ quá nhiều, bị bàn tay nguyên lực của Trình Quý Vũ chấn động, phế phủ liền rung động, phun máu tươi, nhưng hắn đã tu thành thân thể Khô Mộc, lại có Bất Diệt Thiên Kinh khôi phục thương thế, chỉ là nhìn rất thảm, nhưng trên thực tế lại triệt để kích phát Cô Lang Huyết, sức mạnh lớn dần lên.

Nhưng như thế nào đi nữa, cũng không thể phá tan ngưỡng cửa Dũng Tuyền Cảnh.

Lăng Hàn cau mày, hiện tại không gian đan điền của hắn đã vô cùng lớn, năng lực kéo dài kinh người, lại thêm năng lực hồi phục của Bất Diệt Thiên Kinh, hắn hoàn toàn có thể miễn cưỡng dây dưa Trình Quý Vũ đến chết.

Nhưng hiện tại hắn là vì báo thù, muốn kéo thời gian lâu như vậy? Hắn chờ không được, Lăng Đông Hành cũng chờ không được!

Hơn nữa, hắn không muốn Lăng Đông Hành lo lắng.

Như vậy!

Ánh mắt của Lăng Hàn lăng lệ, không chút do dự câu thông Hắc tháp. Hắn muốn mượn dùng lực lượng của Hắc tháp gia trì bản thân, tăng lên một cảnh giới lớn!

Hắc tháp, đến đây đi, cho ta sức mạnh!

Vù, trong đan điền, Hắc tháp khẽ run lên, thả ra một luồng sức mạnh thần bí.

Oanh, nguồn sức mạnh này phun trào ở trong cơ thể Lăng Hàn, nhanh chóng tăng lên tu vi của hắn, Tụ Nguyên tầng năm, tầng sáu, tầng bảy... Chỉ một hơi thở liền nhảy vào Dũng Tuyền Cảnh, mãi đến tận Dũng Tuyền tầng bốn mới ngừng lại.

Hoàn hoàn chỉnh chỉnh tăng lên một cảnh giới lớn!

- Cái gì!

Cảm ứng được khí thế của Lăng Hàn, Trình Quý Vũ, Chư Hòa Tâm cùng Trương Vị Sơn đồng thời trừng con ngươi. Sao có thể có chuyện đó, một Tụ Nguyên tầng bốn, lại trong nháy mắt bùng lên lực lượng của một cảnh giới lớn!

Không hổ là thiên tài đan đạo!

Chư Hòa Tâm và Trương Vị Sơn lập tức nhận định Lăng Hàn ăn đan dược gì đó, lúc này sức mạnh mới tăng lên, không khỏi càng thêm sùng bái trình độ đan đạo của Lăng Hàn. Trên đời còn có đan dược như vậy, hai lão giả căn bản không hoài nghi, bọn họ đối với năng lực đan đạo của Lăng Hàn, đã tin tưởng mù quáng.

- Đáng chết!

Trình Quý Vũ rống to, hai tay liền đập, bàn tay nguyên lực liên tục xuất hiện, vỗ tới Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, tay trái ngưng quyền, đánh ra ngoài.

Hắn chỉ là sức mạnh tăng lên tới Dũng Tuyền Cảnh, không có cách nào phóng nguyên lực ra ngoài, nhưng cái này không quan hệ, lực lượng của Dũng Tuyền tầng bốn, hoàn toàn nghiền ép tầng một, đấm ra một quyền, bàn tay nguyên lực kia lập tức đổ nát.

Lăng Hàn giết tới, vung ra một kiếm, năm đạo kiếm khí ngang dọc.

Phốc!

Ngực của Trình Quý Vũ đồng thời xuất hiện năm đạo kiếm thương, tước cho hắn máu thịt be bét, bạch cốt, nội tạng đều có thể thấy được mơ hồ.

- Lão cẩu, nạp mạng đi!

Lăng Hàn uy nghiêm đáng sợ nói.

- Thằng con hoang, ngươi chỉ là mạnh mẽ tăng lên tới Dũng Tuyền Cảnh, có thể phát huy ra mấy phần uy lực, lão phu nhất định có thể chém ngươi!

Trình Quý Vũ gào thét không cam lòng, hai tay chuyển động, triển khai tuyệt học Thông Tí quyền của Trình gia.

Đáng tiếc, tuy hắn đột phá Dũng Tuyền Cảnh, có thể tu luyện võ kỹ Huyền Cấp, nhưng vấn đề là, Trình gia ngay cả võ kỹ Hoàng Cấp thượng phẩm cũng không có, từ đâu tới võ kỹ Huyền Cấp?

Thông Tí quyền này chỉ là Hoàng Cấp trung phẩm mà thôi, uy lực có hạn, căn bản không đủ bù đắp chênh lệch giữa Dũng Tuyền tầng một với tầng bốn.

Lăng Hàn cười gằn. Nếu võ giả bình thường mạnh mẽ tăng lên một cảnh giới lớn, xác thực không thể khống chế sức mạnh kinh người như thế, bởi vì phạm vi tăng lên thực sự quá lớn rồi.

Nhưng hắn không giống, kiếp trước hắn là Thiên Nhân Cảnh, Dũng Tuyền tầng bốn lại coi là gì chứ?

Lăng Hàn vung kiếm mạnh mẽ tấn công, kiếm khí như cầu vồng, hoàn toàn áp chế Trình Quý Vũ.

Dũng Tuyền tầng bốn đối chiến tầng một, vốn là nghiền ép tuyệt đối.

Oành, Lăng Hàn đạp một cước, đá vào ngực Trình Quý Vũ, rắc rắc rắc… Tiếng xương gãy truyền đến, Trình Quý Vũ chí ít đứt mất bốn cái xương sườn, đan điền bị đá bạo, trượt tới trước người Lăng Đông Hành.

- Quỳ xuống!

Lăng Hàn lạnh lùng nói.

- To gan!

Trình Quý Vũ phẫn nộ quát, cho dù hắn chết cũng không thể cúi đầu.

- Không phải do ngươi!

Lăng Hàn vung kiếm! Phốc, phốc, hai tia máu tươi bắn tung tóe, gân chân của Trình Quý Vũ đã bị đánh gãy, không thể không mềm nhũn, quỳ gối ở trước mặt Lăng Đông Hành.

- Tiểu súc sinh, coi như lão phu thành quỷ cũng không tha ngươi!

Trong miệng Trình Quý Vũ phun huyết, hắn biết hôm nay đã khó thoát khỏi cái chết, căn bản không nghĩ qua ý xin tha. Ánh mắt hắn như đao, hận không thể đâm chết Lăng Hàn.

- Phụ thân, người này liền giao cho ngươi!

Lăng Hàn tỉnh táo lại, hắn biết Lăng Đông Hành rất muốn giết người này.

- Được!

Lăng Đông Hành đầy sát khí, hắn nghĩ tới tộc nhân bị giết chết ở trước mặt mình, như là súc vật, máu nhuộm đỏ toàn bộ phủ đệ Lăng gia, đâu đâu cũng có thi thể. Con mắt của hắn lập tức đỏ bừng, tiếp nhận trường kiếm của Lăng Hàn, đâm ra một kiếm.

Phốc!

Lợi kiếm đâm vào lồng ngực, Trình Quý Vũ không cam lòng trừng mắt nhìn Lăng Đông Hành, miệng đóng mở, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng chỉ trào máu ùng ục ùng ục, đầu lệch đi, đã chết.

Lăng Đông Hành một cước đá bay thi thể của Trình Quý Vũ, ngửa mặt lên trời gào thét, từ nay về sau, Thương Vân Trấn không còn Trình gia!

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui