Thần Đế Trọng Sinh

Tần Nguyệt Nga này đích thật có miệng lưỡi dẻo quẹo, dăm ba câu đã nói Diệp Trần thành ác nhân tội ác tày trời.

Mà người của sáu gia tộc lớn ở xung quanh kia, trước đó khiếp sợ uy áp của Diệp Trần, không dám nhiều lời, bây giờ thấy Yến chân nhân ở đây, tự nhiên cũng không cố kỵ nữa, nhất là mọi người Mộ Dung gia, lập tức thi nhau thêm mắm thêm muối, chuyện Diệp Trần giết Mộ Dung Hàm cũng nói ra.

Sau khi Yến chân nhân nghe xong, trên mặt quả nhiên nộ khí trùng thiên, quang minh lỗi lạc nói:

"Ở trong Kinh Đô này, thế mà còn có người lớn mật làm bậy như vậy? Người này là ai? Đứng ra cho bản đạo!"

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Diệp Trần, Tần Nguyệt Nga càng là cắn răng nghiến lợi chỉ vào Diệp Trần, oán hận nói:

"Yến chân nhân, chính là người này! Vô Thương con trai của ta bây giờ còn đang ở trong tay hắn! Mời chân nhân vì ta chủ trì công..."

Tần Nguyệt Nga còn chưa nói xong, đã phát hiện Yến chân nhân ở một bên đã nhanh chóng đi chạy về phía Diệp Trần.

Mọi người thấy thế, còn tưởng Yến chân nhân chuẩn bị xuất thủ, lập tức thi nhau vui mừng hết cỡ, "Có Yến chân nhân ra tay, cho dù tiểu tử này có cùng một cái đẳng cấp với lão tổ của Tần gia cũng tuyệt đối không chiếm được lợi ích!"

"Nghe nói từ sau khi Yến chân nhân từ tiên mộ trở về, thực lực đã đạt tới một loại cảnh giới khó mà tin nổi!"

"Không nghĩ tới hôm nay lại có duyên có thể nhìn thấy hai vị tiên nhân giao thủ!"

...

Ngay cả Dịch Sơn Hà đứng bên cạnh Diệp Trần, trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.

Yến chân nhân này chẳng những có thực lực cực mạnh, ở Kinh Đô cũng có địa vị khá cao, thậm chí còn là thượng khách của các vị đại thủ trưởng kia.

Nhân vật bậc này, nếu như đặt ở thời cổ đại, đó chính là tồn tại cấp bậc quốc sư!

Nếu như một khi người này nhúng tay vào, vậy coi như có rắc rối không nhỏ!

Dịch Sơn Hà đang muốn tiến lên giúp Diệp Trần giải thích với Yến chân nhân, nhưng không ngờ, Yến chân nhân bước nhanh đi lên phía trước thế mà hướng về phía Diệp Trần khom người thi lễ một cái, mặt mũi tràn đầy sắc mặt vui mừng nói:

"Diệp tiền bối! Ngài thật đúng là để tiểu đạo khó tìm a!"

Xoạt!

Tất cả mọi người ở trong sân nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả lập tức đều choáng váng.

"Diệp tiền bối?"

"Yến chân nhân thế mà gọi Diệp Cuồng Tiên này là tiền bối?"

"Tình huống như thế nào?"

...

.................

P/S: Một phút : Xin mời các bạn thư giãn mắt một chút....những truyện Lăng Tiêu tôi dịch đều là truyện hay mới dịch...thế nên còn chuyện Hệ Thống Chưởng Môn... mời mọi người đọc, với cả sau khi dịch max truyện này sẽ là Tiên Võ Đế Tôn.

.................

Tần Nguyệt Nga thấy cảnh này, vẻ mặt lập tức đại biến, trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh ngạc nồng đậm và chấn kinh.

"Không có khả năng! Điều này sao có thể! Chắc chắn là ta nghe nhầm! Bối phận của Yến chân nhân này, không ở phía dưới lão tổ Tần gia chúng ta, làm sao lại thành vãn bối của tiểu tử này?"

Tuy nhiên, dưới ánh mắt chấn kinh và khó hiểu của mọi người, Diệp Trần chậm rãi mở miệng.

Chỉ thấy hai tay của hắn vẫn chắp sau lưng, giọng điệu bình thản nói:

"Yến Bản Đạo, hóa ra là ngươi a! Xem ra ngươi ở Kinh Đô làm ăn cũng không tệ nha, làm sao? Ngươi muốn ra mặt cho bọn họ sao?"

Yến Bản Đạo cảm ứng được sát khó trong đôi mắt của Diệp Trần, lập tức nhớ tới cảnh tượng lúc trước ở trong tiên mộ, Diệp Trần một ngụm nuốt Long hồn của Thanh Long, dù hắn tu đạo có tâm cảnh trên trăm năm trong lòng cũng không thể không khẽ run lên, vội vàng cười nói:

"Diệp tiền bối nói đùa! Lúc trước may nhờ có Diệp tiền bối xuất thủ, tiểu đạo mới có thể từ trong tiên mộ đào thoát ra, mỗi lần nghĩ đến chuyện này, tiểu đạo đều cảm giác sâu sắc ân cứu mạng của tiền bối, làm sao dám là địch với tiền bối a?"

Diệp Trần nghe được điều này, lúc này mới chậm rãi thu hồi sát khí ở trên người, hướng Yến Bản Đạo tùy ý khoát tay áo, giọng điều vẫn bình thản như cũ nói:

"Không phải là tốt nhất! Nơi này không liên quan đến ông, từ đâu tới thì về lại nơi đó đi!"

Mọi người ở xung quanh nghe được Diệp trần thế mà giống như người lớn quát mắng trẻ con, để quát mắng Yến chân nhân đại danh đỉnh đỉnh, lập tức thi nhau hiện ra vẻ mặt khó mà tin nổi.

Xã hội thượng lưu ở Kinh Đô, Yến chân nhân tuyệt đối là nhân vật giống như thần tiên, thân phận vô cùng tôn quý! Người nào gặp không phải miệng nói chân nhân, khom người lấy lòng, thậm chí ngay cả những đại thủ trưởng kia, cũng phụng làm khách quý!

Thế nhưng bây giờ, thế mà bọ một tên thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi, ở trước mặt mọi người quát mắng khiển trách như thế!

Chẳng lẽ như vậy mà hắn còn có thể nhịn được sao?

Đáp án là, có thể!

Chỉ thấy Yến chân nhân nghe được điều này, trên mặt hơi hiện ra vẻ xấu hổ, tuy nhiên vẫn là vội vàng khom mình hành lễ lần nữa nói:

"Diệp tiền bối dạy phải! Vãn bối sẽ rời khỏi đây ngay!"

Nói xong lời này Yến Bản Đạo đi cũng không quay đầu lại.

Tất cả mọi người trong lúc nhất thời lại choáng váng lần nữa!

Sau đó, trong lòng tất cả mọi người thi nhau dâng lên một cỗ cảm giác sợ hãi nồng đậm!

Nhất là những người trước đó ở trước mặt Yến Bản đạo nói xấu Diệp Trần, vào lúc nàng càng là ngay cả thở mạnh cũng không dám thở một cái, sợ tên sát tinh này tìm bọn hắn tính sổ sách.

Mà Tần Nguyệt Nga càng là hai mắt trợn lên thật lớn, cả người đã triệt để ngớ ra...

Cô ta tuyệt đối không ngờ rằng, Yến chân nhân đại danh đỉnh đỉnh, thế mà bị một lời của Diệp Trần là đuổi đi!

Lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên ngưng khí thành đao, hung hắng chém xuống Diệp Vô Thương đang ở dưới chân hắn.

"A!!"

Theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương, một cánh tay của Diệp Vô Thương đã bị Diệp Trần rõ ràng chém rụng xuống!

Diệp Thiên Ca thấy cảnh này, trong lòng lập tức đau xót, muốn tiến lên ngăn cản, thế nhưng hắn cũng hiểu rõ, chính mình căn bản không cói năng lực để đi ngăn cản Diệp Trần, hơn nữa cũng không khuyên nổi chính đứa con trai này của mình, nói không chừng ngược lại sẽ đổ thêm dầu vào lửa, đành phải lui lại.

Mọi người ở xung quanh lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại mấy bước, Tần Nguyệt Nga thì lập tức vừa sợ vừa giận, hai mắt đỏ ngầu chỉ vào Diệp Trần, tòa thân run rẩy giận dữ hét:

"Ngươi ngươi... Ngươi làm cái gì!"

Diệp Trần cười lạnh, "Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi, làm việc mà ngươi nên làm, bằng không ta sẽ không còn kiên nhẫn nữa, lại tiếp tục chơi với ngươi tiếp!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lập tức từ từ nâng đao khí ở trong tay lên, làm bộ muốn chém!

Tần Nguyệt Nga lập tức đại loạn trong lòng, "Được rồi! Ngươi không phải muốn cho tất cả mọi người biết được chân tướng sự việc của mười tám ngăm trước sao, trả lại cho Lâm Uyển Dung một cái trong sạch sao? Ta nói! Ta nói là được rồi!"

...

Sau đó, ở dưới sự uy hiếp của Diệp Trần, Tần Nguyệt Nga rốt cuộc một năm một mười nói rõ ràng về chuyện cũ mười tám năm trước ra:

Hoá ra, ở mười tám năm trước, Tần Nguyệt Nga, Diệp Thiên Ca và Lâm Uyển Dung mẹ Diệp Trần, còn có Tô Lam, bốn người bọn họ đều học tập ở trường đại học Yến Kinh có tiếng tăm lừng lẫy ở Kinh Đô.

Hai người Tần Nguyệt Nga và Diệp Thiên Ca là thanh mai trúc mã, hơn nữa còn có mang theo hôn ước, thế nhưng Diệp Thiên Ca lại không thích nàng, nưng lại yêu Lâm Uyển Dung mẹ của Diệp Trần.

Tần Nguyệt Nga vì muốn trở thành vợ của Diệp Thiên Ca vậy mà không tiếc lợi dụng thủ đoạn ti tiện mang thai đứa bé của Diệp Thiên Ca cũng chính là Diệp Vô Thương sau này.

Tần Nguyệt Nga có thai thì chạy tới Diệp gia đại náo khóc lớn, cáo trạng Diệp Thiên Ca bội tình bạc nghĩa, hơn nữa mượn nhờ Tần gia tiến hành tạo áp lực đối với Diệp gia, đồng thời còn phái người hướng Vân Châu Lâm gia ở xa tạo áp lực.

Nói tóm lại, sau khi Tần Nguyệt Nga thông qua một loạt thủ đoạn, Lâm Uyển Dung mẹ của Diệp Trần, từ tài mạo song toàn hao hậu của đại học Yến Kinh, biến thành người thứ ba tranh đoạt nam nhân của người khác, bị người người thóa mạ.

Không những như thế, Tần Nguyệt Nga còn cố ý mang võ học tiên nhân của Thánh Tâm các ra để cho Diệp Thiên Ca học trộm, dẫn lão tổ của Tần gia dính vào trong việc này!

Nói về tâm cơ thủ đoạn đùa nghịch, Lâm Uyển Dung và Diệp Thiên Ca cột vào làm một, cũng còn lâu mới là đối thủ của Tần Nguyệt Nga, Diệp Thiên Ca đứng ở nhiều áp lực trước mặt, chỉ có thể chia tay với Lâm Uyển Dung, ngược lại cưới Tần Nguyệt Nga, mà Lâm Uyển Dung cũng bị ép buộc rời khỏi kinh đô, về tới quê quán ở Vân Châu...

Thế nhưng là, sau khi ép buộc mẹ con Diệp Trần thành công, Tần Nguyệt Nga vẫn còn không có yên lòng, cô ta vừa hướng Diệp Thiên Ca thề hứa hẹn tuyệt đối sẽ không làm tổn thương mẹ con Diệp Trần, thế nhưng ở sau lưng lại phái người âm thầm hạ độc mãn tính cho Lâm Uyển Dung!

Rốt cuộc ở lúc Diệp Trần được chín tuổi, Lâm Uyển Dung mẹ của Diệp Trần đã buông tay rời khỏi nhân gian...

P/S: Ta thích...quá hay phải hơm mọi người, hứng trí ủng hộ cái nhỉ....như những gì ta nói ở chương trước:D


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui