Thần Đế Trọng Sinh

Mạc Tầm Hoan nói xong lời này, quay đầu nhìn sang một bên, hai người Đường Nghiệp và Tào Khôn đang ngồi ở phía trước tất cả mọi người, giống như cười mà không phải cười nói:

"Đường gia chủ, Tào Tứ gia, hai vị chấp chưởng ở Vân Châu, trước hết đến làm gương cho mọi người đi!"

Hai người đồng thời biến sắc, không thể không liếc nhau một cái.

Đường Nghiệp hừ lạnh một tiếng nói:

"Ta lớn tuổi rồi, đã không biết nên phải làm nô tài cho người như thế nào rồi, tha thứ khó thuận theo!"

Mạc Tầm Hoan nghe được điều này, lập tức biến sắc, hắn vốn cho rằng áp dụng thủ đoạn lôi đình như vậy, sau khi rung cây giết gà dọa hổ rung cây dọa khỉ rồi thì những người này chắc chắn không dám chống lại, mà phải ngoan ngoan ký vào thỏa thuận, nhưng không có nghĩ tới xương cố Đường Nghiệp thế mà cứng như vậy!

Điều này ngay lập tức để cho hắn ý thức được có chút sai sai, vẻ mặt không thể không phát lạnh, "Đường Nghiệp! Nói như vậy Đường gia ngươi quyết tâm muốn đối nghịch với Mạc gia chúng ta sao?"

Đường Nghiệp lạnh lùng nói:

"Mạc lão tổ thật đúng là biết nói chuyện cười, rõ ràng Mạc gia các ngươi muốn nô dịch chúng ta, làm sao lại biến thành chúng ta trở thành muốn làm địch với Mạc gia các ngươi?"

Lông mày của Mạc Tầm Hoan ngay lập tức nhíu càng chặt, sát khí trên người cũng bắt đầu chậm rãi phóng thích ra ngoài, "Thôi được! Vốn chỉ cần ngươi ngoan ngoãn thần phục Mạc gia ta, lão phu sẽ không truy cứu chuyện Đường gia các ngươi hại chết chắt trai của ta, ngươi đã không biết cất nhắc như thế, vậy đừng trách lão phu vô tình!"

Không nghĩ tới, đối mặt với sự uy hiếp trắng trợn của Mạc Tầm Hoan, Đường Nghiệp lại cười lạnh, nói:

"Mạc lão tổ có võ công cái thế, ta chỉ là một cái lão già sắp chết tự nhiên không phải là đối thủ của ngài, chỉ có điều ngài giết ta thì có thể nhưng Minh Phi con trai của ta ở trong Thần Long vệ, quân hàm đại tá, đúng lúc hôm nay về thăm người nhà, nếu như chờ không thấy ta trở về chỉ sợ sẽ làm ra cái chuyện điên rồ gì nữa cũng chưa biết a!"

Mạc Tầm Hoan nghe được lời này của Đường Nghiệp, cả người nhất thời bị trì trệ.

Thần Long vệ!

Đường Minh Phi con trai thứ ba của Đường Nghiệp là người của Thần Long vệ, Mạc Tầm Hoan cũng có nghe thấy chút, truyền ngôn nói hắn bởi vì có công dẫn tiến, bây giờ đã thăng lên quân hàm Đại tá, hơn nữa tiến vào tầng hạch tâm của Thần Long vệ!

Cao thủ Thần Long vệ xuất hiện lớp lớp, không nói đến mười ba Đại cung phụng, tùy tiện mời một vị ra, đều có thể dễ dàng treo Mạc Tầm Hoan lên mà tét mông đít, cho dù là ở phía dưới cung phụng cũng có không ít tông sư Hóa Kình có thực lực mạnh mẽ.

Nếu như Đường Minh Phi kia thạt có thể mời được cao nhân của Thần Long vệ, Mạc Tầm Hoan hắn thật đúng là chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt gì, thậm chí còn phải chui bụi rậm để tránh né!

Vừa nghĩ tới đây, sát khí trên người Mạc Tầm Hoan lập tức từ từ hạ xuống.

Đường Nghiệp nhìn thấy Mạc Tầm Hoan đã bị chính mình phô trương thanh thế mà hù dọa, trong lòng hơi buông lỏng, dứt khoát trực tiếp khép hai mắt lại, bắt đầu giả bộ nhắm mắt dưỡng thần.

Mạc Tầm Hoan uy hiếp Đường Nghiệp không thành, ngược lại lại nhìn về phái Tào Khôn, mặt đen lại nói:

"Tào Tứ Gia, chẳng lẽ ngươi cũng có một đứa con nhận chức ở trong Thần Long vệ sao?"

Tuy rằng hỏi lời này có chút buồn cười, thế nhưng mọi người lại không có ai cười nổi.

Vẻ mặt Tào Khôn bình thản nói:

"Mạc lão tổ biết nói đùa a! Ta không có phúc lớn giống như Đường lão ca như thế! Chỉ có điều ta có mấy vị bằng hữu đối với Mạc lão tổ ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay vừa đúng lúc mấy người đều có mặt ở đây, bọn họ muốn gặp mặt hướng lão tổ Mạc gia tỉnh giáo vài chiêu!"

Nói xong lời này, Tào Khôn nhìn về phía sau lưng, ba ông lão vẫn luôn bình tĩnh ngồi ở sau đó, cung kính nói:

"Ba vị đại sư, làm phiền!"

Một lão giả cầm đầu trong ba người, cười nhạt một tiếng, "Dễ nói! Dễ nói!"

Lời nói buông xuống, thân thể ba người đồng thời nhoáng một cái, đã đi tới vị trí giữa phòng, đồng thời khí thế trên thân của ba người đột nhiên phóng thích ra ngoài!

"Tông sư Hóa Kình!"

"Hơn nữa còn là ba vị!"

"Khó trách Tào Tứ Gia vẫn luôn bình tĩnh như thế, hóa ra đến là đã có chuẩn bị!"

"Cho dù lão tổ Mạc gia này có lợi hại hơn nữa, đối phó với ba vị tông sư Hóa Kình này chỉ sợ cũng chưa chắc có thể nắm được phần thắng a?"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ, đồng thời cũng đều thấy được hy vọng, chỉ cần ba vị tông sư Hóa Kình này có thể cùng nhau đánh bại Mạc Tầm Hoan, hoặc là xử lý luôn vậy bọn hắn cũng thoát khỏi sự quản chế của Mạc gia.

Hai mắt của Mạc Tầm Hoan thì khép lại, "Tứ hùng Lĩnh Nam sao? Không nghĩ tới các ngươi cũng tới đây!"

Rất nhiều người nghe được lời này của Mạc Tầm Hoan, lập tức nghi hoặc không hiểu, trong lòng thầm nghĩ, rõ ràng ở trước mắt chỉ có ba người, làm sao lại thành Tứ hùng Lĩnh Nam? Chẳng lẽ Mạc Tầm Hoan này mờ mắt rồi hay sao?

Chỉ có số ít người đối với võ đạo giới tương đói quen thuộc, bắt đầu nói khẽ giải thích với mọi người xung quanh nói:

"Tứ hùng Lĩnh Nam này là anh em ruột thịt cùng mẹ sinh ra, nghe nói mọi người đều là kỳ tài luyện võ, lại bái vào mô hạ của một vị danh sư, toàn bộ đều có tu vi tông sư Hóa Kình!"

Có người vội vàng hỏi:

"Vậy làm sao chỉ có ba người?"

Người kia nói:

"Ngươi biết cái gì! Nghe nói Tứ hùng Lĩnh Nam này có khúc mắc với lão tổ Mạc gia, lão tứ ở trong Tứ hùng Lĩnh Nam chính là chết ở trong tay Mạc Tầm Hoan này!"

Mọi người ngay lập tức nhao nhao giật mình, đồng thời thầm nghĩ thủ đoạn của Tào Khôn rất tốt, thế mà có thể mời tới nhân vật như vậy.

"Mạc Tầm Hoan! Năm đó tứ đệ ta bị ngươi giết chết, hôm nay chính là lúc mà ngươi đền mạng cho hắn!"

Một ông lão ở bên trong Tứ hùng Lĩnh Nam đằng đằng sát khí chỉ vào mặt Mạc Tầm Hoan nói.

Mạc Tầm Hoan cười lớn một tiếng, "Ba lão già không biết sống chết! Hai mươi năm trước, bốn anh em các ngươi còn không phải là đối thủ của ta, huống chi là hai mươi năm sau, các ngươi lại còn thiếu một người?"

"Nếu không muốn chết thì tranh thủ thời gian cút đi cho lão phu, bằng không ta không ngại để cho bốn anh em nhà các ngươi đoàn tụ dưới lòng đất a!"

Ba ông lão kia ngay tức khắc trở nên giận dữ, ngay lập tức lao về phía Mạc Tầm Hoan!

"Trả lại mạng Tứ đệ cho ta!"

Hô! Hô! Hô!

Toàn bộ phòng tiệc giống như đột nhiên thổi lên một trận gió lốc, mọi người ở cách gần đó lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại, vài cái bàn trong nháy mắt vỡ nát!

"Hừ!"

Đối mặt với sự vây công của ba tông sư Hóa Kình, Mạc Tầm Hoan dường như cũng không có quá để ở trong lòng.

Chỉ thấy hắn cười lạnh, "Ba thằng ngu này! Hôm nay ta sẽ để cho các ngươi mở mang kiến thức một chút võ học tiên nhân mà lão phu nghiên cứu mười năm gần đây!"

"Khí Nguyên Trảm!"

Theo giọng nói của Mạc Tầm Hoan buông xuống, chỉ thấy bàn tay của hắn giơ lên nắm lại, thế mà xuất hiện một cái đao khí được ngưng tụ từ nội kình như ẩn như hiện!

"Cái gì!"

Tam hùng Lĩnh Nam thấy thế thì lập tức biến sắc.

Ngay vào lúc ba người còn đang ngây người, Mạc Tầm Hoa giơ tay chém xuống đã chém đứt đầu của một người!

Hai người còn lại lập tức ý thức được sự chênh lệch của mình với đối phương, nơi nào còn dám tiếp tục đánh, vọi vàng xoay người bỏ chạy.

Mạc Tầm Hoan nhanh chóng tiến lên, vung đao lần nữa, trảm một người thành hai khúc!

Lúc này người còn lại đã chạy ra tới cửa, Mạc Tầm Hoan trực tiếp hất đao khí đang cầm trong tay lên!

"Xoẹt xẹt!"

Ở dưới sàn nhà của phòng tiệc những nơi mà đao khí bay qua ngay lập tức xuất hiện một vết đao sâu hoắm, có cảm tưởng như chỉ thêm một tý nữa thôi là được nhìn thấy cảnh quan ở tầng dưới!

Mà sau khi ông lão tông sư Hóa Kình cuối cùng kia vừa chạy ra tới cửa, cũng đã bị đao khí của Mạc Tầm Hoan lao tới chém thành hai đoạn!

"Phù phù!"

Tào Khôn vốn còn đang nghĩ chắc chắn sẽ giành thắng lợi, thế nhưng khi nhìn thấy ba tên tông sư Hóa Kình mà chính mình bỏ ra nhiều tiền mời tới, thế mà trong nháy mắt bị Mạc Tầm Hoan giết như giết gà, lập tức đặt mông ngã ngồi xuống ghế, vẻ mặt trở nên trắng bệch.

Mọi người còn lại thì tất cả đều lộ ra vẻ tuyệt vọng, tất cả đều không nghĩ tới, thực lực của Mạc Tầm Hoan này vậy mà lại cường hãn tới như thế!

Mà Mạc Tầm Hoan sau khi nhẹ nhõm giết chết ba người kia, tay đã cầm lại đao khí, chậm rãi đi tới trước mặt Tào Khôn cười lạnh nói:

"Tào Khôn, đây chính là chỗ dựa của ngươi sao? Thật đúng là không chịu nổi một kích a!"

"Ta..."

Vẻ mặt Tào Khôn trở nên trắng bệch không phản bác được.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một giọng noi lạnh lùng đạm mạc đột nhiên từ trong phòng tiệc vang lên.

"Chỗ dựa của hắn là ta!"

P/S: Ta thích nào a... truyện này cứ mỗi một chương là một sự hấp dẫn khác nhau, tác giả viết ra cũng rất chi là gắn kết.... ủng hộ a, Đề Cử truyện a, KP và TLT để trưa về thức trưa dịch cho các đạo hữu a. Cảm ơn VuKinh08 ủng hộ 1k TLT, Angel_71214 100 TLT nha...., chờ TLT và KP của mọi người a....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui