Thần Đế Trọng Sinh

Ở trên một ngọn núi ngoài mấy chục dặm, năm người Âu Dương Hàn tất cả cũng đều đang có vẻ mặt kinh ngạc, trên mặt Âm Bất Bình hiện rõ vẻ không thể tưởng tượng nổi, nghẹn ngào lẩm bẩm nói:

"Sao lại thế...tại sao có thể như vậy! Thực lực của hắn làm sao lại cường đại hơn so với mấy tháng trước nhiều như vậy?"

Nếu như nói mấy tháng trước ở trong mắt của năm người thì Diệp Trần cùng lắm mạnh hơn một chút so với mười ba đại cung phụng mà thôi, tuy rằng cảm thấy rung động thế nhưng vẫn còn chưa đạt tới mức độ khiến cho bọn hắn phải cảm thấy khó mà tiếp nhận, thế nhưng khi bọn hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, thật sự có một loại cảm giác không chân thật.

Tám chiếc máy bay chiến đấu F2 chuyên trở tên lửa đạn đạo, chẳng những không thể tạo ra một chút tổn thương nào cho Diệp Trần, ngược lại còn bị một kiếm của hắn chém rụng bảy chiếc máy bay, chỉ có một chiếc chạy trối chết mới thoát được!

Đây là lực lượng mà con người có thể đạt được sao?

Âu Dương Hàn cũng thở dài:

"Đây chính là thực lực của cảnh giới Tiên Nhân sao? Quả nhiện mạnh đáng sợ!"

Trong đôi mắt của Vân Lệ Cơ lộ ra vẻ súng bái, "Không hổ là nam thần của ta!"

Lỗ Thiên Bá và Nhậm Trường Phong cũng nhi nhau nhịn không được mà tán thưởng, "Nói không chừng Diệp thiếu tướng có thể sáng tạo kỳ tích!"

Âm Bất Bình lại đột nhiên nói:

"Vẫn còn quá sớm để nói những chuyện đó! Đối phương thế nhưng có tới hơn trăm chiếc máy bay chiến đấu! Trên trăm chiếc xe tăng và xe bọc thép, đây là một nhánh quân đội được hiện đại hóa chân chính, cho dù là quân đội Mỹ cũng không chênh lệch được quá nhiều, Diệp Cuồng Tiên hắn có thể xông ra được vòng vây hay không, thì thật đúng là chưa thể biết được!"

Mọi người nhất thời im lặng một lúc, mặt mũi mọi người đều đầy vẻ ngưng trọng, không thể không thừa nhận lời nói của Âm Bất Bình rất có lý.

Tuy Diệp Trần có thể dùng một kiếm chém rụng bảy chiếc máy bay chiến đấu, thế nhưng đối với chủ lực của Đảo quốc mà nói, căn bản cũng không coi là gì!

Hơn nữa, xem xét tình huống trước đó, Diệp Trần luôn liều mạng tránh né đạn đạo, chắc hẳn hắn vẫn còn kiêng kị sức công phá của tên lửa đạn đạo. Nếu như quân đội Đảo quốc tiến hành phương án rải bom oanh tạc, chỉ sợ thân thể hắn cũng không chống đỡ nỗi, kết cục thịt nát xương tan cũng không khác biệt lắm.

Quả nhiên, suy nghĩ vừa mới hiện lên trong đầu của năm người cũng thành sự thật. Từ phía xa, trên bầu trời phải đến mấy chục chiếc máy bay chiến đấu kéo đến, tiếng máy bay kêu xé bầu trời. Trên mặt đất hàng loạt xe chiến đấu đủ các loại cũng ùn ùn kéo về phía Diệp Trần.

"Mau nhìn! Không quân của Đảo quốc lại hành động rồi!"

"Ông trời ơi...! Không thể tin được, bọn họ điều động nhiều máy bay chiến đấu đến như vậy? Còn có máy bay trực thăng được trang bị vũ trang."

"Mau nhìn! Hải quân lục chiến cũng được điều động! Xe bọc thép! Xe tăng cơ động! Ít nhất cũng có tới bảy tám chục chiếc đi"

"Đằng sau ít nhất còn có cả quân số cả một cái lữ đoàn, đã phong tỏa hoàn toàn đường lui!"

"Xem ra lần này, Cung Bản Ngũ Thập Nhị thật là dốc hết vốn liếng!"

"Vì đối phó một người, thế mà xuất động chiến trận lớn như vậy!"

"Tình thế như này, Diệp thiếu tướng còn có cơ hội đào thoát sao?"

...

Ngay lập tức sắc mặt của năm người càng thêm ngưng trọng.

Tuy rằng bọn họ được giao nhiệm vụ tiếp ứng cho Diệp Trần, bản thân họ xâm nhập được vào bên trong chiến trường đã là may mắn lắm rồi. Tận mắt chứng kiến chiến trường loạn lạc mới phát hiện bọn họ căn bản là không có cách đi trợ giúp Diệp Trần, chỉ có thể đứng một bên trơ mắt mà nhìn.

Nói đùa, chỉ bằng thực lực của năm người bọn họ, một khi để lộ tung tích chỉ sợ tùy tiện một chiếc máy bay trực thăng được trang bị vũ trang là có thể giải quyết toàn bộ bọn hắn.

Đây chính là chỗ lợi hại của vũ khí hiện đại, cho dù là tông sư Hóa Kình thì so với người bình thường cũng không khác nhau quá nhiều, một khi thật sự tiến vào chiến trường, cũng chỉ có thể chịu số phận bị nghiền ép.

...

Mà lúc này, sau khi một kiếm chém rụng bảy chiếc máy bay chiến đấu, Diệp Trần trở về trên mặt đất một lần nữa, rất nhanh cũng đã cảm ứng được binh lính Đảo quốc ở xung quanh, từ bốn phương tám hướng vây quanh chính mình mà đến.

"Ha ha ha!"

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể nói tại sao, vậy mà không nhịn được cười lên ha hả, trong lòng một cỗ nhiệt huyết dâng lên!

"Thôi được! Hôm nay ta sẽ để cho những người như các ngươi được mở mang kiến thức một chút, đâu mới là tu tiên giả thực thụ!"

Giọng nói rơi xuống, Diệp Trần rõ ràng không lùi mà tiến tới, trực tiếp dốc hết tốc lực chạy tới phương hướng căn cứ quân sự của Đảo quốc!

" Hắn muốn làm cái gì?"

Mấy người Âu Dương Hàn thấy thế thì tất cả lập tức đều giật mình!

Theo suy nghĩ của bọn hắn, lựa chọn tốt nhất của Diệp Trần bây giờ hắn là nhanh chóng rút lui, chỉ cần chạy ra khỏi vòng vây phía sau và chạy vào khu đô thị đông đúc thì quân đội Đảo quốc cũng không dám làm loạn, đến lúc đó hành động vây bắt này tự nhiên sụp đổ.

Nhưng mà bây giờ, Diệp Trần thế mà không lùi, ngược lại hướng đại bản doanh của đối phương lao tới, chẳng lẽ hắn thật sự cho là mình có thể lấy một định vạn, tay không công phá một sư đoàn quân đội trang bị vũ khí hiện đại hóa hay sao?

"Điên rồi! Điên rồi! Cái tên này quả thực đã điên rồi!"

"Lão đại! Nhiệm vụ cấp trên giao cho chúng ta, toàn lực phối hợp với hắn để hắn rút lui, nhưng bây giờ rõ ràng là chính hắn đang chịu chết, chúng ta cũng không thể đi theo hắn chịu chết a, nhất định phải nhanh chóng rút lui!"

"Đúng đó! Lão đại! Thừa dịp bây giờ lực chú ý của đối phương còn đang ở trên người Diệp Cuồng Tiên, chúng ta tranh thủ thời gian rút lui đi!"

...

Trong lúc nhất thời, lập tức tất cả bốn người đều có suy nghĩ muốn rút lui.

Âu Dương trầm ngâm một lát cuối cùng lại cắn răng một cái, "Chờ một chút!"

Ngay cả chính hắn cũng không hiểu ra nguyên nhân vì sao, luôn cảm thấy nam nhân ở trước mắt này trước đó đã tạo ra quá nhiều kỳ tích, nói không chừng đợi một chút nữa còn có thể thấy được kỳ tích xảy ra cũng nên.

Mặc dù lý trí nhiều lần nói cho hắn biết, khẳ năng này gần như là không thể!

Mấy người Âm Bất Bình lập tức rất là sốt ruột, thế nhưng bản thân Âu Dương Hàn là lão đại của bọn hắn, từ trước tới nay nhất ngôn cửu đỉnh, hắn đã quyết định muốn chờ, bốn người còn lại tự nhiên không dám phản bác, đành phải nhịn lại sự sốt ruột mà tiếp tục theo dõi trận chiến.

Tuy nhiên rất nhanh sau đó, năm người lại nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng rung động!

Chỉ thấy Diệp Trần chạy rất nhanh, trên người Lưu Ly Kim Thân tỏa ra ánh sáng vàng, giống như một ngôi sao chổi trong màn đêm tối, trong nháy mắt xông vào đội quân của Đảo quốc ở phía trước.

Đám binh lính của Đảo quốc hiển nhiên cũng không nghĩ tới, đối phương cũng dám lao thẳng tới, sau khi trải qua ngây người một lát thì lập tức thi nhau hô lớn, "Địch tấn công! Công kích! Công kích!!"

Phanh phanh phanh!

Xe tăng cơ động lập tức thi nhau ngắm chuẩn mục tiêu, gần như cùng lúc bắn đạn pháo ra!

Mà xe súng máy trên xe bọc thép cũng thi nhau bắn phá một cách điên cuồng!

Chẳng mấy chốc đạn pháo đầy trời, đạn nổ bắn ra giống như mưa sao băng bay xoẹt qua trong màn đêm tối hướng về phía Diệp Trần mà tới!

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, thế mà vẫn còn không thèm lùi lại còn tiến tới với tốc độ còn nhanh hơn so trước đó, vọt thẳng ngay tới chiếc xe bọc thép còn cách tới vài trăm mét phía trước kia, vọt mạnh tới!

Kết quả là, những quả đạn pháo ở xung quanh kia lập tức thi nhau rơi vào khoảng trống, duy chỉ có mấy quả đạn pháo ở ngay phía trước mặt thì chẳng khác gì chính Diệp Trần đụng vào chúng!

Tuy nhiên hắn sớm đã có sự chuẩn bị, trực tiếp nâng Xích Diễm kiếm trong tay lên hung hăng đánh xuống!

"Vẫn Tinh Thức!"

Ầm!

Những viên đạn pháo bay vụt mà đến kia trong nháy mắt bị một kiếm của Diệp Trần chém nổ! Thi nhau nổ tung lên!

Thân hình Diệp Trần hơi chậm lại, tuy nhiên ngay lập tức lại thi triển ra thần thông Súc Địa Thành Thốn, ngay sau đó đã vọt tới vị trí cách mười mét trước chiếc xe bọc thép kia!

Binh lính trong xe bọc thép kia của Đảo quốc lập tức kinh hãi không thôi, lập tức nhấn cái nút, súng máy hạng nặng ở trên xe bọc thép bắt đầu bắn phá điên cuồng về phía Diệp Trần!

Đáng tiếc loại đạn cấp bậc này, đối với Diệp Trần đã mở ra Lưu Ly Kim Thân mà nói, ngay cả gãi ngứa cho hắn cũng không đủ thì làm sao có thể gây tổn thương cho hắn được?

Diệp Trần trực tiếp lấy nhục thân mạnh mẽ chống đỡ lại những viên đạn súng máy kia, bước nhanh áp sát tới trước xe bọc thép kia, hung hăng một quyền đập lên!

Ầm!

Một tiếng nổ vang rung trời, sau đó, binh lính của Đảo quốc ở phía sau lập tức thấy được một cảnh tượng vô cùng rung động, chỉ thấy, xem bọc thép kia chắc chắn giống như mai rùa, thế mà trước mắt nam nhân kinh khủng này thì lại bị một quyền đánh nổ!

P/S: Ta thích nào...vừa đi mua hẳn máy case về để dịch cho các anh em đây hức, đầu tư vãi:v. Mong anh em ủng hộ đọc truyền đều đều nha.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui