Thần Đế Trọng Sinh

Cùng lúc giọng nói của Diệp Trần giống như chuông đồng vang vọng trong đất trời thì đạo kiếm quang sáng chói của hắn cũng đã vọt tới độ cao gần ngàn mét, đạo kiếm quang ấy giống như mặt trời ban chiếu rọi xuống phạm vi hơn mười dặm.

Tất cả mọi người thấy cảnh này đều trợn mắt há hốc mồm, trong mắt đều hiện lên vẻ khó có thể tin.

Năm người Âu Dương Hàn thì sớm đã bị cảnh tượng đó làm cho choáng váng, thi nhau nghẹn ngào lầm bẩm nói:

"Đây mới là thực lực chân chính của hắn sao?"

Chẳng mấy chốc, đạo kiếm quang sáng chói kia từ từ rơi xuống, hướng về chiếc tàu chiến đấu phía trước hung hăng chém xuống!

"Nhanh! Nhanh tránh ra!"

Hạm trưởng Trạch Thuần Nhất Lang vào lúc này sớm đã hối hận tới thối ruột thối gan. Hắn can bản không thể nghĩ được sức mạnh của một người bình thường có thể cường đại tới tình trạng như thế. Chắc chắn cái tên Diệp Trần này không phải là người thường được.

Thật đáng tiệc, thế sự đã đi đến bước này rồi khó có thể quay lại từ đầu, chiếc tàu chiến này vốn đang đẩy mạnh tốc lực tiếng lên phía trước giờ muốn thay đổi phương hướng né tránh thật khó có thể làm được.

Ầm!

Kiếm quang kinh thiên dài gần ngàn mét hung hăng chém xuống!

Bành!!

Ầm ầm!

Trên mặt biển trong phạm vi mấy ngàn mét lập tức nổ tung lên, nhấc lên từng con sóng lớn cao tới vài trăm mét, giống như vừa xảy ra một trận sóng thần vậy.

Hoa lạp lạp lạp!

Đợi những cơn sóng lớn kinh người kia đổ ập xuống, đạo kiếm quang sáng chói kia cũng biến mất từ lâu không thấy gì nữa, cảnh tượng lại trở về như cũ giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

" Hình như không có đánh trúng? Hay là uy lực còn chưa đủ?"

Mọi người thấy chiếc tàu chiến đấu kia vẫn hoàn hảo như cũ thì lập tức thi nhau ngây ngẩn cả người.

" Hóa ra cũng chỉ là chiêu rung cây dọa khỉ, chỉ được vẻ bề ngoài thật ra cũng không có nguy hại gì."

"Ta đã nói rồi! Cho dù hắn là tiên nhân, có thể một quyền đánh nổ xe bọc thép cũng đã là cực hạn, một chiếc tàu chiến đấu chống đỡ được hỏa lực của trên trăm chiếc xe tăng thì sức người làm sao có khả năng chống lại?"

"Đúng là không biết tự lượng sức mình a!"

...

Mấy người Cung Bản Ngũ Thập Nhị ở Bộ tổng chỉ huy thấy tình hình như vậy thi nhau thở phào nhẹ nhõm.

Còn về hai chiếc tàu chiến đấu khác đã nóng lòng muốn thử, chờ đợi mệnh lệnh bất cứ lúc nào cũng đi từ hai bên tiến lên vây kín Diệp Trần.

Tuy nhiên vào lúc này:

Cạch!

Ầm!

Tầu chiến đấu ở một giây trước đó nhìn như không hư hao chút nào, sau một khắc lại từ vị trí chính giữa bỗng nhiên gãy đôi ra.

"Cái gì!!"

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức đều choáng váng.

"Hắn vậy mà...chặt đứt một chiếc tầu chiến đấu rồi?"

"Từ lúc nào mà tầu chiến đấu dễ chém đứt như chém chuối vậy!"

"Tại sao lại có thể như vậy, thật khủng khiếp....!"

"Thật không thể tin nổi, con mẹ nó thật không thể tin nổi!"

...

Tất cả mọi người ôm đầu, quả thật không thể tin được tất cả những gì được nhìn thấy trước mặt đều là sự thật.

Phải biết, đây chính là một chiếc tầu chiến đấu có trọng tải mấy ngàn vạn!

Mà lúc này ở bên trong tầu chiến đấu, bao gồm cả Hạm trưởng Trạch Thuần Nhất Lang ở bên trong, tất cả mọi người đều bị một kích trước đó kia, khiến cho thất khiểu chảy máu mà chết, không có một ai sống sót!

Sau khi trải qua giây phút trầm mặc "Rút lui! Toàn bộ rút lui!"

Hạm trưởng của hai chiếc tầu chiến đấu khác căn bản không chờ mệnh lệnh của Cung Bản Ngũ Thập Nhị lập tức trực tiếp hạ lệnh lập tức rút lui.

Bọn họ làm sao biết được rằng, sau khi Diệp Trần xuất ra một kiếm mạnh nhất thì vào lúc này chân nguyên trong cơ thể gần như đã tiêu hao hầu như không còn, lúc này nếu như vây công đi lên, Diệp Trần thật đúng là chưa chắc có thể chịu đựng được, nói không chừng còn sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Đáng tiếc, trên dưới toàn quân lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc, sau khi tận mắt thấy cảnh tượng khủng bố tới cực điểm như thế thì tất cả đều đã sớm sợ vỡ mật, nào còn dám tiến lên nữa sao?

Hô hô hô!

Diệp Trần nhân cơ hội hít mạnh mấy ngụm hơi dài, đồng thời âm thầm vận chuyển Thôn Thiên thần công, thôn phệ toàn bộ linh khí đến nỗi gần như không còn trong phạm vi vài dặm, cảm giác mệt mỏi sau khi thi triển một chiêu vừa rồi lúc này mới giảm bớt đi một chút.

"Nguy hiểm thật!"

Diệp Trần nhìn qua đội quân của Đảo quốc đã rút lui toàn diện, trong lòng không thể không âm thầm cảm thấy may mắn.

Một chiêu "Thiên Địa Nhất Kiếm" kia, uy lực tuy rằng lớn kinh người, thế nhưng Diệp Trần cũng đã phải tiêu hao chân nguyên tới tình trạng gần như không còn!

Diệp Trần đánh cược vào một chiêu Thiên Địa Nhất Kiếm kia, may mắn đã trấn trụ được đối phương, nếu không chỉ sợ hắn cũng chỉ có thể vội vàng chạy thoát thân mà thôi.

"Chỉ là một nhánh quân đội của Đảo quốc mà đã cường đại như thế này, vậy quân đội của Mỹ quốc kia chẳng phải càng mạnh hơn sao?"

"Xem ra ta muốn chính diện nghiền ép một đội quân được hiện đại hóa quân sự chỉ sợ ít nhất cần phải đạt tới Kim Đan hậu kỳ, thậm chí là cảnh giới Nguyên Anh mới được!"

"Mà đối với tu tiên giả bình thường mà nói, chỉ sợ ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới Hóa Thần trở lên, mới không có nguy hiểm tới tính mạng!"

Diệp Trần đang âm thầm tự đánh giá đồng thời chân nguyên trong cơ thể cũng đã khôi phục được rất nhiều, trực tiếp tung người nhảy lên, đã phóng lên tận trời, Xích Diễm kiếm trong cơ thể đã tự động bay ra, xuất hiện ở dưới chân hắn.

Mà lúc này quân đội của Đảo quốc đã rút lui được hơn trăm dặm, nhìn thấy tên ma đầu này đột nhiên lại phi thân lên, thì lập tức tất cả đều không hẹn mà trong lòng cùng giật mình, sợ mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo của tên ác ma này.

Ngay cả mấy người Cung Bản Ngũ Thập Nhị ở trong Bộ tổng chỉ huy thì tất cả cũng đều hiện ra vẻ mặt thê thảm.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi một giờ mà lực lượng phòng vệ thứ bảy tổn binh hao tướng, nói chung là đã tổn thất nặng nề ngoài sức tưởng tượng. Mà đối phương lại không bị tổn hại một chút nào. Bọn họ thật sự là bị đánh cho tới sợ rồi.

Cho dù biết đối phương chắc chắn sẽ có lúc kiệt sức, thế nhưng bọn họ cũng không dám đánh cược bởi vì họ không biết lúc họ còn sống hay sau khi họ đã chết thì đối phương mới kiệt sức.

Nếu như họ đoán nhầm, đối phương lại công kích một chiêu khủng bố như trước nữa, người chết tiếp theo sẽ là ai? Ý là như vậy a.

Cũng may ác ma kia, dường như không có ý định muốn tiếp tục truy kích, "Sơn Bản Ngũ Thập Nhị! Ngươi nghe đây cho ta! Hôm nay chỉ là trừng phạt nhỏ! Sau này nếu như các ngươi còn dám trêu chọc ta, cho dù có phải đuổi tới chân trời góc biển ta khẳng định chắc chắn sẽ lấy được cái đầu trên cổ của ngươi!"

Diệp Trần dùng tiếng của Đảo quốc quẳng xuống một câu nói như vậy, lúc này mới điều khiển phi kiếm hướng tỉnh Hương Xuyên của Đảo quốc nhanh chóng bỏ chạy.

Mà Cung Bản Ngũ Thập Nhị nghe được điều này, đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, sau đó trên mặt lại đầy vẻ tức giận, "Ngươi được lắm Diệp Cuồng Tiên a!"

Lời nói này của Diệp Trần không khác gì ở ngay trước toàn bộ đội quân của lực lượng phòng vệ thứ bảy hung hăng tát lên mặt hắn cơ chứ.

Thế nhưng sau khi Cung Bản Ngũ Thập Nhị tức giận một lúc xong, cuối cùng chuyển hóa trở thành thở dài bất đắc dĩ.

Chính mình lấy toàn bộ lực lượng phòng vệ thứ bảy, đều không thể làm cho đối phương bị tổn thương một chút nào, thực lực của người này, muốn giết chết hắn mà thần không biết quỷ không hay thì quả thực quá dễ dàng!

"Cung Bản tướng quân, chúng ta bây giờ phải làm thế nào?"

Chúng tướng còn lại, mọi người đều có vẻ mặt cay đắng như cha mẹ chết.

Trước khi hành động, bọn họ còn cảm thấy huy động nhận lực quá đông như vậy là không cần thiết, không nghĩ tới cuối cùng lại có một kết quả như vậy!

"Còn có thể làm gì khác sao? Chỉ có thể trở về báo cáo cho Thủ tướng đại nhân!"

...

Biệt thự của Thủ tướng, Kinh Đô Đảo quốc, Thủ tướng Đảo quốc nghe được tin tức mà thuộc hạ báo cáo đi lên thì lập tức đột nhiên đứng bật dậy, "Ngươi nói cái gì?"

"Điều động lực lượng cả một sư đoàn, chẳng những để Diệp Cuồng Tiên kia trốn thoát mà còn tổn thất mấy chục chiếc máy bay chiến đấu, mấy chục chiếc xe tăng cơ động, mấy chục chiếc xe bọc thép, một chiếc tàu chiến đấu....?"

"Ngươi khẳng định đối phương chỉ có một người sao?"

"Lập tức lấy video tình hình chiến đấu ra cho ta! Ta muốn xem xem cái thằng ngu Cung Bản Ngũ Thập Nhị này hắn làm như thế nào?"

Sau khi Thủ tướng của Đảo quốc nghe xong thuộc hạ báo cáo thì lập tức bị chọc giận tới sắp nổi điên lên rồi.

Tuy nhiên, chờ hắn xem hết tình huống chiến đấu trong video thì hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, trực tiếp đặt mông ngã ngồi trên ghế.

Vốn là hắn còn tưởng Cung Bản Ngũ Thập Nhị mang binh có sai sót, như vậy mới có thể tạo ra thời cơ cho cường giả đệ nhất Hoa Hạ này, thế nhưng chờ tới lúc sau khi hắn tận mắt xem lại toàn bộ quá trình chiến đấu một lần, thì lúc này mới hiểu ra, cũng không phải là do Cung Bản Ngũ Thập Nhị không có năng lực mà là đối thủ quá mạnh, quá nghịch thiên!

P/S: Ta thích nào....Kim phiếu đi các bạn ơi đầu tháng 10 rồi, chúc các bạn tháng mười may mắn a....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui