Thần Đế Trọng Sinh

Theo lời nói này của Diệp Trần rơi xuống, bốn người Tạp Nhĩ lập tức cảm thấy thân thể của mình đã hoàn toàn không nhận sự khống chế của chính mình, bị một cỗ lực lượng không cách nào kháng cự mạnh mẽ kéo quay lại!

"Thật mạnh!"

Bốn người hoảng hốt trong lòng, lập tức dọa đến hồn vía như muốn bay lên mây, theo bản năng muốn giãy dụa thế nhưng cho dù hắn có cố gắng đến như thế nào đi chăng nữa thì vẫn không có cách nào thoát ra khỏi sức trói buộc cường hãn kia.

"Xong!"

Bồn người lập tức toàn bộ rơi vào trong trạng thái tuyệt vọng.

Bốn người bọn họ trước đó vốn cho rằng, mấy người bọn hắn cùng nhau thì coi như không địch lại đối phương thì có lẽ chắc là còn có thể kiên trì được một lát, thâm chí không đến mức toàn quân bị diệt.

Thế nhưng lần giao thủ này, thì lúc này bốn người mới được khắc sâu nhận thức, chính mình cùng người thiếu niên trước mắt này có sự chênh lệch lớn tới cỡ nào.

Ở trước mặt của đối phương, bọn họ vậy mà giống như những con rối, mặc cho đối phương tùy ý nhào nặn, căn bản không có bất luận một chút sức phản kháng nào cả!

Lúc này, Âu Dương Hàn ở một bên cũng phản ứng lại, lập tức căn răng nghiến lợi chỉ vào bốn người nói:

"Diệp tướng quân! Mấy người bọn hắn chẳng những giết chết Yến chân nhân và Linh Hư đạo trưởng của Võ Đang, ngay cả bốn người...tất cả cũng đều bị bọn họ giết!"

Sau khi Âu Dương Hàn nói xong lời này thì lần nữa lệ rơi đầy mặt.

Nam nhi không dễ rơi lệ chỉ là chưa tới chỗ thương tâm!

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không khẽ thở dài một tiếng, tiểu đội năm người của Âu Dương Hàn từ trước tới nay tình như anh em, còn nhớ rõ lúc trước lần đầu tiên gặp mặt, Diệp Trần vì lập uy mà suýt chút nữa trực tiếp xử lý Lỗ Thiên Bá, bốn người còn lại cầu xin thì lúc đó Diệp Trần mới tha cho Lỗi Thiên Bá một mạng.

Âu Dương Hàn bản thân là tiểu đội trưởng của năm người, cũng vừa là đội trưởng là đại ca mà bốn người bọn họ vui lòng phục tùng nhất, bây giờ năm người chỉ còn lại một mình Âu Dương Hàn, đau thương trong lòng làm sao có thể tưởng tượng được!

Phanh phanh phanh phanh!

Diệp Trần thuận tay đánh ra bốn phía, tứ đại Chủ Thần kia trong nháy mắt đã bị Diệp Trần phế bỏ tu vi, người cũng không có chết mất.

Sau khi bốn người thống khổ kêu rên một trận, vốn cho rằng đối phương chỉ là phế bỏ tu vi của bọn hắn, chứ không có ý định giết hắn, thế là trong lòng đang âm thầm may mắn.

Tuy nhiên lúc này, Diệp Trần lại mở miệng nói, "Âu Dương, đi! Giết bọn hắn!"

Âu Dương Hàn lập tức lộ ra vẻ xoắn xuýt, hít sâu một hơi nói:

"Diệp tướng quân, bọn họ đều là thượng tầng của Siêu Năng cục khẳng định biết không ít chuyện liên quan tới tình báo quan trọng của Siêu Năng cục!"

"Dựa theo phép tắc chung thì cần phải đưa bọn hắn mang về Hoa Hạ, trước tiên tiến hành thẩm vấn rồi mới giao cho tòa án quân sự thẩm phán..."

"Đánh rắm!"

Không đợi Âu Dương Hàn nói xong, Diệp Trần trực tiếp một lời cắt ngang, "Ta bây giờ là muốn để cho ngươi báo thù cho anh em! Ngươi nói phép tắc với ta làm cài gì a? Lời của ta chính là phép tắc!"

Âu Dương Hàn nghe được điều này thì thân thể lập tức run rẩy, ngay lập tức trực tiếp đứng thẳng hướng Diệp Trần chào theo chuẩn nghi lễ quân đội.

"Rõ!"

Ngay sau đó, Âu Dương Hàn rút con dao găm ở trên đùi hướng bốn người Tạp Nhĩ chậm rãi đi tới.

Bốn người Tạp Nhĩ lập tức bị dóa đến mặt cắt không còn hột máu:

"Đừng đừng! Âu Dương thượng tá, chúng ta đầu hàng! Chúng ta đầu hàng! Quân nhân Hoa Hạ các ngươi không phải rất coi trọng nguyên tắc sao? Làm sao lại sẽ giết người đầu hàng?"

"Đúng vậy! Ta sẵn lòng nói ra toàn bộ những gì mà chúng ta biết liên quan tới Siêu Năng cục cho các ngươi, cầu Âu Dương thượng ta có thể thả cho một con đường sống!"

Cho dù là mười hai Chủ Thần từng hô mưa gọi gió, lúc đứng ở trước uy hiếp tử vong thì cũng chỉ biết làm trò hề, không có bất luận một chút khí phách đáng nói nào cả.

Mà Âu Dương Hàn nghe được tiếng cầu khẩn của bốn người thì lập tức nhướng mày, lộ ra vẻ mặt do dự.

Hắn tự nhiên không phải là không muốn báo thù cho huynh đệ, thế nhưng nếu như có thể moi ra một chút tin tức tình huống của Siêu Năng cục từ trong miệng của bọn họ thì đối với toàn bộ quốc tế mà nói hiển nhiên sẽ càng có lợi hơn.

Không nghĩ tới lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên ở một bên lạnh lùng nói:

"Tình báo của Siêu Năng cục sao? Không cần như thế! Bởi vì không được bao lâu nó sẽ hoàn toàn biến mất trên thế giới này!"

Nói đến đây, trong đôi mắt Diệp Trần lộ ra vẻ hàn ý nồng đậm.

Tuy rằng hắn còn chưa biết quả bom nguyên tử lúc trước kia là thủ bút của Siêu Năng cục Mỹ quốc, thế nhưng lại cũng có thể đoán được tám chín phần mười.

Hơn nữa, ân oán giữa hắn với Siêu Năng cục của Mỹ quốc từ xưa đến nay có thể nói cũng là lúc nên làm đáp trả lại!

Âu Dương Hàn nghe được lời nói này của Diệp Trần, tuy trong lòng kinh ngạc một lúc, tuy nhiên lúc này cũng không có bất cứ một chút do dự nào, lập tức nâng con dao găm trong tay lên bước nhanh đi tới trước mặt bốn người.

Xoạt xoạt xoạt xoạt!

Liên tiếp bốn đạo hàn quang lóe lên, tứ đại Chủ Thần ngay cả cơ hội gào thảm cũng không có phát ra, đầu lâu thi nhau bay lên, tiếp theo tính cả thi thể cũng đã chìm xuống đại dương băng dưới chân họ...

"Trường Phong, Lệ Cơ, Bá Thiên, Bất Bình, Yến chân nhân, Linh Hư đạo trưởng...mối thú của mọi người, ta và Diệp tướng quân giúp các ngươi báo, các ngươi ở dưới suối vàng có biết cũng có thể yên nghỉ!"

Sau khi Âu Dương Hàn giết chết tứ đại Chủ Thần, bỗng nhiên quỳ rạp xuống mặt băng, bắt đầu thấp giọng tưởng niệm.

Diệp Trần cũng không thể không khẽ thở dài một tiếng, chậm rãi đi tới trước mặt Âu Dương Hàn, vỗ võ đầu vai của hắn, "Yên tâm! Ta sẽ dùng tính mạng của tất cả toàn bộ người của Siêu Năng cục để tế điện cho bọn họ! "

Âu Dương Hàn nặng nề nhẹ gật đầu, lúc này mới chậm rãi đứng dậy.

"Đúng rồi! Âu Dương, ta không có ở đây hai tháng này, tình huống trong nước như thế nào?"

Diệp Trần không thể không nhớ tới người thân và bạn bè của hắn ở Vân Châu, trong lòng hiện lên một chút bất an, lập tức mở miệng dò hỏi.

Âu Dương Hàn nghe được điều này thì lập tức vỗ đầu một cái, "Là ta hồ đồ rồi! Lại quên mất vấn đề này đi! Diệp tướng quân, tình huống Hoa Hạ chúng ta bây giờ thật không tốt!"

Chẳng mấy chốc, sau khi nghe Âu Dương Hàn giải thích một phen, ngay cả Diệp Trần cũng không thể không thay đổi sắc mặt, hóa ra, sau một rtanaj chiến ở trên Lang Vương đảo kia, Mỹ quốc đã tung ra video thu lại trận chiến ngày đó.

Chuyện Diệp Trần một người tru sát trên trăm tên cường giả của các quốc gia, sớm đã thi nhau truyền bá ở cao tầng các quốc gia với giới võ đạo, giới tu đạo, giới siêu năng.

Món nợ này, Diệp Trần khẳng định là trả không hết.

Hơn nữa, lại thêm Diệp Trần biến mất hai tháng này, tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Trần đã chết ở dưới bom nguyên tử của Mỹ quốc.

Kể từ đó, những người kia tự nhiên càng thêm không cố kỵ chút nào, thế là những thân nhân, đệ tử, bạn bè, các lộ quỷ xà thần của các cường giả bị hại ở trên đảo Lang Vương thi nhau lặng lẽ chui vào Hoa Hạ, kêu gào muốn báo thù rửa hận.

Theo Âu Dương Hàn nói, chẳng những người thân và bạn bè của Diệp Trần nhiều lần lọt vào công kích của mỗi một loại thế lực lớn trên thế giới, thậm chí ngay cả toàn bộ Hoa Hạ đều trở thành đối tượng để trả thù của những người này!

Mà hết lần này tới lần khác chính là Mỹ quốc cũng đi theo ngo ngoe muốn động, bắt đầu ở Nam Hải, Đông Hải, nhiều lần khiêu khích hải quân của Hoa Hạ.

Cho nên Hoa Hạ lúc này có thể nói là loạn trong giặc ngoài liên tiếp xuất hiện, vấn đề đã đến một cái tình trạng rất nghiêm trọng.

Sau khi nghe Âu Dương Hàn giải thích một phen, vẻ mặt của Diệp Trần lập tức vô cùng ngưng trọng, vội vàng truy vấn:

"Vậy còn Vân Châu thì sao? Người nhà và bạn bè của ta thì như thế nào?"

Âu Dương Hàn vừa trả lời xong thì Diệp Trần khoát tay áo, "Được rồi! Chúng ta lập tức trở về Hoa Hạ, trên đường ngươi từ từ nói cho ta nghe!"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp nắm lấy đầu vai của Âu Dương Hàn rồi chạy như điên về phía nam...

P/S: Ta thích nào....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui