Thần Đế Trọng Sinh

"Người nào thắng?"

Nhìn qua một vùng phế tích trước mắt, tất cả mọi người kinh hãi không thôi, đồng thời lại rất tò mò.

Dưới phế tích bỗng nhiên nổ tung, một bóng người phóng lên tận trời.

Mọi người nhanh chóng nhìn vào bỗng nhiên chính là Huyết Hoàng Tra Lý!

"Diệp Cuồng Tiên bại?"

"Không hổ là lão Huyết Hoàng a! Thực lực quả nhiên mạnh hơn một bậc so với Diệp Cuồng Tiên kia!"

"Thực sự là cứ như vậy mà kết thúc sao?"

"Diệp Cuồng Tiên đó đến cùng là còn sống hay đã chết?"

...

Mọi người nghị luận, sợ hãi thán phục, đồng thời cũng đang nghi ngờ.

"Ha ha ha!"

Huyết Hoàng Tra Lý tay cầm huyết đao, cười như điên, "Diệp Cuồng Tiên, ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế..."

Huyết Hoàng Tra Lý còn chưa nói xong.

Bành!

Trong khu phế tích kia lại có một bóng người màu vàng óng phóng lên tận trời, trở lại trên bầu trời một lần nữa, đồng thời một giọng nói lạnh lùng đột nhiên từ trên chín tầng trời vang vọng lại, "Lão Tra Lý, công kích của ngươi chỉ ở vào cấp độ này mà cũng muốn giết được ta sao?"

Mọi người vội vàng nhìn vào, bóng người màu vàng óng đột nhiên xuất hiện này không phải là Diệp Cuồng Tiên thì còn là ai?


"Hoá ra không chết!"

"Hơn nữa khí tức giống như cũng không yếu đi chút nào!"

"Xem ra một đao vừa rồi của lão Huyết Hoàng kia cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn đối với hắn!"

"Ta nói rồi, Diệp tướng quân làm sao có thể chết đi dễ dàng như vậy!"

...

Nhìn thấy Diệp Trần đứng dậy một lần nữa, tự nhiên có người vui vẻ có kẻ buồn.

"Lão Tra Lý! Ngươi cũng tới tiếp thử một kiếm của ta xem!"

Sau khi Diệp Trần trở lại trên bầu trời, cũng không có nói nhảm, trực tiếp đưa tay chính là một kiếm, "Hư Không Phá!"

Oanh!

Kiếm mang màu đen yêu dị xẹt qua trên không trung.

Huyết Hoàng Tra Lý lập tức nhìn thấy ở trên đỉnh đầu của chính mình vậy mà xuất hiện một cái vết nứt không gian rất lớn, giống như toàn bộ bầu trời đều bị một kiếm này của Diệp Trần rõ ràng cho bổ ra!

"Đây là kiếm pháp gì? vậy mà có thể cắt đứt không trung?"

Sắc mặt của Huyết Hoàng Tra Lý trong lúc nhất thời hiện ra vẻ kinh hãi, ngay lập tức nhanh chóng lùi lại phía sau, trong nháy mắt lui ra bên ngoài được ngàn mét.

Tuy nhiên, không đợi Tra Lý Cửu Thế thở phào một cái thì đạo kiếm mang màu đen yêu dị trước đó thế mà biến mất không thấy đâu nữa cả!

Sau một khắc, một cỗ cảm giác vô cùng nguy hiểm đột nhiên truyền đến từ đằng sau hắn!

"Cái gì!"


Tra Lý Cửu Thế quay đầu nhìn lại thì ngay lập tức mặt mũi tràn đầy kinh hãi, chỉ thấy, đạo kiếm mang yêu dị kia giống như là xuyên qua không trung vậy mà đi tới phía sau hắn!

Tra Lý Cửu Thế không kịp suy nghĩ nhiều, đành phải vội vàng lùi lại và vung thanh huyết đao trong tay lên để ngăn cản.

Khanh!

Kiếm mang và đao mang hung hăng va chạm vào nhau!

Ầm ầm!

Không khí xung quanh đột nhiên phát ra tiếng nổ, Tra Lý Cửu Thế trực tiếp bay ngược mà ra, đồng thời phun ra một ngụm máu tưới!

Hơn nữa, bởi vì một kiếm này là bổ tới từ phía sau của hắn, cho nên sau khi hắn lùi lại sua đó bay ngược lại vài trăm mét thì tương đương với lao tới gần Diệp Trần ở bên này hơn.

"Hư Không Thiên Dẫn!"

Diệp Trần đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lập tức rút kiếm bổ ra ngoài một lần nữa.

Bá bá bá!

Trong chốc lát kiếm mang màu đen đầy trời hiện lên ở trên không trung, trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ Huyết Hoàng Tra Lý vào trong đó.

Một chiêu Hư Không Thiên Dẫn này, thật ra thì uy lực cũng không tính là mạnh, chủ yếu thắng ở có thể xuyên qua không trung khiến cho đối thủ khó lòng mà phòng bị.

Diệp Trần dung hợp Không Gian Pháp Tắc vào kiếm chiêu, rất khó để ngăn chặn kiếm chiêu này hơn nữa Huyết Hoàng Tra Lý lại hốt hoảng ứng chiến, tự nhiên càng luống cuống tay chân.

Phốc phốc phốc!

Trong chớp mắt, trên người Huyết Hoàng Tra Lý đã có nhiều chỗ bị thương, cả người lại hóa thành một người toàn máu.


"Rống!"

Dường như đã bị kiếm pháp của Diệp Trần chọc giận, Huyết Hoàng Tra Lý bỗng nhiên ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng, thân hình đột nhiên tăng vọt, lại sử dụng thủ đoạn thần thông huyết thần chi thể hóa thành một người khổng lồ trên thân thể đầy máu.

Sau khi phòng ngự tăng nhiều, Hư Không Thiên Dẫn của Diệp Trần, trảm ở trên người Huyết Hoàng Tra Lý, tạo thành tổn thương đối với hắn đã không lớn.

"Diệp Cuồng Tiên! Đây là ngươi bức ta!"

Huyết Hoàng Tra Lý lại ngửa đầu hét to.

Sưu!

Từ trong miệng của hắn vậy mà bay ra một cái đỉnh nhỏ màu đỏ ngòm!

"Đây là..."

Diệp Trần nhìn thấy chiếc đỉnh nhỏ này thì lập tức nhướng mày, lúc trước hắn ở Thiên Trúc quốc giao thủ với đại pháp sư Tân Cách, đối phương hình như cũng từng dùng qua chiếc đỉnh nhỏ này, triệu hoán ra linh hồn cường giả thời thượng cổ của Thiên Trúc giáo.

Lúc đó, sau khi Diệp Trần giết đại pháp sư Tân Cách, cảm thấy cái đỉnh này quá tà ác, hơn nữa lại vội vàng đi cứu Ngô Lỗi cho nên không có đi tìm, không nghĩ tới hôm nay đã rơi vào trong tay của Huyết Hoàng Tra Lý.

Sau khi đỉnh nhỏ màu đỏ ngòm kia từ trong miệng của Huyết Hoàng Tra Lý bay ra, lập tức biến thành một cái đỉnh khổng lồ cao hơn mười mét!

Huyết Đỉnh này vừa mới xuất hiện, Diệp Trần lập tức cảm nhận được lực lượng không gian xung quanh bị xáo trộn, và uy lực chiêu Không Trung Thiên Dẫn của hắn lập tức bị giảm đi nhiều.

"Khặc khặc!"

Sau khi Huyết Hoàng Tra Lý gọi Huyết Đỉnh ra thì lập tức phát ra một tiếng cười tà, "Diệp Cuồng Tiên! Ngươi không nghĩ tới chứ? Vật này vậy mà rơi vào trong tay bản hoàng a!"

"Còn có một việc, chắc chắn ngươi càng không nghĩ ra, cái đỉnh này thật ra vốn là vô thượng chí bảo của Huyết tộc ta, tên là Huyết Thần đỉnh!"

"Vật này có thể thông qua lực lượng huyết mạch, triệu hoán lực lượng tổ tiên thời viễn cỗ, lực lượng huyết mạch càng mạnh, năng lượng triệu hoán cũng càng mạnh! Mà nếu như bàn về lực lượng huyết mạch thì có ai có thể mạnh hơn Huyết tộc chúng ta? Kiệt kiệt kiệt!"

Giọng nói rơi xuống, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Huyết Hoàng Tra Lý vậy mà lại hóa thân trở thành quả cầu máu, chui vào bên trong Huyết Đỉnh kia.

Ngay sau đó, Huyết Đỉnh kia lập tức rung động kịch liệt một trận, vậy mà lại biến lớn hơn hai lần, đạt tới độ cao kinh khủng mấy chục mét!!


Cùng lúc đó, mọi người xung quanh đột nhiên cảm thấy một mùi máu tanh khủng khiếp, khiến mọi người cảm thấy khó chịu và ghê tởm.

Ầm ầm!

Một lát sau, Huyết Đỉnh kia bỗng nhiên chấn động, trong đỉnh bỗng nhiên xuất hiện một bóng người khổng lồ tỏa ra kim mang cao ngất, từ trong cái Huyết Đỉnh này chậm rãi bay lên!

Mà cùng lúc đó mọi người vây xem đã lui lại đến hơn mười dặm, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ uy áp cường đại, lại khiến cho bọn hắn có chút hít thở không thông.

"Chuyện này là như thế nào?"

"Xảy ra cái gì sao?"

"Khí tức của lão Huyết Hoàng thế nào mà trong nháy mắt lại trở nên cường đại như thế!"

"Thât sự quá kinh khủng!"

...

Không chỉ sắc mặt mọi người vây xem thay đổi lớn mà ngay cả Diệp Trần cũng không thể không chau mày, cuối cùng thì cũng hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.

Thực lực mà Huyết Hoàng Tra Lý biểu hiện ra trước đó, nhiều lắm cũng chỉ là Nhân Tiên đỉnh phong hay còn gọi là Tiên Nhân cấp một đỉnh phong, cách Địa Tiên còn chênh lệch một chút, Diệp Trần căn bản không quá để vào mắt.

Nhưng bây giờ sau khi sử dụng cái Huyết Đỉnh này thì thực lực của Huyết Hoàng Tra Lý vậy mà cường đại hơn gấp bốn năm lần so với trước đó!

Chẳng những vượt qua cảnh giới Địa Tiên vậy mà so với Diệp Trần còn cao hơn rất nhiều!

Ở bên trong Giáo Đỉnh phương Tây, hai mắt của lão Giáo Hoàng cũng trợn lên thật lớn, trong miệng lẩm bẩm nói:

"Khó trách! Khó trách lão gia hỏa này sẽ chủ động khiêu chiến Diệp Cuồng Tiên, hóa ra cái Huyết Thần đỉnh này mới chính là át chủ bài thực sự của hắn!"

"Không nghĩ tới a! Thứ này cuối cùng vẫn để cho hắn đạt được!"

"Có Huyết Thần đỉnh này, lão Tra Lý gần như chính là bất tử chi thân, Diệp Cuồng Tiên lần này chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm!"

P/S: Ta thích nào....chương 2


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận