Thần Đế Trọng Sinh

"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi cần phải suy nghĩ thật kỹ! Ngươi thực sự muốn là kẻ địch với Mỹ quốc chúng ta sao?"

"Đảo nhỏ mà chúng ta đứng bây giờ thế nhưng là ở trong phạm vi thế lực của Mỹ quốc, bộ đội hải quân tiếp viện của chúng ta lập tức sẽ chạy tới!"

Nếu như ngươi giết hai chúng ta, vậy thì hải quân nước ta sẽ không còn bất kỳ cố kỵ nào, đến lúc đó chắc chắn sẽ trực tiếp sử dụng vũ khí hạt nhân tới đối phó ngươi!

Sau khi Ba Tắc Đông vị Diệp Trần bắt được thì lập tức bắt đầu lớn tiếng kêu lên.

Diệp Trần im lặng, vẻ mặt bình tĩnh như trước.

Ba Tắc Đông còn tưởng rằng, Diệp Trần đã bị chính mình nói cho nên do dự, vội vàng lại nói:

"Chỉ cần ngươi đồng ý thả hai chúng ta, ta có thể cam đoan để ngươi an toàn trở về vùng biển của Hoa Hạ quốc, ý của ngươi thế nào?"

Tô San ở trong một bàn tay khổng lồ màu vàng óng khác cũng lập tức mở miệng nói:

"Không sai! Diệp tiên sinh, lấy thực lực của ngài, nói là đệ nhất thế giới cũng không quá đáng một chút nào, thế nhưng ngài coi như mạnh hơn nữa, dù sao cũng chỉ là một người mà thôi!"

"Mà Mỹ quốc chúng ta thì đang là cường quốc đệ nhất thế thế giới bây giờ, nắm trong tay hàng trăm vũ khí hạt nhân đủ để hủy diệt Trái Đất!"

"Nếu thật là nháo đến tình trạng không chết không thôi, ngài cho rằng, ngài có có thực lực khiêu chiến với cường quốc đệ nhất thế giới bây giờ hay sao?"

Vì bảo vệ tính mạng của mình, hai người cũng là cố gắng ngươi một lời ta một câu bắt đầu giải thích mặt lợi mặt hai cho Diệp Trần nghe.

Lúc này, Diệp Thiên Ca bỗng nhiên mở miệng nói:


"Tiểu Trần, bọn họ đây là đang cố ý kéo dài thời gian! Hải quân Mỹ quốc thông qua vệ tinh cũng đã nắm giữ được tình huống bên này, vào lúc này hơn phân nữa đã có quân đội chạy về phía bên này!

"Bọn họ đều là cao tầng của Siêu Năng cục Mỹ quốc, chúng ta trước tiên có thể đưa bọn hắn về trong nước, rồi mới từ từ thẩm vấn khảo vấn!"

Nghe được lời này của Diệp Thiên Ca, Ba Tắc Đông và Tô San lập tức thay đổi sắc mặt.

Chính như Diệp Thiên Ca nói, xác thực là bọn họ đang trì hoàn thời gian, một khi hải quân Mỹ quốc chạy tới đây trợ giúp, bao vây toàn bộ hòn đảo nhỏ này cho đến lúc đó bọn họ tự nhiên cũng có tư cách đàm phán với Diệp Trần.

Đáng tiếc không nghĩ tới chính là kế hoạch của bọn hắn lại bị Diệp Thiên Ca liếc mắt nhìn ra.

Tuy nhiên, đối với đề nghị của Diệp Thiên Ca này nhìn như hợp lý, Diệp Trần giống như cũng không ưa, cười lạnh nói:

"Hải quân Mỹ quốc sao? Coi như bọn họ không đến, ta cũng đang định đi tìm bọn họ đây!"

Nói xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên nắm tay phải một cái.

Bành!

Hải thần Ba Tắc Đông, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì đã bị một tay của Diệp Trần rõ ràng bóp nát!

"A!"

Mộng Huyễn thần Tô San thấy cảnh này thì lập tức bị dọa đến hồn vía đều như muốn bay lên mây, không thể không kinh hô một tiếng, gương mặt xinh đẹp trắng bệch vô cùng, nhịn không được mà lớn tiếng cầu khẩn, "Không được! Đừng có giết ta! Diệp tiên sinh chỉ cần ngài không giết ta, ngài bảo ta làm gì cũng được!"


Tô San đã thực sự bị dọa cho sợ, cô ta ở bên trong mười hai vị Chủ Thần thì xếp hạng chót nhất, bản thân lại cảm giác sự tồn tại của cô rất thấp, hơn nữa cô ta có năng lực có thể khống chế lòng người, làm cho tất cả mọi người đều phải tôn trọng đối với cô ấy.

Bởi vậy đối với Tô San mà nói, mười hai Chủ Thần chẳng qua chỉ là một công việc, một cái đãi ngộ không tệ mà thôi, và cô ấy không có ý thức mạnh mẽ về sứ mệnh.

Mắt thấy mười một đại Chủ Thần đã ngã xuống toàn bộ, cô ta lúc này cũng không quan được nhiều như vậy, chỉ muốn bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, nhìn chòng chọc vào Tô San một lát, "Ồ? Thật sự để người làm cái gì cũng được sao?"

Tô San nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức tinh thần trở nên phấn chấn, cô ta từng nghe qua về chuyện của Diệp Trần, biết người này sát phạt quyết đoán, vốn cũng đã không ôm hy vọng gì, không nghĩ tới đối phương vậy mà thật có ý định buông tha cô ta.

"Chẳng lẽ hắn coi trọng vẻ mặt xinh đẹp của ta sao? Đến cùng vẫn là một đứa con nít còn chưa mọc lông a!"

Nghĩ đến đây, Tô San lập tức hếch bộ ngực đầy đặn, hướng về phía Diệp Trần vứt ra một cái mị nhãn, nói:

"Đương nhiên là thật, chỉ cần Diệp tiên sinh không giết ta, sau này ta chính là người của ngài á! Tùy ý ngài muốn phân phó thế nào cũng được!"

"Rất tốt!"

Diệp Trần nhệ gần đầu, tâm niệm vừa động, bàn tay khổng lộ màu vàng óng giam cấm Tô San trong nháy mắt liền tiêu tán vô hình.

Tô San khôi phục sự tự do của bản thân thì lập tức vui mừng trong lòng cùng với, đồng thời âm thầm đắc ý, "Mọi người đều nói Diệp Cuồng Tiên này lãnh khốc vô tình, cực kỳ khó đối phó, xem ra bây giờ, chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi! Vẫn là bị sắc đẹp của ta làm cho mê hoặc phải không a?"

"Trước tiên ta dùng sắc đẹp kéo hắn lại, sau này tìm cơ hội dùng Mộng Huyễn thuật, thuần hóa linh hồn của hắn, để hắn biến thành nô lệ trung thành nhất của ta!"


"Cho đến lúc đó, toàn bộ thế giới đều sẽ bị Tô San giẫm ở dưới chân!"

Nghĩ đến đây, trong lòng Tô San lập tức trở nên kích động.

Tuy nhiên, lời tiếp theo của Diệp Trần lại làm cho cô ta rất ngạc nhiên,

"Đã như vậy, bây giờ lập tức mang ta đi căn cứ quân sự trên biển của Mỹ quốc các ngươi!"

"What?"

Tô San lập tức có chút không hiểu.

Không có gì bất ngờ xảy ra, hải quân Mỹ quốc lập tức sẽ chạy đến, cái tên này không nhanh trốn về vùng biển Hoa Hạ, lại muốn chủ động đi tìm căn cứ hải quan Mỹ!

Chẳng lẽ hắn muốn tìm cái chết hay sao?

Vẻ mặt của Diệp Trần hơi phát lạnh, trên người đã dâng lên một cỗ sát khí cường đại, "Thế nào? Ngươi không đồng ý?"

Tô San lập tức dọa đến thân thể mềm mại run lên, toàn thân không nhịn được khẽ run rẩy, vội vàng nói:

"Ta đồng...đồng ý!"

"Vậy còn thất thần ra đó làm cái gì? Phía trước dẫn đường đi!"

Diệp Trần lại ra lệnh lần nữa.

Tô San tuy rằng nghĩ mãi mà không hiểu, không biết trong hồ lô của tiểu tử Hoa Hạ này đến tột cùng là bán thuốc gì, tuy nhiên đối mặt với sát khí của Diệp Trần, cô ta nào dám phản kháng, đành phải thành thành thật thật bắt đầu dẫn đường cho Diệp Trần.

Mà lúc này, Diệp Thiên Ca ở một bên lập tức ngồi không yên, vội vàng đuổi theom "Tiểu Trần, con đây là đang định làm cái gì? Căn cứ hải quân của Mỹ quốc cũng không phải nơi để đùa giỡn a! Tranh thủ thời gian theo ta trở về!"


Diệp Trần căn bản không để ý tới, trực tiếp một bàn tay bắt lấy cổ tay Tô San, rồi thân thể mới nhoáng một cái, đã đi ra ngoài được ngàn mét, sau khi liên tiếp lấp lóe lên mấy lần thì đã hoàn toàn biến mất ở trong trời đêm.

Lấy thực lực bây giờ của Diệp Thiên Ca thì căn bản không đuổi kịp tốc độ của Diệp Trần, huống chi hắn lúc này còn đang bị thương không nhẹ, tự nhiên càng không thể theo kịp, cuối cùng chri có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng, hướng vùng biển Hoa Hạ tiến về.

...

Mà cũng vào lúc này, ở trên tàu chiến Hoa Hạ, trong bộ chỉ huy hải quân, mọi người thấy Diệp Trần mang theo Tô San, vậy mà hướng phương hướng Mỹ quốc chạy như điên, đồng thời hai mắt của mọi người đều trợn lên thật lớn:

"Tiểu Diệp tướng quân hắn...sao lại đi về hướng đó?"

"Ngài ấy đây là muốn làm cái gì sao?"

"Nhỡ đâu bị hải quân Mỹ quốc bao vây, vậy coi như ngài ấy gặp nguy hiểm!"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ, đồng thời đối với hành vi này của Diệp Trần cũng không hiểu.

Lâm Chấn Nam cũng có vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, "Truyền mệnh lệnh của ta xuống, cần phải giữ vững tung tích của tiểu Diệp tướng quân, tuyệt đối không được làm mất dấu cho ta!

"Mặt khác, lại phái một nhánh đoàn tàu chiến đi đón Diệp Thiên Ca tướng quân trở về!

Sau khi truyền xuống mệnh lệnh, Lâm Chân Nam và mọi người, tất cả đều nhìn chòng chọc vào màn hình, theo dõi hình ảnh truyền về từ vệ tinh, muốn nhìn thấy Diệp Trần một chút đến tột cùng là muốn làm cái gì.

Cuối cùng, tốc độ của vệt sáng tím bắt đầu dần dần chậm lại, sau đó ngừng lại, mà đám người thấy rõ ràng mục đích của Diệp Trần thì lập tức sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi hoàn toàn, "Trân Bảo cảng!"

P/S: Ta thích nào...Kim Phiếu Kim phiếu nha mọi người....lại đến thời kỳ truyện cần được ăn kim phiếu:((, đói meo rồi các đạo hữu


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận