Thần Đế Trọng Sinh

Ông lão bóng mờ kia nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức nhướng mày, trong đôi mắt hiện lên một vệt sát khí, lạnh giọng nói:

"Tiểu hữu! Lão phu đã cho ngươi đủ mặt mũi, ngươi không nên không biết phải trái!"

Khóe miệng của Diệp Trần hơi nhếch lên, "Lão đầu, đừng cho là ta không nhìn ra, chân thân của ngươi bây giờ chắc là không ra được a? Bằng không há lại nói chuyện tốt như vậy?"

"Dùng chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần thì muốn để cho ta phải nhượng bộ, người không khỏi cũng quá coi thường ta đi!"

Ông lão bóng mờ nghe được điều này thì biến sắc, trên khuôn mặt vốn tỏ ra hiền lành lập tức lộ ra vẻ âm độc, sát khí bốc lên so với thể hiện trước đó còn tưởng là hai người khác nhau, "Tiểu tử được! Lại bị ngươi nhìn ra! Nếu như không phải bởi vì chân thân của lão phu vào lúc này còn đang ở trong thời khắc mấu chốt để đột phá, lão phu há lại sẽ nói nhảm với ngươi nhiều như vậy?"

"Tuy nhiên, cho dù lão phu chỉ là một đạo hình chiếu tinh thần, lấy trạng thái bây giờ của ngươi thì ngươi cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt gì!"

"Lão phu khuyên ngươi một câu, như vậy coi như thôi đi, ngoan ngoãn rời khỏi chỗ này bằng không đợi ngày lão phu xuất quan, chắc chắn sẽ chém ngươi thành muôn mảnh!"

Diệp Trần nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức phát lạnh, sau đó thì lạnh lùng cười một tiếng, "Uy hiếp ta sao? Đời này của Diệp Cuồng Tiên ta ghét nhất chính là bị người uy hiếp!"

"Cho nên, tất cả chết hết đi cho ta!"

Giọng nói rơi xuống, Diệp Trần đã vung thanh Tử Quỳnh kiếm ở trong tay lên, lần nữa ngang nhiên xuất thủ.

"Tiểu tử, thật can đảm!"

Ma Tổ hiển nhiên cũng không nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà sát phạt quả quyết như thế thì lập tức rất tức giận.

Hắn vốn định trước tiên dùng một đạo hình chiếu tinh thần dọa Diệp Trần bỏ chạy để bảo vệ Thác Bạt Hạo Thiên, chờ tới ngày xuất quan lại đi tìm Diệp Trần để báo thù.

Nhưng không có nghĩ đến, Diệp Trần mềm không được mà cứng cũng chẳng xong, không bị uy hiếp một chút nào!

Hắn lại làm sao biết được rằng, nhìn Diệp Trần tuổi còn trẻ như thế, nhưng kỳ thực ở Tu Chân giới tàn khốc đã trải qua tám trăm năm chém giết thì đối với tâm tính của con người sớm đã hiểu rõ vô cùng thấu triệt.

Trải qua chuyện hôm nay, hắn và Ma Hoàng cung đã rơi vào thế không chết không thôi, nếu như buông tha Thác Bạt Hạo Thiên sẽ chỉ để tạo thành một cái tai họa ngầm.

Thậm chí, nếu như có thể mà nói, hắn cũng muốn diệt trừ luôn cả Ma tổ trước mắt này!

Rầm rầm rầm!

Hai người trong nháy mắt cũng đã giao thủ được mười mấy chiêu.

Ma Tổ hình chiếu tinh thần này tuy rằng cũng cực kỳ cường đại, mà dù sao cũng chỉ là một đạo hình chiếu, giao thủ được một lúc lâu thì lực lượng cũng nhanh chóng yếu đi.

Mà Diệp Trần được Thôn Thiên đỉnh tẩm bổ, thương thế lại đang được chữa trị nhanh chóng.

Tình huống cứ kéo dài như thế thì Ma tổ tự nhiên càng không phải là đối thủ của hắn.

"Phá cho ta!"

Diệp Trần bỗng nhiên lấn người tiến lên, lấy một cái hóc độ rất xảo trá hung hăng tung ra một quyền:

"Hư Không Thần Quyền!"

"Bành!"

Ma Tổ hình chiếu tinh thần lập tức cũng không nhịn được nữa, trực tiếp bị một quyền này của Diệp Trần đánh nổ!

"Tiểu tử! Ngươi đây là đang muốn chết!"

Sau một lát, Ma Tổ hình chiếu tinh thần lại xuấn hiện lần nữa, tuy nhiên đã phai nhạt hơn so với trước đó rất nhiều, khí tức đã không còn bằng một phần năm trước đó.

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, lại trung ra một quyền nữa:

"Bành!"

Ma Tổ hình chiếu tinh thần lại bị Diệp Trần đánh nổ thêm một lần nữa.

Thác Bạt Hạo Thiên nhìn thấy tình thế không ổn, sớm đã chạy như điên hướng ra bên ngoài Ma Hoàng thành.

Thân thể Diệp Trần lấp lóe liên tiếp mấy lần, chỉ trong chốc lát công phu cũng đã đuổi tới sau lưng, sau đó chém xuống một kiếm!

"Oanh!"

Thực lực Diệp Trần lúc này đã khôi phục hơn nửa lại thêm hiệu quả của Nghịch Sinh Bách Chuyển vẫn còn, Thác Bạt Hạo thiên đã là nỏ mạnh hết đà thì làm sao có thể là đối thủ của hắn?

"Không!!"

Thác Bạt Hạo Thiên rống lớn một tiếng, vội vàng giơ Ma Hoàng Kiếm lên ngăn cản.

Khanh!

Ma Hoàng kiếm vị văng ra ngoài, Thác Bạt Hạo Thiên cũng bị một kiếm này đánh văng bay ra ngoài ngàn mét, đập ầm ầm rơi vào trên một ngọn lúi, sau khi lại nôn ra một ngụm máu tươi thì bất kể như thế nào cũng không bò dậy nổi.

Diệp Trần đạp không mà đi, chậm rãi đi tới trước mặt Thác Bạt Hạo Thiên, sau đó nhấc chân giẫm ở trên lồng ngực của Thác Bạt Hạo Thiên.

Toàn bộ người trong Ma Hoàng thành lập cảm thấy vô cùng bi thương...

Đường đường là chủ nhân của Ma giới lại bị người giẫm ở dưới chân chịu nhục như thế, nhục này không chỉ một mình Thác Bạt Hạo Thiên phải chịu mà là toàn bộ người của Ma tộc cũng phải chịu!

"Rống!!"

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức rống lớn một tiếng, "Bản hoàng phải đồng quy vu tận với ngươi!"

"Huyết tế!"

Oanh!

Thác Bạt Hạo Thiên thấy đã cùng đường mạt lộ, cũng lập tức bước lên con đường trước đó của ba Đại Tế Ti.

Đáng tiếc, Diệp Trần há lại sẽ để cho hắn được như ý?

Sau khi thấy Thác Bạt Hạo Thiên đang thi triển Huyết tế, thực lực bắt đầu tăng lên nhanh chóng!

Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên dùng lực:

"Bành!"

Lồng ngực của Thác Bạt Hạo Thiên vậy mà trực tiếp bị Diệp Trần rõ ràng giẫm ra một cái lỗ máu!

"Ngao!!"

Thác Bạt Hạo Thiên lập tức kêu rên lên một tiếng, giọng nói vô cùng thê lương, thần thông Huyết tế cũng bị một cước này của Diệp Trần mà chặn lại!

Đúng lúc này,

Ma Tổ hình chiếu tinh thần lại đằng đằng sát khí xuất hiện ở trên không trung một lần nữa, "Tiểu tử! Nếu như ngươi dám giết tôn nhi của ta, đợi tới ngày bản tổ xuất quan, chắc chắn phải rút gân lột da n, nghiền xương ngươi thành tro bụi!"

Diệp Trần nghiêng đầu sang chỗ khác, liếc qua hình chiếu tinh thần của Ma Tổ, bỗng nhiên chậm rãi giơ bàn chân đang đạp ở trên người của Thác Bạt Hạo Thiên kia.

"Hừ! Coi như ngươi thức thời..."

Ngay vào lúc tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Trần đang chuẩn bị buông tha Thác Bạt Hạo Thiên thì khóe miệng của Diệp Trần bỗng nhiên hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười tàn nhẫn, lại giơ bàn chân lên rồi đột nhiên lại giẫm xuống!

Lần này, một cước này của Diệp Trần, vậy mà trực tiếp giẫm ở trên đầu của Thác Bạt Hạo Thiên:

"Bành!"

Không có một chút hồi hộp nào, đầu của Thác Bạt Hạo Thiên lập tức giống như quả dưa hấu, bị một cước của Diệp Trần giẫm nổ tung!

"Tê ~~ "

Tất cả mọi người thấy cảnh này thì thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.

Mà hình chiếu tinh thần của Ma Tổ càng là tức giận đến nổi trận lôi đình, phẫn nộ gầm hét lên, "Tiểu tử! Thác Bạt Tuyệt ta lấy danh nghĩa Ma Thần phát thệ, chắc chắn phải chém ngươi thành muôn mảnh!!!"

Diệp Trần một mặt đạm mạc, "Ta chờ!"

Nói xong lời này, Diệp Trần cong ngón búng ra, một đạo kiếm mang nổ bắn mà ra, trực tiếp đánh nổ hình chiếu tinh thần của Ma Tổ một lần nữa.

Đến tận đây, mười hai cường giả vây công Diệp Trần, ngoại trừ ba đại trưởng lão của thương hội A Lí cầu xin tha thứ ra mới có thể bảo vệ được tính mệnh, chín người còn lại thì tất cả đều bị Diệp Trần giết chết!

Phải biết, Ma Hoàng thành là thành đứng đầu trong chín đại chủ thành đứng đầu Ma giới, thực lực so với tám chủ thành khác cùng chung vào một chỗ còn cường đại hơn.

Cho nên, có thể không khoa chương chút nào, một trận chiến này của Diệp Trần, giết chết gần một nửa cường giả cảnh giới Trùng Tiêu của Ma giới!

Cùng lúc đó,

Trong chỗ sâu nhất của Ma Hoàng cung, một chỗ trong cung điện hiện đầy tầng tầng cấm chế, có một ông lão tóc trắng xóa, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, hai con mắt đỏ ngầu lộ ra hận ý nồng đậm!

"Diệp Cuồng Tiên, bản tổ nhớ kỹ tên ngươi, ngươi chờ ở đó cho ta! Chờ bản tổ bước vào cảnh giới Thông Thiên thì chính là tử kỳ của ngươi! Ngươi chờ đó cho ta!"

...

Diệp Trần vốn cho là, hành hạ Thác Bạt Hạo Thiên đến chết là có thể bức vị Ma Tổ kia đi ra, không nghĩ tới hắn vậy mà bảo trì bình thản như thế, trên mặt lập tức cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Như vậy mà đối phương cũng không đi ra, hiển nhiên đang ở trong lúc đột phá quan trọng, đợi người này xuất quan, rất có thể sẽ bước vào cảnh giới Thông Thiên!

"Xem ra ta cần phải đột phá cảnh giới Kim Đan mới được!"

P/S: Ta thích nào...chương thứ 3 nhé....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui