Thần Đế Trọng Sinh

Ngày hôm sau, Diệp Trần tỉnh lại từ trong trạng thái tuy luyện, mở cửa phòng ra lại nhìn thấy Trương Lăng Vân sớm đã chờ đợi ở bên ngoài.

Nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện, Trương Lăng Vân lập tức tiến lên chào đón, "Diệp huynh đệ, lần này ngươi nhất định phải giúp ta a!"

Ngay sau đó, Trương Lăng Vân nói ra toàn bộ chuyện chính mình phải tỷ thí với Trương Tề Vân.

Sau khi Diệp Trần nghe xong thì khẽ chau mày, "Ý của ngươi là muốn để cho ta giúp ngươi luyện đan, duy trì làm ăn cho đấu giá hội của ngươi từ đó đến đoạt được vị trí Thiếu các chủ?"

Trương Lăng Vân thấy khuôn mặt lộ vẻ không vui của Diệp Trần thì trong lòng lập tức lốp đốp một tiếng, vội vàng nói:

"Diệp huynh đệ, ta biết chuyện mà ngươi để cho ta làm ta còn chưa làm xong, bây giờ lại tới bảo ngươi làm việc giúp ta, hoàn toàn chính xác là có chút không được tử tế, thế nhưng nếu như lần này ta thua nhị ca ta thì sẽ không có gì cả, đến lúc đó thì lại không có biện pháp làm việc giúp ngươi!"

Diệp Trần vẫn im lặng không nói.

Trương Lăng Vân lập tức sốt ruột, đành phải cắn răng một cái, lại nói tiếp:

"Ta cam đoan, chỉ cần ngươi giúp ta ngồi lên vị trí Thiếu các chủ, ta nhất định điều động toàn bộ lực lượng của Vạn Bảo các tìm kiếm linh vật cấp Thiên Bảo cho ngươi, không không! Phàm là ngươi cần cái gì, Trương Lăng Vân ta muôn lần chết không chối từ!"

Trương Lăng Vân rõ ràng cũng bị ép tới mức nóng nảy, ngay cả cách nói cung trở nên vô cùng cung kính.

Diệp Trần trầm ngâm một lát mới chậm rãi nói:

"Hứa hẹn ở trước khi không thực hiện được thì không đáng một đồng! So với ngân phiếu khống không có chút giá trị, ta thì coi trọng lợi ích thật sự hơn!"

Trương Lăng Vân nghe được điều này, vẻ mặt lập tức hơi đổi, có chút xấu hổ, "Vậy Diệp huynh đệ, ý của ngươi là?"

Diệp Trần thản nhiên nói:


"Rất đơn giản, ta có thể luyện đan giúp ngươi, chỉ có điều ta có hai điều kiện!"

Trương Lăng Vân lập tức chấn động tinh thần, "Diệp huynh đệ nói đùa, đừng nói hai điều kiện, coi như hai mươi cái! Hai trăm cái! Ta cũng đáp ứng ngươi tất cả!"

Sau khi nói xong lời này, Trương Lăng Vân liền hối hận, hắn còn sợ Diệp Trần đưa ra cái điều kiện không an phận gì, không thể không xấu hổ cười một tiếng, vội vàng tăng thêm một câu, "Đương nhiên, Diệp huynh đệ chắc là cũng sẽ không đưa ra cái điều kiện gì đó không an phận a?"

Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Yên tâm, điều kiện của ta rất đơn giản!"

"Thứ nhất, ta cần thiên tài địa bảo loại thần hồn, không hạn chế đẳng cấp, càng nhiều càng tốt!"

Trương Lăng Vân hơi sững sờ, tuy rằng hắn vẫn luôn rất hiếu kì, vì sao Diệp Trần lại si mê đối với linh vật loại thần hồn tới như thế, tuy nhiên vẫn nói ngay:

"Cái này đương nhiên không thành vấn đề! Linh vật cấp Thiên bảo chỉ có thể ngộ mà không thể cầu! Linh vật cấp Địa bảo thì ta vẫn là có thể tìm một số!"

"Rất tốt!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Về phần điều kiện thứ hai, ta có thể giúp ngươi luyện chế đan dược, thế nhưng đan dược ta luyện chế, một nửa thuộc về ta!"

"Cái này..."

Trương Lăng Vân lập tức nhướng mày, rõ ràng có chút khó khăn.

Khóe miệng Diệp Trần hơi giương lên, "Làm sao? Ngươi không bỏ được?"

Trương Lăng Vân cười khổ nói:

"Diệp huynh đệ không nên hiểu lầm! Nếu là vào ngày thường, chỉ là một chút đan dược đó thì ta đương nhiên sẽ không để ý, thế nhưng bây giờ ta muốn giao đấu với lão nhị, nếu như cho ngươi một nửa đan dược, ta sợ ta sẽ thua a!"


Diệp Trần mỉm cười, "Cái này thì ngươi cứ yên tâm đi! Chỉ là một tên Luyện Đan sư tứ phẩm mà thôi, ta một tay đã đủ treo hắn lên đánh đít rồi!"

Trương Lăng Vân nghe được lời nói ngông cuồng như thế của Diệp Trần ngay lập tức hai mắt trừng một cái, mặt mũi đầy vẻ khó tin.

Ngay cả Luyện Đan sư tứ phẩm cũng không có để vào mắt, chẳng lẽ hắn là Luyện Đan sư ngũ phẩm, thâm chí còn cao hơn?

Phải biết, Luyện Đan sư ngũ phẩm cho dù là ở những tinh vực cấp cao kia cũng là tồn tại mà được vạn người truy phủng.

Hắn chỉ là một thiếu niên còn chưa tới hai mươi tuổi thật có thực lực như vậy sao?

Trương Lăng Vân rất là hoài nghi, há to miệng, cuối cũng không hỏi ra miệng.

Hắn bây giờ bị buộc rơi vào đường cùng, ngoại trừ lựa chọn tin tưởng Diệp Trần đã không còn biện pháp nào khác.

Tuy nhiên, sau đó mấy ngày, biểu hiện của Diệp Trần lại làm cho Trương Lăng Vân tức giận suýt chút nữa thì chửi mẹ.

Hoá ra, ngay từ ngày đầu tiên, Diệp Trần ở trên giấy viết xuống mấy trăm vị dược tài, sau khi giao cho Trương Lăng Vân thì không có nói gì nữa.

Sau ba ngày liên tiếp, Diệp Trần ngay cả phòng luyện đan cũng không có tiến vào, vẫn luôn trốn ở trong phòng, không biết là đang bận làm thứ gì.

Mắt thấy, phòng đấu giá bên Trương Tề Vân kia bởi vì đan dược của Liễu đại sư nên làm ăn bốc lửa khác thường, mà Diệp Trần bên này thì lại một viên đan dược cũng chưa có luyện ra.

"Tiểu tử này không phải cố ý đang đùa ta chứ? Mặc kệ! Ta hôm nay nhất định phải bắt hắn tới hỏi cho rõ!"

Nhịn đến ngày thứ năm, mắt thấy thành tích của mình đã kém hơn Trương Tề Vân rất nhiều, Trương Lăng Vân thực sự không thể nhịn được nửa, nổi giận đùng đùng đi tới trước của Diệp Trần, đang muốn phá cửa mà vào.

Tuy nhiên, đúng lúc này:


Ầm ầm!

Trong phòng của Diệp Trần đột nhiên phát ra một tiếng rung mạnh!

Sau đó, lấy phòng của Diệp Trần làm trung tâm, không khí xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng nóng bỏng!

Ngay sau đó, ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mấy người Trương Lăng Vân, một đám hỏa diễm lộ ra khí tức khủng bố từ trong phòng Diệp Trần phả ra!

Cả phòng, trong nháy mắt bị đốt cháy không còn một chút gì!

Bạch bạch bạch!

Tất cả mọi người lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại.

Cũng may đám hỏa diễm kinh khủng tới cực điểm kia, rất nhanh đã biến mất, cuối cùng thu nhỏ thành một đốm lửa nhỏ năm màu rơi vào trên bàn tay của Diệp Trần, nhúc nhích nhè nhẹ.

"Cái này...cái này chẳng lẽ chính là Ngũ Muội chân hỏa trong truyền thuyết...so với Tam Muội chân hỏa còn cao hơn một cấp bậc?"

Trong đám người, có người bỗng nhiên ngẹn ngào hô to.

"Cái gì! Đây chính là Ngũ Muội chân hỏa? Khó trách ta cảm thấy khủng bố tới như thế!"

Mọi người lấy làm kinh ngạc.

Hoá ra, mấy ngày nay Diệp Trần sở dĩ một mực đang bế quan chính là muốn tăng lên đẳng cấp hỏa diễm của mình.

Muốn luyện ra đan dược có phẩm chất cao hơn phân nửa công lao đều ở trên hỏa diễm.

Hỏa diễm của Diệp Trần từ Tam Muội chân hỏa tăng lên tới Ngũ Muội chân hỏa thì trình độ luyện đan tự nhiên cũng theo đó mà nước lên thì thuyền lên.

"Đi! Mang tới dược liệu mà trước đó ta để ngươi chuẩn bị, thuận tiên đi tìm mười cái đan lô, ta muốn băt đầu luyện đan!"


Tâm niệm Diệp Trần vừa đông đã thu hồi Ngũ Muội chân hỏa trong lòng bàn tay lại, hướng về phía Trương Lăng Vân nói ra yêu cầu của mình.

"A a, thật tốt!"

Trương Lăng Vân lúc này lửa giận sớm đã biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa, thay vào đó lại là kinh hãi và sự rung động thật sâu, lập tức mệnh lệnh thủ hạ, dựa theo yêu cầu của Diệp Trần mà đi làm.

Rất nhanh, mười cái đan lô cấp bậc Linh khí cùng hơn ngàn cân dược liệu, toàn bộ được người mang tới đặt ở trong sân. Diệp Trần chậm rãi đi tới vị trí trung tâm của mười cái đan lô:

"Dậy!"

Sau khi Diệp Trần quát khẽ một tiếng, mười cái đan lô kia gần như cùng một lúc trôi lơ lửng, sau đó dưới sự thúc giục của chân nguyên bắt đầu phát ra từng đạo hào quang lộng lẫy chói mắt:

"Tiến đến!"

Diệp Trần lại quát khẽ một tiếng nữa, những dược liệu kia lập tức dựa theo trình tự nhất định, bắt đầu nối đuôi nhau bay vào bên trong lô đỉnh.

"Ngũ Muội chân hỏa! Mở!"

Sau khi Diệp Trần lại quát khẽ một tiếng nữa.

Hô hô hô hô!

Hỏa diễm trong lòng bàn tay Diệp Trần lập tức chia ra làm mười, hướng tới mười cái lô đỉnh kia bao bọc mà đi.

Mà mọi người ở xung quanh thấy cảnh này thì sớm đã kinh ngạc tới nói không nên lời.

Nhất tâm thập dụng, đồng thời điều khiển mười cái lô đỉnh mà đi luyện chế đan dược, cũng không giống nhau!

Thủ đoạn luyện đoan như thế, bọn họ quả thực chưa từng nghe nói.

P/S: Ta thích nào....Kim phiếu a.....để dịch liên tiếp nào.....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận