Thần Đế Trọng Sinh

Trong một hẻm núi u ấm sâu gần vạn mét:

"Các vị! Nơi này chính là cửa vào của di tích Tạo Hóa thiên quân, lối vào có một đạo cấm chế hủy diệt cực mạnh, chỉ có tu sĩ có cảnh giới dưới Nguyên Anh mới có thể đi vào trong đó!"

"Các ngươi chỉ cần xông qua trận pháp trước mặt là có thể tiến vào Tiên điện mà Tạo Hóa thiên quân để lại, thu hoạch được bảo tàng cũng như truyền thừa...ở bên trong."

Bách Thảo tiên nhân chỉ về một cái cửa hang bị màn sáng màu u lam che chắn đằng trước, đối với mọi người ở sau lưng giải thích nói.

Ngoại trừ ba người Diệp Trần, Vô Ngân công tử và Thanh La tiểu thư ra, thế lực khắp nới ở Thiên Huyền thành cũng đều mang tới tất cả đệ tử cảnh giới Kim Đan của riêng mình, muốn tìm kiếm chút vận may.

"Diệp tiểu hữu, chuyện kia, lão phu liền nhờ ngươi, chỉ cần ngươi có thể mang ra món đồ mà ta muốn, ta chắc chắn sẽ trọng trọng cảm tạ!"

"Ừm, "

Diệp Trần chỉ khẽ gật đầu, vẻ mặt không buồn không vui, trực tiếp cất bước hướng cửa hang kia đi tới.

Mấy người Vô Ngân công tử thấy thế, tự nhiên không cam lòng rớt lại phía sau, cũng vội vàng đi theo.

Đợi một đám tu sĩ cảnh giới Kim Đan, tất cả đều bước vào bên trong di tích, trong đám người của Xích Dương phủ có một ông lão khí thế hào hùng chậm rãi đi ra, hướng về phía Bách Thảo tiên nhân vừa chắp tay vừa nói:

"Bách Thảo huynh! Ta là nhìn vào thể diện của ngươi cho nên trước đó mới luôn luôn ẩn nhẫn, tiểu tử họ Diệp này giết cháu trai của ta, chờ hắn từ bên trong di tích đi ra, lão phu nhất định phải để hắn đền mạng, đến lúc đó ngươi nhưng không được ngăn cản ta!"

Hóa ra lão giả này chính là Xích Vũ thiên quân Thái Thượng trưởng lão của Xích Dương phủ và là ông cậu của Nam Nhật Sơn tông chủ Liệt Nhật tông kia!

Hôm đó ở Thiên Hương lâu, Xích Vũ thiên quân cũng đã nhận ra, Diệp Trần chính là hung thủ sát hại Nam Nhật Sơn, chỉ có điều nhìn thấy Bách Thảo tiên nhân còn muốn dùng Diệp Trần làm việc cho hắn, cho nên hắn vẫn luôn không có xuất thủ.


Bách Thảo tiên nhân nghe vậy lập tức mỉm cười, nói:

"Xích Vũ huynh yên tâm! Vô luận là tiểu tử kia có thể hoàn thành chuyện này cho ta hay không, chờ đến ngày hắn đi ra, chính là lúc hắn sẽ chết!"

...

Cùng lúc đó, một bên khác, Diệp Trần bước vào trong sơn động kia, không gian xung quanh lập tức dao động một trận.

Hô hô hô!!

Toàn bộ ở giữa thiên địa, khắp nơi đều là hỏa diễm cuộn trào, giống như tiến vào bên trong một cái lò lửa rất lớn, nếu như tu sĩ có thực lực hơi yếu một chút, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị những hỏa diễm có khí thế to lớn này trực tiếp thiêu đốt thành tro tàn!

"A!"

"Thật nóng!"

"Làm sao lại nóng như vậy?"

...

Sau khi Diệp Trần bước vào trong đó, tu sĩ Kim Đan còn lại cũng đi tới, cảm nhận được hỏa diễm cực nóng ở xung quanh thì lập tức thi nhau kinh hô.

Trong mọi người, ngoài trừ Diệp Trần, Vô Ngân công tử và vị Thanh La tiểu thư vẫn luôn không nói một lời kia, chỉ có ba người bọn họ tự nhiên như không có chuyện gì, những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều cảm thấy một chút áp lực.


"Đây là Thiên La Địa Hỏa đại trận! Chính là địa hỏa dẫn phát trong lòng đất hình thành một cái sát trận cỡ lớn! Càng sâu vào trong đó thì uy lực của hỏa diễm sẽ càng lớn, nếu như không chịu được thì nhanh chóng lui ra ngoài sẽ tốt hơn!"

Thanh La tiểu thư một mực không nói tiếng nào bỗng nhiên mở miệng, lạnh lùng nhắc nhở đối với mọi người ở sau lưng.

Đáng tiếc, tất cả mọi người đều là vì di bảo của Tạo Hóa thiên quân mà đến, bây giờ vừa mới tiến vào thì ai sẽ cam tâm cứ như thế mà rời đi?

Còn về Diệp Trần thì không thèm để ý sự sống với cái chết của những người này, trực tiếp chậm rãi hướng bên trong đi tới.

Chỉ chớp mắt một cái đã đi về phía trước được hơn mười dặm, quả nhiên như Thanh La tiểu thư kia nói, cường độ của hỏa diễm xung quanh càng ngày càng mạnh, rất nhiều người đã bắt đồ có hồ hôi chảy ra đầm đìa, chỉ có thể vận chuyển chân nguyên mở ra cương khí hộ thể cố gắng ngăn cản.

Tuy nhiên, đúng lúc này:

Oanh! Oanh! Oanh!

Nhóm hỏa diễm trên bầu trời đột nhiên giống như sao rơi, tập kích về phía mọi người.

"Cẩn thận!"

Có người hô lớn một tiếng, vội vàng tránh né ngăn cản.

Tuy nhiên có ít người không kịp phản ứng thì đã bị hỏa diễm vô cùng nóng kia trực tiếp thôn phệ:

"A!!"


Nương theo từng tiếu kêu thảm thiết đó, bảy tám tên tu sĩ Kim Đan đã bị hỏa diễm kia đốt cháy hết sạch.

Mà những người may mắn còn sống sót thì lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại, mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc.

"Không đi! Ta không đi! Ta rời khỏi đây!!"

Có người không chịu nổi áp lực, trực tiếp quay người hướng quay trở lại chạy như điên.

"A a a!!"

Sau khi hỏa diễm trên bầu trời kia lại cướp đi tính mạng của mấy người thì lập tức càng có nhiều người bị dọa, thi nhau lựa chọn từ bỏ. Chớp mắt một cái, vốn là đội ngũ có mấy chục người bây giờ chỉ còn lại có hơn mười người.

Diệp Trần không để ý tới có chuyện gì vừa xảy ra ở sau lưng hắn, tiếp tục chậm rãi đi tới.

Hắn bây giờ đã tu luyện được Ngũ Muội chân hỏa, những địa hỏa này căn bản không gây thương tổn được hắn, chỉ thấy hắn thuận tay một chưởng một quyền là có thể đánh nổ nhóm hỏa diễm từ trên trời rơi xuống kia.

Mà hai người Vô Ngân công tử và Thanh Lam tiểu thư kia cũng không hổ là thiên tài tuyệt đỉnh của Vô Cấu thánh điện, ứng phó cũng nhẹ nhàng như thường.

Nếu như so sánh thì mấy người còn lại tuy rằng cũng là thiên tài đỉnh cấp của Thiên Huyền thành thế nhưng có vẻ hơi quá sức.

Cuối cùng, sau khi trải qua một đợt hỏa diễm công kích như mưa giông gió bão, hỏa diễm xung quanh đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, mọi người đi tới bên trong một vườn dược liệu cực kỳ rộng lớn có mùi thơm dễ chịu.

Chỉ thấy ánh mắt mọi người đi tới chỗ này vậy mà tất cả đều là xanh um tươi tốt đủ các loại linh hoa linh thảo!

"Thật nhiều dược liệu a! Hơn nữa ít nhất đều là linh vật cấp Nhân bảo, chẳng lẽ nơi này vườn dược liệu trước kia của Tạo Hóa thiên quân để lại?"

"Có lẽ không sai! Truyền thuyết nói vị Tạo Hóa thiên quân này chẳng những là cường giả cảnh giới Hóa Thanafh đỉnh phong, còn là một vị Luyện Đan sư lục phẩm, bên trong di tích của lão nhân gia ông ta, có những thứ này thì tự nhiên không có gì gọi là lạ cả!"

"Ha ha! Chúng ta chỉ cần ngắt lấy những linh vật này mang về cũng là một món của cải kinh người a!"


...

Sau khi mọi người kịp phản ứng thì lập tức thi nhau kinh hô lên, mọi người đều hớn hở ra mặt, thậm chí có người đã bắt đầu ngắt lấy linh hoa linh thảo, nhét vào trong túi trữ vật của mình.

"Một đám quê mùa!"

Vô Ngân công tử thấy thế không thể không quát lạnh một tiếng, "Coi như muốn lấy thì cũng cần phải lấy dược thảo cấp Thiên bảo hoặc là cấp Đạo bảo, lấy những dược thảo cấp thấp này thì làm được cái gì?"

Vô Ngân công tử chế nhạo mọi người một câu thì trực tiếp chạy về phía trước.

Những người còn lại nghe được điều này, tuy rằng trong lòng không cam lòng, tuy nhiên cũng cảm thấy Vô Ngân công tử nói có lý, lập tức cũng vội vàng đuổi theo.

Chẳng mấy chốc, sau khi mọi người không ngừng xâm nhập, phẩm giai những linh hoa linh thảo ở xung quanh quả nhiên cũng càng ngày càng cao, thậm chí ngẫu nhiên đã có thể nhìn thấy một số linh vật cấp Thiên bảo.

Đáng tiếc, để Diệp Trần cảm thấy buồn bực là những dược thảo cấp Thiên bảo này cũng không phải là loại thần hồn,c ho nên hắn cũng chẳng thèm đi tranh đoạt, phần lớn đều được Vô Ngân công tử thu lại.

Mà Vô Ngân công tử kia thấy Diệp Trần không tranh không đoạt, còn tưởng rằng hắn đang cố kỵ thân phận của mình thì lập tức càng tỏ ra đắc ý, một chút kiêng kỵ trong lòng trước đó đối với Diệp Trần cũng theo thời gian dần trôi mà biến mất.

Chẳng mấy chốc, sau khi mọi người đi tới một khu rừng rậm rạp, phía trước bỗng nhiên trở nên rộng rãi, trong phạm vi vài dặm phía trước vậy mà không có một ngọn cỏ, duy chỉ có một gốc thực vật mọc ra ở giữa nhìn qua cũng bình thường không có gì lạ, ở trên còn kết ra một quả có màu tử kim.

"Đây lại là linh vật cấp Đạo bảo...Thánh Tâm quả!"

Vô Ngân công tử kinh hô một tiếng, trên mặt hiện ra vẻ mừng như điện, thân thể lập tức nhoáng một cái, trong nháy mắt đã vọt tới trước, đang muốn một tay hái quả kia xuống.

Tuy nhiên, đúng lúc này, bỗng nhiên một bóng người lấp lóe, lại có người vượt lên trước một bước hái Thánh Tâm quả kia bỏ vào trong túi.

P/S: Ta thích nào...chương thứ 7...kim phiếu a...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận