Thần Đế Trọng Sinh

Chỉ thấy người đến này, toàn thân áo trắng như tuyết, khí tức băng lãnh như sương, không phải Lạc Huyền Băng thì lại là ai?

Nếu như trước đó Diệp Trần không có gặp được Lạc Huyền Băng, lúc này thấy được nàng thì tự nhiên không cảm thấy có cái gì kỳ quái.

Thế nhưng là hắn rõ ràng nhớ kỹ, trước đó ở tầng tinh vực thứ tư, Lạc Huyền Băng thế nhưng là bản thân bị trọng thương, mất rất nhiều thời gian, bây giờ thế mà còn có thể trở thành người thứ ba đi tới tầng tinh vực thứ bảy!

Không thể không nói, điều này thực có chút vượt quá ngoài ý liệu của Diệp Trần.

"Quả nhiên là Huyền Băng tiên tử! Như thế nào? Diệp huynh đệ, ngươi lần này nhưng là nhìn lầm a?"

Long Thần thấy là Lạc Huyền Băng thì lập tức một mặt đắc ý cười nói.

Diệp Trần mỉm cười không nói thêm gì, hắn chợt phát hiện cõ lẽ là bởi vì nguyên nhân trước đó đã cứu Lạc Huyền Băng, hắn dường như có vẻ hơi sững sờ trước người nữ nhân này, thiên phú của nàng rất cao, hiển nhiên so với hắn tưởng tượng còn phải lợi hại hơn!

Chỉ chốc lát công phu, Lạc Huyền Băng đã bay tới trước mặt, nhìn thấy Long Thần, nàng ta cũng không có cảm thấy quá kỳ quái, tuy nhiên nhìn thấy Diệp Trần ở một bên thì ngay lập tức hơi sững sờ, sau đó thì trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ vô cùng ngạc nhiên.

Thậm chí, phải so với Diệp Trần khi thấy được nàng còn có chấn kinh hơn nữa!

Phải biết, lúc trước Diệp Trần không chỉ chữa thương cho nàng, ở tầng tinh vực thứ tư mất rất nhiều thời gian, hơn nữa cuối cùng còn tặng yêu đan cho nàng ta.

Lại thêm ở tầng tinh vực thứ năm thứ sáu, vận khí của nàng coi như không tệ giúp đền bù lại khoảng thời gian đã mất đi, vốn cho rằng tốc độ của mình đã rất nhanh, lại tuyệt đối không ngờ rằng, Diệp Trần thế mà lại còn đến tầng tinh vực thứ bảy trước cả nàng!

Long Thần ở một bên lại làm sao biết được chuyện lúc trước của Lạc Huyền Băng và Diệp Trần, nhìn thấy Lạc Huyền Băng một bộ trợn mắt há hốc mồm còn tưởng rằng là bởi vì Diệp Trần đoạt mất vị trí thứ hai của nàng ta, nhịn không được trêu chọc nói:

"Huyền Băng tiên tử, có người đoạt vị trí thứ hai của ngươi, ngươi đã không còn gì muốn nói sao?"

Nghe được lời này của Long Thần, Lạc Huyền Băng lúc này mới từ trong khiếp sợ trước đó khôi phục lại, thản nhiên nói:

"Thật sự là hắn lợi hại hơn ta, ta thua tâm phục khẩu phục!"

Nói xong lời này, thân thể Lạc Huyền Băng nhoáng một cái đi thẳng tới đạo tràng tu luyện ở trên đài cao cuối cùng kia, một mặt bình tĩnh ngồi xếp bằng xuống.

Long Thần lập tức trừng hai mắt một cái, giống như nghe được chuyện khó có thể tin, nhịn không được thất thanh nói:

"Không phải chứ! Huyền Băng tiên tử vẫn luôn tâm cao khí ngạo, thế mà lại nhận thua dễ dàng như vậy? Quả thực không thể tưởng tượng nổi a!"

Sau khi Lạc Huyền Băng đến, ba khu đạo tràng tu luyện trên đỉnh cao nhất đã được chiếm hết toàn bộ.

Lại qua một lát:

Ầm ầm!

Sau khi ở nơi xa có một tiếng rung động mạnh vang lên, lại có người bước vào tầng tinh vực thứ bảy.

Long Thần lại nhìn về phía Diệp Trần một lần nữa, cười nói:

"Diệp huynh đệ, lần này, ngươi còn cảm thấy là Yến Cuồng Sinh sao?"

Diệp Trần suy nghĩ một chút, gật đầu một cái:

"Đúng!"

Long Thần không thể không lắc đầu một trận, cười nói:

"Diệp huynh đệ, tuy rằng ta không biết vì sao ngươi coi trọng Yến Cuồng Sinh như thế? Tuy nhiên ta cần phải nói cho ngươi, Yến Cuồng Sinh này và Vân Phá Thiên tuy rằng ở trên bảng Thiên Kiêu vẻn vẹn chỉ thua kém một cái thứ tự nhưng chính là một cái thứ tự này, có lúc lại là một cái khoảng cách mà vĩnh viễn không cách nào vượt qua!"

Long Thần vừa mới nói ra lời này thì Lạc Huyền Băng ở một bên bỗng nhiên lạnh lùng nói:

"Lời này của Long sư huynh là nói ta sao? Dựa theo ý tứ của ngươi, Lạc Huyền Băng ta đời này mãi mãi cũng không cách nào vượt qua được ngươi rồi?"

Long Thần hơi khựng lại, sao đó thì lập tức cực kỳ lúng túng, vội vàng cười nói:

"Băng Huyền tiên tử hiểu lầm! Ta không phải có ý tứ đó! Ta chẳng qua là cảm thấy lấy tu vi của Yến Cuồng Sinh bây giờ có lẽ còn chưa đủ vượt qua Vân Phá... cái gì!"

Long Thần còn chưa nói xong thì cái bóng người ở đằng xa kia đã xuất hiện vào trong tầm mắt của ba người.

Chờ khi nhìn thấy rõ ràng dung mạo của người này thì Long Thần lập tức ngây ngẩn cả người.

Không nghĩ tới, người thứ tư đến tầng tinh vực thứ bẩy bỗng nhiên chính là Yến Cuồng Sinh!

"Cái này..."

Long Thần lập tức trợn tròn mắt.

Trong nháy mắt, Yến Cuồng Sinh kia đã chạy tới trước mặt ba người, quét mắt qua trên thân ba người một cái, cuối cùng ánh mắt gắt gao rơi vào trên người Diệp Trần, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vô cùng kinh ngạc, hắn ở đằng xa nhìn thấy ba người, vốn cho rằng chính mình lại rơi xuống vị trí thứ tư lại tuyệt đối không ngờ rằng, ngoại trừ Long Thần và Lạc Huyền Băng ra, người thứ ba này thế mà không phải là Vân Phá Thiên!

"Ồ! Ngươi không phải là tiểu tử họ Diệp kia sao? Ngươi thế mà còn tới trước so với ta? Điều này sao có thể!"

Trước đó hắn từng tận mắt nhìn thấy tình cảnh giao thủ giữa Diệp Trần và Tuyệt Vô Địch, cũng không có để hắn vào trong mắt, làm sao cũng không nghĩ tới, bây giờ thế mà lại có thể ép chính mình!

Diệp Trần nghe khẩu khí vô lễ của hắn cũng lười đi để ý tới hắn, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không có nhấc một chút.

Yến Cuồng Sinh thấy thế thì ngay lập tức nổi giận:

"Tiểu tử! Lão tử nói chuyện với ngươi đó! Ngươi là không nghe thấy sao? Nếu như thức thời thì ngoan ngoan lăn xuống dưới đi, vị trí này không phải ngươi có thể được!"

Sau khi Yến Cuồng Sinh khẳng định Diệp Trần là gặp vận may cho nên mới có thể đi tới tầng tinh vực thứ bảy này trước hắn một bước, để hắn ta phải chịu thua một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, bất kể như thế nào thì hắn cũng không chịu đựng được.

Không đợi Diệp Trần mở miệng, Lạc Huyền Băng ở một bên bỗng nhiên lạnh giọng nói:

"Yến Cuồng Sinh! Nếu như ngươi dám động hắn, hỏi trước Tuyệt Tình kiếm của ta một chút xem có đáp ứng hay không!"

Oanh!

Lạc Huyền Băng vừa mới thốt ra lời này thì ba người còn lại lập tức tất cả đều ngây ngẩn cả người, nhất là Long Thần và Yến Cuồng Sinh, thậm chí cũng có chút hoài nghi vào lỗ tai của mình có phải là đã xảy ra vấn đề rồi hay không?

Huyền Băng tiên tử vẫn luôn lãnh khốc tuyệt tình, thế mà cũng ra mặt thay người? Hơn nữa còn là một nam nhân!

Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, phản ứng của Lạc Huyền Băng vậy mà lại kịch liệt như thế!

Thật ra thì, ngay cả chính Lạc Huyền Băng cũng không nghĩ tới, lúc nàng ta vừa mới nói ra lời nói đó, gần như là thốt ra, hoàn toàn không có dùng tới đầu óc, loại tình huống này còn chưa bao giờ xảy ra ở trên người nàng!

"Ta, ý của ta là...Yến Cuồng Sinh, ngươi chớ có cố tình gây sự!"

Lạc Huyền Băng không giải thích còn tốt, cái giải thích này ngược lại càng tô càng đen.

Yến Cuồng Sinh trọn vẹn sửng sốt một lúc lâu, bỗng nhiên cười lạnh, nói:

"Trước đó ở tinh cầu Sơ Thủy, ta đã cảm thấy không thích hợp!"

"Người người đều nói, nữ đệ tử Tuyền Tình cư, ai cũng thuần khiết như ngọc, Huyền Băng tiên tử càng là nhìn nam nhân thiên tài như không nhìn, bây giờ xem ra tin đồn có sai a!"

"Thế nào? Chẳng lẽ tiểu tử này là nhân tình của ngươi? Bằng không vì sao mà ngươi hết lần này đến lần khác che chở cho hắn?"

Hoắc!

Lạc Huyền Băng nghe được điều này thì lập tức tức giận đến lồng ngực đều muốn nổ tung, đột nhiên đứng dậy:

"Ngươi! Ngươi nói bậy bạ!!"

Yến Cuồng Sinh nhìn thấy Lạc Huyền Băng nổi giận, khóe miệng không thể không có chút co lại, đối với nữ nhân này, hắn vẫn tương đối kiêng kỵ, vội vàng lại cười làm lành nói:

"Đúng đúng đúng! Ta nói bậy bạ, Huyền Băng tiên tử với tiểu tử này không có quan hệ gì, vậy thì không nên nhúng tay vào chuyện giữa chúng ta, bằng không khó tránh khỏi khiến người hoài nghi a!"

"Ngươi!"

Lạc Huyền Băng lập tức có chút không phản bác được.

P/S: Ta thích nào....chương thứ 7


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui