Thần Đế Trọng Sinh

Ầm!

Tu vi của Chúc Minh Phi vậy mà một lần hành động đạt tới cảnh giới Hóa Thần!

Mà mấy người Sở Phi Yên, Đường Thanh Nhã, Chúc Tiểu Bạch, tất cả đều đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong!

Mà một trăm linh tám đệ tử còn lại, tất cả cũng đều tăng lên mấy cái cảnh giới nhỏ!

Không những như thế, trên thân của những người này còn mơ hồ bao hàm một cỗ lực lượng pháp tắc, giống như thần thánh bất khả xâm phạm.

Sau khi mọi người cảm ứng được biến hóa của riêng minh, lập tức tất cả đều sợ tới ngây người!

Tuy rặng bọn họ mơ hồ có thể cảm giác được, vị môn chủ nhà mình này, tu vi bây giờ sâu không lường được, thế nhưng lại tuyệt đối không ngờ rằng vậy mà lại cường đại đến tình trạng như thế!

Thế mà phát tay một cái lại khiến cho tu vi của hơn một trăm người ở đây, toàn bộ tăng lên rất nhiều!

Thủ đoạn như thế quả thực cũng chỉ có thể dùng thần tích để hình dung.

Nhưng là, một số người cẩn thận phát hiện, sau khi tu vi của những người bọn họ tăng lên, thiên địa linh khí ở xung quanh đỉnh núi Everest cũng theo đó mà khô kiệt đi rất nhiều!

"Quả nhiên! Linh khó trên Hạo Thiên giới quá mức mỏng manh, không đủ để chèo chống nhiều cường giả như vậy, xem ra phải đả thông thông đạo giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới một lần nữa đã là chuyện vô cùng cấp bách!"

Sau khi Diệp Trần lẩm bẩm một mình xong thì một mặt ngưng trọng nhìn về phía mấy người Chúc Minh Phi, nói:

"Vừa rồi ta đã dùng phương pháp quán đỉnh, giúp mọi người tăng tu vi lên, tuy nhiên các ngươi trước tiên không nên cao hứng quá sớm, năng lực càng lớn, trách nhiệm cũng càng lớn! Từ nay về sau, nhiệm vụ của các ngươi chính là bảo vệ Trái Đất, bảo vệ Hạo Thiên giới!"

Mọi người nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức càng choáng váng, không rõ lời này là có ý gì.

Diệp Trần lại chỉ vào vị trí tiên mộ dưới chân núi Everest, chậm rãi nói:

"Chỗ đó có một cái thông đạo đi về thế giới khác, ta sẽ ngay lập tức đả thông nó, sau khi được đả thông, thì sẽ có linh khí bay vào thế giới chúng ta không ngừng, đến lúc đó các ngươi thậm chí toàn bộ người của Hạo Thiên giới đều không cần vì linh khí mà phát sầu, tuy nhiên cùng lúc đó, thế giới của chúng ta cũng sẽ tồn tại nguy hiểm nhất định!"

Sau khi mọi người nghe xong lời này thì đầu tiên là thi nhau sững sờ, sau đó thì hết sức vui mừng.

Bọn họ trước đó biết được từ trong miệng của Diệp Trần, cảnh giới Hóa Thần xa xa không phải là cảnh giới cuối cùng của tu chân giả, chỉ tiếc linh khí ở Hạo Thiên giới quá mức mỏng manh, đã là thời đại mạt pháp, cho nên mới dẫ đến tu vi cao nhất có thể đạt tới chỉ là cảnh giới Hóa Thần.

Nhưng là bây giờ, nếu như Diệp Trần nói là sự thật, linh khí không còn là vấn đề nữa vậy thì hạn mức tu vi cao nhất của bọn hắn có thể vượt xa cổ nhân.

Tuyết Cơ nghe được lời này của Diệp Trần thì cũng lập tức giật mình hiểu rõ câu nói kia của Diệp Trần là có ý gì.

Chúc Minh Phi tiến lên một bước, xúc động nói:

"Môn chủ đại nhân yên tâm! Chỉ cần Cuồng Tiên môn chúng ta còn sống một ngày thì chắc chắn sẽ giữ vững nơi này!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, thuận tay hướng bốn phương tám hướng bấm tay hư điểm mấy lần:

Ầm ầm!

Một đạo cấm chế vô hình trong nháy mắt bảo phủ phạm vi mấy trăm dặm vào trong đó.

"Ở xung quanh ta đã thiết hạ một cái Cửu Thiên Sát Lục đại trận, chờ đến sau khi thông đạo mở ra, nếu như xuất hiện người của thế giới khác xâm nhập thì giết chết bất luận tội!!"

"Vâng!!"

Các môn nhân của Cuồng Tiên môn đều thi nhau khom người đồng ý.

Thân thể Diệp Trần hơi chao đảo một cái thì hướng thẳng tới phương hướng của tiên mộ mà đi.

Tiến vào trong tiên mộ, đây là lần thứ ba Diệp Trần đi tới nơi này, có thể nói là quen đường dễ đi.

Diệp Trần một bước bước qua chón tầng cấm chế tự động tan vỡ toàn bộ không còn sót lại chút nào.

Tiến vòa bên trong không gian tầng thứ chín, phía trước chính là Thông Thiên Lộ, chỉ tiếc đã bị đứt gãy.

Tuy rằng có trận pháp không gian truyền tống, có thể để hắn giống như hơn mười năm trước trở về Tu Chân giới một lần nữa, tuy nhiên mục đích lần này của Diệp Trần không chỉ có đơn giản là trở về Tu Chân giới như vậy!

Lần này hắn muốn làm là khôi phục hoàn toàn Thông Thiên lộ bị đứt gãy trở lại như lúc ban đầu, chân chính đả thông thông đạo giữa Tu Chân giới và Hạo Thiên giới.

Chỉ có như vậy, thiên địa linh khí của Tu Chân giới mới có thể bay vào bên trong Hạo Thiên giới.

"Phá!"

Diệp Trần thuận tay một quyền, phá nát pháp tắc không gian truyền tống, hư không phía trước lập tức hoàn toàn trở thành hư vô.

"Thời Không pháp tắc, tái tạo!"

Sau khi tay áo dài của Diệp Trần vung lên, ở dưới chân, bên cạnh hắn bắt đầu nổi lên ánh sáng trắng sáng chói, một cái đường hầm không gian bắt đầu chậm rãi ngưng tụ thành hình, hướng hư không phía trước chậm rãi kéo dài mà đi, tạo thành một cái thông đạo không gian, đối với Diệp Trần bây giờ mà nói, dường như cũng không có khó khăn gì.

Tuy nhiên:

Chớp mắt một cái, thời gian đã trôi qua ba ngày:

Cái đường hầm không gian đã dài tới mấy chục vạn dặm, nhưng vẫn không có tiếp nối tới Tu Chân giới, vẫn là một mảnh hư không như cũ.

"Hình như có chỗ nào không đúng lắm!"

Diệp Trần chau mày, vừa tiếp tục tái tạo thông đạo không gian, vừa âm thầm suy nghĩ.

"Đúng! Tuy rằng pháp tắc thiên địa của Hạo Thiên giới được sinh ra từ Tu Chân giới, nhưng dù sao đó cũng là hai thế giới khác nhau, thời gian không gian khác nhau, nó giống như hai đường thẳng song song, nếu như không để cho một trong hai cái thay đổi phương hướng thì hai đường nối sẽ không có khả năng giao nhau!"

"Xem ra ta đối với lĩnh ngộ về Thời Không pháp tắc còn chưa đủ, cho nên mới vẫn luôn không cách nào tìm được điểm giao nhau hoàn mỹ giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới..."

Sau khi suy nghĩ hiểu ra vấn đề trong đó thì Diệp Trần lập tức không còn lãng phí tinh lực đi tái tạo thông đạo không gian nữa mà là bắt đầu âm thẩm tìm hiểu.

Diệp Trần cứ như vậy đứng im ở bên trong hư không, giống như đã quên đi thời gian, cũng quên đi chính mình đang ở chỗ nào.

Chỉ chớp mắt:

Thời gian hơn một tháng đã trôi qua:

Hoắc!

Diệp Trần một mực giống như môt bức tượng, hai mắt bỗng nhiên mở ra, bên trong đôi mắt hiện lên một đạo ánh sáng huyền bí, trở nên vô cùng thâm thúy, giống như trong mắt bao hàm tinh thần đại hải, thậm chí cả một cái vũ trụ!

"Ta hiểu được!"

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, hai tay lại thật nhanh kết ấn một lần nữa.

Ầm ầm!

Một cái thông đạo không gian, xuất hiện ở xung quanh Diệp Trần, tuy nhiên so với ở một tháng trước đó đã rất là khác biệt, mà là biến thành một chuỗi có kết cấu hình xoắn ốc kép, nhìn qua càng thêm chắc chắn và hoàn mỹ!

Hai tay Diệp Trần chậm rãi đẩy ra:

Xì xì xì ~

Sau khi thông đạo không gian được thay đổi hình thái, chậm rãi hướng về phía trước lan tràn mà đi, vẻn vẹn tiến về phía trước mấy chục mét thì bỗng nhiên giống như dụng vào vật gì đó, bỗng nhiên lập tức dừng lại.

Diệp Trần lại hết sức vui mừng:

"Đã tìm được!"

Hắn đã cảm nhận được rõ ràng, mình đã mơ hồ đụng chạm tới bình phong của Tu Chân giới!

Tuy nhiên:

Chuyện rõ ràng cũng không có đơn giản như vậy!

Bành!

Diệp Trần thử nghiệm muốn thông đạo không gian tiếp nối vào trong tu Tu Chân giới, không nghĩ tới thông đạo thế mà sụp đổ chỉ trong nháy mắt.

Sau đó lại thử đi thử lại mấy lần nhưng đều thất bại.

"Ta còn không tin!"

Diệp Trần đã cảm thây buồn bức, liên tiếp nếm thử, lần lượt đều thất bại, sau đó lại nếm thử một lần nữa...

Cứ như vậy, lại trôi qua khoảng thời gian hơn ba tháng, Diệp Trần đã nếm thử hơn trăm vạn lần!

Kết nối của thông đạo không gian giống như hai cái linh kiện vô cùng tinh vi, nhất định phải hoàn toàn phù hợp, không thể có một chút sơ hở nào, bằng không thì tuyệt đối không có khả năng thành công.

"Một lần cuối cùng! Nếu như còn không thể thành công, vậy cũng chỉ có thể đành tạm thời từ bỏ!"

Sau khi Diệp Trần lẩm bẩm một câu, lại tái tạo thông đạo không gian một lần nữa, hai tay chậm rãi đẩy ra...

P/S: Ta thích nào...chương 4


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui