Thần Điển

"Ngươi đang nói với ta?" Kiều Trì làm ra vẻ ngạc nhiên, lạnh lùng đáp: "Ta có thể xem đây như một loại vũ nhục không? Tác Phỉ Á tiểu thư, nàng cũng nhìn thấy đó, bọn họ căn bản không có đặt Đại công lĩnh vào trong mắt, cho rằng chúng ta là hạng người mềm yếu dễ ăn hiếp sao?""Ngươi xem thành cái gì cũng được." Địch Áo thản nhiên nói: "Cút đi !""Ngươi sẽ phải trả một cái giá cực đắt vì hành động vô lễ này, ngay bây giờ !" Trong mắt Kiều Trì tràn đầy sát cơ: "Sau khi ta trừng phạt xong mấy tên côn đồ phạm thượng này. Tác Phỉ Á tiểu thư, cho dù nàng có nguyện ý hay không vẫn phải theo ta trở về Đại công lĩnh. Nếu không, ta nghĩ rằng Nam tước lĩnh của Đường Ân cũng không cần thiết tồn tại nữa."Y Toa Bối Nhĩ thở dài một hơi, xung đột cho đến lúc này đã không thể né tránh được nữa rồi. Địch Áo nói không sai, Kiều Trì có ý dựng chuyện, cho dù bỏ qua chuyện này hắn cũng sẽ kiếm chuyện khác gây sự. Trừ phi hắn đạt được mục đích, nếu không sẽ vẫn dây dưa mãi. Địch Áo có thể nhẫn nhịn không? Không thể, trễ một bước hay sớm một bước cũng không có gì khác nhau.Thật ra những người không quá ngu ngốc đều có thể nhìn ra được, Kiều Trì ngang ngược càn rỡ như thế nhất định là có chỗ cậy vào, nhưng đã náo đến tình trạng này mọi người chẳng thể quan tâm nhiều nữa.Địch Áo hừ lạnh một tiếng, ngang nhiên giơ tay phóng ra một đạo Phong Nhận.Nếu như mục tiêu của Kiều Trì chính là Địch Áo, vậy thì Địch Áo không ngần ngại nhịn thêm một hai lần, bởi vì đối phương hành động quá lộ liễu cho thấy rõ ràng là có mưu đồ. Nhưng mục tiêu Kiều Trì nhắm vào lại là Tác Phỉ Á, đây là chuyện Địch Áo không bao giờ chấp nhận được. Cái danh Đại công lĩnh quả thật dọa người, nhưng nói đi thì nói lại, nếu có Thần Vũ Giả đứng ở chỗ này Địch Áo cũng không thể bó tay chờ chết, đánh thắng hay đánh thua là do thực lực của bản thân, còn chuyện dám đánh hay không chiêu lại là bản lãnh của một người đàn ông.Mặc dù Kiều Trì là công tử thế gia chẳng được tích sự gì, nhưng hắn cũng là người nhà của Phỉ Tể đại công, điều kiện tu luyện hiển nhiên phải tốt hơn người bình thường rất nhiều lần. Mặc dù vẫn không thể trở thành Cực Hạn võ sĩ, tính từ cấp bậc đi lên thì chỉ cao hơn Địch Áo một cấp mà thôi. Thấy Địch Áo phóng ra Phong Nhận đánh tới, Kiều Trì chỉ cười lạnh lùng thả ra một đạo Liệt Diễm Trảm đối kháng, công kích trình độ này làm sao thương tổn hắn nổi.Khi Liệt Diễm Trảm và Phong Nhận sắp đụng vào nhau, từ phía sau Kiều Trì bỗng nhiên hiện ra một bóng người phất tay bắn ra vài đạo quang ảnh.Kiều Trì còn chưa hiểu tại sao gã võ sĩ thuộc hạ của hắn lại mạo muội nhúng tay vào liền thấy Phong Nhận của Địch Áo đang bay giữa không trung bỗng nhiên nổ tung hóa thành mười mấy đạo lưu quang bay vụt tới.Mặc dù người nọ thả ra quang ảnh màu xanh nhạt đã ngăn chặn toàn bộ Diễn Sinh bí kỹ của Địch Áo, nhưng Kiều Trì vẫn sợ hãi toát ra một thân mồ hôi lạnh, lực phòng ngự của Hỏa hệ võ sĩ là yếu ớt nhất. Nếu mười mấy đạo lưu quang kia đánh trúng mục tiêu, sợ rằng bản thân hắn bây giờ đã biến thành một cỗ thi thể rồi.Địch Áo thấy thế liền căng thẳng thần kinh, đây là bí kỹ gì chứ?"Kiều Trì, ngươi đã một lòng khiêu khích, vậy thì chúng ta ra ngoài giải quyết." Địch Áo chậm rãi nói."Thế nào, ngươi muốn quyết đấu với ta?" Kiều Trì cười lạnh nói, thật ra chính hắn muốn mời Địch Áo quyết đấu, đây vốn là bước sau cùng trong kế hoạch của hắn, nhưng Địch Áo mới vừa thả ra Diễn Sinh bí kỹ đã hù dọa hắn sợ hãi."Quyết đấu đại biểu cho quý tộc ưu nhã, một tên bình dân hạ tiện như ngươi cũng xứng?" Gã võ sĩ mới vừa xuất thủ lạnh lùng nói.Trong lòng Địch Áo không khỏi hiện lên cảm giác báo động, đây thuần túy là bản năng phản ứng báo trước nguy hiểm sắp tới. Hắn không kịp nghĩ nhiều lập tức thi triển Tật Phong Tấn Ảnh phóng lên cao."Vút vút …!"Vài thanh âm trầm muộn vang lên, mười mấy đạo Phong Nhận bay xẹt qua thân ảnh Địch Áo bắn vào vách tường đục ra hàng loạt lỗ thủng trong suốt. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Địch Áo vô cùng may mắn tránh thoát đợt tập kích, chỉ sợ hắn chậm thêm nửa giây thì kết quả khó mà chịu đựng nổi. Địch Áo đã trốn thoát, nhưng một thị nữ đứng ở góc tường lại ngã xuống trong vũng máu, gã võ sĩ xuất thủ không hề thay đổi sắc mặt, làm như chỉ là trong lúc vô tình lỡ tay giết chết một con kiến mà thôi."Đợi một chút!" Không khí bên trong phòng khách bỗng nhiên nặng nề đến khó thở, một bóng người ở phía sau vội vã lướt tới chắn phía trước mặt, thì ra là Tây Cách Thụy Na.Ca Đốn và Lôi Mông liếc nhau hội ý đồng thời dừng bước, phó viện trưởng Thánh Đế Tư học viện đã phải ra mặt, là bởi vì mọi người đều chứng kiến Phong Nhận không chỉ xuyên thấu thân thể người thị nữ, đục thủng trên vách tường, mà còn bay ra ngoài phòng ăn hơn mười thước xuyên thủng cả bức tường ở sau đó.Chỉ là bí kỹ đơn giản tại sao lại có lực xuyên thấu đáng sợ như thế?"Hai vị là ai?" Tây Cách Thụy Na mở miệng hỏi, đám người Ca Đốn trong lúc nhất thời không nhận ra đối phương sâu cạn, nhưng nàng tuyệt đối không nhìn lầm, bao gồm cả người vừa mới xuất thủ, còn có một võ sĩ đang tụ thế chờ đợi thời cơ đều là cường giả đồng cấp với nàng."Chúng ta là ai có trọng yếu không?" Tên Phong hệ võ sĩ thấp giọng nói: "Hay là quan tâm quan tâm chính các ngươi sao.""Ta là phó viện trưởng Thánh Đế Tư học viện, Tây Cách Thụy Na, chuyện mới vừa rồi hình như là các ngươi khiêu khích trước thì phải?" Tây Cách Thụy Na nói tên mình ra trước là do lo lắng không đủ khả năng bảo hộ những người ở đây. Thế nhưng nàng cũng cực kỳ bất đắc dĩ, đối mặt hai đối thủ cùng tầng thứ, nàng căn bản không thể nào chu toàn hết được."Ngưỡng mộ đại danh Thánh Đế Tư học viện đã lâu." Gã Phong hệ võ sĩ cười cười đáp lễ, sau đó lạnh nhạt nói: "Thế nhưng, cho dù là viện trưởng Nhã Duy Đạt của các ngươi ở chỗ này, chúng ta cũng phải xử lý cho rõ ràng, người của Đại công lĩnh không dễ ăn hiếp như vậy.""Vậy các ngươi muốn thế nào?" Tây Cách Thụy Na rất rõ ràng đối phương chỉ chờ đợi thời điểm Địch Áo xuất thủ, cho dù nói thế nào thì bên mình đã động thủ trước nên thua về lý rồi. Nguồn: https://truyenfull.vn"Như thế nào là sao?" Không đợi gã Phong hệ võ sĩ nói chuyện, Kiều Trì vừa mới hồi thần tàn bạo nói: "Trước tiên hãy giết chết cái tên dám động thủ với ta đã.""Như ngài mong muốn, thiếu gia." Gã Phong hệ võ sĩ đáp lời Kiều Trì, sau đó thân hình bỗng nhiên bay lên lưu lại giữa không trung một dãy tàn ảnh, thoáng cái đã vòng qua bên hông Tây Cách Thụy Na, trực tiếp đánh tới Địch Áo.Từ thái độ của Tây Cách Thụy Na, Địch Áo đã mơ hồ nhận ra hai người này rất khó đối phó nên vẫn duy trì cảnh giác. Giờ phút này thấy gã Phong hệ võ sĩ động thủ, Địch Áo lập tức thi triển Phong Ưu Nhã, bay lùi về phía sau, vừa thả ra Phong Nhận phóng tới hai mắt đối phương. Phong hệ võ sĩ triền đấu với nhau, mấu chốt là ở chỗ dự đoán điểm dừng chân của đối phương ở đâu, lúc nào sẽ buông thả Tật Phong Tấn Ảnh, cùng với địa thế bốn phía …vân …vân, toàn bộ đều phải suy nghĩ thật kỹ lưỡng.Địch Áo căn bản không trông cậy vào Phong Nhận có thể tạo ra tác dụng, lúc trước Diễn Sinh bí kỹ bị một ngăn chặn quá dễ dàng đã chứng minh thật lực của đối thủ. Cho nên Địch Áo vừa thi triển Phong Ưu Nhã xong liền thả ra Tật Phong Tấn Ảnh, thân hình bay lùi tăng thêm vài thước nữa, phía sau hắn không xa chính là cửa sổ phòng ăn, chỉ cần Địch Áo có thể phá vỡ cửa sổ lao ra khỏi không gian nhỏ hẹp này sẽ có cơ hội tìm đường sống.Nhưng mà mọi người không ngờ tới một chuyện, chính là gã Phong hệ võ sĩ không có dùng Phong Nhận đánh tan Địch Áo công kích như lúc trước, sau lưng hắn phảng phất như mọc cánh vậy, thân hình đang chậm rãi lơ lửng trên không trung lại bay vụt tới phía trước ép sát vào trần nhà. Trước khi Địch Áo tiếp cận cửa sổ, hắn chậm rãi giơ tay ra, từ trong lòng bàn tay phát ra một đoàn quang cầu xanh nhạt. Sau đó đoàn quang cầu bắn ra mười mấy tia sáng nhàn nhạt bao phủ quanh người Địch Áo.Tốc độ Địch Áo đã rất nhanh rồi, thế mà gã Phong hệ võ sĩ này còn nhanh hơn nhiều Chỉ trong chớp mắt thế cục đã chuyển biến xấu tới mức như thế, mọi người ở trong phòng căn bản không có thời gian viện thủ, trơ mắt nhìn Địch Áo đâm đầu vào đám tia sáng trí mạng kia.Gã Phong hệ võ sĩ hiển nhiên đã lường trước Địch Áo liên tiếp buông thả Phong Ưu Nhã và Tật Phong Tấn Ảnh sẽ không thể biến hướng lần nữa. Cho nên không thèm chuẩn bị công kích lần thứ hai, chỉ bình thản mỉm cười tại chỗ, nhìn Địch Áo lao về phía tử vong.Giờ phút này Địch Áo có thể nói là hung hiểm vạn phần, mặc dù hắn có thể buông thả Tật Phong Tấn Ảnh biến hướng lần nữa, nhưng phạm vi những tia sáng bao phủ quá rộng, tốc độ cũng nhanh tới cực điểm, cho dù Địch Áo chuyển sang hướng nào cũng không thể né tránh được.Ở trong thời khắc sinh tử tồn vong này, Địch Áo bỗng nhiên làm ra một cử động khiến cho tất cả mọi người không ngờ tới, thân hình hắn đang bay trên không trung đột ngột rơi xuống lăn vài vòng dưới mặt đất, rồi lại nhảy qua một bên, mười mấy tia sáng kia lướt qua sát bên người hắn, chỉ có hai tia sáng đánh trúng cánh tay Địch Áo.Địch Áo lảo đảo tựa vào vách tường, vai trái và cánh tay máu tươi trào ra lâm ly ướt đẫm, nơi đó đã bị hai tia sáng nhàn nhạt kia xuyên thủng.Thấy công kích của mình không có hiệu quả, gã Phong hệ võ sĩ không khỏi kinh ngạc ngây người, sau đó nhe răng cười nói: "Nhóc con, kỹ xảo cũng không ít nhỉ, thế nhưng đến đây là chấm dứt rồi."Ca Đốn, Lôi Mông và Tác Phỉ Á kinh hãi thất sắc, cùng nhau nhào tới che chắn trước người Địch Áo. Chỉ có điều bọn họ không có vọng động, trình độ đối phương hiển nhiên đã vượt xa phạm vi Cực Hạn võ sĩ, trong lòng bọn họ cũng rất rõ ràng hiện tại đang phải đối mặt với một vị Võ Tôn. Mặc dù Địch Áo bây giờ chưa có bị thương, mấy người bọn họ ở chung một chỗ cũng không phải là đối thủ của địch nhân, nhưng bọn họ vẫn đứng im không nhúc nhích. Ý tứ bọn họ quá rõ ràng, cho dù là ai nếu muốn đối phó Địch Áo, trước hết phải đi qua xác của chúng ta cái đã."Kiều Trì, đừng có quá phận." Môn La đột nhiên vỗ án mở miệng mắng to."Môn La, ngươi có ý gì?" Kiều Trì sửng sốt, ở trong Hầu tước lĩnh hắn và Môn La vẫn chung đụng cũng không tệ. Vốn tưởng rằng sau khi trở mặt, cho dù Môn La không giúp mình cũng sẽ giữ vững trung lập, dù sao Hầu tước vẫn bị Đại công lĩnh tiết chế, không nghĩ tới Môn La lại chuyển mục tiêu vào hắn khiến cho hắn vô cùng kinh hãi."Có ý gì? Lão tử chưa từng thấy qua loại người nào cặn bã như ngươi." Môn La tàn bạo nói: "Tranh giành lão bà của người khác lại còn mở miệng nói đến mức hiên ngang lẫm liệt, ngươi còn biết xấu hổ hay không hả?""Ngươi điên rồi." Kiều Trì giận dữ đỏ bừng cả mặt, quát ầm lên: "Môn La, ngươi cho rằng ngươi là cái thứ gì tốt?""Ta không có vô liêm sỉ như ngươi !" Môn La quát lên: "Không phải là so sánh nắm đấm của ai cứng rắn sao? A Cách Lý Tân, đi vào !"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui