Thần Điển

Thật ra chỉ cần Ca Đốn thi triển Hỏa Thịnh Yến sẽ dễ dàng hơn nhiều, nhưng lúc trước đã thương lượng xong rồi. Trước khi Địch Áo xác nhận đã xử lý những hang động của Ba Nhĩ Khắc Cự Thử, Ca Đốn mới được phép buông thả. Hiện tại Ca Đốn chỉ có thể dùng Chân Hồng Chi Vũ bảo vệ mình.Giờ phút này Địch Áo cũng cảm thấy kế hoạch có chỗ sai lầm, bởi vì mấy ngày hôm trước thí nghiệm đốt cỏ là ở trên đất trống, nhìn qua khói đen xuất hiện không nhiều lắm, nhưng ở chỗ này lại khác hẳn. Cỏ khô trong rừng vốn rậm rạp, trên mặt đất còn có không ít lá rụng, cành gãy, vào lúc này tất cả mấy thứ đó đều bốc cháy theo đống cỏ khô biến thành một biển lửa. Địch Áo di động trong đó rất khó khăn, chỉ biết thả ra Bạo Phong sát trận thổi tạt biển lửa ra mở đường đi. Miêu Tử đã sớm bay lên cao rồi, trong miệng ngậm thùng gỗ còn đang rầu rỉ làm thế nào để đưa cho Địch Áo."Tự mua dây buộc mình." Trên một đỉnh núi khác, một người trung niên da dẻ vàng vọt nhìn biển lửa bốc cháy ngoài xa, bộ dạng cực kỳ xem thường.Một người khác cười nói: "Ta thấy bọn họ làm rất tốt ri, đây chỉ là ngoài ý muốn mà thôi. Dù sao không phải ai cũng có kinh nghiệm phóng hỏa quy mô lớn.""Thiếu kinh nghiệm không thể trở thành lý do mắc sai lầm." Người trung niên kia thản nhiên nói."Không cần thiết hà khắc đối với người trẻ tuổi như vậy chứ? Bọn họ có thể nghĩ cách dùng nước lưu hoàng để phối hợp hỏa công là tốt lắm rồi. Ít nhất cũng có thể thành công ép tất cả Ba Nhĩ Khắc Cự Thử bò lên trên mặt đất. Từ điểm này nhận xét thì bọn họ đã hợp cách."Lúc này tình thế lại phát sinh biến hóa, không biết là hiệu quả của đám khói dày đặc hay là nước lưu hoàng dẫn đến tác dụng, càng lúc càng có nhiều Ba Nhĩ Khắc Cự Thử từ dưới đất chui lên, vừa bò ra đã đụng phải biển lửa nóng bỏng nhất thời kêu lên thảm thiết. Nhất là những con dính nước lưu hoàng, sau khi bị ngọn lửa đốt cháy tỏa ra mùi cay nồng gay mũi, khói đen trong không gian càng thêm nồng nặc.Địch Áo bay lướt qua làn khói dày đặc rất nhanh, có Bạo Phong sát trận bảo vệ nên hỏa diễm bình thường không có cách nào ảnh hưởng đến hắn. Lấy tốc độ của Ba Nhĩ Khắc Cự Thử cũng không thể đuổi kịp, vì thế hiện tại Địch Áo rất an toàn. Hắn chú ý tới mấy cửa động bị đổ nước lưu hoàng đều có Ba Nhĩ Khắc Cự Thử liều mạng chui ra ngoài. Hơn nữa không còn nhìn thấy mấy cái lưỡi từ dưới đất chui lên nữa, trong lòng không khỏi vui mừng, thành công?"Địch Áo, được chưa?" Ca Đốn từ trong màn khói đen dày đặc truyền ra, lúc trước mười mấy đầu Ba Nhĩ Khắc Cự Thử công kích còn có thể tận lực dùng hỏa diễm công kích. Nhưng mấy con sau này quả thực y như nổi điên lên vậy, hoàn toàn có thể dùng bốn chữ phấn đấu quên mình để hình dung. Cũng may tốc độ Ba Nhĩ Khắc Cự Thử và năng lực công kích chẳng ra gì, nếu không Ca Đốn đã sớm chống đỡ không nổi rồi."Chờ một chút." Địch Áo dạo quanh biển lửa thêm nửa vòng, sau khi chắc chắn tất cả Ba Nhĩ Khắc Cự Thử đã lao ra ngoài rồi mới xác nhận mục đích của mình đã đạt được."Bắt đầu."Ca Đốn chỉ chờ mỗi câu này, ngọn lửa Chân Hồng Chi Vũ bỗng nhiên thu hồi vào trong, những con Ba Nhĩ Khắc Cự Thử đang liều mạng công kích Ca Đốn nhận thấy áp lực suy giảm, rồi lại thấy Ca Đốn đứng ở một chỗ không chạy loạn chung quanh nữa, lúc này cả đàn điên cuồng bu lại chỗ hắn.Ca Đốn cười lên ha hả, lúc này hắn không hề e sợ. Chiến đấu với Ba Nhĩ Khắc Cự Thử lâu như vậy, hắn đã lý giải lực công kích của loại yêu thú này, đầu nếu không công kích từ dưới mặt đất, chúng nó không có khả năng đột phá hàng rào Hỏa Thịnh Yến phong tỏa.Vài điểm Hoả Tinh trắng đục từ trong tay Ca Đốn rơi xuống, sau đó từng đạo hỏa diễm từ dưới đất dâng lên, trong nháy mắt đã liên kết thành một biển lửa cực lớn. Những con Ba Nhĩ Khắc Cự Thử đang lao tới đều bị bao phủ vào trong.Mấy người Tác Phỉ Á đồng thời phản ứng, vội vàng xông về phía biển lửa ở phía xa.Ca Đốn ở trong biển lửa nhanh chóng di động, nơi hắn đi qua Ba Nhĩ Khắc Cự Thử nhanh chóng hóa thành tro bụi. Nhiệt độ Hỏa Thịnh Yến đủ để nấu chảy sắt đá, mặc dù hình thể Ba Nhĩ Khắc Cự Thử khá lớn nhưng vẫn là thân thể máu thịt, căn bản không chịu nổi Hỏa Thịnh Yến đốt cháy."Không cần ca xuất thủ là có thể kết thúc." Lôi Mông lẫm lẫm liệt liệt hét lên: "Tại sao đám đạo sự của học viện lại cho chúng ta đi làm nhiệm vụ càng ngày càng đơn giản vậy nhỉ?""Đơn giản còn không tốt?" Địch Áo hạ xuống bên cạnh Lôi Mông, chậm rãi quét mắt nhìn về phía trước. Ca Đốn vẫn là chiến lực chủ yếu, Tác Phỉ Á, Y Toa Bối Nhĩ và Tuyết Ny phân ra ba mặt không ngừng phóng thích khí lạnh ép mấy con Ba Nhĩ Khắc Cự Thử muốn chạy trốn quay ngược trở về, hoặc là dứt khoát đông cứng thành tượng đá.Chỉ qua mấy phút, có lẽ chiến đấu thật sự kết thúc, trong lòng Địch Áo cảm thấy hơi bất an, cũng lấy làm kỳ quái. Nếu như chỉ là như vậy, hình như độ khó quá thấp, không đúng… Phải biết rằng, lần trước bọn họ săn giết Băng Diễm Hổ, quá trình chiến đấu hiện tại còn đơn giản hơn cả Mật Lâm cự viên, là đạo sự học viên sai lầm, hay là có hậu chiêu? Nghe nói Ba Nhĩ Khắc Cự Thử có khả năng tiêu diệt cả một tòa thành, vì sao lại yếu ớt như vậy?Rất nhanh, mấy trăm đầu Ba Nhĩ Khắc Cự Thử đã không còn sống bao nhiêu, thần sắc đám người Tác Phỉ Á thoáng buông lỏng. Ngay lúc này Miêu Tử đột nhiên cắm móng vuốt xuống đất, miệng gầm gừ mấy tiếng trầm thấp.Trong lòng Địch Áo chợt động, lớn tiếng quát: "Ca Đốn, lập tức rút về, Tác Phỉ Á, các ngươi cũng lui mau."Mặc dù đám người Ca Đốn không rõ ràng lắm xảy ra chuyện gì, nhưng bởi vì chung đụng thời gian dài dưỡng thành tín nhiệm đáng tin cậy, bọn họ lập tức thu tay lại, nhanh chóng áp sát về phía Địch Áo.Nửa phút đồng hồ sau, đám người Địch Áo phát hiện mặt đất khẽ run lên từng đợt, ban đầu biên độ run rẩy rất nhẹ, cỏ khô dao động lắc lư, sỏi đá lăn ra chung quanh, cảnh tượng giống như là một trận động đất nhỏ vậy. Nhưng sau đó biên độ từ từ tăng lên, làm như có tiếng sấm từ sâu trong lòng đất truyền đến.Chốc lát sau, trong rừng rậm đột nhiên xuất hiện mười mấy cột khói đen thui phun lên cao, sau đó rơi xuống mặt đất tạo thành một thứ y như vũng bùn nhanh chóng khuếch tán mở rộng ra bốn phía.Không lâu sau đó, xuất hiện trước mắt đám người Địch Áo là ngàn vạn… vạn vạn… Cự Thử nhiều không bờ bến, tựa hồ chúng nó biết là ai công kích đồng loại, nhanh chóng hình thành một dòng nước lũ màu đen vọt tới chỗ đám người Địch Áo."Mụ... mụ nội nó, rốt… rốt cuộc có bao … bao nhiêu con Ba Nhĩ Khắc Cự Thử?" Lôi Mông kinh hãi sợ run đến mức nói lắp bắp không nên lời, dòng nước lũ do Ba Nhĩ Khắc Cự Thử tạo thành đã cách bọn họ đã không đủ hai mươi thước, nhưng cột khói đen tuôn trào kia vẫn không có biến mất, cứ mỗi một giây trôi qua là có thêm trăm ngàn đầu Cự Thử gia nhập vào dòng nước lũ.Các nữ tử Tác Phỉ Á cũng sợ hãi tím tái mặt mày, nhất là Y Toa Bối Nhĩ, không nhịn được thét lên chói tai không bao giờ ngừng lại.Thật ra gan Y Toa Bối Nhĩ cũng không nhỏ, vấn đề là ở chỗ số lượng Ba Nhĩ Khắc Cự Thử quá nhiều, bộ dáng cũng quá dữ tợn, răng nanh mọc đầy miệng, tròn mắt đỏ như máu lộ vẻ điên cuồng, mấy cái lưỡi đầy gai lại lè ra thu vào khiến cho người ta nhìn vào liền cảm thấy da đầu tê dại. Nếu đổi lại là người bình thường có lẽ đã sớm bị dọa ngất từ lâu rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn"Tác Phỉ Á, tường băng." Địch Áo quát lên.Tác Phỉ Á như từ trong mộng mới tỉnh, lập tức vận chuyển nguyên lực thả ra một bức tường băng cao lớn che chắn trước mặt đám người Địch Áo."Tuyết Ny, tới phiên ngươi." Địch Áo quát lên: "Lôi Mông, tùy thời chuẩn bị buông thả Địa Chấn."Tác Phỉ Á thả ra Băng Tường không thể kiên trì bao lâu đã bị đàn Ba Nhĩ Khắc Cự Thử lao tới như thủy triều phá vỡ, lúc này Tuyết Ny kịp thời phóng ra Băng Tường thế vào. Mượn đoạn thời gian giảm xóc này, mấy người Địch Áo vội vã lui về phía sau .Nhưng không phải tất cả Ba Nhĩ Khắc Cự Thử đều đàng hoàng đụng sập Băng Tường, có rất nhiều con chạy vòng qua hai bên Băng Tường, vừa chạy vừa thè đầu lưỡi đỏ lòm ra, kêu "chít chít" xông về mấy người Địch Áo. Sau đó Y Toa Bối Nhĩ đã sớm chuẩn bị xong liền thả ra khí lạnh, tranh thủ thêm thời gian cho đồng bạn.Ba người Tác Phỉ Á, Y Toa Bối Nhĩ và Tuyết Ny đều tận lực ngăn cản tốc độ Ba Nhĩ Khắc Cự Thử xông tới. Ca Đốn và Lôi Mông không ngừng buông thả bí kỹ đối phó những con Cự Thử đột phá Băng Tường và khí lạnh phong tỏa. Mặc dù vô số Cự Thử liên tiếp nằm xuống trong vũng máu, nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp. Sớm muộn gì cũng có lúc bọn họ hao hết nguyên lực.May mắn nhất là tốc độ đám Cự Thử này không nhanh, hơn nữa có Băng Tường ngăn cản nên trong lúc nhất thời vẫn không thể uy hiếp đến mấy người Địch Áo.ĐÁm người Địch Áo vừa đánh vừa lui, vô số Ba Nhĩ Khắc Cự Thử theo sát không nghỉ. Nhóm Địch Áo lui theo phương hướng có một đám yêu thú khác tụ cư, Địch Áo hy vọng dẫn đàn Ba Nhĩ Khắc Cự Thử dẫn tới đó rồi mượn cơ hội thoát thân. Nhiệm vụ này hiển nhiên đã vượt ra khỏi phạm vi năng lực của Cực Hạn võ sĩ cấp thấp. Sau khi sinh vật đạt tới số lượng nhất định sẽ trở nên cực kỳ khủng bố, huống chi lực chiến đấu của Ba Nhĩ Khắc Cự Thử cũng không tính là quá thấp.Theo thời gian chậm chạp trôi qua, trên trán mấy người Tác Phỉ Á đã xuất hiện mồ hôi to như hạt đậu. Địch Áo dĩ nhiên cũng không khoanh tay đứng nhìn, vẫn luôn dùng Diễn Sinh Phong Nhận tiến hành công kích, nhưng đối mặt với vô số Cự Thử ập tới, Diễn Sinh Phong Nhận y như là bọt sóng trong biển rộng, trong nháy mắt đã bị dìm ngập mất tăm.Thực lực Y Toa Bối Nhĩ khá thấp, mỗi lần buông thả khí lạnh phải nghỉ vài giây, ngay lúc đó chợt có gần trăm đầu Cự Thử lao qua. Địch Áo thấy thế liền hô lớn: "Lôi Mông!""Ầm" một tiếng, Lôi Mông đạp mạnh chân xuống đất, lấy Lôi Mông làm trung tâm có một vòng tròn gợn sóng mắt thường không nhìn thấy được nhanh chóng lan tràn ra bốn phía, những nơi gợn sóng đi qua, tất cả Cự Thử đều cứng ngắc không thể động đậy.Bắt được cơ hội này, Ca Đốn - Chân Hồng Chi Vũ, Địch Áo - Diễn Sinh Phong Nhận, còn có đám người Tác Phỉ Á đồng loạt thả ra bí kỹ, trong lúc nhất thời máu thịt bay ngang, ở bên trong đàn Ba Nhĩ Khắc Cự Thử nổ tung hàng loạt phun ra từng vòi máu đỏ lòm.Thế xung phong của đàn Ba Nhĩ Khắc Cự Thử nhất thời ngừng lại, nhưng chốc lát sau lại tiếp tục lao lên cuồn cuộn. Số lượng quá nhiều, lúc nãy mấy người Địch Áo liên thủ ít nhất cũng giết chết gần trăm con, nhưng cái lỗ trống kia đã được lấp đầy ngay lập tức, y như là chuyện đó chưa từng phát sinh vậy."Trời đất, cũng quá đông rồi." Lôi Mông không nhịn được nữa, há miệng mắng to."Lôi Mông, ngó chừng Y Toa Bối Nhĩ, nàng vừa ngừng tay lập tức buông thả Địa Chấn." Địch Áo đã không rảnh suy nghĩ tới vấn đề mặt mũi của Y Toa Bối Nhĩ, Băng Tường không thể buông thả liên tục như Phong Nhận. Cần phải có thời gian giảm xóc, Tác Phỉ Á và Tuyết Ny luân phiên buông thả Băng Tường cộng thêm khí lạnh của Y Toa Bối Nhĩ có thể bù đắp cho nhau. Vấn đề là nguyên lực Y Toa Bối Nhĩ không theo kịp, đây là chuyện rất bình thường, chênh lệch giữa Quang Mang võ sĩ và Cực Hạn võ sĩ không phải là một cộng một bằng hai."Ta biết rồi." Lôi Mông đáp một tiếng, Y Toa Bối Nhĩ ở bên cạnh cắn răng không nói tiếng nào, khuôn mặt đã sớm đỏ bừng lên, giờ phút này nàng chỉ có thể tận lực đuổi theo tiết tấu của trận đấu.Rốt cuộc, mấy người Địch Áo hữu kinh vô hiểm tiếp cận nơi Ban Giác Linh tụ cư, ngay lúc này mọi người thấy đến một đoàn yêu thú từ trong rừng điên cuồng vọt ra, vội vã bỏ chạy về phương xa không dám quay đầu lại lần nào. Trong lòng không khỏi trầm xuống một cảm giác khó tả, ai nói yêu thú không tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ lãnh địa của mình? Có lẽ chỉ khi nào chúng nó không cảm nhận được sợ hãi chân chính mới có thể làm như vậy.Mắt thấy kế hoạch trước đó đã không thể thực hiện được nữa, trốn cũng trốn không được bao lâu. Đợi đến lúc Tác Phỉ Á và Tuyết Ny hao hết nguyên lực, tình cảnh mọi người chắc chắn càng thêm nguy hiểm."Các ngươi đi trước." Ca Đốn bỗng nhiên dừng bước."Ngươi điên rồi?" Lôi Mông quát ầm lên, cứng rắn kéo Ca Đốn lui về phía sau."Bằng không tất cả mọi người đều trốn không thoát." Ca Đốn rống lên, cắm đầu chạy ngược lại.Lôi Mông há miệng nhưng tìm không được lý do để phản bác Ca Đốn, chỉ có thể buồn bực nói: "Dù sao ta không đồng ý."Tất cả mọi người trầm mặc lại, chỉ có Hỏa Thịnh Yến của Ca Đốn mới có khả năng kéo dài thời gian, nếu đổi thành những người khác đoán chừng sẽ bị bao phủ trong nháy mắt."Đừng nói chuyện không có ý nghĩa nữa, mọi người cùng nhau ra ngoài sẽ phải cùng nhau trở về." Địch Áo nhíu mày nói: "Thế nào cũng có biện pháp."Ca Đốn cười khổ nói: "Trước kia đều là một mình ngươi đi đối mặt địch nhân cường đại, ta thừa nhận thực lực của ta không bằng ngươi, thế nhưng cũng nên đổi phiên đến lượt ta chứ?"Nói tới đây Ca Đốn thừa dịp Lôi Mông không kịp chuẩn bị, mạnh mẽ tránh thoát ra ngoài, chạy thẳng về phía đàn chuột đông đen kéo dài vô biên vô hạn. Người đang ở trên không trung liền thả ra vài điểm Hoả Tinh màu trắng rơi xuống đất, sau đó chợt có vô số ngọn lửa từ dưới đất dâng ra liên kết thành một mảnh biển lửa bao phủ phương viên mấy chục thước.Lực chú ý của đàn chuột nhất thời bị Ca Đốn hấp dẫn, đổi hướng xông về phía biển lửa y như tre già măng mọc, nhất thời rất nhiều Cự Thử bị hỏa diễm đốt thành tro bụi, mùi thịt cháy khét lẹt nhất thời lan ra tràn ngập khắp núi rừng.Uy lực Hỏa Thịnh Yến dĩ nhiên là cường đại, nhưng số lượng đàn chuột lại nhiều đến vô cùng. Lấy nguyên lực của Ca Đốn căn bản không trì hoãn được bao nhiêu thời gian.Hai mắt Lôi Mông đỏ rực nổi đầy gân máu, nổi giận gầm lên một tiếng định xông qua nhưng bị Địch Áo kéo lại. Lôi Mông không dám tin tưởng nhìn lại Địch Áo kéo tay của mình, sau đó ngẩng đầu ngó chừng Địch Áo."Nhìn ta làm gì?" Địch Áo tức giận trợn mắt với Lôi Mông: "Ngươi xông vào như thế sợ rằng còn chết trước cả Ca Đốn."Lôi Mông lúc này mới kịp thời phản ứng, không phải là Địch Áo muốn bỏ rơi Ca Đốn, nhất thời thở phào nhẹ nhỏm nhưng vẫn còn lo lắng hỏi: "Vậy thì làm sao bây giờ?""Làm sao bây giờ?" Địch Áo nhìn đàn chuột đông đen bên kia nói: "Một khi chúng nó rời khỏi hang động sẽ mất đi ưu thế vốn có rồi, vậy thì để xem bên nào có thể chống đỡ đến cuối cùng."Địch Áo chuyển sang mấy người Tác Phỉ Á: "Chỉ sợ ta nói các ngươi đi trước, các ngươi cũng không đồng ý nhỉ?"Tác Phỉ Á cười cười nói: "Biết rồi còn hỏi?""Vậy cũng tốt, các ngươi và Lôi Mông một tổ đi qua bên trái Ca Đốn, ta tự mình đi bên phải.""Không được." Tác Phỉ Á quả quyết cự tuyệt, làm như vậy các nàng xem như an toàn, có thể kiên trì một đoạn thời gian rất dài. Nhưng năng lực phòng ngự của Địch Áo có thể nói là vô hạn bằng không, làm sao có thể sống sót trong đàn chuột đông đen kia được?"Đừng lo lắng, có bao giờ nàng thấy ta làm chuyện gì không nắm chắc chưa?" Địch Áo mỉm cười an ủi: "Nếu đã quyết định thì phải nắm chặt thời gian."Tác Phỉ Á vẫn lắc đầu, nàng có lòng tin tuyệt đối với tốc độ của Địch Áo, nhưng những phương diện khác nàng không nghĩ là Địch Áo có ưu thế mạnh hơn Lôi Mông.Địch Áo thở dài bất đắc dĩ: "Vậy thì trước tiên để cho các ngươi quan sát, nhớ kỹ, sau khi xông vào phải cố gắng giữ vững tiết tấu, không thể lãng phí nguyên lực, đây là một trận đánh lâu dài, có thể kiên trì đến cuối cùng là chúng ta thắng."Nói xong những lời này, thân hình Địch Áo chợt lóe xông vào trong đàn chuột. Dòng nước lũ Ba Nhĩ Khắc Cự Thử thấy Địch Áo từ trên trời giáng xuống, nhất thời điên cuồng tràn tới. Địch Áo hít sâu một hơi tụ lực, một đạo gió lốc cực mạnh bỗng nhiên xuất hiện quanh người hắn, ngọn gió vô hình phảng phất như có vô số lưỡi dao sắc bén ẩn giấu trong đó, đàn Ba Nhĩ Khắc Cự Thử lao tới vừa chạm vào liền bị cắt thành từng mảnh nhỏ máu thịt nhầy nhụa.Đây là bí kỹ gì? Mấy người Tác Phỉ Á nhìn thấy thân ảnh Địch Áo tùy ý xuyên qua đàn chuột đông nghịt, những nơi hắn đi qua là kéo theo một chùm máu đỏ lòm. Bọn họ quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, từ ngoài mặt bí kỹ này giống như Cụ Phong sát trận, nhưng uy lực Cụ Phong sát trận không thể nào lớn đến trình độ khủng bố như thế."Được rồi, chúng ta cũng đi qua đó hỗ trợ." Tác Phỉ Á phục hồi tinh thần lại, nếu Địch Áo có thể thả ra bí kỹ như vậy, nhất định là an toàn không thành vấn đề.Lôi Mông dẫn đầu thả ra Địa Chấn, thừa dịp khoảng thời gian đàn Cự Thử cứng ngắc. Đám người Tác Phỉ Á vọt tới bên trái biển lửa, ngoại trừ phương hướng biển lửa không có Ba Nhĩ Khắc Cự Thử xông tới, ba phương hướng khác đều không an toàn. Trong tình huống này, tác dụng Băng Tường đã bị hạ xuống thấp nhất, ba nữ tử luân phiên buông thả khí lạnh, chỉ có lúc nguy cấp mới thả ra Băng Tường vãn hồi cục diện. Thế công Ba Nhĩ Khắc Cự Thử bắt đầu giảm bớt thì sử dụng Băng Tinh Phong Bạo tiến hành đả kích phạm vi lớn. Lôi Mông và Lao Lạp chịu trách nhiệm tiêu diệt mấy con Ba Nhĩ Khắc Cự Thử đột phá hàng rào phong tỏa.Mấy người lần đầu tiên phối hợp trong tình huống gây cấn như vậy, nhưng cũng may không có xuất hiện sai lầm quá lớn. Mấu chốt là Lôi Mông sử dụng Địa Chấn quá tốt, một cước hạ xuống là đám Cự Thử ở chung quanh liền biến thành tấm bia sống, so sánh xuống thì bọn họ dễ dàng hơn Ca Đốn nhiều lắm.Lúc này Ca Đốn đã thấy được tình hình bên ngoài biển lửa, lập tức giận đến nổ phổi hét lớn: "Các ngươi điên rồi hả?""Tự quản một mình ngươi đi." Lôi Mông cười lên ha hả: "Xem ai có thể kiên trì đến cuối cùng, người thua chịu trách nhiệm lo đồ ăn một tháng."Ca Đốn vừa định nói nhà ngươi nhất định phải thua, thế nhưng lập tức cảm thấy câu này không ổn đành phải nuốt ngược trở vào, chỉ hừ lạnh một tiếng bỏ qua đề tài này. Khi Ca Đốn đi ra hiển nhiên đã ôm tâm tư hy sinh, nhưng mấy người Địch Áo quay trở lại, bây giờ dù có oán giận cũng không có tác dụng. Ca Đốn không nói gì nữa, cẩn thận khống chế nguyên lực duy trì hình thái Hỏa Thịnh Yến thật ổn định, chỉ cần biển lửa còn tồn tại là hắn có thể liên tục giết chết Ba Nhĩ Khắc Cự Thử. Đúng như lời Địch Áo nói, đây là một trận tiêu hao chiến, bên nào có thể kiên trì đến cuối cùng sẽ giành được thắng lợi.Tốc độ Địch Áo tiêu diệt Ba Nhĩ Khắc Cự Thử không hề thua kém Ca Đốn, luồng gió lốc di động tới chỗ nào là chỗ đó xuất hiện một mảnh trống không, vô số lưỡi dao vô hình không ngừng thu gặt tính mạng chúng nó. Trên thực tế, Địch Áo xa không có nhẹ nhàng như biểu hiện bên ngoài, Cụ Phong sát trận bình thường không thể nào có uy lực lớn như vậy. Đây là lần đầu tiên Địch Áo điều động lực lượng bên trong dòng xoáy nguyên lực, mặc dù chỉ là một phần rất nhỏ nhưng lại giúp cho bí kỹ Cụ Phong sát trận biến hóa nghiêng trời lệch đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui