Thần Hoàng

Ngoại trừ mấy nữ nử như Hiên Viên Y Nhân và Lôi Động, Kim Bất Hối ra còn có lão thần của Càn Thiên Sơn, bọn họ thần sắc kích động hành lễ với Tông Thủ.Đây là lễ với vương thần, ngay cả Nhâm Bác xưa nay ổn trọng lão thành cũng có vẻ thất thố. Nếu đổi lại thường ngày, Tông Thủ nhất định hưởng thụ nịnh nọt của các thần tử. Giờ phút này lại không có tâm tư, hắn chỉ cười rồi nói nhẹ nhàng ý đuổi đám người này đi.Thoáng ngạc nhiên một chút, Khổng Dao vốn nên Tọa trấn trong đại quân lúc này cũng ở nơi đây. Hơn nữa là dùng ánh mắt vô cùng xem thường nhìn sang.Khi Tông Thủ nhìn lại, Khổng Dao thì hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang một bên không thèm nhìn thẳng hắn.Trong lòng nàng thầm nghĩ đổi lại bệ hạ Đại Thương gặp được loại tình hình này tất sẽ nghỉ ở ngoài thành, cùng thuộc hạ đồng cam cộng khổ.Tông Thủ ở đâu giống như minh quân đầy hứa hẹn?Chỉ là vừa nghĩ đến đây, thần sắc Khổng Dao ảm đạm một hồi, Đại Thương còn có Củng gia đoán chừng chính mình rốt cuộc trở về không được rồi.Nghĩ đến mà thương tâm, nàng không khỏi chảy nước mắt.Tông Thủ khó hiểu, lại hỏi thăm nhìn hướng về phía Hiên Viên Y Nhân, hắn không có ở đây, Càn Thiên Sơn là do Hiên Viên Y Nhân làm chủ, có lẽ biết được chuyện gì đó.Thần sắc Hiên Viên Y Nhân cổ quái vô cùng mở một quyển trục tới trước người Tông Thủ.- Đây là quốc thư sứ giả Đại Thương ngày trước trình lên, Y Nhân liền tự tiện làm chủ để cho Khổng Dao muội muội trở về.Quyển trục màu vàng có vẽ Long vân mơ hồ hàm ẩn Vương khí hắn quen thuộc vô cùng, chỉ là càng thêm nồng đậm thuần hậu hơn.Thần sắc Tông Thủ cũng dần dần ngưng trọng, đó là quốc thư thiên chỉ!Vừa mở ra, khi lần đầu tiên đảo mắt nhìn, chút nữa hắn không dám tin vào hai mắt của mình. Trợn mắt nhìn phát nữa hắn ới rõ ràng.Nữ Khổng thị hiền lương thục đức, nay gả cho quý quốc chi quân để kết tần tấn... Còn có từ đó về sau, hai nước vĩnh viễn là huynh đệ chi bang...Tông Thủ không có kịp phản ứng, tâm thần có chút hoảng hốt. Danh tướng tương lai bất bại, quân thần Đại Thương vô cùng đơn giản bị Đại Thương gả tới?Lại còn xuất từ chính miệng Đại Thương Trung Hưng Chi Chủ...Sau một lát Tông Thủ mới phản ứng, lúc này Khổng Dao mới chỉ là bộc lộ tài năng mà thôi. Chiến tích rất ít, còn xa xa không đạt tới danh tướng.Ngược lại là Càn Thiên Sơn hùng cứ Đông Lâm Vân Lục, đã thành cường quốc phía Đông.Một sát na này, Tông Thủ không khỏi có loại xúc động muốn cười ha ha.Chinh phạt ngoại vực đang lo không ai có lực, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.Miệng há ra, vừa mới vui vẻ, Tông Thủ lại nghĩ tới Củng Hân Nhiên, lập tức khóe mắt càng run rẩy.Hiên Viên Y Nhân bắt đầu thấy hắn cao hứng như thế thì hơi ảm đạm. Kỳ thật nàng sớm có chuẩn bị, biết được Tông Thủ thân là quân vương, cuối cùng không có khả năng chung tình với một mình nàng.Nhưng lúc này nàng chỉ cảm thấy trong lòng chua xót, có được Khổng Dao, A Thủ cao hứng như vậy sao?Thấy thần sắc Tông Thủ hơi khác thường, Hiên Viên Y Nhân mới cảm giác không đúng. Nhíu mày suy ngẫm một chút trước đó Tông Thủ đúng là đã tới Trầm Luân Vân Hải một chuyến. Nàng lập tức lộ vẻ buồn bã nói:- Lần này vẫn không tìm được bá phụ sao?Tông Thủ nghe được thì ngầm cười khổ, biết được Hiên Viên Y Nhân hiểu sai ý.Hắn đang suy nghĩ không liên quan tới chuyện này, chỉ là sự tình Tông Vị Nhiên còn tại thế không thể đơn giản nói cho người khác biết. Hiện tại không phải thời điểm nói điều này.Lắc đầu không đáp, Tông Thủ cầm trong tay 'Thánh chỉ quốc thư' ném vào sọt rác không hề có ý tôn trọng khiến Khổng Dao tức giận mà Tông Thủ hồn nhiên chưa phát giác ra, ngược lại đem ánh mắt nhìn về phía bên cạnh Hiên Viên Y Nhân.Chỉ thấy chỗ đó có một lão nhân ngồi ngay ngắn khoảng 70 đang dần dần già đi, nhưng sinh cơ bao hàm ở trong thân hình còn mạnh hơn cả những người trẻ như hắn.- Xin hỏi vị lão tiên sinh này là chủ Đan Tuyền Tông - Minh Đan lão nhân sư tôn của Y Nhân?

Ánh mắt lão giả kia hơi mở ra, cũng không cần Hiên Viên Y Nhân giới thiệu đã đứng lên thi lễ.- Lão phu đúng là Minh Đan, bái kiến quân thượng! Lần này biến cố Đan Tuyền Tông ta để cho quân thượng chê cười rồi.- Nào có gì phải chê cười?Tông Thủ cười ha ha không thèm để ý:- Linh triều tương khởi, những dị tộc này chen chúc đến. Đặc biệt vô ảnh Ma tộc là khó chơi nhất, thời điểm thượng cổ có vô số tông phái, vô số vương triều bị hủy bởi tay chúng. Tông chủ có thể bảo vệ cơ nghiệp không mất, có công lao to lớn đối với Đan Linh tông. Chuyện lần này không quan hệ với tông chủ, chỉ là...Lúc nói tới hai chữ này, ngữ khí của Tông Thủ biến đổi, thần sắc cũng có vẻ ngưng trọng:- Chỉ là đạo làm vua thưởng phạt phân minh, không thể thiên vị, trận chiến này xét tới cùng là do Đan Tuyền Tông dựng lên. Nể mặt Y Nhân, Cô không khiển trách. Nhưng ngày sau tất cả đan dược Đan Tuyền Tông sản xuất phải cấp cho Càn Thiên Sơn tứ thành...Hiên Viên Y Nhân nghe được thì khẽ giật mình, đang muốn nói chuyện, lại bị ánh mắt Tông Thủ hung hăng nhìn tới.Con số bốn thành thực quá lớn...Rõ ràng là Tông Thủ đã sớm phục hồi Huyền Nguyệt Mộc Hoàng Quyết như cũ đền bù chỗ thiếu hụt nhưng lại như con rùa đen giống bế quan không ra để Hiên Viên Y Nhân một mình tới chống đỡ áp lực. Mặc dù có các loại băn khoăn cũng phải thông cảm cho hắn.Minh Đan hắn sao lại có thể để cho hắn sống khá giả?Minh Đan nhẹ thở ra một hơi, trái lại ngăn cản Hiên Viên Y Nhân, hướng phía Tông Thủ thi lễ lần nữa:- Minh Đan tuân mệnh, quân thượng lần này có thể nói là cứu nguy vong của tông ta. Cao thấp Đan Tuyền Tông đều vô cùng cảm kích! Ân này như là tái tạo, ngày khác nếu có phân phó nhất định không trì hoãn.Bị Minh Đan nói như vậy, Tông Thủ cảm thấy có chút ngượng ngùng.Chỉ tiếc bốn thành sản xuất đan dược Đan Tuyền Tông vô luận như thế nào đều không thể buông tay.Vốn hắn là một tên trọc phú từ khi đạt được Trụ Cực Mệnh Thế Thư thì trở nên nghèo kiết xác.Tưởng tượng như vậy càng cảm thấy tiền đồ ảm đạm, cười chán nản, cuối cùng Tông Thủ nhìn về phía hai người Lôi Động cùng Kim Bất Hối.Xử lý rất nhiều sự tình ngược lại thiếu chút nữa lạnh nhạt hai vị huynh đệ này.Còn có Triệu Yên Nhiên ở bên cạnh, đôi mắt nhìn qua hình như có chuyện muốn nói.Chỉ là với nữ nhân điên này, Tông Thủ dứt khoát coi như không nhìn thấy. Hắn tống một cốc rượu mà miệng, hương thơm thuần hậu, mát lạnh tửu dịch dũng mãnh trà qua cổ tiến vào bụng. Một cỗ hỏa diễm khiến toàn thân Tông Thủ nóng lên, cảm giác khoan khoái dễ chịu vô cùng bừng bừng phấn chấn.- Hảo tửu! Đây cũng là Liệt Diễm hương? Có thể nhưỡng ra hảo tửu này đúng là nữ tử hiếm thấy. Ngày sau có dịp nhất định phải gặp Chân Như tiểu thư này một phen. Lại uống một ly đi!Bất quá lúc này Lôi Động bên cạnh mặt như màu đất. Trong mắt hình như có ngàn sao xoay quanh, thần trí đã sớm mơ mơ màng màng không rõ ràng lắm, hình như là muốn ngã xuống đất, trong đầu cũng chỉ biết một chuyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận