Thần Khí Chi Vương


Đứa cháu trai này, quả nhiên hắn không tầm thường, không biết đang mưu tính điều gì nữa..." Trước hết, mỗi ngày, cô tư hãy cho gọi mấy tên vệ sĩ nhà mình, nhất là những kẻ là mang hệ băng chỉ cần là sơ cấp, dùng hàn khí xoa bóp chân cho cô và toàn bộ cơ thể của chú tư, vào tối thì ngâm nước nóng trong một canh giờ rồi mới được đi ngủ, con phía chú tư cần phải đưa người vào trong một cái bể rồi dùng hơi nước nóng xông trong ba canh giờ mỗi ngày.

Những thứ này phải làm liên tiếp ít nhất là một tháng.

Trong những ngày này, con sẽ đi chuẩn bị thuốc chữa cho hai người, được không ?"Cô tư gật đầu tin tưởng:" Ừ, được được !Hắn hiếu kỳ:" Cơ mà trước giờ cô không cho gọi bác sĩ đến khám à ?" Bác sĩ ?"" À ý con là thầy y đến !"Ung Dung giật mình, kiểm tra tình huống thân thể một lần thì không lạc quan chút nào.

Kinh mạch cả phần eo đều bị đứt hết.

Hơn nữa trong đó còn có một loại độc trùng đang dần dần ăn mòn kinh mạch.

Nếu không phải mấy năm nay tu dưỡng tốt thì cơ thể sớm đã bị khô héo hoàn toàn bị giống như chồng, không thể nào khôi phục lại được nữa.


Nhưng mà đối với loại bệnh này có thầy y nào mà chữa cho nổi.

Vậy nên các thầy y mòi tới đều không nhìn ra tình trạng bệnh tình." Có, hoàng thượng còn mời cả ngự y đến, cũng không có nhìn ra, ông của ngươi đi tìm tất cả các danh y trong thiên hạ rồi, cũng phải lắc đầu, thật không ngờ bị một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch như con nhìn thấu !"Khoan đã.

Uy Long giật mình:" Thôi rồi , để hạ được trùng độc mà đến cao thủ cấp Nguyên Anh như ông nội không nhìn ra, xem ra kẻ này hoặc là cấp Vũ Hoá trở nên, hoặc là hắn...!"" Khoan đã ..."Ung Dung ngắt lời hắn: " Sao cơ, Vũ Hoá cấp, thời kỳ đó khó có ai hơn cấp ông nội của ngươi đâu ?".Hắn quả quyết:" Vậy thì chính là một kẻ mang sức mạnh nguyên tố Âm, một trong hai nguyên tố trong truyền thuyết !".Ung Dung cười một tiếng bi thảm:" Ha ha, ra là vậy, thảo nào, không ngờ nguyên tố Âm trong truyền thuyết lại thực sự tồn tại !"." Nhưng mà cô tư có gây thù với ai mang nguyên tố âm đâu, nếu có thì chính là kẻ này chỉ là một thuộc hạ trung thành của kẻ khác, mà người đó chính là phải mang huyết hải thâm thù với cô, mục đích chính là khiến cô sống mà không bằng chết "Ngừng lại một chút, rồi Uy Long hỏi:" Cô, không lẽ kẻ đó là kẻ thù đã giết bố và các bác ?"Ung Dung không đáp lại mà chỉ hỏi:" Chi Vương, con từ đâu biết được cách chữa cho cô ?"Sau đó lại nhìn hắn một lượt từ trên xuống:" Hôm nay con cứ như biến thành một Chi Vương khác làm cô tư thật hiếu kì ..."Uy Long đổ mồ hôi lạnh, làm sao hắn nói hắn chính là một linh hồn từ thế giới khác sau đó nhập vào thân xác mũm mĩm của thằng nhãi này.

Lại còn nói bản thân có một hệ thống là nhiệm vụ nhận thưởng nên mới có thể biết cô bị bệnh gì." À là cháu nhớ mang máng đọc ở sách nào ấy, cơ mà cháu thật mong cô tư sớm khoẻ để giúp đỡ ông bà, chỉ bảo chú út.

Ha ha ha..."" Hừm, thằng nhãi con !"Ung Dung mắng yêu một câu.

Sau đó hiền dịu xoa đầu nó:" Bất luận là thành hay bại, cô tư cũng sẽ tin tưởng con !"" Được, vậy cô cứ sẵn sàng tiếp quản gia đình để thằng cháu này được đi kỹ viên đi , ha ha ..."Ung Dung quát lớn:" Ta cho mi đi lầu xanh bao giờ hả, được voi đòi tiên...."Nghe thấy thế, hắn liền sợ mà tìm cách lẻn đi.

Nhìn theo bóng lưng hắn, Ung Dung thở dài, thằng nhóc này từ nhỏ cũng chẳng học hành gì, tu luyện cũng không, sau này hắn chính là không thể thức tỉnh, nếu có cũng chỉ thức tỉnh được nguyên tố yếu như thổ hay quang mà thôi.

Đáng tiếc ! Nhưng rõ là hắn rất khác ngày thường, đột nhiên cảm thấy sau này hắn chính là kẻ có thể xoay chuyển càn khôn vậy.

Nghĩ vu vơ, thằng cháu này cũng chính là mình từng rất yêu thương, ngày mẹ nó sinh nó ra thì gieo mình tự vẫn, mình đều phải xin sữa, ru bế nó ngủ, nhưng cũng đã từ bao giờ mới lại được thân thiết với nó như này.

Anh Quang, chị dâu, thằng bé trưởng thành rồi.Đã nhiều năm mang tiếng là một tên công tử bột đốt tiền nấu cháo mà công tử Bạc Liêu cũng phải nép vế.

chả nhẽ dưới lớp quần áo lụa là đó còn ẩn chứa một bộ mặt khác sao?Ung Dung nhìn bóng dáng của Uy Long dần xa, trong lòng không khỏi có một chút cảm giác có chút chờ mong.

Không phải mong chân có thể đi được, mà mong được thấy con người thật của nó.Mấy hầu gái kéo xe lăn của Ung Dung quay đầu lại, đi về một hướng khác.


Sau khi né tránh sự nghi ngờ, Uy Long lững thững đi ngang qua thư phòng.

Vội dừng chân lại rồi chui vào đó.

Sở dĩ đi vào đây vì thằng con tử này ngoài gái gú ăn chơi ra, thì một chữ bẻ đôi không biết.

Vả lại, Uy Long lại là một học sinh giỏi, út nhất cũng phải biết thế giới này học những cái gì.Công tử Chi Vương này sắp đến tuổi đi học ở Quốc tử giám.

Uy Long rất hào hứng được tới đó, muốn biết đời sống học đường thời phong kiến ra làm sao.

Nghe nói bản thân còn có thể thức tỉnh cả nguyên tố nữa thì hào hứng.

Hắn chính là thích xem biểu diễn ảo thuật.Hắn ở trong đó từ sáng đến gần hết cả buổi chiều.

Trung quản gia chạy lại báo:" Bẩm ông, cậu chủ vào thư phòng cả ngày, nghe nói trước đó có đứng nói chuyện với tứ tiểu thư, sau lúc đó tư tiểu thư đột nhiên vui vẻ hẳn, con đã lâu chưa thấy cô cười vui đến như vậy !"Nghe tình báo, Mạc ông suýt nữa thì ngã khỏi ghế:" Hả ? "Trước giờ, thằng này nó mở mồm ra là hỗn hào, nay lại có thể cùng con gái mình nói chuyện vui vẻ, đã thế còn vào thư phòng để đọc sách.


Đáng mừng hay đáng lo đây ? Cũng không ngờ cái Dung lại chủ động bắt chuyện với thằng nhãi con:" Hai đứa nó nói chuyện gì ?"Mạc ông vừa nâng trà, vừa giả bộ không quan tâm, hỏi vu vơ." Bẩm ông, con không biết, dù sao, tứ cô chủ cũng là một cao thủ thần khí bảo vật, con cũng sợ không dám lại gần, sợ tứ cô chủ phát tiết, chỉ thấy họ nói cười vui vẻ, thậm chí có lúc còn khóc, sau đó cậu chủ nhỏ còn đến lau nước mắt cho tứ cô chủ !"Mạc ông giật mình đánh rơi luôn cả cái ấm trà, vỡ làm nhiều mảnh.

Mạc Đăng Quân đứng phắt dậy, không ngừng đi đi lại lại trong phòng, bộ dáng trầm ổn thong dong mọi ngày không còn nữa, chỉ còn một bộ mặt trầm tư vuốt râu:" Theo ông, việc này liệu có gì không ổn ?"" Con không biết, chỉ thấy cậu chủ nhỏ cầm sách đọc, bỏ cả cơm trưa, thấy không có gì bất thường nên về báo lại cho ông !"Trầm ngâm cả nửa ngày, Mạc ông thở dài:" Mẹ nó, đọc sách luôn mới ghê chứ, thôi, trong hoạ có phúc, chắc hắn chết đi sống lại nên biết quý trong bản thân hơn, rồi tu tâm dưỡng tính, cũng chẳng biết được mấy ngày, đừng có để ai làm phiền hắn.

Hắn muốn đi đâu thì mặc cho hắn đi, chỉ cần theo sau âm thầm bảo vệ là được !Trung quản gia gật đầu lui xuống, Mạc ông thì đang thầm nghĩ, nó không đến lầu xanh mà lại đi đọc sách ở thư phòng.

Nếu đây là sự thật, ông đây muốn thắp hương đa tạ tổ tiên quá, cũng mong việc này sẽ khiến cho bà lão tươi tỉnh, sau khi ba đứa con trai chết trận, tinh thần của bà lão suy sụp vô độ, đã lên chùa Yên Tử bao nhiêu năm qua, không trở về.Tối hôm đó, Trung quản gia mang đống sách mà Uy Long đọc qua cho Mạc ông xem.

Mạc Đăng Quân sốc nặng: " Hả ? Tuyển tập thơ phú, Cách kiểm soát hạ nguyên tố, Phổ nguyên tố chương, Thần khí thư, Binh thư yếu lược, Cầm kỳ thi hoạ, Mạc Quân binh phổ, ....cái ...tin được không ?"Mạc ông lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, gật đầu vui mừng.

Ông lập tức lấy nguyên một bó nhang to rồi thắp cho mỗi linh vị một nén, rồi dập đầu cảm tạ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận