Thần Khống Thiên Hạ

- Đạo Ân huynh nói phải!

Tên Đế cấp này ứng tiếng.

Đế cấp này hiển nhiên hiểu rõ Minh Ngộ Trì rõ như lòng bàn tay, được hắn dẫn dắt không khiến linh thú nào bị kinh động.

Mọi người bay nửa giờ, rốt cuộc cũng bay tới một thung lũng chung quanh là núi bao bọc.

Mọi người vừa tiếp cận nơi này thì cảm giác linh khí ập tới.

Linh khí này nồng đậm hơn ở chỗ khác mười mấy lần, khiến người ta cảm giác thư thái, bọn họ không ngừng vận chuyển công pháp hấp thu.

Lúc này bảy tên Đế cấp không ngừng liên thủ truyền lực lượng, hào quang bảy máu sáng chói mắt.

Oanh long oanh long!

Bảy đạo hào quang từ các hướng khác nhau bắn tới, trong sơn cốc xuất hiện gợn sóng nhộn nhạo, rất hiển nhiên chỗ này có trận pháp bao bọc, người bình thường không thể xông vào.

Gợn sóng tỏa ra, trong sơn cốc có sương mù trắng lượn lờ, bên dưới có thể nhìn thấy một cái đầm nước.

Đầm nước này tên là Minh Ngộ Trì.

Mà Minh Ngộ Trì cũng không tính là lớn, nhưng mà dung nạp một trăm lẻ một người bọn họ cũng không tính là quá khó khăn.

Địa Hoàng ở đây vui vẻ ra mặt.

Bọn họ toàn lực tiến vào trăm hạng đầu đại đa số đều vì Minh Ngộ Trì mà đến.

- Chiến hoàng top một trăm vào Minh Ngộ Trì ngâm một ngày, sát hoàng bảy ngày, đệ nhất hoàng tọa có thể ngâm nửa tháng, một khi có điều ngộ ra lập tức rời đi, tuyệt đối không thể phá hoại linh vật dưới Minh Ngộ Trì, nếu không lập tức giết không hỏi!

Tiếng của Đạo Ân vang vọng.

Chúng Địa Hoàng gật đầu, liền bắt đầu chuẩn bị hạ xuống Minh Ngộ Trì.

Nhưng mà vào lúc này Cổ Vũ Phi lướt tới một lão giả Đế cấp.

- Vũ Phi bái khiến ngũ thái gia gia!

Cổ Vũ Phi thi lễ với lão giả Đế cấp này.

Lão giả Đế cấp này uy nghiêm, nói:

- Thì ra là Phi nhi, mười năm không gặp thực lực đã từ Địa Hoàng cấp thấp đạt đến Địa Hoàng đỉnh phong, tiến bộ này không tệ, có thể tiến vào top mười.

Đây là trưởng lão của Cổ gia, tên là Cổ Hình, Huyền Đế cấp thấp đỉnh phong.

Mười năm qua hắn trông coi Minh Ngộ Trì.

Nếu kỳ địa này không có cường giả các thế lực lớn trông coi, chỉ sợ một ít cường giả cường đại sẽ tới đây khai phá, cho truyền nhân của mình tiến vào Minh Ngộ Trì, hoặc phá hoại Minh Ngộ Trì, việc này không thể không phòng.

- Lần này Phi nhi phụ kỳ vọng của gia tộc, chỉ xếp thứ mười ba, không tiến vào top mười.

Cổ Vũ Phi cúi đầu áy náy nói.

Nghe chỗ này trên mặt Cổ Hình hiện ra thần sắc không vui, trong nội tâm khó chịu thầm nghĩ:

- Ngay cả top mười cũng không vào được, đây không phải là mất mặt Cổ gia sao, còn không biết xấu hổ tìm lão phu, vẫn là tâm tính trẻ con.

- Nhưng mà... Phi nhi không thể vào top mười chính là do Kim Long Thương được gia tộc giao cho tiểu muội bị mất, sau đến bị người ta lấy đi, Phi nhi vốn muốn lấy về, nhưng mà đối phương thế lớn, Phi nhi không đoạt về được, Phi nhi thật sự làm xấu mặt tổ tiên, xin ngũ thái gia gia trừng phạt.

Trên mặt Cổ Vũ Phi buồn rầu.

- Cái gì, Kim Long Thương bị đoạt?

Cổ Hình thất thần kinh hô.

- Không sai, nhưng mà... Nó bây giờ nằm trong tay Lăng Tiếu, cũng không biết hắn dùng biện pháp gì khiến Kim Long Thương nhận chủ, nếu hắn không có Kim Long Thương trợ giúp, hắn có năng lực đoạt được vị trí đệ nhất kia sao, còn xin ngũ thái gia gia đoạt Kim Long Thương trở về.

Cổ Vũ Phi nói.

Lăng Tiếu cũng nghe lời này, hắn nhíu mày, trong nội tâm mắng thầm:

- Cổ Vũ Phi này xem ra muốn ép mình chết mới cam lòng.

- Đệ nhất hoàng tọa Lăng Tiếu là ai?

Cổ Hình hét lên.

Cổ Vũ Phi chỉ vào Lăng Tiếu, nói:

- Chính là hắn!

- Tốt cho một tiểu bối, dám đoạt Kim Long Thương của Cổ gia, đáng chết!

Cổ Hình giận dữ, hắn rống to lên, cũng không quan tâm thân phận, bàn tay lớn như núi đập thẳng vào Lăng Tiếu.

Kim Long Thương chính là thánh khí mà tộc huynh của hắn lấy được từ Chiến Loạn Uyên, sau khi tộc huynh của hắn chết thì không có ai được Kim Long Thương tán thành, nhưng mà thánh khí này có ý nghĩa trọng đại, tuyệt đối không thể lưu lạc vào trong tay người ngoài, huống hồ còn bị đối thủ nhận chủ, lúc này mới khiến Cổ Hình nổi giận như thế.

Vào trước hắn cũng đặt tâm tư vào Kim Long Thương, đáng tiếc không có biện pháp, cuối cùng mới biết được chỉ có tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết đại thành của tổ tông lưu lại mới nhận chủ được.

Đáng tiếc bọn họ tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết đạt tới luyện huyết chi cảnh, một thân huyết dịch hơn phân nửa là giao long huyết cũng chỉ có thể kích phát Kim Long Thương công kích, càng không cách nào khiến nó nhận chủ.

Hôm nay Kim Long Thương rơi vào tay người khác, bị đối thủ nhận chủ, đây chẳng phải chế nhạo Cổ gia hay sao?

Lăng Tiếu này chỉ là Địa Hoàng đỉnh phong, dù một thân thực lực so được với Thiên Tôn, nhưng mà trước một kích của Đế cấp không thể tránh được.

Mọi người cũng không nghĩ tới xảy ra biến cố như vậy, tất cả mọi người vẫn sững sờ.

Nhưng mà lúc bàn tay vỗ tới trước mặt Lăng Tiếu thì một đạo lực lượng mạnh mẽ đánh nát bàn tay này.

Oanh long!

- Đạo Ân huynh ngươi có ý gì?

Cổ Hình âm trầm nhìn qua Đạo Ân ngăn cản hắn.

Đạo Ân không nói hai lời lập tức đi tới trước mặt Lăng Tiếu, bảo hộ hắn.

- Ta cũng phải hỏi ngươi có ý gì? Lăng Tiếu chính là đệ nhất hoàng tọa, ít ngày nưa thanh danh sẽ oanh động trung vực, Đế cấp không thể động thủ với hắn khi hắn chưa đạt tới Thiên Tôn, hôm nay ngươi còn muốn động thủ giết hắn, chẳng lẽ muốn phá hư tên tuổi của các thế lực sao?

Cho dù là đệ nhất hoàng tọa và các sát hoàng ai cũng có đãi ngộ đặc thù.

Một trong đó chính là trước khi tiến vào Thiên Tôn, Đế cấp các nơi không được giết bọn họ.

Mà thanh danh đệ nhất hoàng tọa và sát hoàng đều trải qua các phương chứng nhận, bởi vì lúc tham gia vào tranh giành địa bảng đã kết không ít cừu hận cho nên mới có đãi ngộ này, đây chính là để cho tiểu bối có không gian tăng lên.

Bằng không vừa đoạt được danh tiếng đệ nhất hoàng tọa và sát hoàng đã bị đại nhân vật của cừu gia diệt sát, vậy thì ý nghĩa tranh đoạt cũng không có gì cả.

Nhưng mà đãi ngộ này chỉ nhắm vào ngoài Đế cấp, dưới Đế cấp không có hạn chế này.

Nếu không chịu nổi người dưới Đế cấp truy sát, cái thanh danh này quá không đáng tiền rồi.

Cổ Hình nghe Đạo Ân nói thì tỉnh táo lại, nhưng mà tức giận của hắn không giảm, nhìn Đạo Ân nói:

- Đạo Ân huynh, kẻ này đoạt Kim Long Thương của Cổ gia ta, ta bây giờ chỉ thu hồi lại, cũng không muốn mạng của hắn, còn mời Đạo Ân huynh chớ ngăn cản.

Cổ Hình vừa mới động sát ý, bây giờ đã nói khác, hoàn toàn không bận tâm mặt mũi của mình.

Hắn lúc này hắn không dám giết Lăng Tiếu rồi, bằng không những thế lực khác sẽ liên thủ giết hắn, mà Cổ gia cũng sẽ bị thảo phạt.

- Tranh giành hoàng bảng làm cái gì? Mục đích chính là tiếu ngạo cùng thế hệ, để khôi phục khí thế thời thượng cổ, những người tham gia tranh đoạt địa bảng có ai quan tâm tới sinh tử chứ? Có chết cũng không thể oán người ta, huống chi chỉ là bị đoạt vũ khí, nếu muốn đoạt lại thì bọn chúng tự dựa vào bản lĩnh của mình đi, tiểu bối bảo Cổ Hình ngươi ra tay, ngươi liền ra tay, chỉ sợ Cổ gia các ngươi mặt mũi cũng chẳng tố lành gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui