Thần Khống Thiên Hạ

Hỏa liên đốt cho cây mây và băng trùy hầu như không còn, gió lạnh lại cắt không ít hỏa liên thành vô số mảnh vỡ, chỉ là hỏa liên vẫn rất đáng sợ, chung quy luôn có thể toái mà trọng sinh, hỏa diễm kinh nhân tỏa ra, giống như có thể đốt trời nấu biển vậy

Lăng Tiếu từ khi suy diễn ra thế giới chi lực đến nay, đây chính lần đầu cảm nhận được cảm giác bị áp bách, thức hải hắn bị chấn cho lắc lư không ngớt, trong cơ thể cũng bị ép tới khí huyết sôi trào

- Giữa Đế cấp và Bán Đế, quả nhiên có khoảng cách cực lớn!

Lăng Tiếu cũng không hề có ý lùi bước, ngược lại trong Long nhãn lại càng thêm hưng phấn.

Chỉ thấy khi thế giới của hắn vô số hỏa liên áp súc khiến càng ngày càng nhỏ thì bỗng từng đạo thú rống kinh thiên động địa liền truyền khắp mọi nơi!

Theo sóng âm vang lên, vô số hỏa liên đều bị chấn cho tứ tán

- Cái gì đó!

Cốc Tần khẽ giật mình, phảng phất như có thứ gì đó khiến hắn khiếp sợ xuất hiện vậy.

Bỗng nhiên, hơn mười đầu Tam Nhãn Phong Lang biến dị hiện ra trước mắt hắn, mà ở sau lưng chúng có hai đạo thân ảnh càng thêm kinh khủng, đó rõ ràng là một đầu Kim Sắc Chân Long, còn có một đầu Lam sắc Kỳ Lân nữa

Lang Vương thét dài, Kim Long gào thét, Kỳ Lân phần thiên!

Hơn mười đầu Lang Vương hung hãn dẫn đầu nhào tới Cốc Tần, mà Kim Long và Kỳ Lân cũng áp hậu tới, hỏa liên chung quanh vốn không cách nào ngăn cản được cước bộ của bọn nó.

Cốc Tần cực kỳ giật mình:

- Đây chẳng lẽ là thế giới chi lực thượng phẩm Linh cấp sao? Không. . . Tuyệt đối vượt qua Linh cấp, bằng không sao có thể ép ngược thế giới chi lực của ta chứ, rất tốt, xem ra lão phu phải dốc hết toàn lực rồi!

Dứt lời, chỉ thấy hai tay của hắn không ngừng làm ra động tác huyền ảo, phảng phất như kết thành một hoa sen hình người vậy, khiến người thoạt nhìn cực kỳ quỷ ý.

Mà ở trong thế giới chi lực của hắn, những hỏa liên kia càng bắt đầu không ngừng điều động, nhiều đóa tạo thành hỏa liên hoa chi hải, một đóa hỏa liên ba mươi sáu cánh to như núi lớn liền hiển hiện ra

Hỏa Liên Phần Thiên!

Hỏa liên cực lớn ép tới Phong Lang, Kim Long, Kỳ Lân, hỏa diễm hừng hực như đốt trời nấu biểu, lực lượng bàng bạc kia quả nhiên là kinh thiên động địa.

Lăng Tiếu ý thức được Cốc Tần đã đốc hết toàn lực nên hắn nào dám lưu lực nữa.

Chỉ thấy hắn vung vẩy kim thương, Tinh Thần Giới bắt đầu khống chế thế giới chi lực toàn diện bạo phát ra.

Vạn vật trong phương thái cổ thế giới này đều đang làm ra đủ loại lực lượng oanh kích đáng sợ, trong đó lại dùng gió lạnh ăn mòn đậm đắc và Thiên Hỏa do núi lửa phun ra là đáng sợ nhất.

Hai thế giới không chút giữ lại đối oanh với nhau, phương Thiên Địa này tựa như muốn nứt ra vậy, sơn lĩnh bên dưới cũng bị san thành đất bằng.

Cũng không biết đã qua bao lâu, hỏa liên thế giới vẫn một mực chiếm cứ thượng phong rõ ràng đã bắt đầu có dấu hiệu tan rã sụp đổ, mà bên thái cổ thế giới lại vẫn an ổn, chỉ là lực lượng cũng yếu hơn trước mấy lần.

Hai đạo nhân ảnh đều tách ra, hai người đều bị lực lượng của đối phương chấn cho bay lui ra thật xa.

Lăng Tiếu rời khỏi hơn 100m, thần sắc trở nên vô cùng tái nhợt, trong miệng thở dốc từng ngụm, Ngũ Thải Long Lân Chiến Giáp cũng rạn nứt, khóe miệng của hắn còn tràn ra từng tia kim huyết, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.

Bất quá, hắn có thần lực chữa trị của cổ hoàng thần công, chỉ qua một lát thương thế đã ổn định lại.

Ngược lại Cốc Tần, bộ dạng hắn còn chật vật hơn cả Lăng Tiếu.

Tuy rằng, hắn chỉ lui về phía sau mấy chục thước, nhưng quần áo trên người lại bị đánh nát bấy, trên thân thể tinh khí mười phần cũng chịu không ít vết thương, một đầu tóc trắng đều bị thiêu hủy hơn phân nửa, lộ ra cực kỳ buồn cười.

Lăng Tiếu hiển nhiên không muốn cho Cốc Tần có bất kỳ t cơ hội thở dốc nào cả, Kim Long Thương trong tay bắt đầu vung vẩy.

Kim Long đáng sợ như trời giáng, đánh tới Cốc Tần.

Cốc Tần đại kinh:

- Làm sao vẫn còn chiến lực cường đại như thế!

Trong tay hắn nhiều ra một thanh hỏa kiếm, hỏa mang đầm đặc chém về phía Kim Long.

Nhưng cường chiêu của Lăng Tiếu lại vô cùng vô tận, mỗi một chiêu đều có uy lực hủy thiên diệt địa, khiến Cốc Tần chống đỡ càng thêm cố hết sức, thân hình bị Lăng Tiếu bức cho phải lui liên tục.

Mà người Cốc gia vừa chạy lên bầu trời, thầy trò Ô Phục cùng với bọn người Diệp Vân Phong, Lưu Quần, Lê Tuyết càng lộ vẻ kinh hãi.

- Làm sao có thể, lão tổ tông hắn. . . Hắn rõ ràng bị bức lui?

- Thật là đáng sợ, trừ phi là Cốc Khôi lão tổ tông ở đây, bằng không Cốc gia chúng ta hôm nay phải xong rồi!

- Nghe nói Cốc Khôi lão tổ tông đã sớm ra ngoài du lịch nhiều năm, trừ phi Cốc gia ta sinh tử đại kiếp nạn nếu không sẽ không trở về ah, hắn sao có thể xuất hiện chỗ này chứ.

- Người trẻ tuổi kia rốt cuộc là ai, rõ ràng có chiến lực đáng sợ bực này, Cốc gia ta lúc nào lại chọc phải đại địch như vậy?

. . .

- Đừng đánh. . . Đừng đánh, lão phu nhận thua!

Cốc Tần bị Lăng Tiếu đánh cho cơ hồ không có sức hoàn thủ, rốt cục không nhịn được nữa mở miệng nhận thua

Lăng Tiếu nghe Cốc Tần nhận thua, nặng nề thở ra một hơi, sau đó liền lùi ra ngoài trăm mé, lập tức cho vào miệng mấy khỏa đan dược.

Hắn triển khai toàn bộ chiến lực liều mạng với Cốc Tần, cũng xuất hiện trạng thái kiệt lực, nếu Cốc Tần lại có thể chống thêm một hồi, chỉ sợ người bại chính là hắn rồi.

- Tiền bối đa tạ rồi!

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.

- Thì ra tiểu tử ngươi đã đến cực hạn, lão phu lỗ lớn rồi, nếu lão phu lại kiên trì một hồi, bại chính là ngươi rồi!

Cốc Tần cảm nhận được khí tức Lăng Tiếu giảm nhiều, lúc này cảm khái kêu lên.

Lăng Tiếu nhíu mày nói:

- Nếu không tiền bối lại đến thử xem!

Hắn hiện giờ dùng vào đan dược, hai đại thần công trong cơ thể lập tức tiêu hóa, chiến lực lại khôi phục vài phần, bởi vậy lúc này mới dám nói thế.

Cốc Tần liền khoát tay nói:

- Xem như lão phu sợ ngươi rồi, quả nhiên là Trường Giang sóng sau đè sóng trước ah!

- Đã như vậy thì vãn bối liền mang người đi đây.

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.

Tin tưởng dùng chiến lực hắn hiện giờ đã kinh ngạc rất nhiều người, Cốc gia càng không khả năng dám đắc tội với hắn.

- Tiểu hữu đừng vội, không bằng ngươi theo lão phu về Cốc gia nội viện ta, đợi ta hỏi rõ chân tướng mọi chuyện, tự nhiên sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục có được không?

Cốc Tần chậm rãi nói.

Hắn hiện giờ chỉ có thể lôi kéo người trẻ tuổi trước mắt này, tuyệt đối không thể đắc tội hắn, bằng không, đợi người trẻ tuổi này phát triển tiếp, tương lai Cốc gia bọn hắn sẽ bị tai hoạ ngập đầu.

Lăng Tiếu do dự một chút, nhẹ gật đầu, liền cùng Cốc Tần lần nữa quay trở về Cốc gia nội viện.

Những người đang quan chiến khác đương nhiên cũng lập tức theo trở về.

Cốc Tần sau khi về tới Cốc gia nội viện lập tức bảo Cốc Đàm kể lại mọi chuyện một lần.

Lúc này, Cốc Tần mới biết được đầu đuôi ngọn nguồn trong đó.

- Lão tổ tông, Đan Hội Đại Bỉ sắp tới, không có Tề Đồng trợ giúp, chúng ta thật sự rất khó giữ được vị trí Top 10!

Cốc Phần ở một bên nói.

- Chớp mắt đã lại đến Đan Hội Đại Bỉ rồi sao? Không nghĩ tới hậu bối Cốc gia chúng ta rõ ràng đã xuống dốc như vậy, ngay cả tham gia Đan Hội Đại Bỉ cũng phải mời đến viện binh, quả nhiên là làm nhục danh tiếng luyện dược thế gia a!

Cốc Tần cảm khái nói.

Nhớ ngày đó, khi Cốc gia bọn hắn toàn thịnh chính là thế gia xếp vào Top 5 ở Đan Minh, giờ rơi xuống thứ chín chưa nói đến, còn gặp phải cục diện có nguy cơ bị đá ra, quả nhiên khiến hắn cảm thấy ảo não xấu hổ không thôi.

Cốc Đàm thân là gia chủ thần sắc cũng cực kỳ khó coi.

Hắn đang suy đoán đây có phải là lão tổ tông bất mãn với hắn không?

Trong mắt Cốc Phần lộ ra vẻ vui mừng khó có thể phát giác, lúc này còn nói thêm:

- Trước đây trưởng lão hội thương nghị, do cháu gái Cốc Kiều Kiều đồng ý gã cho đồ đệ Tề Đồng của Ô Phục đại sư, để song phương liên minh, Tề Đồng làm con rễ cho Cốc gia ta thì cũng không tính là ngoại viện nữa, lão tổ tông nghĩ sao?

Chỉ cần thúc đẩy việc Tề Đồng, ngày sau thầy trò Ô Phục sẽ trở thành hậu viện cường đại của hắn, như vậy hắn liền có thể chống lại đường huynh, nói không chừng ngày sau vị trí gia chủ sẽ rơi vào tay nhất mạch bọn hắn cũng không chừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui