Thần Khống Thiên Hạ

- Hoàn Nhan gia sao? Các ngươi đã kiêu ngạo như vậy, vậy để ta xem thử các ngươi đến cùng có thể hung hăng càn quấy đến bao lâu!

Lăng Tiếu chằm chằm vào tên đệ tử Hoàn Nhan gia vẫn đang luyện đan kia phát ra một tiếng cười lạnh.

Mà lúc này, Hoàn Nhan Khang cũng đang ở vào thời khắc Ngưng Đan mấu chốt nhất.

Vừa rồi hắn đã thành công luyện chế ra Nhập Vương Đan và Tấn Vương Đan, hơn nữa đan sắc phẩm chất nếu tốt hơn trước kia, hắn cảm giác mình đã phát huy hơn xa người thường rồi, chỉ cần lại ngưng thành Huyết Khí Đan này thì muốn đạt được điểm tích lũy cao cũng không thành vấn đề.

- Ngưng cho ta!

Hoàn Nhan Khang quát to một tiếng, linh khí ở bốn phía bị hắn hấp đi qua, song chưởng bắt đầu ép xuống dược đỉnh.

Bồng!

Một đạo thanh âm buồn bực phát ra, có thể thành đan hay không phải xem thời khắc này rồi.

- Huyết Khí Đan ta đã sớm luyện chế qua vô số lần, chắc hẳn lần này còn có thể tốt hơn trước kia một ít!

Hoàn Nhan Khang nhẹ thở ra một hơi, sau đó liền nhìn lại trong dược đỉnh.

Sau khi khói khí biến mất, quả nhiên có một khỏa đan dược óng ánh nằm ngay trong dược đỉnh.

- Hắc hắc, quả nhiên không ngoài dự liệu của ta!

Hoàn Nhan Khang đắc ý cười nói, tiếp theo thò tay lấy đan dược ra.

Ai biết, đan dược kia vừa vào tay hắn, rõ ràng đã vỡ toang ra, hóa thành từng đám cặn phấn!

- Cái này. . . Điều đó không có khả năng!

Hoàn Nhan Khang nhìn đan phấn trong tay nghẹn ngào kêu lên.

Hắn sao cũng không nghĩ tới Huyết Khí Đan mình rất nắm chắc lại vỡ toang như thế.

Hắn cơ hồ muốn nổi điên nên, loại cảm giác tựa như từ Thiên Đường rớt xuống Địa Ngục này quả nhiên khiến hắn khó có thể tiếp nhận ah!

Thế nhưng cơ hội chỉ có một lần, mặc kệ hắn không tin thế nào cũng biết khó có thể thay đổi, chỉ có nghiêm mặt đi về phía bình phán đài.

Hoàn Nhan Liệt ở trên ghế bình phán thấy Hoàn Nhan Khang giao ra hai khỏa Tứ phẩm đan dược hoàn mỹ thì sắc mặt rất đắc ý, nhưng lúc trông thấy Ngũ phẩm đan phấn mà Hoàn Nhan Khang đưa ra thì hắn có một loại xúc động muốn lập tức ngất xỉu.

Hoàn Nhan Khang chính là Luyện Dược Sư xuất sắc nhất trong một đời trẻ tuổi Hoàn Nhan gia bọn hắn, là Luyện Dược Sư đã nửa chân đạp vào Lục phẩm chi cảnh, nhưng ngay cả Ngũ phẩm Huyết Khí Đan sơ cấp cũng không luyện ra hồn, điều này sao có thể không khiến Hoàn Nhan Liệt hắn giận dữ chứ?

Phải biết rằng đây chính thời khắc trọng yếu quan hệ đến Hoàn Nhan gia bọn hắn có thể nằm trong Top 10 Đan Minh hay không ah!

Dược Môn trưởng lão lên tiếng nói:

- Hoàn Nhan Khang tổng hợp cho 17 điểm, mọi người có ý kiến gì không?

Đại bộ phận mọi người đồng ý với lời Dược Môn trưởng lão, chỉ là Cốc Long Hưng lại đưa ra ý kiến:

- Ta cảm thấy được đứa nhỏ này có thể luyện chế Huyết Khí Đan thành đan phấn cũng không dễ dàng, ta thấy nên cho hắn nhiều thêm một điểm đi, 18 điểm cũng có vẻ dễ nghe hơn chút!

Hoàn Nhan Liệt nghe thế giận dữ đập bàn nói:

- Cốc Long Hưng ngươi khinh người quá đáng!

Cốc Long Hưng giương mắt nói:

- Hoàn Nhan Liệt ta hảo tâm giúp nhà các ngươi nhiều thêm một điểm, ngươi rõ ràng lại nói thế, được rồi, nếu đã không lĩnh tình, vậy ta đồng ý 17 điểm. . . Không tốt nhất là 16 điểm đi, ta biết rõ lớp trẻ Hoàn Nhan gia các ngươi đều rất lợi hại nha, chút điểm tích lũy này cũng không tính là gì!

Hoàn Nhan Liệt nghe xong lời này liền nổi giận, muốn nổi bão với Cốc Long Hưng.

Dược Môn trưởng lão nhàn nhạt nói:

- Đều yên tĩnh cho ta, ai lại nháo nữa thì cút ra ngoài đi!

Trong mười người này lực uy hiếp của Dược Môn trưởng lão là cao nhất, Hoàn Nhan Liệt chỉ có thể kìm nén bản thân, ánh mắt như muốn nuốt sống tên hậu bối Hoàn Nhan Khang này.

Hoàn Nhan Khang không còn chút mặt mũi xám xịt đi qua một bên, trong nội tâm còn đang suy nghĩ: Không phải như vậy ah. . . Mẹ nó, nhất định là gặp quỷ rồi!

Lăng Tiếu một mực chú ý đến động thái bên kia, trong nội tâm cực kỳ đắc ý cười thầm.

Sau đó, Lăng Tiếu lại xuất thủ với một tên Ngũ phẩm Luyện Dược Sư Hoàn Nhan gia khác, người nọ cũng không thể luyện thành Huyết Khí Đan.

Hai gã chín cầm mười ổn Ngũ phẩm Luyện Dược Sư đều vỡ rồi, Hoàn Nhan gia muốn bảo trụ vị trí, chỉ sợ không dễ dàng.

- Đây là kết cục khi dám đắc tội bản thiếu gia!

Lăng Tiếu ở trong lòng cười lạnh nói.

Trong nháy mắt, hơn phân nửa ngày trôi qua, tất cả mọi người đều đã giao ra đan dược, cửa thứ hai coi như đã xong

Chỉ cần chờ ngày mai sau khi công bố danh sách Top 100 sẽ tiến hành tí thí cửa cuối cùng.

Ngay khi Lăng Tiếu và mấy người Cốc Lực, Cốc Kiều Kiều đang muốn rời đi thì Viêm Chân kia lại chạy tới nói với Lăng Tiếu:

- Huynh đệ, cửa ải cuối cùng gặp mặt!

Lăng Tiếu sửng sốt một chút, tiếp theo gật đầu nói:

- Cửa ải cuối cùng gặp!

Lăng Tiếu có thể nghe ra ý chân thành của Viêm Chân, cũng có thể nghe ra chiến ý của hắn.

Lúc mọi người rời đi lại một lần nữa gặp được người Hoàn Nhan gia.

Hoàn Nhan Khang đang muốn mang người xám xịt rời đi thì Cốc Lực lại nhịn không được cười khẩy nói:

- Hoàn Nhan Khang ngươi không phải chuẩn Lục phẩm Luyện Dược Sư sao? Sao ngay cả Huyết Khí Đan Ngũ phẩm cũng không luyện được? Hẳn là huy chương này của ngươi là gia tộc các ngươi tự đưa cho ngươi?

Hoàn Nhan Khang nghe xong lời này thiếu chút nữa bổ nhào, hắn giận đến đỏ cả mắt quay lại nhìn Cốc Lực nói:

- Bớt đắc chí đi, Cốc gia các ngươi cũng không sinh tồn được bao lâu nữa đâu!

Hắn rất muốn lập tức làm khó dễ Cốc Lực, nhưng đầu óc còn bảo trì vài phần tỉnh táo, ở chỗ này nghiêm cấm đánh nhau, một khi bị nắm thóp cũng không dễ xử lý.

- Ha ha, hi vọng như thế, bất quá trước khi Cốc gia ta xong đời thì Hoàn Nhan gia các ngươi đã lưu lạc thành nhị lưu thế gia rồi!

Cốc Lực rất vui vẻ mà cười nói.

Hoàn Nhan Khang hừ lạnh một tiếng, mang theo người Hoàn Nhan gia rời đi.

Lăng Tiếu nhìn đám bọn hắn, trong nội tâm nhảy lên một cổ dự cảm bất tường.

Hắn cảm giác, cảm thấy Hoàn Nhan gia khẳng định đang mưu đồ bí mật gì đó, bằng không những người này không thể nào hung hăng càn quấy thế được.

. . .

Tý thí cửa thứ hai đã xong.

Vào đêm, ở trụ sở Hoàn Nhan gia, Hoàn Nhan Liệt đang đại phát lôi đình.

- Các ngươi rốt cuộc là làm ăn kiểu gì thế, các ngươi có một tên là chuẩn Lục phẩm Luyện Dược Sư, hai tên Ngũ phẩm Luyện Dược Sư, hai tên Tứ phẩm Luyện Dược Sư, đều là tinh anh trong gia tộc, chuyện vốn nên nắm chắc sao lại làm hỏng bét thế? Hoàn Nhan Khang, Hoàn Nhan Phúc hai người các ngươi đến cùng làm ăn kiểu gì? Chẳng lẽ không biết việc này quan hệ đến đại sự gia tộc chúng ta sao?

Hoàn Nhan Liệt mắng năm người xối xả.

Hoàn Nhan Khang và Hoàn Nhan Phúc đều cúi đầu không dám nói một tiếng.

Bọn hắn rõ ràng đều dựa theo trình tự luyện đan bình thường mà làm, giờ nghĩ lại cũng không có chỗ nào sai sót, cũng không biết cuối cùng sao lại biến thành đan phấn nữa.

Bọn hắn cũng không biết nên giải thích với Hoàn Nhan Liệt kiểu gì a!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui