Thần Khống Thiên Hạ

Một ngày sau, Lăng Tiếu và Ô Phục xuất hiện xuất hiện trên một sơn lĩnh hoang vắng.

- Thiếu gia, ngươi thực có nắm chắc khiến nàng khôi phục thần trí sao?

Ở bên ngoài động phủ, Ô Phục mang theo vẻ nghi hoặc nói.

Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu nói:

- Rất nhanh sẽ có người đến, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ hiểu rõ.

- Nếu thật là vậy, vậy thì Đỗ Thiết kia nhất định sẽ nguyện ý đi theo ngươi!

Ô Phục rất hưng phấn nói.

- Đây quả thật là một người si tình, rõ ràng ngay cả nguyên nhân cũng
không hỏi, vì nữ nhân của mình có thể lấy oán trả ơn, loại người này
thật sự rất khó khống chế!

Lăng Tiếu thở dài nói.

Một nam nhân có thể vì nữ nhân lấy oán trả ơn, tương lai hắn có thể nào sẽ vì nữ nhân này mà phản bội hay không đây.

Nếu như vậy thì hắn quả thật không dám dùng

Hắn muốn dùng cao cấp tinh thần chú khống chế bọn hắn, lại cảm giác mình lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, thật sự không tốt chút nào.

Vẫn nên để bọn họ tỉnh lại rồi tính

Một hồi lâu sau, một tiếng ngâm khẻ truyền ra từ sơn động:

- Ta... Ta sao lại ở chỗ này chứ.

- Thiếu gia... Nàng... Nàng dường như tỉnh!

Ô Phục hơi có chút kích động nói.

- Ân, đừng nóng vội, nói không chừng nàng còn xem chúng ta như người xấu cũng nên.

Lăng Tiếu khẽ lên tiếng, rất bình tĩnh nói.

Hắn đối với đan dược của mình rất có lòng tin, Tống Minh Hoa nhất định có thể tỉnh táo lại, chuyện này không thể nghi ngờ.

Quả nhiên, trước cửa động vang lên một tiếng oanh tạc cường đại, những cấm chế bố xuống đều bị phá hư, không ít mảnh đá vẩy ra.

Một đạo nhân ảnh khí thế bất phàm từ trong động đi ra, đây không phải là Tống Minh Hoa thì ai nữa.

Chỉ thấy khí chất của nàng cũng đã thay đổi hoàn toàn, ánh mắt lóe ra vẻ kinh ngạc

Nàng nhìn hai người Lăng Tiếu và Ô Phục, nhíu mày một chút liền thản nhiên nói

- Các ngươi là ai? Sao lại ở đây.

Lăng Tiếu giang tay ra nói:

- Để ta tới giải thích cho ngươi đi

Lăng Tiếu không nghĩ tới nữ nhân trước mắt này khí thế lại đáng sợ như
vậy, ràng khiến hắn cảm giác có chút c áp bách, bằng kinh nghiệm của hắn có thể suy đoán nữ nhân này ít nhất cũng có tu vị Huyền Đế.

Hắn thật sự khó có thể tưởng nổi người ngày trước thần trí còn không bình thường giờ lại thế này.

Tống Minh Hoa khó hiểu ý của Lăng Tiếu, , Ô Phục ở một bên giải thích nói:

- Đỗ phu nhân, tất cả mọi chuyện Đỗ đại sư sẽ nói rõ cho ngươi.

Tống Minh Hoa sắc mặt hơi đổi, nàng gấp rút nhìn về phía Ô Phục, chỉ thấy một đạo thân ảnh tương đối chật vật nằm trong tay hắn.

- Thiết ca...

Tống Minh Hoa kinh hô nghẹn ngào, sau đó rất nhanh bay đến bên người Đỗ
Thiết, lần nữa nhìn xuống, nàng vẻ mặt phẫn nộ nhìn Lăng Tiếu và Ô Phục.

- Nếu Thiết ca có chuyện gì ta sẽ khiến các ngươi đều phải chết.

Dứt lời, nàng rõ ràng buông xuống Đỗ Thiết, triển khai ra khí thế vô
cùng cường đại, cảnh vật bốn phía đều bị chấn cho bay lên, nàng rõ ràng
lại ra tay với Lăng Tiếu và Ô Phục.

Ô Phục chịu không được uy áp của cường giả trung giai Huyền Đế.

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói!

- Nơi này có hai khỏa chữa thương đan dược, cầm lấy cứu tỉnh hắn đi!

Nói xong Lăng Tiếu liền vung tay áo lên

Tống Minh Hoa tiếp vao tay, đưa vào mũi ngửi ngửi phân biệt một chút.

Nàng sau khi xác định đan dược không vấn đề thì cũng bớt đề phong, sau đó đỡ Đỗ Thiết lên, đưa hai khỏa đan dược cho hắn dùng.

Lăng Tiếu cũng không sợ Tống Minh Hoa biến mất, trực tiếp bay đến trên cây đại thụ cách đó không xa.

Hắn biết rõ đợi sau khi Đỗ Thiết tỉnh lạ, cặp vợ chồng này nhất định sẽ có không it việc muốn nói với hắn.

Đỗ Thiết được năng lượng đan dược ôn nhuận, hắn liền khôi phục được chút thanh tỉnh.

Hắn mở to mắt đã trông thấy Tống Minh Hoa, trong mắt lộ vẻ kích động nói:

- Tiểu... Tiểu hoa... Ngươi... Ngươi không sao chứ!

Tống Minh Hoa nhìn nam nhân mà mình yêu thương, nghe thanh âm suy yếu
của hắn, phảng phất như xa cách đã lâu vậy, trong mắt nàng nhịn không
được chảy ra nước mắt, nhẹ vỗ về khuôn mặt cương nghị của Đỗ Thiết nức
nở nói:

- Thiết ca, ta... Ta không sao, rốt cuộc là ai nhẫn tâm đả thương ngươi
thành ra như vậy, có phải là đám người Quỷ U Tông không chịu buông tha
chúng ta không?

Tống Minh Hoa rõ ràng không nhớ rõ những ngày trí nhớ thất thường, vẫn bảo trì lấy trí nhớ lúc trước.

- Ngươi... Ngươi gọi ta là gì?

Đỗ Thiết hoàn toàn giật mình, trở tay bắt lấy tay Tống Minh Hoa hỏi.

- Thiết ca ah, ngươi làm sao vậy? Có phải bị thương không thoải mái không?

Tống Minh Hoa có chút lo lắng nói.

Bỗng nhiên, trong mắt Đỗ Thiết chảy ra hai hàng nước mắt, trong cổ họng phát ra tiếng nghẹn ngào:

- Ô ô... Ta... Ta không phải đang nằm mơ a, tiểu hoa... Ngươi gọi ta Thiết ca rồi!

Một nam nhân cứng như sắt thép dưới nhu tình tuyệt đối rốt cục cũng khóc lên.

Nam nhân đổ máu không đổ lệ, chỉ vì tình chưa tới chỗ sâu nhất!

Những lời này quả thật đã diễn ra tốt nhất tình hình Đỗ Thiết lúc này.

Một nữ nhân mà hắn yêu, từ khi bị làm bị thương Tinh Thần giới, vẫn gọi
hắn là "Phụ thân", thân phận từ trượng phu biến thành "Phụ thân", loại
đắng chát khó chịu này không phải ai cũng chịu được

Trăm năm rồi, nữ nhân của hắn rốt cục cũng khôi phục lại rồi, hắn sao có thể không cao hứng chứ?

- Thiết ca ngươi làm sao vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì không, ngươi nói cho ta đi!

Tống Minh Hoa không rõ tình huống Đỗ Thiết, rất sốt ruột hỏi thăm.

Trong ấn tượng của nàng, Đỗ Thiết cực kỳ kiên cường, nàng chưa bao giờ thấy hắn rơi lệ cả.

Nhưng giờ hắn lại khóc thất thố như vậy, thật sự khiến nàng khổ sở không thôi.

- Ta... Ta không sao, ta chỉ là nhất thời cao hứng, lát nữa là tốt rồi!

Đỗ Thiết thẹn thùng đáp.

- Đúng rồi, Thiết ca, có phải do hai người bên kia đánh ngươi thành ra thế này không, ta báo thù cho huynh!

Tống Minh Hoa chỉ vào Lăng Tiếu và Ô Phục ở không xa hỏi.

Đỗ Thiết theo hướng Tống Minh Hoa chỉ nhìn lại, bỗng nhiên tựa như hiểu rõ gì đó.

- Không phải bọn hắn... Ngươi trước qua một bên đi, ta khôi phục thương thế một chút, đợi lát nữa sẽ lại nói với ngươi.

Đỗ Thiết giãy dụa ngồi dậy nói.

Tống Minh Hoa đối với Đỗ Thiết là nói gì nghe nấy, lúc này đi qua một bên hộ pháp cho Đỗ Thiết.

Đỗ Thiết bắt đầu toàn lực hấp thu dược lực của hai khỏa đan dược kia, khôi phục thương thế.

Tống Minh Hoa là thức hải bị thương, đưa đến trạng thái tinh thần nàng
xuất hiện dị thường, cho nên mới khiến nàng vẫn một mực gọi Đỗ Thiết là
"Phụ thân" .

Tống Minh Hoa thân là Huyền Đế giai, Tinh Thần Giới hỗn loạn, khiến linh hồn ý thức của nàng cũng rối loạn.

Trạng thái như vậy đan dược bình thường vốn không cách nào trị liệu, chỉ có đan dược nhằm vào chữa trị thức hải cùng với Tinh Thần Giới mới có
thể có hiệu quả.

Mà loại đan dược chữa trị thức hải và Tinh Thần Giới này lại phi thường
hiếm thấy, Luyện Dược Sư bình thường vốn không có đan phương, coi như có thì những cao giai linh thảo chữa trị thức hải cũng cực độ mà hiếm thấy khó tìm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui