Thần Khống Thiên Hạ

Trên dưới toàn tông bọn họ người có được thể chất thuần mị cốt, trừ nàng ra sẽ không tìm được người thứ hai.

Nàng một mực tìm một cái thể chất làm người nối nghiệp, đáng tiếc nhiều năm qua lại là khó tìm người thứ hai.

- Các ngươi đều là... là đệ tử của cốc ta?

Thải Liên mang theo vài phần kích động hỏi.

Nàng ở trong lòng nghĩ, bất luận như thế nào cũng muốn đem nhị nữ lưu lại, như thế Đào Tình cốc bọn họ tương lai mới có hi vọng càng cao hơn một tầng!

Vũ Mị Nương ứng nói:

- Chúng ta gia nhập vào trong cốc đã năm năm rồi!

Ngọc Liệt Diễm ở một bên cường điệu nói:

- Bất quá chúng ta vẫn luôn là ngoại môn đệ tử!

Vài năm này chúng nữ ở bên trong cốc trải qua cũng không tốt, không có nửa cấu oán giận mới là lạ.

- Khốn kiếp, rốt cuộc là ai an bài các ngươi làm ngoại môn đệ tử, lão nương đem nàng phế đi!

Thải Liên phát khởi lửa giận cũng là bưu hãn, cũng không cố kỵ có ngoại nhân ở đây, lớn tiếng mắng lên.

- Là Cam Duẫn chấp sự!

Ngọc Liệt Diễm ứng nói.

- Ngươi đâu, đem Cam Duẫn mang lại đây cho ta, lão nương phế nàng!

Thải Liên hỏa khí mười phần mà quát.

- Cốc chủ không cần như thế, Cam Duẫn chấp sự đã chết rồi!

Ngọc Liệt Diễm ứng nói, tiếp theo nàng lại nói:

- Bây giờ ta cùng sư tỷ là muốn đến từ biệt, chúng ta từ nay trở đi thối lui khỏi Đào Tình cốc.

Ngọc Liệt Diễm triệt để mở ra tâm thái, nàng đã quyết định đi theo bên cạnh Lăng Tiếu rồi, sẽ không sống ở chỗ này nữa.

Huống hồ từ phản ứng của những trưởng lão của Đào Tình cốc cùng Thải Liên này có thể thấy được, bọn họ đều hết sức sợ ahxi Lăng Tiếu, còn càng không ngừng gọi hắn là "Lăng thành chủ", sư đệ của nàng đã là xưa đâu bằng nay rồi, nàng cũng không cần phải tiếp tục cuộc sống nhìn sắc mặt của người khác nữa.

- Không... Các ngươi trước chớ nói, các ngươi hai người đều là mầm tốt, chỉ có ở lại Đào Tình cốc chúng ta mới có thể nhận được phát triển tốt hơn, bổn cốc chủ tự mình thu các ngươi làm đồ đệ, nhất định sẽ dùng tư nguyên tốt nhất đem các ngươi bồi dưỡng thành tài!

Thải Liên lại làm sao chịu để cho nhị nữ dễ dàng rời khỏi, lập tức liền nói ra điều kiện hấp dẫn của bản thân.

- Đa tạ hậu ái của cốc chủ, nếu như... Nếu như có thể sớm một chút nghe được lời này của ngươi, hai chúng ta nhất định sẽ lưu lại, bây giờ... Chúng ta là sẽ không lại tiếp tục lưu lại nữa rồi!

Ngọc Liệt Diễm đang nói đồng thời nhìn về phía Lăng Tiếu, ánh mắt vũ mị không chút keo kiệt nào ném đến hắn.

Là nam nhân này đã để cho nàng có cơ sở, là nam nhân này để nàng cùng cốc chủ có cơ hội bình khởi bình tọa đàm phán với cốc chủ.

Trái tim của Ngọc Liệt Diễm đã bị Lăng Tiếu hoàn toàn nhét đầy rồi.

Thải Liên phát hiện được khác lạ của Ngọc Liệt Diễm, nàng hướng Lăng Tiếu nói:

- Lăng thành chủ, không biết ngươi muốn điều kiện gì mới bằng lòng để nhị nữ lưu lại đây.

Nàng cảm thấy Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương nhất định là coi trọng Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu cũng là bị nhị nữ hấp dẫn rồi, cho nên chỉ cần Lăng Tiếu bỏ được nhị nữ, vậy mọi chuyện liền tốt rồi.

Chỉ là nam nhân thử qua mị cốt, muốn bỏ nữ nhân cũng không qua dễ dàng.

Lăng Tiếu nhấp một ngụm trà cười nhạt nói:

- Bọn họ có nguyện ý lưu lại hay không để bọn họ lựa chọn, Thải cốc chủ không cần hỏi ta.

Ngừng lại một chút lại nói:

- Ngươi có thể không biết, nhị nữ nhưng là sư tỷ của ta, trước kia chỉ là bởi vì một chút chuyện mà phân khai, nếu như bọn họ không muốn lưu lại vậy thì ai cũng đừng muốn cường bức, ta hôm nay đến đây chỉ muốn đến cảm tạ tình chiếu cố của Thải cốc chủ đối với hai vị sư tỷ của ta.

Thải Liên nhăn nhẹ một chút lông mày nói:

- Chuyện này thực sự không có đường thương lượng hay sao?

Nàng thật sự không muốn hai cái mầm tốt này liền từ trong tay nàng chạy trốn, nếu như vậy nàng sẽ hối hận đến khó chịu mà chết, nàng ở trong lòng đã đem tổ tông mười tám đời nhà Cam Duẫn đều vấn an một lần rồi.

Đệ tử tốt như vậy còn không sớm hướng nàng hồi báo, lại còn đè ép đói phương, thật sự là đáng chết.

- Xem ra ta nhiều năm phóng quyền, để những người khác không đem cốc chủ như ta đây nhìn ở trong mắt rồi.

Thải Liên ở trong lòng thầm nghĩ nói.

Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương đều nhìn về phía Lăng Tiếu, tựa hồ đều đem quyền quyết định giao cho hắn rồi.

Lăng Tiếu nói:

- Nếu Thải cốc chủ cũng biết hai vị sư tỷ ta tư chất bất phàm, vậy ngươi có phải hay không nên cho bọn họ một chút lễ gặp mặt, bởi vì bọn họ cũng từng thuộc về một phần tử của Đào Tình cốc các ngươi phải không? Huống hồ vài năm nay bọn họ ở trong Đào Tình cốc các ngươi không có công lao cũng có khổ lao, càng thêm nên cho bọn họ một chút tưởng thưởng.

Lăng Tiếu lời này hoàn toàn là chuyện phiếm, nhưng mà cái này mới chính là bản ý của hắn đến Đào Tình cốc.

Hắn chính là muốn hướng Đào Tình cốc lấy được chỗ tốt, tốt nhất là có thể lấy được huyền công thích hợp cho nhị nữ tu luyện, chuyến đi này mới không tệ.

Lăng Tiếu nói cũng đã rõ ràng như thế, Thải Liên nếu còn không rõ, cái vị trí cốc chủ này của nàng cũng không cần làm nữa rồi.

- Lăng thành chủ, nếu như bọn họ còn ở lại bổn cốc, ta nhất định sẽ khuynh tận toàn lực bồi dưỡng bọn họ thành tài, ngươi cần gì phải hùng hổ dọa ngươi như vậy chứ!

Thải Liên nói.

Nếu như Lăng Tiếu chỉ có một người, nàng không ngần ngại thi triển mị thuật đem Lăng Tiếu tù binh rồi.

Bởi vì nam nhân xuất sắc như thế, có thể đem hắn chinh phục cũng là một chuyện vo cùng tốt đẹp có ý nghĩa.

Chỉ là hôm nay ba người bên cạnh Lăng Tiếu cũng không phải là loại hời hợt, có hai người có tu vi càng để cho nàng nhìn không thấu, đối với diễm vũ chi trận mà nàng mới thi triển ra một chút cũng không nhúc nhích, có thể thấy được thực lực cùng tâm ý là kiên định như thế nào rồi.

- Thải cốc chủ ngươi lời này cũng không đúng..., hai vị sư tỷ này của ta nói như thế nào cũng đã từng gia nhập qua Đào Tình cốc của các ngươi, ngươi cho một điểm lễ vật hoặc thưởng cái gì gì đó cũng là nên, chẳng lẽ muốn ta tự mình thay bọn họ cướp đoạt sao?

Lăng Tiếu híp mắt sâu xa nói.

Khí thế của hắn đang dần dần kéo lên, thần sắc kia có mấy phần tư thế nếu không cho liền lập tức động thủ.

- Lăng Tiếu quên đi, dù sao... Việc này cũng không thể trách Thải cốc chủ.

Vũ Mị Nương khuyên bảo nói.

Nghe được lời nói vừa mới rồi của Thải Liên, trong lòng Vũ Mị Nương ít nhiều cũng có vài phần cảm động, bởi vì những năm này tất cả đều là do đám người sư đồ Cam Duẫn đặc biệt làm khó bọn họ, cũng không trách tội lên trên đầu Thải Liên được.

- Không được, ta hôm nay đã đến đây, các ngươi không thể tay không mà về đấy!

Lăng Tiếu lập tức cự tuyệt nói.

Hắn không có đại khai sát giới ở Đào Tình cốc đã là vinh hạnh rồi, nếu như Thải Liên không lấy ra một chút thành ý, hắn là sẽ không dễ dàng mà bỏ qua.

Hắn cũng muốn làm tư vị ác bá đến cuối cùng là dáng vẻ như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui