Thần Khống Thiên Hạ

- Lớn mật, dám xông vào, các ngươi chán sống!

Thiên tôn đỉnh cầm đầu biết hai người bất phàm, không lập tức ra tay mà cảnh cáo nói.

- Ngươi…ngươi là đoàn trưởng Xích Viêm dong binh đoàn Xích Cương?

Một thiên tôn cao giai của Âu Dương gia nhận ra Xích Cương kêu lên.

- Không sai, chính là bổn đế!

Xích Cương đáp.

Lúc trước Âu Dương gia muốn mời chào hắn nhưng hắn không động tâm, nếu không phải lần này đại thương hắn cũng không lựa chọn đi nhờ vả Tiếu Ngạo cung, hơn nữa hắn đã mệt mỏi cuộc sống của dong binh, nghĩ muốn tìm kiếm ngày tháng sinh sống yên ổn nên mới làm ra quyết định như thế.

Âu Dương gia là cổ thế lực, gần tiếp cận Đông Phương gia, nhưng gia tộc lại có tư tưởng trọng nội khinh ngoại nghiêm trọng, tuy hắn là huyền đế nhưng là người bên ngoài đến, nếu gia nhập vào khẳng định không có địa vị gì, đây cũng là lý do hắn quyết định gia nhập Tiếu Ngạo cung, ít nhất Tiếu Ngạo cung khai ra thành ý rất tốt, hơn nữa là tông môn không có thừa kế, hắn đi vào nhất định sẽ được trọng dụng, kết quả chứng minh hắn gia nhập Tiếu Ngạo cung là lựa chọn chính xác.

- Hay là Xích Viêm dong binh đoàn các ngươi cảm thấy có thể đối kháng Âu Dương gia chúng ta hay sao?

Thiên tôn cao giai tuy biết Xích Cương lợi hại nhưng không sợ hãi, nhìn hắn hỏi.

- Ngượng ngùng, hiện tại bổn đế không còn là đoàn trưởng Xích Viêm dong binh đoàn, nếu ngươi muốn đem Xích Viêm dong binh đoàn uy hiếp bổn đế, nói không chừng hiện tại bổn đế đem các ngươi đều tiêu diệt!

Xích Cương cau mày nói.

Tuy hắn lưu dong binh đoàn cho người khác, nhưng không có nghĩa hắn hoàn toàn mất đi cảm tình.

- Ta chỉ là nói sự thật, biết rõ Âu Dương gia ở đây làm việc còn muốn xông vào, quả thật không đem Âu Dương gia chúng ta vào mắt hay sao!

Thiên tôn cao giai vẫn ngăn cản.

Xích Cương định trả lời thì Lăng Tiếu đã nói:

- Đi thôi, nhiều lời vô ích!

- Dạ, cung chủ!

Xích Cương hồi đáp.

Ngay sau đó hai người trực tiếp bay vọt qua trên đầu đoàn người Âu Dương gia.

Người Âu Dương gia vừa định công kích, nhưng hai người đã vượt qua hơn ngàn thước, căn bản không cách nào ngăn cản.

- Lập tức truyền tin tức thông tri trưởng lão phía trước!

Thiên tôn cao giai đỉnh lớn tiếng quát, cưỡi linh thú dẫn đội đuổi theo.

Cùng lúc đó một người hướng không trung bắn ra tín hiệu, ngay sau đó lại phát ra một loạt thanh âm tiếng nổ vang, khói hoa tán phát.

- Cung chủ, đây là tín hiệu của Âu Dương gia!

Xích Cương nói.

- Không có gì, nơi này không phải địa bàn chuyên chúc của Âu Dương gia, không cần phải sợ bọn họ!

Lăng Tiếu thật tự tin nói.

Xích Cương chỉ gật đầu không nói thêm gì nữa.

Hai người phi hành như bay, đi tới trước một ngọn núi cao.

Ngọn núi cao giống như bị thần binh lợi khí cắt ngang phân nửa, có vẻ hiểm tuấn dốc đứng dị thường.

- Chính là nằm dưới ngọn núi kia!

Xích Cương chỉ vào ngọn núi nói.

Lăng Tiếu gật nhẹ đầu:

- Hỏa hệ nơi này đã nồng nặc hơn những nơi khác!

Lăng Tiếu xác định là nơi này, bởi vì Si Mị Lam Hỏa Châu đã mơ hồ muốn nhảy ra.

- Cung chủ, bên kia có vài cỗ thi thể linh thú!

Xích Cương lại kêu lên.

Lăng Tiếu nhìn thấy, đáp:

- Vết máu còn chưa khô, hẳn là người của Âu Dương gia.

Nơi này linh thú tung hoành, có người xâm nhập đương nhiên sẽ có linh thú ẩn hiện tập kích.

Vừa lúc đó bên dưới bay ra hơn mười thân ảnh.

Đó là người của Âu Dương gia, mỗi người cưỡi linh thú, cầm linh khí hướng Lăng Tiếu chạy đến.

- Người tới là ai, dám xông vào nơi phong tỏa của Âu Dương gia, sống chán rồi sao!

Người cầm đầu là huyền đế trung giai, tay cầm đôi đồng chùy, ngồi trên một đầu hoang ngưu thất giai trung cấp, bộ dạng vô cùng hung hãn.

Ngoài ra còn có hai huyền đế đê giai cùng mười mấy thiên tôn cường giả.

Một nhóm người đồng thời xuất động, hiển nhiên đã phát hiện vật gì đó thật kinh người.

- Xích Cương, là ngươi dám can đảm khiêu khích uy danh của Âu Dương gia?

Một huyền đế đê giai liếc mắt nhận ra Xích Cương liền quát.

Xích Cương đã tung hoành tại Nam Cổ Lĩnh hơn tám trăm năm, là tán tu kinh tài tuyệt diễm, người nhận thức hắn tuyệt đối không ít.

- Nguyên lai là Lâm trưởng lão, ta đi cùng cung chủ nhà ta tới đây, tựa hồ không quan hệ với Âu Dương gia các ngươi đi!

Xích Cương đáp.

Huyền đế đê giai tên Âu Dương Lâm, là người từng mời Xích Cương gia nhập Âu Dương gia.

Ngoài ra huyền đế trung giai tên Âu Dương Phong, một người khác tên Âu Dương Khắc, là trưởng lão trực hệ của Âu Dương gia.

Nhìn quần áo của bọn hắn đều có chút tổn hại, giống như từng bị thiêu hủy qua, hiển nhiên mới trải qua cuộc đại chiến.

- Mặc kệ các ngươi là ai lập tức rời đi, bằng không giết không tha!

Vẻ mặt Âu Dương Phong âm trầm quát, khí thế huyền đế trung giai lập tức phóng ra.

- Khẩu khí thật lớn, cho dù Âu Dương Hồng ở đây cũng không dám lớn tiếng nói chuyện kiểu đó với bổn cung chủ!

Lăng Tiếu chắp tay sau lưng vẻ mặt ngạo khí đáp.

Cùng lúc đó Xích Cương cũng phóng thích ra khí thế.

- Khí thế thật cường đại, ngươi…ngươi là huyền đế cao giai?

Âu Dương Phong nhìn chằm chằm Xích Cương hỏi.

Có thể vượt qua khí tức của hắn, nhất định là cao giai hơn hắn, việc này không thể nghi ngờ.

- Biết điều thì tránh ra, chúng ta muốn xuống đáy vực!

Xích Cương thản nhiên đáp.

Xích Cương vừa xuất ra khí thế, người của Âu Dương gia cũng biết hắn lấy thanh niên trước mặt làm chủ yếu, có thể làm một huyền đế cao giai xưng hô là cung chủ, thân phận thế nào bọn họ đều phải suy đoán.

Âu Dương Phong nhìn Lăng Tiếu hỏi:

- Chẳng lẽ các hạ là…Tiếu Ngạo cung Lăng cung chủ?

Nhìn theo tuổi tác của Lăng Tiếu, kết hợp ngữ khí giọng điệu của hắn, người nào có thể không xem cả lão tộc trưởng vào trong mắt, trong thiên hạ ngoại trừ đại nhân vật thuộc thế lực ngang hàng cùng Âu Dương gia sẽ không còn người khác.

- Nếu biết thân phận cung chủ nhà ta, thì tránh ra đi!

Xích Cương lên tiếng.

Người Âu Dương gia đưa mắt nhìn nhau, nội tâm khiếp sợ không thôi.

Bọn hắn không nghĩ tới tuổi tác của Lăng Tiếu còn trẻ hơn trong truyền thuyết, càng không nghĩ tới hắn lại xuất hiện tại nơi này.

Âu Dương Phong thoáng chắp tay nói:

- Lăng cung chủ, nơi này do Âu Dương gia phát hiện trước, đã thuộc phạm vi địa bàn của chúng ta, xin đừng gây khó xử, bị thương hòa khí giữa hai nhà!

Lời này của Âu Dương Phong mặc dù là khách khí, nhưng biểu lộ lập trường kiên định, không cho phép Lăng Tiếu cùng Xích Cương đi qua.

- Ý của ngươi là muốn nói ai phát hiện trước thì người đó có thể chiếm lĩnh sao?

Lăng Tiếu hỏi ngược lại.

- Không sai, xin Lăng cung chủ thứ lỗi!

Âu Dương Phong nói.

- Xích trưởng lão, ngươi nói cho hắn biết là ai phát hiện nơi này trước!

Lăng Tiếu quay lại nhìn Xích Cương nói.

Xích Cương lập tức nói:

- Nơi này là ta phát hiện nửa năm trước, ta từng bị linh thú bạch xà biến dị bên trong gây thương tích, thiếu chút nữa đã chết oan uổng.

Thần sắc người Âu Dương gia thay đổi, nếu như vậy đã muốn chứng minh lời của Xích Cương không giả, bởi vì vừa rồi bọn hắn đã đại chiến cùng bạch xà biến dị.

- Sự thật rành rành trước mắt, là Xích Cương phát hiện trước, cho nên nơi này thuộc về chúng ta!

Lăng Tiếu nói tiếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui