Thần Khống Thiên Hạ

Ba đạo nhân ảnh lại không có bất cứ khí tức gì, trên mặt cũng không có bất cứ điệu bộ gì, đều là một khuôn mặt tái nhợt. Bọn họ rõ ràng đều là người chết, nhưng mà lại cũng có thể lăng không đứng yên được.

- Khôi Lỗi!

Hoa Bách Hợp có nhãn lực như thế nào, lập tức nhìn ra ba đạo nhân ảnh này là Khôi Lỗi.

Chỉ là không biết ba con Khôi Lỗi này rốt cuộc là có cấp bậc như thế nào mà thôi.

- Nhãn lực của Hoa tiên tử thật là tốt, đây chính là Bát Giai Khôi Lỗi mà Quỷ U Tông chúng ta hao hết không ít Linh Bảo mới luyện chế ra.Ta cũng muốn nhìn Lăng Tiếu rốt cuộc có năng lực gì để phá vỡ bọn họ.

Phù Chân đắc ý nói, tiếp theo hạ mệnh lệnh đối với ba con Khôi Lỗi kia

- Lên cho ta, đoạt lấy thần trống của hắn về cho ta!

Thần trống uy lực tuy nói phi phàm, chính là Phù Chân suy đoán nó chỉ có thể đối phó vời người có sinh mệnh mà thôi, đối với người chết chắc là sẽ không có ảnh hưởng gì.

Ba con Khôi Lỗi mặc dù không thể sử dụng thuộc tính Huyền kỹ, chính là lại có uy lực tương đương cùng cỗ Thi Ma mà Lăng Tiếu thu được kia. Nó có thể so với thực lực Đê Giai Thánh Giả, tốc độ kia cũng khá là phi phàm.

Ba con tạo thành hình tam giác hướng tới Lăng Tiếu mà vây quanh. Mỗi con đều phát huy ra một đạo lực lượng dũng mãnh xé rách không gian, muốn làm nổ tung Lăng Tiếu để đoạt trống.

Viên Chiến Thiên chuẩn bị hạ lệnh cho Viên Vương bên cạnh hắn ra tay, chính là Lăng Tiếu cũng ngăn lại.

Hắn mới nuốt đan dược, khôi phục lại lực lượng sau hai lần liên tục gõ trống vừa rồi. Giờ đối mặt ba con Khôi Lỗi này thì hắn cũng không hề lộ ra chút xíu lo lắng.

- Đối phó Khôi Lỗi thì Bổn cung còn nhiều biện pháp!

Lăng Tiếu nhẹ nhàng nói một tiếng, thu hồi Trấn Thiên Cổ lại. Tiếp theo lực lượng toàn thân càng không ngừng hội tụ, vô số linh khí chung quanh giống như chim én về tổ ào ào mà đến.

Quanh thân Lăng Tiếu chớp động ánh sáng sặc sỡ, một ngón tay dựng thẳng lên trời. Một đạo Chỉ mang Ngũ Thải năm màu từ đầu ngón tay tức thì phát ra.

Chỉ mang kéo theo năng lượng khủng bố, làm cho giữa trời cao bỗng hiện lên một đạo ánh sáng lóa mắt.

Lúc đầu mắt vừa nhìn thì tưởng đó là Đoạn Ngọc Phân Kim Chỉ, chính là bỗng nhiên một đạo Chỉ mang kia lại chia ra làm ba. Ba tia sáng chia ra đánh úp về phía ba con Khôi Lỗi kia.

Ba đạo Chỉ mang phân hoá tách ra này lại có lực lượng cũng không hề suy yếu chút nào.

Biến hóa này khiến cho Viên Chiến Thiên đứng bên cạnh Lăng Tiếu xem ra đồng tử liền co rút thu nhỏ lại.

- Lần đầu sử dụng một chiêu này, các ngươi chia xẻ với nhau thật tốt một phen đi!

Lăng Tiếu hé mở nụ cười bình tĩnh mà lẩm bẩm nói.

Tam Phân Thần Chỉ thức thứ hai, chia ba thiên hạ!

Đây là Lăng Tiếu sau nhiều năm tu luyện thần công Độc Tôn Quy Nguyên, rốt cục có khả năng xuất ra nguyên bộ Chỉ Công này ở thức thứ hai.

Lực lượng toàn thân của Lăng Tiếu đều là bị biến thành không, tạo thành chiêu thức Nhất Chỉ chia ba thiên hạ có khí thế kinh người này. Đây tuyệt đối có thể so với uy lực một kích toàn lực của Đê Giai Thánh Giả.

Ba đạo chỉ mang xé rách không trung, giống như sao băng trong nháy mắt đã phủ xuống. Chúng kéo theo cái đuôi ánh sáng sặc sỡ đủ màu sắc.

Ba con Khôi Lỗi không có suy nghĩ, bọn chúng chỉ biết chấp hành nhiệm vụ, đối với Lăng Tiếu là đi bắt giết.

Đối mặt ba đạo Chỉ mang giống như tia chớp bắn nhanh mà đến, chúng cũng không biết né tránh. Đương nhiên cũng có thể nói là bọn chúng không còn kịp né tránh nữa, nên bị ba đạo Chỉ mang trực tiếp xuyên qua ngực.

- Bang bang!

Ba con Khôi Lỗi đều là dùng Cao Giai nguyên liệu luyện chế mà thành, khả năng phòng ngự của chúng cũng khá là kinh người. Thế nhưng vẫn vô phương ngăn cản được uy lực của ba đạo Chỉ mang.

Nếu như thay đổi là người sống, bị xuyên qua ngực thế này mà không chết thì cũng phải bị trọng thương khó khỏi.

Chính là, bọn chúng là Khôi Lỗi, đối với bất cứ đau đớn nào cũng sẽ không có cảm giác gì. Chỉ cần vẫn chưa hề bị hoàn toàn hủy diệt thì chúng sẽ một mực tiếp tục chấp hành nhiệm vụ.

Bọn họ vẫn vọt về hướng phía trước, có điều là những đốm nhỏ của các ngọn lửa tím biếc cũng đã bắt đầu đốt cháy trước ngực bọn chúng.

Bọn chúng giống như Hỏa Nhân, khi còn chưa kịp vọt tới trước Lăng Tiếu liền hoàn toàn bị Thiên Hỏa đốt cháy đến mảnh vụn cũng không còn lại.

- Chỉ là mấy cái phế vật vô dụng mà thôi, lại cũng dám quát tháo trước mặt Bổn cung!

Sau khi Lăng Tiếu nuốt vài viên đan dược, liền thốt ra với vẻ cũng khá khinh thường.

- Cái này...

Phù Chân kinh ngạc đến nói không ra lời.

- Làm thế nào ta lại quên đi, hắn vẫn còn có Thiên Hỏa!

Phù Chân lộ ra vẻ mặt ảo não mà nói.

- Thế nào, vẫn còn muốn lại tiếp tục đánh nữa hay không!

Hoa Bách Hợp nhìn Phù Chân hỏi.

Phù Chân trong lòng giằng co. Nếu mà để cho bọn họ chạy đi ỉu xìu như vậy, sau này gương mặt già nua còn biết chường ra chỗ nào đây!

Lấy vài đại Thánh Giả bọn họ muốn bắt giữ Lăng Tiếu không là vấn đề. Mấu chốt là bên cạnh Lăng Tiếu cũng có trợ thủ, khiến cho bọn họ căn bản không có khả năng một lòng một dạ chỉ đối phó Lăng Tiếu mà thôi.

- Hảo, coi như chúng ta thất bại, hy vọng ngươi không có lúc đi một mình!

Phù Chân do dự nhiều lần sau một hồi mới nói.

- Ha hả, ngươi có thể không có cơ hội chờ lúc ta đi một mình, Bổn cung hiện tại liền giải quyết Lão bất tử nhà ngươi này!

Lăng Tiếu sau khi nuốt đan dược, hắn nhìn Phù Chân với vẻ mặt tinh quái mà nói.

Trong tay của hắn đã lại xuất hiện Trấn Thiên Cổ, hắn không chút do dự giơ tới trên mặt trống rồi phát xuống.

Phù Chân giống như thấy quỉ, giật mình la lên một tiếng

- Sư đệ mau rút lui!.

Trong nháy mắt lão chui thẳng vào trong không gian, xuyên qua không gian đến một chỗ xa hơn vạn thước.

Bàn tay đang đưa về phía mặt trống kia của Lăng Tiếu cũng không hạ xuống, trên gương mặt tái nhợt kia thoáng hiện ra một nụ cười đắc ý.

Kỳ thật, nhiều lần dùng đan dược, lực lượng của hắn trong lúc nhất thời cũng khó lòng lập tức khôi phục đến tốt nhất. Nếu cứ gượng gạo gõ trống, thì uy lực phát huy ra được căn bản không đủ để tiêu diệt Trung Giai Thánh Giả lâu năm giống như Phù Chân.

Lăng Tiếu vừa rồi chẳng qua là hù dọa Phù Chân mà thôi.

- Lao đi thật đúng là nhanh, lần sau lại thu thập Quỷ U Tông các ngươi. Để xem ngươi vẫn còn dám kiêu ngạo với ta hay không!

Lăng Tiếu nói với vẻ thập phần khinh thường.

Liền tại lúc hắn đang thu hồi Trấn Thiên Cổ lại, có một bóng đen từ trong không trung xa xôi xuyên qua không gian xuất hiện.

Người mới tới có tốc độ nhanh đến kinh người, làm cho người ta căn bản khó có thể phát hiện ra được.

Hoa Bách Hợp cùng Bích bà bà đều giật mình la lên

- Lăng Thánh Sư cẩn thận!.

Âm thanh của bọn họ vừa mới dứt, một sợi dây từ trong tay bóng đen kia đã quăng ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui