Thần Khống Thiên Hạ

Trong lòng của hắn quá không cam lòng, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác lại không dễ chịu.

Trong óc của hắn không ngừng hiện ra hình ảnh người thân nhất, hiện ra đầu tiên không thể nghi ngờ là phụ mẫu Lăng Chiến cùng Mộng Tích Vân, kế tiếp lại là Vân Mộng Kỳ, Bạch Vũ Tích, Lão thái gia...

Rống!

Một tiếng thú rống đánh tan suy nghĩ của Lăng Tiếu.

- Bại gia tử!

Lăng Tiếu cả kinh kêu lên.

Hắn vừa nghe được tiếng rống của Hỏa Kỳ Lân, không thể kiềm chế vui mừng trong lòng.

- Bại gia tử ngươi ở đâu? Mau tới cứu lão đại ta!

Lăng Tiếu dốc toàn lực kêu lên.

Quả nhiên một cái bóng dùng tốc độ cực nhanh tiếp hắn.

Lăng Tiếu thấy rõ bóng dáng, ánh mắt trì trệ, đồng tử mở thật to.

Ở trước mặt của hắn quả thật lá Hỏa Kỳ Lân, nhưng mà so với Hỏa Kỳ Lân lúc trước lớn hơn không ít, hơn nữa càng tuấn lãng bất phàm, da lông quanh người của nó có hỏa diễm dày đặc, lộ ra nét uy vũ chói mắt, nó ánh mắt của nó to như chuông đồng và linh khí mười phần, thần sắc cao ngạo và khí phách nói không nên lời, sừng trên tráng của hắn dài gấp đôi, một đạo khí thế hoàng giả bức ngươi.

- Ngươi... Ngươi là bại gia tử?

Lăng Tiếu hỏi thăm.

Hỏa Kỳ Lân trước mặt tương tự trước kia, nhưng mà càng cường tráng uy vũ hơn, Lăng Tiếu không dám khẳng định.

Rống!

Hỏa Kỳ Lân gầm nhẹ một tiếng, đi hai bước tới trước mặt Lăng Tiếu, lè lưỡi liễm mặt Lăng Tiếu.

Cảm giác ướt sũng nói cho Lăng Tiếu biết, đây tuyệt đối là Hỏa Kỳ Lân kia.

- Ha ha, ta biết ngay bại gia tử ngươi sẽ không buông tha lão đại mà, quá tốt!

Lăng Tiếu tiến lên sờ sờ trán của Hỏa Kỳ Lân và cười nói.

Rốt cục có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, hắn không cao hứng sao?

Hỏa Kỳ Lân cọ lên người Lăng Tiếu vài cái, sau đó mở to cái miệng ra, một thú đan đỏ như lửa hiện ra trước mặt Lăng Tiếu.

- Bại gia tử ngươi... Ngươi muốn làm gì vậy?

Lăng Tiếu dường như nghĩ tới cái gì đó, nhưng vẫn không dám khẳng định.

Hỏa Kỳ Lân không có biện pháp nói chuyện, chỉ có thể kêu gào với Lăng Tiếu.

- Ngươi thật muốn làm hộ thân linh thú của ta sao?

Lăng cười hỏi.

Hỏa Kỳ Lân gật gật đầu lại lắc đầu, đáp án này Lăng Tiếu không hiểu ra sao.

- Ta tích máu huyết qua?

Lăng Tiếu hỏi.

Hắn biết rõ linh thú một khi giao ra thú đan, chỉ cần dính chút máu của hắn, con linh thú này cả đời trung thành phục tùng hắn, giống như Lang Vương kim sắc ở trong bao tay của hắn.

Trước kia Hỏa Kỳ Lân tuy vẫn ở bên cạnh hắn, thế nhưng mà Lăng Tiếu lại không có nghĩ qua muốn thu phục nó, thân là thần thú Hỏa Kỳ Lân tuyệt đối không phải ai cũng tùy ý thu phục chiếm được, huống hồ hắn cũng hiểu được Hỏa Kỳ Lân vẫn đi theo hắn, nghe lời hắn, cũng rất thỏa mãn, không cần phải biến nó thành bộc thú của mình.

Thế nhưng mà hiện tại Hỏa Kỳ Lân tự động dâng thú đan, như vậy Lăng Tiếu vừa mừng vừa sợ.

Nhưng mà Hỏa Kỳ Lân dường như không phải muốn hắn nhỏ máu lên thú đan, nó lắc đầu, dùng chân trước đặt lên đầu Lăng Tiếu.

- Ngươi đụng đầu ta làm gì vậy!

Lăng Tiếu phiền muộn nói, bỗng nhiên linh quang lóe lên, lớn tiếng hỏi:

- Ngươi muốn ta lợi dụng tinh thần lực câu thông với ngươi sao?

Rốt cuộc Hỏa Kỳ Lân mừng rỡ gật đầu, trong miệng càng không ngừng rống lên, lộ ra vẻ thập phần vui sướng.

- Tốt, ta thử xem!

Lăng Tiếu gật gật đầu, ngừng thở, trong thức hải có tinh thần lực phụ vào thú đan của Hỏa Kỳ Lân.

Tinh thần lực vừa dính vào thú đan Hỏa Kỳ Lân, Hỏa Kỳ Lân thu hồi thú đan của mình trở về.

- Cái này... Cái này tính toán cái gì?

Lăng Tiếu khó hiểu nói.

Hắn vẫn không rõ Hỏa Kỳ Lân làm như vậy có dụng ý gì.

- Lão... Lão đại, ngươi nghe được tử tử nói chuyện không?

Ngay sau đó một âm thanh thanh thúy vang lên trong thức hải Lăng Tiếu.

- Ai... Ai ở chỗ này?

Lăng Tiếu đột nhiên nghe âm thanh thì giật mình.

- Lão đại là tử tử đây!

Âm thanh kia vang lên.

Ánh mắt Lăng Tiếu nhìn qua Hỏa Kỳ Lân, không thể tưởng tượng nổi nói ra:

- Bại gia tử, thật là ngươi nói chuyện?

Hỏa Kỳ Lân gật gật đầu, đáp:

- Đúng rồi, lão đại, ta rốt cục có thể trao đổi với ngươi rồi!

- Thật là ngươi, quá tốt! Đúng rồi, ngươi làm như thế nào vậy?

Lăng Tiếu kinh kêu lên.

Hỏa Kỳ Lân có thể trao đổi với hắn, đây tuyệt đối là chuyện phi thường tốt.

Phải biết rằng Hỏa Kỳ Lân vẫn đi theo bên cạnh hắn, nó có thể nghe hiểu được hắn nói chuyện, nhưng mà hắn không hiểu ý của nó, hắn đã sớm nghĩ tới nó có thể câu thông như Lang Vương kim sắc thì tốt rồi.

Hiện tại cuối cùng đã như nguyện.

Thông qua Hỏa Kỳ Lân giải thích, Lăng Tiếu cũng hiểu rõ ràng.

Thì ra vừa rồi Hỏa Kỳ Lân cho tinh thần lực của Lăng Tiếu phụ vào thú đan của nó, nó còn khắc tinh thần lực của Lăng Tiếu vào trong, cả hai sẽ có liên hệ, mà Hỏa Kỳ Lân có thể thông qua liên hệ này câu thông trao đổi với Lăng Tiếu.

Mà loại phương thức câu thông này là nhân thú quan hệ ngang hàng, căn bản không tồn tại phân chia chủ tớ. Nếu như một ngày nào đó Hỏa Kỳ Lân muốn rời khỏi Lăng Tiếu mà đi, Lăng Tiếu cũng không thể bắt nó lưu lại, mà Hỏa Kỳ Lân cũng không có khả năng thông qua chút tinh thần lực này tạo thành thương tổn với Lăng Tiếu.

Loại câu thông tinh thần phương thức này xung là "Ước hẹn ngang hàng".

Cũng là sau khi Lăng Tiếu đạt được Khống Thần Quyết quyển hai mới biết được.

Lăng Tiếu xoay người nhảy lên lưng Hỏa Kỳ Lân kêu lên:

- Bại gia tử chúng ta đi ra ngoài đi, lão đại ta buồn bực muốn chết.

- Lão đại đừng nóng vội, ngươi không phải muốn những hỏa tinh kia sao? Ta mang ngươi đi tìm, trong đây có lẽ còn rất nhiều.

Hỏa Kỳ Lân đáp.

- Thực, vậy quá tốt, có bao nhiêu thu bao nhiêu!

Lăng Tiếu kinh hỉ kêu lên.

- Nhưng mà lão đại sau này phải lưu cho ta một ít, nó có thể giúp ta tiến hóa nhanh hơn.

Hỏa Kỳ Lân nói ra.

- Yên tâm đi, lão đại sẽ giữ cho ngươi!

Lăng Tiếu vỗ vỗ đầu Hỏa Kỳ Lân nói ra, lại hỏi:

- Đúng rồi, hiện tại ngươi đột phá đến mấy giai?

Hiện tại Hỏa Kỳ Lân cường đại hơn trước nhiều, Lăng Tiếu có thể cảm giác được, nhưng mà không biết nó tiến hóa mấy giai.

- Đã là tứ giai trung giai, chờ ta tiêu hóa xong năng lượng của hỏa tinh là có thể đạt tới tứ giai cao giai!

Hỏa Kỳ Lân đáp.

- Bà mẹ nó, nhảy liền hai giai, quá cường hãn!

Lăng Tiếu cả kinh kêu lên.

Hắn vốn tưởng rằng Hỏa Kỳ Lân chỉ đột phá tứ giai cấp thấp mà thôi, không nghĩ tới đột phá liền hai giai, đạt tới tứ giai trung giai, đây quả thực là võ giả Vương giai trung giai mà, mà thân thể linh thú cường hãn mạnh mẽ, cho dù chống lại võ giả Vương giai cao giai cũng có khả năng liều mạng.

Huống chi Hỏa Kỳ Lân chính là thần thú, sức chiến đấu rất kinh người.

- Năng lượng hỏa tinh nơi này quá lớn, ta ăn được quá nhiều, thiếu chút nữa bị năng lượng làm nổ tung, khá tốt hoàn cảnh nơi này thích hợp cho ta tiến hoa, ta thích nơi này!

Hỏa Kỳ Lân nói ra.

Hỏa Kỳ Lân vốn là linh thú hỏa thuộc tính tinh khiết, đối với hoàn cảnh chí dương thì vô cùng ưa thích.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui