Thần Khống Thiên Hạ

Ôn Hải Yến lập tức thay đổi thái độ, khẽ cười nói:

- Nguyên lai ngươi đang lo lắng chuyện này, kỳ thật ngươi không cần lo
lắng, ngươi muốn theo đổi Vân Mộng Kỳ còn cần một khoảng thời gian,
trước khi người hoàn thành cũng có thể kết giao cùng Khả Điệp, nam nhân
có bản lĩnh tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, nếu ngươi thật sự
theo đuổi được Mộng Kỳ, ta sẽ để Khả Điệp làm nhỏ cũng không sao cả.

Lăng Tiếu nghe Ôn Hải Yến đã nói tới nước này, cũng ngượng ngùng tiếp
tục cự tuyệt, nhưng hắn đã nghĩ kỹ, khiến cho Ôn Khả Điệp đi theo bên
cạnh trước, chờ chính nàng chán nản, tin tưởng ngày sau cũng sẽ không
tiếp tục quấn quýt lấy hắn.

Lăng Tiếu uyển chuyển vài câu, Ôn Hải Yến hài lòng rời đi.

Lăng Tiếu nhìn bóng dáng bà đi xa, bất đắc dĩ thở dài nói:

- Vóc người soái cũng là cái tội nha!

Mấy ngày kế tiếp, Lăng Tiếu vẫn ở trong phòng luyện đan, trong quá trình hắn đi ra ngoài một chuyến, cho người đem Phá Linh đan đưa cho Băng
Nhược Thủy, Liệt Ngọc Diễm cùng Thạch Thiên Hậu, lại sai người đem Nhập
Vương đan đưa cho Dư Thương Giang.

Về phần Tấn Vương đan cùng Nhập Vương đan bên Bích Tuyền các là do Ôn Khả Điệp đến lấy.

Khi gặp lại Ôn Khả Điệp, trong mắt nàng chỉ có vẻ ái mộ đối với Lăng Tiếu, không hề có chút hận ý.

Lăng Tiếu cũng không biết rốt cục Ôn Hải Yến đã nói gì với nàng, dù sao
đi nữa hắn cũng không muốn căng thẳng với Bích Tuyền các, mọi người đều
là người đồng môn mà thôi.

Sau đó vài ngày lại có vài vị trưởng lão ở những ngọn núi khác đem linh thảo tới cầu Lăng Tiếu luyện chế đan dược.

Lăng Tiếu tự nhiên không cự tuyệt, luyện chế một viên đan dược cần hai
phần linh thảo, trên danh nghĩa là hắn sợ luyện không tốt, kỳ thật chỉ
muốn thu thêm một phần linh thảo bỏ vào túi, mặt khác còn lấy được vài
linh thảo khác làm trả thù lao.

Nhìn từ mặt ngoài cảm thấy Lăng Tiếu quá tham lam, kỳ thật nếu cùng là
luyện dược sư đều biết Lăng Tiếu làm như vậy là quá tiện nghi cho người
khác.

Hơn nữa không phải bất kỳ luyện dược sư tứ phẩm nào cũng luyện chế được
Tấn Vương đan, ở trong cả tây bắc, Tấn Vương đan là loại đan dược đỉnh
cấp nhất, đều là vạn tinh khó cầu, cho dù ra giá cao tới đâu cũng là vật trân quý có tiền cũng không mua được.

Cho nên dù cho Lăng Tiếu ra yêu cầu cần năm phần linh thảo mới giúp
luyện chế một viên Tấn Vương đan thì người ngoài cũng không dám nói gì,
hơn nữa cũng không phải mỗi luyện dược sư đều có được xác suất thành đan cao như Lăng Tiếu, mỗi viên Tấn Vương đan đại biểu cho thực lực của một cao thủ vương cấp tăng lên, có thể giảm bớt hơn mười năm thậm chí là
mấy chục năm tu luyện.

Loại đan dược đỉnh cấp này có ai mà không đỏ mắt, ai mà không muốn.

Cho nên Lăng Tiếu thu nhận một phần linh thảo bên trong đây là lẽ đương nhiên mà thôi.

Chỉ chớp mắt Lăng Tiếu đã ở trong phòng luyện đan nửa tháng.

Mà Tử Thiên tông đang chiêng trống rùm beng trù bị đại hội so đấu trong tông môn.

Đại hội so đấu trong tông ba năm cử hành một lần, có ba cấp bậc tỷ thí.

Cấp bậc thứ nhất là cuộc tỷ thí giữa đệ tử ngoại môn, ai có thể giành trước mười danh thì được tiến vào làm đệ tử nội môn.

Đây là một cách khích lệ những đệ tử thiên phú không xuất chúng cố gắng
tu luyện, cho họ tin tưởng chỉ cần chăm chỉ siêng năng là có ngày được
nổi danh.

Cấp thứ hai là cuộc so tài giữa đệ tử nội môn, so thực lực các đệ tử của các ngọn núi, cuối cùng ai bài danh hàng đầu sẽ được ban thưởng hậu
hĩnh, tỷ như huyền khí, đan dược, huyền kỹ…

Cấp bậc thứ ba là quan trọng nhất, đó là cuộc tỷ thí giữa đệ tử chân truyền.

Số lượng đệ tử chân truyền ít nhiều đại biểu cho việc so sánh lực lượng
trung kiên giữa các ngọn núi, mà bài danh cuối cùng của cuộc chiến cũng
đại biểu cho quang vinh của ngọn núi kia.

Mỗi vị đệ tử chân truyền đều đại biểu cho thực lực chân chính của tông
môn tương lai, cho nên cuộc so đấu của họ mới là quan trọng nhất.

Lần này Tử Thiên tông ngoại trừ so đấu thực lực giữa các ngọn núi, còn
muốn từ bên trong lựa chọn ra đại biểu cường lực nhất thay mặt Tử Thiên
tông đi tham gia Thệ Tông đại hội của các tông môn tại tây bắc.

Cho nên cuộc so đấu lần này của tông môn ý nghĩa không hề tầm thường!

Nếu Lăng Tiếu vẫn còn thân phận đệ tử chân truyền thì hắn quả thật cần
đại biểu cho Mộc Kỳ phong đi so đấu, nhưng hiện tại hắn đã thăng lên làm trưởng lão, làm sao có thể “ỷ lớn hiếp nhỏ” đây, cho dù cuối cùng hắn
lấy được bài danh cũng rơi vào thanh danh không tốt.

Vì thế Mộc Hòe đặc biệt triệu kiến hắn tới bàn việc.

- Sư phụ, ngài tìm đệ tử?

Lăng Tiếu cũng không khách khí, vừa đi vào liền hỏi.

Thần sắc Mộc Hòe có vài phần buồn bực nói:

- Tiếu nhi tới đúng lúc, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi một chút.

- Sư phụ cứ nói.

Lăng Tiếu đáp.

- Sự tình quan hệ tới cuộc so đấu trong tông môn.

Mộc Hòe nói, dừng một thoáng mới nói tiếp:

- Mộc Kỳ phong đều là mộc thuộc tính, mà dùng mộc thuộc tính công kích
đều kém cỏi hơn những thuộc tính khác vài phần, cho nên cuộc so đấu lần
trước Mộc Kỳ phong chúng ta không chiếm được ưu đãi, vốn cuộc so đấu lần này ngươi có thể đại biểu ngọn núi của chúng ta xuất chiến, với thực
lực của ngươi có thể tiến vào hàng ngũ năm bài danh đầu của đệ tử chân
truyền, nhưng hiện tại thân phận của ngươi đã là trưởng lão, bảo vi sư
nên làm sao cho phải đây?

Mộc Hòe vốn là người sĩ diện, qua nhiều năm Mộc Kỳ phong dưới sự suất
lĩnh của hắn thực lực tăng lên không ít, đáng tiếc năng lực công kích
của thuộc tính lại không bằng người, cho nên thành tích sau mỗi cuộc so
đấu đều không lý tưởng, hắn luôn muốn thay đổi tình huống như vậy nhưng
vẫn luôn không có biện pháp.

Mà trước mắt vốn chờ đợi đệ tử đắc ý nhất của mình có thể làm hắn nở mày nở mặt, đáng tiếc ngại vì thân phận lại không thể xuất chiến, đây chính là nguyên nhân làm hắn buồn rầu.

Nhìn bộ dáng ủ ê của Mộc Hòe, Lăng Tiếu cười nhẹ nói:

- Sư phụ, danh lợi chẳng qua như mây khói, cần gì phải quá mức chấp nhất đâu.

Mộc Hòe khó chịu đáp:

- Ngươi biết cái gì, bởi vì có câu nói phật tranh một nén hương, bởi vì
mặt mũi sư phụ của ngươi đã bị đám lão gia hỏa kia chọc tức không biết
bao nhiêu lần, thật vất vả có cơ hội chèn ép bọn hắn, hiện tại ngược lại còn bị người chê cười.

Hiện tại Lăng Tiếu rốt cục biết vì sao nhóm người Ngọc Liệt Diễm đến hỏi cầu Phá Linh đan, thì ra các nàng muốn lấy được bài danh tốt trong so
đấu, có thể đại biểu tông môn tham gia Thệ Tông đại hội.

- Tiểu tử, ngươi nói chuyện thôi, giúp vi sư nghĩ biện pháp!

Mộc Hòe kêu to.

Lăng Tiếu cười cười nói:

- Sư phụ cần gì phải vội vã như vậy đây, ngài đã quên đệ tử là ai sao?
Chỉ cần có đủ linh thảo, ta có thể đem thực lực đệ tử Mộc Kỳ phong nhấc
lên mảng lớn cũng không có vấn đề.

Mộc Hòe vỗ trán hú lên quái dị:

- Ai nha, sao ta lại đem chuyện này quên mất, đúng vậy, Tiếu nhi, chúng
ta lập tức luyện chế một nhóm Phá Linh đan cho các đệ tử, cho họ đề
thăng thực lực, đến lúc đó ta phải xem còn ai là đệ tử của Mộc Kỳ phong
chúng ta đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui