Thần Khống Thiên Hạ

Hắn cảm thấy được cho dù mạo hiểm phiêu lưu đắc tội Đạo Thần minh cũng nhất định phải đem hai tài liệu kia lưu lại trong Đường gia.

Đường Thiên Hào vốn tưởng rằng Lăng Tiếu nghe nói như vậy sẽ lập tức đáp ứng xuống tới.

Ai biết Lăng Tiếu lộ vẻ suy nghĩ sâu xa nói:

- Đường gia chủ, ta biết chỗ khó xử của các ngươi, nhưng muốn ngươi vì hai khối phá thạch này đáp ứng chuyện của ta, trong lòng ta thật sự khó thể bình an, không bằng như vậy đi, các ngươi có thể từ từ suy nghĩ, ta thật sự là không gấp.

Kỳ thật có ai so với Lăng Tiếu càng hiểu rõ ràng tầm quan trọng của hai thứ tài liệu này đối với Đường gia đâu.

Nhớ ngày đó khi ở Vẫn Thạch thành nghĩa phụ Lệ Vanh chính là luyện khí sư tam giai, mặc dù hắn không học được thuật luyện khí của nghĩa phụ nhưng cũng hiểu biết một ít kiến thức về tài liệu luyện khí trân quý.

Hiện tại hắn làm như vậy hoàn toàn là vì lấy lui làm tiến, vì tranh thủ lợi ích lớn hơn nữa cho mình.

Nói thật ra tuy hai loại tài liệu này trân quý, nhưng nằm trong tay hắn chỉ là gân gà, trừ phi hắn thật sự đem ra hội đấu giá, bằng không lưu trữ chỉ như vật trang trí mà thôi.

Người của Đường gia nghe được Lăng Tiếu gọi Vạn Niên Huyền Thiết cùng Vạn Niên Thâm Ngân là hai khối phá thạch, trong lòng thầm mắng:

- Ngươi không vội nhưng chúng ta gấp ah, thật là tiểu tử có mắt không tròng, đây chính là bảo bối thượng hạng, kẻ ngoài ngành vô tri, nếu không ngươi đem phá thạch kia ném chúng ta đi, chúng ta chắc chắn sẽ không ghét bỏ.

- Lăng tiểu huynh đệ, việc này chúng ta không cần suy nghĩ, ta lấy danh nghĩa Đường gia chủ hiện tại có thể đáp ứng ngươi.

Đường Thiên Hào lại vỗ ngực hứa hẹn.

- Làm vậy không tốt lắm đâu, xưa nay ta không thích miễn cưỡng người khác, ta cảm thấy các ngươi nên lo lắng một chút, dù sao trong thời gian ngắn ta vẫn chưa rời khỏi Cự Phong thành đâu.

Lăng Tiếu tỏ vẻ thật rộng lượng nói.

Thần sắc Đường Thiên Hào khẩn trương, vừa định nói chuyện, Đường Cương Lĩnh đã xen vào:

- Lăng huynh đệ nói đúng, chúng ta phải suy nghĩ thật kỹ một chút, không bằng như vậy đi, mấy ngày này Lăng huynh đệ ở lại Đường gia, cũng tiện đi thăm trình độ luyện khí của Đường gia chúng ta một chút.

Đường Thiên Hào nhìn thoáng qua nhi tử, nhất thời tỉnh ngộ lại nói:

- Đúng vậy, Lăng tiểu huynh đệ lưu lại đi thăm thuật luyện khí của Đường gia chúng ta một chút, tuyệt đối sẽ làm ngươi cảm thấy được chuyến đi này không tệ, huống hồ ngươi cần luyện chế linh khí chúng ta vẫn phải xin chỉ thị của lão gia tử mới có thể định đoạt.

Con của hắn cắt đứt rất tốt, bọn họ biểu hiện quá nôn nóng, ai cũng có thể nhìn ra được bọn hắn cực độ khát vọng với Vạn Niên Huyền Thiết cùng Vạn Niên Thâm Ngân.

Nhưng làm vậy cũng trong vô hình khiến người ta biết tâm tình vội vàng của bọn họ, người ta nhất định sẽ gia tăng điều kiện khó khăn cho họ nhiều hơn.

Như vậy bọn họ nhất định phải tính toán kỹ lưỡng một chút, xem Lăng Tiếu sẽ sư tử ngoạm thế nào.

Lăng Tiếu thoáng do dự nói:

- Nếu Đường gia chủ cùng Đường huynh nhiệt tình như vậy, ta đành làm phiền.

- Cương Lĩnh, ngươi an bài cho Lăng tiểu huynh đệ cùng vị này…vị đại nhân này đi nghỉ ngơi trước đi, nhất định phải tận tình chiêu đãi hai vị khách quý, ngày mai tiếp tục dẫn họ đi thăm nơi luyện khí của chúng ta.

Đường Thiên Hào dặn dò nói.

- Cha xin yên tâm, con tuyệt đối sẽ không chậm trễ hai vị khách quý.

Đường Cương Lĩnh đáp.

Đường gia phụ tử vì Vạn Niên Huyền Thiết cùng Vạn Niên Thâm Ngân mà đem tư thế phóng xuống thật thấp. Bằng địa vị của họ ở Nam Hoang không biết có bao nhiêu người đáng cho họ đối đãi như vậy? Cho dù người của thế gia khác có tới cũng không được nhiệt tình như thế đi.

Đường Cương Lĩnh mang theo Lăng Tiếu cùng Tàn Báo đi xuống, Đường Tiến lập tức nghiêm túc nói với Đường Thiên Hào:

- Gia chủ, hai thứ tài liệu này vô luận trả giá thế nào cũng nhất định lấy được.

Đường Phúc cũng nói:

- Không sai, hai khối tài liệu kia tuyệt đối không chỉ thời gian vạn năm, thậm chí còn lâu hơn, dùng luyện chế linh khí là nhân tuyển tốt nhất, nói không chừng có thể giúp lão gia tử thành tựu cảnh giới thất giai đâu.

Nghe Đường Phúc nói như thế, hai mắt Đường Thiên Hào nổi lên vẻ chấp nhất.

- Tiến trưởng lão, theo ta đi tìm lão gia tử đi.

Đường Thiên Hào nói với Đường Tiến, lập tức vội vàng chạy ra ngoài.

Bên trong một ngọn núi bình thường thuộc về Đường gia, có một nơi dùng Thiên Niên Huyền Thiết xây dựng một cánh cửa sắt.

Trên cửa điêu khắc linh văn huyền ảo, tản ra khí thế ba động mãnh liệt không ngừng.

Chăm chú nhìn vào, cửa sắt có thể so sánh với huyền khí phòng ngự ngũ giai, huyền khí bình thường căn bản không thể phá vỡ được cánh cửa sắt.

Nơi này là cấm địa hậu sơn Đường gia, cũng chính là nơi bế quan của Đường lão gia tử.

Đường Thiên Hào cùng Đường Tiến đi tới, khắp bốn phía truyền qua linh lực ba động, hiển nhiên có người ẩn ở gần bên.

- Lão gia tử đã bế quan hai năm, không biết hiện tại ngài có đột phá thành công hay không.

Đường Thiên Hào nhìn vào cửa sắt thì thào nói.

Đường Tiến đáp:

- Muốn bước ra một bước ngoại trừ cần thật nhiều tài nguyên, còn phải có lực lĩnh ngộ siêu cường, lão gia tử bỏ ra nửa đời chuyên chú luyện khí, bằng không với thiên phú của ngài đã sớm đột phá một bước kia.

Lúc Đường Tiến nói chuyện, trong ánh mắt tràn ngập vẻ sùng bái.

Nguyên lai Đường Tiến cũng không phải người Đường gia, năm xưa Đường lão gia tử đi lịch lãm thu làm người hầu, cho tới nay vẫn luôn truy tùy lão gia tử, thành tựu địa vị hiện tại, về sau được lão gia tử ban cho họ Đường, địa vị ở Đường gia so với trực hệ trưởng lão còn cao hơn vài phần, hơn nữa hắn tuyệt đối trung thành với Đường gia, đây cũng là lý do Đường lão gia tử luôn bồi dưỡng hắn.

Đường Thiên Hào đi tới trước cửa sắt quỳ xuống phục lạy hô to:

- Thiên Hào khẩn cầu lão gia tử xuất quan, có chuyện quan trọng thỉnh lão gia tử định đoạt.

Thật lâu sau từ trong cửa sắt truyền ra thanh âm già nua nói:

- Có chuyện gì?

- Có người mang theo Vạn Niên Huyền Thiết cùng Vạn Niên Thâm Ngân đến cửa thỉnh lão gia tử luyện chế linh khí, con cảm thấy nghiệp vụ này có thể tiếp được, cho nên mới đến quấy rầy lão gia tử.

Đường Thiên Hào cung kính nói.

Sau cửa sắt không còn động tĩnh.

Đường Thiên Hào cùng Đường Tiến đều khó hiểu, trong lòng nghi hoặc:

- Chẳng lẽ lão gia tử không có hứng thú?

Ngay khi Đường Thiên Hào chuẩn bị nói chuyện, cửa sắt đã vang lên thanh âm ầm vang, mở ra.

Một thân ảnh cao lớn toàn thân bao phủ hỏa mang từ trong chậm rãi bước ra ngoài.

Đường lão gia tử, một lão nhân đã hơn sáu trăm tuổi.

Mặc dù sáu trăm năm lưu không ít dấu vết tang thương năm tháng trên mặt hắn, nhưng sống lưng hắn vẫn thẳng băng, hai cánh tay cường tráng mà mạnh mẽ, một thân khí thế bộc phát ra ngoài khiến người ta không khỏi sản sinh cảm giác sùng bái.

Hắn là linh khí tông sư nổi tiếng nhất Nam Hoang, là cột trụ của Đường gia, chỉ cần hắn tồn tại một ngày Đường gia sẽ phồn vinh hưng thịnh một ngày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui