Thần Khống Thiên Hạ

Lăng Tiếu vừa nhìn liền biết là Vân Mộng Kỳ đem chuyện này nói cho mấy lão gia hỏa này rồi.

Lăng Tiếu tiến lên nhất nhất thăm hỏi một tiếng.

Tiêu Tùng Lâm nói ngay vào điểm chính:

- Tiếu nhi, thật muốn đi Trọng Kiếm môn?

Lăng Tiếu buông tay ra dễ dàng nói:

- Cũng là đi chơi một chút, xem một chút có phong cảnh tốt nào đáng giá thưởng thức hay không, không có chuyện gì lớn.

- Ha ha, không sai, chúng ta đám lão gia hỏa này cũng muốn cùng oa nhi ngươi đi xem phong cảnh, không biết ngươi có vui mừng hoan nghênh?

Xích Viêm phong thượng đại trưởng lão Khuông Đông cười nói.

Những trưởng lão đời trước khác đều rối rít gật đầu phụ họa.

- Tiếu nhi, chúng ta lão gia hỏa này cnf có chút khí lực, chúng ta theo ngươi đi đi!

Tiêu Tùng Lâm nói.

Lăng Tiếu trừng mắt liếc Vân Mộng Kỳ ở phía sau mọi người, sau đó mới cười nói:

- Thái sư phó, chư vị trưởng lão, các ngươi là có chút khí lực, nhưng mà cùng với thanh niên như ta còn kém một chút, huống chi lúc ta thưởng thức phong cảnh, không có thói quen có lão nhân ở bên cạnh, nếu không sẽ rất không được tự nhiên, các ngươi vẫn là đừng đi rồi.

Sáu tên Địa Hoàng chỉ cảm thấy khuôn mặt già nua nóng lên, nhưng mà lại cảm thấy lời nói của Lăng Tiếu cũng không giả.

Bọn họ đi theo có lẽ có thể giúp được một ít việc, nhưng mà nhiều hơn sẽ làm cho Lăng Tiếu phân tâm chiếu cố bọn họ, cái này sẽ không tốt.

- Các vị trưởng lão, ta đã nói Tiếu hắn không cần các ngươi hỗ trợ, các ngươi hết lần này tới lần khác đều không tin, các ngươi trở về đi thôi, ta đi theo hắn là được rồi!

Vân Mộng Kỳ lấy lùi làm tiến nói một câu, kỳ thật nàng chỉ là muốn cùng Lăng Tiếu sóng vai chiến đấu, những người khác thì không sao cả.

Lăng Tiếu vẻ mặt cự tuyệt nói:

- Các ngươi đều lưu lại đi, chờ tin tức của ta là được.

Vân Mộng Kỳ có chút không muốn mà cong lên đôi môi xinh đẹp.

Lăng Tiếu suy nghĩ một chút nói:

- Được rồi, ngươi theo ta, nhưng mà chỉ có thể ở một bên nhìn, thỉnh thoảng cho ngươi giết mấy cái tôm cá nhãi nhép luyện tay một chút, nhưng mà gặp phải khó khăn liền đừng sính cường.

Lúc này Vân Mộng Kỳ mới giãn lông mày nở nụ cười.

Nàng vẫm hoài niệm cuộc sống được Lăng Tiếu bảo vệ mấy ngày ở Hoang Tùng sơn mạch, hôm nay tựa hồ lại nhớ tới cái thời khắc kia.

Lục đại Địa Hoàng của Tử Thiên tông cuối cùng không có kéo xuống nét mặt, không muốn mất mặt cùng đi vào, chỉ là dặn dò Lăng Tiếu mọi sự cẩn thận một phen, lúc này mới riêng mình tản đi.

Cứ như vậy, Lăng Tiếu, Vân Mộng Kỳ cùng Tàn Báo ba người liền hướng Trọng Kiếm môn xuất phát rồi.

Thời điểm lên đường, Lăng Tiếu còn đang lo lắng làm như thế nào đem Vân Mộng Kỳ cùng đi.

Phải biết rằng lam sắc Giao Long một mực đều là người lạ chớ tới gần.

Nhưng mà lần này lại là đại xuất ra khỏi ý liệu của Lăng Tiếu.

Sau khi Vân Mộng Kỳ cùng hắn cặp tay lên Long bối, lam sắc Giao Long lại một chút cũng không không có lăn qua lăn lại, tùy ý để Vân Mộng Kỳ ngồi xuống.

Trong lòng Lăng Tiếu buồn bực mà nghĩ:

- Chẳng lẽ gia hỏa này là một con rồng đực, coi trọng Mộng Kỳ?

Hoàn hảo lam sắc Giao Long không có cùng Lăng Tiếu ký cái cái khế ước gì nên không nghe được lời của hắn, bằng không có lẽ trợn trắng mắt mới được.

Tàn Báo vẫn là cưỡi Ngốc sư ưng, tốc độ mặc dù so ra kém lam sắc Giao Long nhưng mà so sánh với không có linh thú phi hành thì tốt hơn.

Lăng Tiếu nói cho Tàn Báo muốn hắn mau sớm tìm một đầu Lục giai linh thú trở lên, thuận tiện cho ngày sau lên đường cùng chiến đấu.

Tàn Báo dĩ nhiên đầy miệng đáp ứng, nhưng mà hắn biết muốn tìm một đầu linh thú cường đại Ám thuộc tính cũng không quá dễ dàng.

Hắn không khỏi nghĩ tới mấy ngàn năm trước, chính mình có một đầu hộ thân linh thú Thất giai Hắc Thiên Hổ.

Nếu không phải vì thay hắn chống đỡ địch nhân, Hắc Thiên hổ cũng có thể chính mình chạy trốn.

Cuối cùng Hắc Thiên Hổ rơi vào kết quả bị lột da, rút gân.

- Hắc Hổ ngươi chờ, ta sẽ báo thù cho ngươi.

Tàn Báo ở trong lòng thầm hạ quyết tâm nói.

Quá trình đi đường cũng không tính là tịch mịch, bên cạnh có nữ nhân thích nhất, ban ngày có thể đả tọa tu luyện, ban đêm lại có thể cùng nhìn tinh nguyệt phát sáng, nói một chút chuyện nhân sinh lý tưởng.

Tàn Báo cũng là một nhân vật thức thời, chỉ để ý dẫn đường ở phía trước, chưa bao giờ vô duyên vô cớ liếc mắt nhìn lại.

Lăng Tiếu thầm khen Tàn Báo thật là càng ngày càng thích hợp theo làm người hầu cho hắn.

Liên tiếp bay đi mấy ngày, Lăng Tiếu đem Tiềm Tức công pháp kia tu luyện có chút thành tự, có thể đem khí thế trung cấp Vương giai của mình che giấu đến giai đoạn Linh Sư.

Bất kỳ cao giai võ giả nào thấy hắn, cũng sẽ không đem hắn coi là võ giả Vương giai.

Đợi đến thời điểm ngày thứ sáu, Lăng Tiếu để cho Vân Mộng Kỳ cưỡi lam sắc Giao Long ở phía trước dẫn đường, hắn muốn cùng Tàn Báo hàn huyên một chút.

- Thiếu gia có gì phân phó?

Tàn Báo không biết Lăng Tiếu vì sao lại triệu hồi, cho là hắn có chỉ thị gì.

- Huyền kỹ ngươi đắc ý nhất là cấp bậc gì?

Lăng Tiếu đột nhiên hỏi.

Tàn Báo sửng sốt một chút mới nói:

- Hồng giai đao pháp Huyết Chiến bát thức cùng với Trảo Công Xúc Giác Ma Đằng Công.

Hai thứ này đều là chiến kỹ mà cả đời hắn dựa vào để thành danh.

- Làm sao chỉ là Hồng giai công pháp? Không có tu luyện Tử giai hoặc là Hạt giai huyền kỹ?

Lăng Tiếu không giải thích được hỏi.

Tàn Báo cười khổ nói:

- Ở Trung vực huyền kỹ là có không ít, nhưng mà huyền kỹ đạt tới Tử giai cơ hồ là trấn tông chi bảo của các thế lực lớn, về phần Hạt giai huyền kỹ lại càng rất thần bí, một khi nơi nào có bị truyền ra lập tức dấy lên một tràng tinh phong huyết vũ, năm đó ta may nắm nhận được một hai bản Tử giai công pháp, đáng tiếc nhưng là không phải Ám thuộc tính, tự nhiên không có biện pháp tu luyện.

- Thì ra là như vậy!

Lăng Tiếu bừng tỉnh đại ngộ, lại nói tiếp:

- Ta cũng có một bộ Ám thuộc tính huyền kỹ rất không tệ, cảm thấy rất thích hợp với tính cách của ngươi, ta dùng ý niệm diễn luyện một phen cho ngươi nhìn xem là công pháp cấp bậc gì.

Tàn Báo sửng sốt một chút, tiếp theo vẫn là gật gật đầu.

Hắn ở trong lòng cũng không quá coi trọng bộ huyền kỹ này của Lăng Tiếu.

Trên đại lục, huyền kỹ Ám thuộc tính cực kỳ khan hiếm, huyền kỹ đẳng cấp cao lại càng hiếm thấy, ban đầu hắn đạt tới Đế giai đỉnh phong, thu nhận trong một hai ngàn năm cũng không tìm được huyền kỹ Ám thuộc tính Tử giai trở lên, đây một mực là chuyện mà hắn vẫn nuối tiếc.

Cho nên, ở hắn xem ra, công pháp Ám thuộc tính của Lăng Tiếu tối đa cũng chỉ là lục giai hoặc là Lam giai, muốn đạt tới Hồng giai đó là tuyệt không có khả năng.

Nhưng mà khi ở trong thức hải của Lăng Tiếu cảm nhận được đao chiêu mà Lăng Tiếu đánh ra, hắn thật sâu bị hấp dẫn.

Cuối cùng, ánh mắt kia từ lúc ban đầu khinh thường biến thành cuồng nhiệt.

- Thiếu... Thiếu gia, đây... Đây là huyền kỹ gì?

Tàn Báo hết sức kích động hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui