Thần Ma Thiên Tôn

Toàn bộ kiến trúc của Đại Diêm đều thành phế tích, núi sông cũng thay đổi diện mạo, đâu đâu cũng là xác chết, là xương trắng.

Vì Nhân Thần Chi Môn thứ tư đã mở ra, toàn bộ sinh linh văn minh Thần Hà đều tập trung tới Thiên Đình. Dọc đường mấy người Ninh Tiểu Xuyên không hề gặp phải chúng.

Tuy Ninh Tiểu Xuyên đã quen với sự chết chóc nhưng nhìn đống thi thể kia, cả trời đất tràn ngập huyết khí, Ninh Tiểu Xuyên cũng phải chau mày.

- Đám sinh linh văn minh Thần Hà thật quá đáng hận! Hừ, trận chiến Phong Thần đã thành trận đồ sát. Giết hết sinh linh Đại Diêm có ích gì cho chúng không?

Tiểu Linh Nhi xiết chặt nắm đấm, gương mặt trắng nõn cũng đỏ lên vì giận dữ.

- Tiểu Linh Nhi, yên tâm đi. Lần sau gặp đám võ giả văn minh Thần Hà ta nhất định sẽ dạy cho chúng một bài học tử tế.

Tiểu Hồng trợn mắt, trên người đầy nộ hoả.

Thời gian này tốc độ tiến bộ của Tiểu Hồng có thể nói là nhanh như hoả tiễn. Tu vi đã là Tạo Hoá Cảnh tầng thứ ba. Nàng ta lại là Thần Long chi thể, có thể dám chiến đấu với cả Quân Chủ cấp Tạo Hoá Cảnh tầng thứ năm.

Nhìn đôi bảo vật sống này Ninh Tiểu Xuyên cười lắc đầu, thần sắc trở nên nghiêm túc:

- Không biết tình hình Thiên Đình thế nào rồi?

Nếu Thiên Đình bị công phá, cả Đại Diêm sẽ rơi vào nguy hiểm, vậy thì người nhà Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ bị hại. Ví dụ như lão hầu gia, Ninh Hinh Nhi đều là người hắn phải liều mạng bảo vệ.

Nếu kẻ nào dám làm hại họ chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên sẽ khiến chúng phải trả giá.

Một bàn tay mảnh mai cách tầng áo giữ lấy tay Ninh Tiểu Xuyên. Tử Hàn Yên dịu dàng tựa làn nước, nói:

- Cho dù Nhân Thần Chi Môn thứ tư đã mở ra nhưng văn minh Thần Hà muốn tấn công Thiên Đình cũng không phải việc dễ. Hơn nữa ta cảm nhận được khí tức của tiên tổ ở Thiên Đình.

Khi nhắc tới tiên tổ, thần sắc Tử Hàn Yên trở nên nghiêm nghị hẳn, đầy vẻ cung kính.

Tiên tổ của nàng đương nhiên là Tử Kim Hoàng Chủ uy danh hiển hách.

Thời đó Tử Kim Hoàng Chủ là đại từ cho sự vô địch. Nếu không phải sinh không gặp thời thì ngài đã ngưng tụ được thần cách trở thành Chân Thần, phi thăng văn minh Thần Hà.

- Ừm!

Ninh Tiểu Xuyên nói xong liền mở ra một cánh cửa không gian đưa Tuyết Linh Hư, Tử Hàn Yên, Tiểu Linh Nhi và Tiểu Hồng bước vào để tới Thiên Đình.

Thiên Đình lúc này đã bị tu sĩ văn minh Thần Hà bao vây, trong đó có yêu tộc, ma tộc, long tộc và A Tu La tộc. Tứ đại chủng tộc mạnh nhất dẫn sinh linh của hàng nghìn hàng vạn chủng tộc vây chặt Thiên Đình.

Sinh linh văn minh Thần Hà thấp nhất cũng có tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ nhất. Bất cứ một ai cũng có thể là chưởng giáo Thánh Thổ một phương.

Phía trên Lăng Tiêu Thánh Điện, Tử Kim Hoàng Chủ cầm một thanh chiến kiếm chí tôn hoàng khí chỉ thẳng vào Thứ Thần A Tu La tộc.

- Tử Kim Hoàng Chủ, ngươi đã chết rồi, cho dù có hồi sinh thì chiến lực cũng giảm mạnh. Nghe nói ngươi từng là đệ nhất cường giả Đại Diêm, ngay cả Thiên Mộng Yêu Hoàng cũng không phải đối thủ của ngươi. Để bản tôn lĩnh giao cao chiêu của ngươi xem sao!

Vị Thứ Thần của A Tu La tộc khinh thường nói.

Thứ Thần A Tu La tộc thân cao tám trượng, giống như bộ xương trắng khổng lồ mặc cổ giáp bằng đồng xanh. Trên mặt hắn có những sợi huyết nhục đỏ lòm, ánh mắt khinh bỉ không coi Tử Kim Hoàng Chủ ra gì.


- Đây là tiên tổ của A Tu La tộc bọn ta, Tuyệt Vân Lão Tổ, Thứ Thần Cảnh tầng thứ hai, thời còn trẻ là một vị hung nhân, lẽ nào Thứ Thần Đại Diêm lại sánh được? Khặc khặc!

Một thanh niên A Tu La nói.

- Đúng vậy, hãy chờ đấy! Tiên tổ của bọn ta chỉ một chiêu bất kỳ cũng có thể giết Thứ Thần của Đại Diêm các ngươi!

- Mẹ kiếp. Tử Kim Hoàng Chủ từng thống nhất Bắc Cương, dựng nên Vạn Cổ Thần Quốc, thế lực cũng khiến cả lãnh chủ lục phẩm văn minh các phương phải tới triều bái, sinh linh các tộc đều tới quy phục. Thời còn sống, Tử Kim Hoàng Chủ vô địch thiên hạ, chẳng mấy người tiếp được một chiêu của ngài. Cho dù là hiện tại Tử Kim Hoàng Chủ không có được sức mạnh như xưa, nhưng lẽ nào Thứ Thần Cảnh tầng thứ hai lại sánh được?

Một trung niên nam tử đột nhiên nói.

- Nhạc sư huynh nói thật chứ?

Một nữ tử xinh đẹp kiêu sa nói.

- Ngươi phải tin vào sự phán đoán của ta. Nhưng ta lợi hại hơn hắn, cho dù là Tử Kim Hoàng Chủ trước kia cũng không phải đối thủ của ta trong vòng một hiệp. Khà khà, khiêm tốn, khiêm tốn!

Nhạc Minh Tùng vuốt vuốt hai chòm râu bên mép, tay chắp sau lưng ngạo nghễ nói.

- Á? Nhạc sư huynh, ngươi lợi hại vậy sao?

Nữ tử kia cố làm vẻ kinh ngạc.

Nhạc Minh Tùng nhìn đôi tay trắng nõn đang nắm chặt của nữ tử kia, nuốt một ngụm nước miếng, cười:

- Đương nhiên rồi. Tối nay tới phòng ta, bản sư huynh sẽ chia sẻ kinh nghiệm đoạt Tạo Hoá để muội sớm ngày lên Tạo Hoá Cảnh. Đến lúc đó muội sẽ tìm được đường sống trong thời loạn thế. Loạn thế khó sinh tồn, loạn thế khó tránh tri kỷ. Tối nay không gặp không về!

Bốp!

Nữ tử đó vung một tát vào mặt Nhạc Minh Tùng. Nhạc Minh Tùng lộn hai vòng trên không trung rồi mới rơi uỳnh xuống đất.

- Đúng là chịu hết nổi. Ngoài khoác lác ra ngươi còn làm được gì không?

Rõ ràng là nữ tử đó cho rằng Nhạc Minh Tùng đang nói khoác.

Tên họ Nhạc này có lẽ đã là Vạn Cổ Cảnh rồi, nữ tử trước đó không nhìn ra tu vi của hắn nên mới cho rằng hắn là cao nhân ẩn thế lợi hại nào đó.

- Cao nhân ẩn thế lại bừa bãi vậy sao?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu quay người bỏ đi.

- Nhạc Minh Tùng, ngươi lại trêu chọc cô nương nhà nào thế?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Nhạc Minh Tùng đứng dậy, gương mặt bị râu dính lên, đôi mắt gian xảo nhìn Ninh Tiểu Xuyên, và cả Tiểu Linh Nhi, Tiểu Hồng, Tử Hàn Yên, Tuyết Linh Hư đang tiến lại:

- Hừ, ngươi nói kiểu gì đấy? Ta thấy nữ tử ấy xương cốt đặc biệt, thiên phú dị bẩm, sau này chắc chắn có tiềm năng thành thần. Ta muốn chia sẻ kinh nghiệm với nàng ta lẽ nào lại sai?

Ninh Tiểu Xuyên nghe hắn nói thì lắc lắc đầu, rồi nhìn về hướng Tử Kim Hoàng Chủ.


- Là tiên tổ, đúng là tiên tổ!

Tử Hàn Yên xúc động nói.

Với Tử Hàn Yên thì Tử Kim Hoàng Chủ mãi mãi là niềm kiêu ngạo của Tử gia, giống như bức tượng đài đáng được đời đời kính ngưỡng.

- Ninh Tiểu Xuyên, quan sát trận chiến cấp Thứ Thần rất có ích cho ngươi sau này. Mười vạn năm cũng chưa chắc được thấy.

Nhạc Minh Tùng tiến lại hạ giọng nói.

- Đánh đi!

Toàn thân Tử Kim Hoàng Chủ được bọc bởi một tầng mây tím, nhả ra hai chữ, giống như thiên lôi thần âm, chấn động tầng mây và đại địa.

Hắn không nói nhiều lời với Tuyệt Vân Lão Tổ, toàn thân phát thần quang, thi triển tuyệt học mạnh nhất.

- Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm!

Trong nháy mắt, toàn bộ Thần Ôn chi khí trong Lăng Tiêu Thánh Điện đều được Tử Kim Hoàng Chủ điều động. Một kiếm chém ra đủ để huỷ diệt cả một ngôi sao. Năng lượng lớn hơn Ninh Tiểu Xuyên gấp nghìn, gấp vạn lần.

Tuyệt Vân Lão Tổ nhìn năng lượng mà Tử Kim Hoàng Chủ thi triển ra nhưng không hề sợ hãi, còn phấn khích:

- Đại Diêm chắc chỉ có mình ngươi mới đấu được với ta. Mong là ngươi sẽ không làm ta thất vọng, khà khà!

Thân hình xương xẩu to lớn của Tuyệt Vân lão tổ phát ra tử vong chi lực, giống như một yêu ma khổng lồ.

- Tu La Thương Thuật!

Tuyệt Vân Lão Tổ hét lớn, sau lưng mọc ra đôi cánh đen dài cả trăm mét, một thanh trường thương nặng tới hơn năm trăm triệu cân, nháy mắt xuất hiện trong tay hắn, bên trong là vô số những tia sấm sét tím.

Thanh trường thương này là món thứ thần khí mà A Tu La lão tổ dốc hết sản nghiệp, mời người chế luyện ra. Tu vi của Tuyệt Vân Lão Tổ cũng rất mạnh, với tu vi đó điều khiển thứ thần khí thì thanh thế cực lớn.

Bỗng chốc, trời đất biến sắc, phía trên Lăng Tiêu Thánh Điện phủ đầy mây đen, tạo thành một trận hàn phong lạnh băng. Một số tu sĩ Vạn Cổ Cảnh cũng không chịu nổi áp lực đó, trực tiếp chết ngất.

Thứ Thần giao đấu, trời long đất lở.

- Thứ Thần mà ngay một món thứ thần khí cũng không có. Sao có thể chặn được một đòn của lão tổ?

Một thiên tài A Tu La tộc kiêu ngạo nói.

- Tiểu Xuyên, tiên tổ sẽ không sao chứ?

Tử Hàn Yên lo lắng hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên bình thản nói:

- Chúng ta nên tin tiên tổ của nàng, không phải sao?


Tính ra Tử Kim Hoàng Chủ cũng là một nửa sư tôn của Ninh Tiểu Xuyên hắn cũng biết khá rõ thực lực của Tử Kim Hoàng Chủ.

Đây là lần đầu tiên giao chiến chính thức giữa Thứ Thần văn minh Thần Hà và Đại Diêm. Ninh Tiểu Xuyên biết trận chiến này vô cùng quan trọng, Tử Kim Hoàng Chủ tuyệt đối không thể thua. Lần trước Thiên Đình chi chủ và Thứ Thầ logn tộc, ma tộc đấu với nhau chỉ là trận thăm dò, không phải trận chiến sinh tử.

Lần này thì hoàn toàn khác.

Tử Kim Hoàng Chủ chắc chắn cũng hiểu tầm quan trọng của trận đấu này.

Ánh mắt Tử Kim Hoàng Chủ sắc lẹm, trên người tỏa ra khí thế đế vương, nhìn chăm chăm Tuyệt Vân Lão Tổ. Hai con mắt giống như mặt trăng, mặt trời chiếu rọi thiên địa.

Thân thể hắn được bọc trong quầng mây tím, lúc ẩn lúc hiện, rất giống với luồng khí tím trên người Tử Hàn Yên. Nhưng khí của Tử Hàn Yên không tinh thuần bằng hắn, cũng không hùng hồn bằng.

Tử Kim Hoàng Chủ hai tay giơ cao thanh chiến kiếm chí tôn hoàng khí, nhằm Tuyệt Vân Lão Tổ chém xuống, một đạo kiếm khí nối liền bầu trời và mặt đất.

Uỳnh!

Mặt đất lập tức xuất hiện vết nứt vài nghìn dặm, núi non đổ sập, sông ngòi đứt đoạn, ngay cả bầu trời cũng trở nên méo mó.

Người ngoài chỉ thấy Tử Kim Hoàng Chủ và Tuyệt Vân Lão Tổ chỉ đánh một chiêu nhưng thực tế đã không dưới nghìn chiêu rồi.

- Ha ha, sảng khoái, sảng khoái. Chắc cả Đại Diêm này cũng chỉ có ngươi chiến đấu được với ta?

Tuyệt Vân Lão Tổ ngạc nhiên nói.

- Chắc chắn không chỉ mình ta. Núi này cao còn có núi khác cao hơn.

Tử Kim Hoàng Chủ bình thản nói.

- Nếu ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thì trận chiến nên kết thúc thôi!

Tuyệt Vân Lão Tổ trong tay có thứ thần khí vốn đã chiếm ưu thế.

- Chiến lâu như vậy nếu còn không giải quyết được ngươi thì chắc chắn mấy lão già đó sẽ cười nhạo ta.

Tuyệt Vân Lão Tổ định dùng chiêu tuyệt học mạnh nhất của mình để kết liễu tính mạng Tử Kim Hoàng Chủ.

- Tu La Vẫn Thần Quyết!

Tuyệt Vân Lão Tổ niệm khẩu quyết, tập trung một phần mười Thần Ôn chi khí ở Thiên Đình vào thanh trường kiếm.

Tách tách tách.

Bên trong thanh thần thương, lôi điện biến thành một vùng lôi hải bắn ra vô số cột sáng chói lòa.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ nhìn lôi hải cũng thấy đau mắt, tu sĩ khác thì càng thảm hại, có người bị lôi điện đánh trúng tan thành tro bụi.

Với năng lượng của Thứ Thần, dù chỉ là một đạo khí lưu phát ra cũng đủ giết chết một Chí Tôn với tu vi Vạn Cổ Cảnh.

Đây chính là tuyệt chiêu của Tuyệt Vân Lão Tổ, thần thông thần cấp. Ở văn minh Thần Hà, hắn dựa vào chiêu này từng giết ba Thứ Thần.

Vận dụng Tu La Vẫn Thần Quyết, Tuyệt Vân Lão Tổ thậm chí dám chiến với Thứ Thần Cảnh tầng thứ ba.

Ninh Tiểu Xuyên có thể chất của Thần Ma Chí Tôn Thể còn có phần không chịu nổi sức mạnh của Thứ Thần, dẫn mọi người lùi ra xa.

Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ có thể cảm thán trận chiến giữa các Thứ Thần đã vượt qua sự nhận thức của người bình thường.


Tử Kim Hoàng Chủ lúc này hoàn toàn không hề sợ hãi, ánh mắt đầy chí khí hung mãnh, xông thẳng về phía trước.

- Thiên Tử Nhất Kiếm!

Đột nhiên trên trời bắn ra một đạo tử quang chui vào chiến kiếm của Tử Kim Hoàng Chủ.

Một dòng thiên hà màu tím xuất hiện trên đỉnh đầu Tử Kim Hoàng Chủ.

Đó không phải thiên hà mà là kiếm hà tạo ra từ kiếm khí của Tử Kim Hoàng Chủ.

Xoẹt!

Ninh Tiểu Xuyên chém một kiếm về phía Tuyệt Vân Lão Tổ, cả trời đất rung chuyển. Dòng kiếm hà tím kia cũng đổ xuống lôi hải.

Uỳnh!

Một âm thanh lớn vang lên, cả hai vị Thứ Thần đều bay ra sau.

Phụt!

Tuyệt Vân Lão Tổ bay xa nghìn mét, lập tức phun ra một ngụm máu, tất cả bắn xuống mặt đất Thiên Đình, khiến cả mặt đât thủng lỗ chỗ, giống như một chòm sao băng lao xuống vậy, hư hại rất lớn.

Cho dù là tu sĩ Tạo Hóa Cảnh bị thần huyết nhỏ vào có lẽ cũng sẽ chết.

Dưới Thứ Thần tất cả đều là sâu kiến!

Ngược lại, Tử Kim Hoàng Chủ chỉ lùi sau vài bước là đứng vững lại, thở dài:

- Thanh chiến kiếm theo ta bao năm cũng bị hủy rồi!

Chí tôn hoàng khí dù sao cũng không bằng được thứ thần khí.

Tử Kim Thần Kiếm trong tay Tử Kim Hoàng Chủ lúc này đã bị tan chảy một nửa, chỉ còn lại thân kiếm dài hai thước. Tuy chiến kiếm bị hủy hoại nhưng vẫn vô cùng cường đại.

Tử Kim Hoàng Chủ tay cầm món binh khí tàn khuyết lợi hại đó, khí thế không hề suy giảm.

Tĩnh mịch!

Cả không gian yên lặng!

Thứ Thần Đại Diêm lợi hại như vậy? Không dùng thứ thần khí nhưng đánh bại Tuyệt Vân Lão Tổ?

- Ha ha, sảng khoái! Mười vạn năm rồi không ai khiến ta bị thương. Không ngờ Đại Diêm lại có cường giả như vậy. Tiếp nào!

Tuyệt Vân Lão Tổ nói.

- Ngươi không phải đối thủ của hắn, lui xuống đi!

Một giọng nói khàn khàn vang lên trong hư không, đem theo một luồng hàn khí lạnh lẽo, giống như chúa tể địa ngục đang nói vậy.

Tất cả mọi người ở Thiên Đình đều thấy toàn thân run rẩy.

Bầu trời đột nhiên tối sầm, mây đen vần vũ.

Một cái đầu lâu khổng lồ hiện ra trong tầng mây, còn lớn hơn cả ngọn núi, vô cùng hung dữ. Một đôi mắt đỏ rực nhìn xuống Tử Kim Hoàng Chủ trong đám mây tím, phát ra tiếng cười khạch khạch.

Một luồng khí tức còn đáng sợ hơn Tuyệt Vân Lão Tổ tỏa ra từ cái đầu lâu đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui