Thần Ma Thiên Tôn

Ta chính là Ninh Tiểu Xuyên, ngươi là ai?

- Ta là một người đã chết, không cần phải biết nhiều làm gì!

Nam tử xương xẩu kia cười khinh thường.

Giọng nói của hắn khàn đặc, đôi mắt loé hồng quang, không nhìn thấy bất cứ chút máu thịt nào.

Kẻ tới không hề có thiện chí.

Ninh Tiểu Xuyên nheo mắt:

- Nếu vậy, phải xem ai là người chết!

Ninh Tiểu Xuyên nói rồi điều động năm mươi thanh Thần Thông Kiếm ra, chúng phải phát ra vài chục vạn đạo kiếm ảnh tấn công nam tử xương xẩu kia. Mỗi đạo kiếm ảnh đều như một thanh chiến khí cấp chí tôn vương khí.

Dựa vào tu vi hiện nay, Ninh Tiểu Xuyên kích phát toàn bộ uy lực của năm mươi thanh chiến kiếm cấp chí tôn vương khí này đủ sức để giết một Quân Chủ cấp Tạo Hoá Cảnh tầng thứ sáu.

- Trò vặt vãnh!

Chỉ thấy nam tử xương xẩu kia khẽ giơ hai tay khẳng khiu của mình lên, cả năm mươi thanh chiến kiếm lập tức bay ngược lại tấn công Ninh Tiểu Xuyên.

Phụt!

Ninh Tiểu Xuyên phun một ngụm máu tươi, năm mươi thanh Thần Thông Kiếm quay về cơ thể. Hắn bay ngược ra sau hơn mười dặm mới lấy lại được thăng bằng.

- Cha nuôi không sao chứ?

Tiểu Linh Nhi lập tức bay tới, quan tâm hỏi.

- Không sao.

Ninh Tiểu Xuyên kích phát Thần Ma Chí Tôn Thể, một nửa thân thể thành màu trắng, một nửa thành màu đen. Một tay cầm Thiên Đế Nhẫn, phía sau cơ thể xuất hiện một hư ảnh thần linh giống như Chiến Thần.

- Thứ thần khí sao? Ta cũng có.

Nam tử xương xẩu cười thần bí, trong tay không biết từ khi nào xuất hiện một cây trường thương đài hai mét, giống như con thần long đen bọc quanh tử lôi điện.

- Là thứ thần khí Tuyệt Vân Lão Tổ từng dùng, ngươi là sinh linh A Tu La tộc?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Khi Tuyệt Vân Lão Tổ và Tử Kim Hoàng Chủ chiến đấu Ninh Tiểu Xuyên cũng ở ngoài quan chiến, đương nhiên hắn nhận ra món thứ thần khí này.

Nam tử xương xẩu kia không trả lời, hai tay giơ cao trường thương.

- Tu La Thương Thuật!

Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt Thiên Đế Nhẫn, không hề sợ hãi mà chiến ý còn ngập tràn!

- Khai Thiên Tích Địa Đao!

Ninh Tiểu Xuyên cũng vung Thiên Đế Nhẫn lên chém về phía nam tử kia, sau lưng là đế ảnh khổng lồ, thân hình hùng vĩ, ánh mắt rực cháy.

Uỳnh!

Khu cổ lâm vốn rậm rạp nhưng vì sóng xung kích từ trận chiến mà đã bị huỷ hoại hoàn toàn. Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy khí huyết sục sôi, hai tay tê rnà, một cảm giác đau đớn truyền khắp toàn thân, lại bị lùi sau vài chục dặm mới dừng lại được.

Nam tử xương xẩu kia lùi sau mấy bước mới đứng vững, kinh ngạc nói:

- Không ngờ ở Đại Diêm trừ Tu Thần Tử ra còn có thiên tài như ngươi có thể chặn được một đòn của ta. Khà khà, không đơn giản!

- Đừng nhiều lờ.

Ninh Tiểu Xuyên một tay cầm Thiên Đế Nhẫn, một tay cầm Ma Kiếm.

- Khai Thiên Tích Địa Đao!

- Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm!

Một đao một kiếm cùng lúc chém xuống.

- Ninh Tiểu Xuyên, ta giúp ngươi một tay.

Tiểu Hồng không biết từ lúc nào đã tới bên cạnh nam tử kia.

- Thần Tức Long Hoả!

Nhiệt độ của Thần Tức Long Hoả cao gần như vầng mặt trời, ập về phía nam tử xương xẩu kia.

- Cha nuôi, để con giúp cha!

- Đạo Cung Cửu Chiêm!

Tiểu Linh Nhi cắn ngón tay, máu tươi chảy xuống, nàng vẽ ra một ký hiệu kỳ quái, điều động được cả một tảng thiên thạch từ ngoài vũ trụ lao xuống nam tử xương xẩu kia.

Rõ ràng nam tử kia là một siêu cấp cường giả của A Tu La tộc, tu vi ít nhất cũng là Tạo Hoá Cảnh tầng thứ bảy trở lên, dưới Thứ Thần thì khó có ai là đối thủ của hắn.

- Khặc khặc, ấu thần long, thiên địa linh chủng, thú vị! Thú vị! Nhưng các ngươi tưởng như vậy là có thể đánh bại ta sao? Ngây thơ quá!

Nam tử xương xẩu cười.

- Thần Thương Hộ Thể!

Hắn truyền nguyên khí vào trường thương, chỉ lên trời, một cột hồng quang từ trên tầng mây chiếu thẳng xuống mũi thương, lập tức taoọ thành một quầng sáng màu tím đen bọc quanh nó.

Uỳnh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, núi sông chuyển dời, đại địa kiên cố vậy cũng xuất hiện vô số đường rạn, sông suối cạn khô, không gian trong vòng bán kinh vài vạn dặm đều bị khói bụi bao phủ. Thật không giống như trận chiến giữa các tu sĩ Tạo Hoá Cảnh, võ giả bình thường nhìn vào chắc sẽ tưởng trận chiến của thần linh.

- Ninh Tiểu Xuyên, hắn ta chết chưa?

Tiểu Hồng từ trong đám bụi đi ra, hồng y tựa máu, vô cùng phiêu dật.

Ninh Tiểu Xuyên thích phóng tâm thần tới gần nam tử kia, sắc mặt nghiêm nghị:

- Cẩn thận!

Vút!

Nói thì chậm nhưng thực ra cực nhanh, trong hư không đột nhiên bắn ra một thân ảnh đen, nam tử xương xẩu kia thi triển một loại bộ pháp quỷ dị, hai tay nâng trường thương lên đâm về phía Tiểu Hồng.

- Tiểu Hồng, nguy hiểm!

Tiểu Linh Nhi kêu lên.

Ninh Tiểu Xuyên chau mày, nếu Tiểu Hồng bị tương đâm trúng thì chỉ cóchết. Nhưng hắn lại cách Tiểu Hồng quá xa, đến vài nghìn mét, cho dù dùng thần long tật tốc cũng không kịp, hoàn toàn không thể chi viện được, phải làm sao đây?

- Tinh Thần chi quang!

Tiểu Linh Nhi nhanh chóng dùng pháp quyết, ngưng tụ ra luồng năng lượng cường đại, toả ra ánh sáng chói loà, đôi tay như đang giơ lên một ngôi sao tím ném về phía nam tử xương xẩu.

Hắn ta dùng hai cánh tay toàn xương của mình đánh rơi ngôi sao tím.

Uỳnh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất xuất hiện một cái hố khổng lồ.

Công kích của Tiểu Linh Nhi chỉ kìm chân được nam tử kia được một giây.

Tuy chỉ một giây nhưng cũng đủ cho Tiểu Hồng tránh tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.

Tiểu Hồng tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, thở phào một hơi, đầu toát mồ hôi lạnh, vừa rồi thật quá nguy hiểm.

- Tiểu Hồng, hợp thể!

Ninh Tiểu Xuyên hô lớn.

Tiểu Hồng lập tức biến thành một đạo hoả diệm đỏ rực chui vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, biến thành một bộ khải giáp hoả diệm bọc lấy toàn thân Ninh Tiểu Xuyên.

Nam tử kia đã chạm tới giới hạn của Ninh Tiểu Xuyên rồi. Nếu không có Tiểu Linh Nhi thì chưa biết chừng Tiểu Hồng đã chết.

Sau lưng Ninh Tiểu Xuyên mọc đôi cánh hoả diệm, một tay cầm Thiên Đế Nhẫn, tay kia cầm Ma Kiếm, thi triển thần long tật tốc tới phía đối diện nam tử kia.

- Khai Thiên Tích Địa Đao!

- Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm!

Ninh Tiểu Xuyên giơ Thiên Đế Nhẫn và Ma Kiếm lên, sau lưng xuất hiện hai hư ảnh thần linh cùng lúc chém xuống.

Ma Kiếm đương nhiên là bản mệnh Ma Kiếm của Ninh Tiểu Xuyên, không phải thanh Diệt Thế ma Kiếm cấp thần khí kia.

- Hừ!

Nam tử xương xẩu kia hừ lạnh, sau lưng mọc đôi cánh xương dài ngoằng, tốc độ còn nhanh hơn Ninh Tiểu Xuyên vài phần, tránh được công kích của Ninh Tiểu Xuyên.

- Tu La Thương Quyết!

Nam tử đó truyền chân khí vào trường thương, phong vân biến sắc, sấm chớp đùng đoàng, hắn giơ trường thương lao thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên không hề sợ hãi, kích phát năng lượng lớn nhất của Thiên Đế Nhẫn, chém một đao xuống.

Uỳnh!

Cả hai cùng lúc bay ra sau.

Ninh Tiểu Xuyên lúc này toàn thân đầy vết thương, vết sâu nhất bị đâm tới xương, nhưng hắn vẫn ngập tràn chiến ý!

Nam tử kia cũng không dễ chịu gì, khoé miệng đầy máu tươi.

- Ha ha, sảng khoái. Ta vốn tưởng chỉ đệ nhất thiên tài Thần Hư Tử của Thần Trữ Cung mới đấu được với ta. Không ngờ Đại Diêm còn có ngươi, Ninh Tiểu Xuyên phải không? Ta nhớ rồi đấy!

Nam tử kia nói.

Nam tử kia nhìn Ninh Tiểu Xuyên như phát hiện được đại lục mới, vẻ mặt khá bất ngờ.

- Nên kết thúc rồi!

Hắn nói. Vốn dĩ hắn tưởng dựa vào sức mạnh của thứ thần khí là có thể nhanh chóng giải quyết Ninh Tiểu Xuyên, nhưng không ngờ Ninh Tiểu Xuyên cũng có thứ thần khí.

Nếu thứ thần khí không chiếm được ưu thế thì đành phải dùng tới chiêu đó thôi.

Nam tử kia nói rồi lấy ra một tấm phù chú, một tay biến thủ ấn, miệng đọc chú ngữ kỳ quái.

Đột nhiên trên trời xuất hiện một đám mây đen, từ trên trời xuất hiện một bàn tay màu kim khổng lồ.

Đây là thần lực mà Tuyệt Vân Lão Tổ phong ấn trên thần phù, một số Thánh Quân cấp Tạo Hoá Cảnh tầng thứ chín bị đánh trúng cũng sẽ chết.

Nếu tiếp tục, nam tử kia tự tin sẽ đánh bại được Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí giết chết hắn. Nhưng nếu vậy thì hắn sẽ tiêu hao rất lớn, trận đấu ngày mai quan trọng, phải giữ nguyên khí.

Vì thế hắn thi triển phù chú của Thứ Thần, dùng sức mạnh của Thứ Thần giết Ninh Tiểu Xuyên trừ bỏ một cường địch.

Ninh Tiểu Xuyên biết không thể coi thường tuyệt chiêu của nam tử kia, thấy công kichs Thứ Thần sắp tới, Ninh Tiểu Xuyên cảm giác huyết mạch của mình như nổ tung, hắn lập tức thích phóng Thiên Tôn Ấn trên mi tâm.

Vù!

Một đạo bạch quang từ mi tâm của hắn bắn về phía bàn tay khổng lồ kia.

Bàn tay khổng lồ đó dường như phẫn nộ, không ngừng biến to hơn, uy nghiêm của Thứ Thần tuyệt đối không cho phép bất cứ ai coi thường.

Uỳnh!

Bàn tay khổng lồ và Thiên Tôn Ấn lao thẳng vào nhau.

Thiên Tôn Ấn bắn vỡ bàn tay khổng lồ thành nhiều mảnh.

Phụt!

Ninh Tiểu Xuyên cũng bị sóng âm chấn động bị thương, ngay Tiểu Hồng cũng bị ngất đi, ngã vào lòng Ninh Tiểu Xuyên.

- Sức mạnh của Thứ Thần quá đáng sợ. Nếu là chân thân thì e là đến cơ hội chạy cũng không có.

Ninh Tiểu Xuyên có chút sợ nói.

- Không chết sao? Ha ha, cũng cứng đầu thật! Giờ ngươi có tư cách biết tên ta rồi. Ta là Thanh Thần, tiếp theo ta sẽ tiễn ngươi lên đường.

Nam tử xương xẩu kia cười nói.

- Ninh Thiên Mộng!

Ninh Tiểu Xuyên gọi lớn.

Một nữ tử mặc áo tím xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, quỳ một gối nói:

- Ninh Thiên Mộng bái kiến chủ nhân!

- Mau đứng lên đi!

- Vâng.

Ninh Thiên Mộng lập tức đứng dậy, nhìn về phía nam tử xương xẩu.

Vài vạn cánh hoa Hải Đường bảy mày xuất hiện trong tay Ninh Thiên Mộng, lướt một cái tới trước mặt nam tử kia tấn công hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nắm chuẩn thời cơ, nói với Tiểu Linh Nhi:

- Tiểu Linh Nhi, đưa Tiểu Hồng đi trước đi!

Ninh Tiểu Xuyên giao Tiểu Hồng đang bị ngất cho Tiểu Linh Nhi.

Rồi hắn thi triển thần long tật tốc liên thủ với Ninh Thiên Mộng tấn công Thanh Thần.

Tu vi của Thanh Thần có lẽ đã là Tạo Hoá Cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong. Hơn nữa chắc chắn hắn là một thần linh chi tử, có tiên thiên Chí Tôn Thể, chiến lực có thể sánh ngang Tạo Hoá Cảnh tầng thứ chín.

Ninh Thiên Mộng dù sao cũng chỉ là Thứ Thần Thể tầng thứ nhất của Thiên Mộng Yêu Hoàng, hội tụ bốn mươi bảy đạo thần niệm, thực lực chỉ là Tạo Hoá Cảnh tầng thứtư. Ngay cả Ninh Tiểu Xuyên là Tạo Hoá Cảnh tầng thứ năm hậu kỳ cũng không phải đối thủ của nam tử kia, huống hồ là nàng.

Thanh Thần tung một chưởng chấn áp được Ninh Thiên Mộng.

Hừ!

Thanh Thần hừ lạnh, một thương đâm ra xuyên qua cơ thể Ninh Thiên Mộng. Thứ Thần Thể tầng thứ nhất bắt đầu vỡ ra.

Đột nhiên hư không trước mặt Thanh Thần tách ra một khe hở, một đạo đao quang từ trong bắn ra chém tới trước mặt hắn.

Thanh Thần giật mình, lập tức lùi về sau.

Vút!

Đao quang chém qua trán Thanh Thần, để lại một vết đao sâu nửa thốn.

Thanh Thần lùi nhanh về sau, phẫn nộ nhìn Ninh Tiểu Xuyên:

- Từ khi sinh ra tới nay, ngươi là người đầu tiên khiến ta bị thương. Hôm nay, ngươi nhất định phải chết!

Ninh Tiểu Xuyên kéo Ninh Thiên Mộng về bên cạnh mình.

Thứ Thần Thể tầng thứ nhất của Ninh Thiên Mộng đã bắt đầu vỡ, ý thức dần tiêu tan.

Uỳnh một tiếng, Thứ Thần Thể tầng thứ nhất nổ tung, biến thành một vùng huyết hải.

Năm đó Thiên Mộng Yêu Hoàng dùng máu tươi của hàng trăm triệu vạn tu sĩ Bắc Cương mới ngưng tụ được Thứ Thần Thể tầng thứ nhất. Giờ Thứ Thần Thể nổ tung, đương nhiên lại biến thành biển máu vô tận.

Số máu tươi này tạo thành hải vực lơ lửng trên không trung.

Ninh Tiểu Xuyên đứng phía trên huyết hải, hô lớn:

- Tiếp Thần Đạo!

Thần hồn trong bốn mươi bảy đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng tụ lại về phía Ninh Tiểu Xuyên, tạo thành hư ảnh tuyệt mỹ của Thiên Mộng Yêu Hoàng phía sau Ninh Tiểu Xuyên.

Thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng không ngừng lưu chuyển quanh Ninh Tiểu Xuyên.

- Diệt Thế Ma Kiếm, thôn phệ huyết hải!

Ninh Tiểu Xuyên gọi Diệt thế Ma Kiếm trong Huyền Thú Giám ra, lơ lửng trong huyết hải.

Diệt Thế ma Kiếm chậm rãi chuyển động, điên cuồng hấp thụ huyết khí trong huyết hải.

Hắn đứng trên chuôi kiếm của Diệt Thế Ma Kiếm, hấp thụ toàn bộ huyết khí vào thân thể, biến thành sức mạnh của mình.

Tạo Hoá Cảnh tầng thứ năm hậu kỳ.

Tạo Hoá Cảnh tầng thứ năm đỉnh phong.

Uỳnh một tiếng Ninh Tiểu Xuyên đột phá nút thắt cổ chai, đạt tới Tạo Hoá Cảnh tầng thứ sau sơ kỳ.

Sau khi luyện hoá được hết huyết khí trong huyết hải, tu vi của hắn đã tăng lên vài lần.

Thanh thần nhìn Diệt Thế Ma Kiếm dưới chân, mí mặt giật giật, có một cảm giác sợ hãi giống như trước mắt xuất hiện cảnh tượng thiên địa bị huỷ diệt, vũ trụ tới ngày tận thế.

Một luồng Diệt Thế chi khí vô cùng khủng bố tràn về phía hắn.

- Đó là kiếm gì? Sao lại đáang sợ như vậy?

Thanh trường thương cấp thứ thần khí trong tay Thanh Thần rung lên ác liệt, giống như muốn thoát khỏi tay hắn mà bỏ chạy.

Trước Diệt Thế Ma Kiếm, ngay cả thứ thần khí cũng phải thần phục.

Cùng lúc đó ở cách đó trăm triệu vạn dặm.

Đàm Đài Huyết Trầm đứng trên mũi Tinh Hồng Quỷ Thuyền, mái tóc dài tung bay trong gió, đôi mắt mỹ lệ nhìn chăm chăm hư không giống như thấy được cảnh tượng ở xa tít tắp.

- Khí tức của Diệt Thế Ma Kiếm!

Vù!

Tinh Hồng Quỷ Thuyền phá không, chui vào cánh cửa hư không, bay về hướng mà Đàm Đài Huyết Trầm cảm ứng được.

Cùng lúc đó trên biển.

Thiên Mộng Yêu Hoàng đứng trên một hòn đảo nhỏ tú lệ, cũng nhìn về hướng Thiên Đình, khoé miệng cong lên:

- Ninh Tiểu Xuyên!

Rồi Thiên Mộng Yêu Hoàng bước vào hư không, biến mất khỏi hòn đảo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui