Thần Ma Thiên Tôn

Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa đánh ra một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm, một đạo sóng kiếm khí lại trùng kích ra ngoài.

Hàn Phú không dám khinh suất dùng Ánh Thế Kính ngăn cản, liền đánh ra một đoàn hỏa diễm, triệt tiêu Diệt Thế Sóng Kiếm.

Vụt... Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên điều động bảy đạo Diệt Thế chi khí trong cơ thể, tập trung lại thành một tia, ngưng tụ thành một đường sóng kiếm, vận hành trong huyết mạch, phóng ra từ đầu ngón tay.

Diện tích sóng kiếm bao trùm cực lớn, trong phạm vi mười thước đều biến thành trận vực sóng kiếm.

Hàn Phú vì muốn thăm dò lực lượng của đạo sóng kiếm này, liền ném một thanh chiến kiếm cấp bậc Huyền Khí nhị phẩm tới, chiến kiếm vừa lọt vào khu vực Diệt Thế Sóng Kiếm, liền bị nghiền nát trong nháy mắt, biến thành hơn mười đoạn sắt vụn.

- Thật mạnh.

Hàn Phú vội vàng hướng Ánh Thế Kính về phía Thiên Cung, trên mặt kính liền chiếu ra một tòa Thiên Khuyết cung điện vô cùng khổng lồ.

Cung điện từ trong mặt gương bay ra, ngăn cản trước người của hắn.

Phành...

Diệt Thế Sóng Kiếm liền bắn xuyên cung điện, tạo thành một cái hố lớn đường kính đến một mét, cuối cùng bị Ánh Thế Kính của Hàn Phú ngăn cản.

Không đợi Hàn Phú kịp thở phào một hơi, Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa đánh ra một đạo Diệt Thế Sóng Kiếm.

Diệt Thế Sóng Kiếm chính là thức thứ nhất của Diệt Thế Kiếm Đạo.

Thức thứ hai của Diệt Thế Kiếm Đạo là “Diệt Thế Kiếm Phách”, uy lực so với Diệt Thế Sóng Kiếm còn cường đại hơn, có thể triệu hoán ra hư ảnh Tổ sư Diệt Thế Đạo, có thể mượn một tia lực lượng của Tổ sư Diệt Thế Đạo.


Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên đã sử dụng thân phận Xuyên công tử để thi triển “Diệt Thế Kiếm Phách”, nếu như bây giờ lại thi triển ra, thì nhất định sẽ bại lộ thân phận.

Cho nên, hắn chỉ có thể sử dụng Diệt Thế Sóng Kiếm để công kích Hàn Phú.

Hàn Phú mặc dù dùng Ánh Thế Kính ngăn cản Diệt Thế Sóng Kiếm, nhưng Huyền Khí của bản thân cũng tiêu hao rất nhiều, sau khi ngăn cản chín đạo Diệt Thế Sóng Kiếm của Ninh Tiểu Xuyên, cũng mệt đến vã mồ hôi, Huyền Khí trong cơ thể đã tiêu hao hơn nữa.

- Không thể tiếp tục sử dụng Ánh Thế Kính được nữa, bằng không thì sẽ bị Ninh Tiểu Xuyên làm kiệt sức mà chết.

Trong đầu Hàn Phú thầm nghĩ như vậy, đang định thu hồi Ánh Thế Kính thì Ninh Tiểu Xuyên đã xuất hiện bên cạnh người hắn, vỗ ra một chưởng đánh lên vai hắn.

Phành...

Một đạo thiểm điện tràn vào trong người Hàn Phú, khiến toàn thân Hàn Phú run rẩy không ngừng, da tróc thịt bong, lông tóc dựng thẳng, trong cơ thể có vài chục sợi huyết mạch đã bị chấn đứt.

- Ninh Tiểu Xuyên, ta cảm thấy chuyện ngươi tàn sát đồng môn, còn có rất nhiều điểm nghi vấn, không thể vội vàng kết luận, cần phải kiểm chứng thêm.

Hàn Phú bị trọng thương, không thể không xuống nước.

- Bây giờ mới phát hiện điểm nghi vấn sao? Lúc ngươi muốn bắt ta, tại sao không nói?

Ninh Tiểu Xuyên lại chém ra một đạo thiểm điện, bổ lên cánh tay Hàn Phú, đánh cho cánh tay của hắn cháy đen, khói xanh không ngừng bốc lên.

Keng…

Xương tay của Hàn Phú gãy thành sáu đoạn, Ánh Thế Kính cũng theo đó mà rơi xuống đất.

Ninh Tiểu Xuyên phất ống tay áo một cái, liền thu lấy Ánh Thế Kính.


Đây chính là một kiện Huyền Khí thất phẩm, giá trị liên thành. Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên cũng đã được chứng kiến sự lợi hại của Ánh Thế Kính, nếu như để cho hắn thi triển, khẳng định là càng phát huy được uy lực lớn hơn.

Hàn Phú cũng mặc kệ Ánh Thế Kính, chỉ sợ bị Ninh Tiểu Xuyên diệt sát, trong lòng khiếp đảm vô cùng, không ngừng thối lui, nói:

- Chuyện này cũng không thể trách ta, ta cũng là bị Ninh Tiêu Kiếm đầu độc, người thực sự muốn đổ oan cho ngươi chính là hắn.

Cuối cùng cũng bắt đầu chó cắn chó.

Ninh Tiểu Xuyên lại đánh ra một đạo thiểm điện, đánh bay Hàn Phú ra ngoài, nói:

- Nói như vậy có nghĩa là ngươi cũng biết ta bi oan uổng?

Ninh Tiểu Xuyên đã từng giết chết hơn mười vị học sinh của Thiên Đế học cung, có thể thấy được Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối không phải hạng người nhân từ mềm tay. Đây cũng chính là nguyên nhân mà Hàn Phú sau khi bị Ninh Tiểu Xuyên đánh bại, liền chủ động nhận thua, bởi vì hắn biết, nếu mình không chịu thua, Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ giết hắn.

Có gì quan trọng hơn tính mạng chứ?

Hàn Phú nằm rạp trên mặt đất, khóe miệng ứa máu, nói:

- Tiểu Hầu gia tất nhiên là bị oan uổng rồi.

- Có câu nói này của Hàn đội trưởng, ta cũng an tâm rồi.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xổm xuống, thân thiên vỗ vai Hàn Phú.

Toàn thân Hàn Phú đều run rẩy, chỉ sợ Ninh Tiểu Xuyên thi triển Bắc Minh Thần Công, nuốt chửng Huyền Khí trong cơ thể hắn, như vậy thì hắn cũng xong rồi.

Ninh Tiêu Kiếm vừa rồi không phải cũng bị Ninh Tiểu Xuyên đặt tay lên vai, sau đó thi triển Bắc Minh Thần Công hút sạch Huyền Khí trong cơ thể, biến thành một phế nhân hay sao?


- Tiểu Hầu gia, chuyện này…

Hàn Phú ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra một nụ cười cực kỳ khó coi, trong mắt lộ ra thần sắc cầu khẩn.

- Đây cũng không phải là chuyện lớn gì, Hàn đội trưởng đứng lên đi.

Ninh Tiểu Xuyên lại duỗi tay ra lần nữa, trên mặt lộ ra nụ cười hòa ái.

Cứ như vậy là xong ư? Ninh Tiểu Xuyên là loại người dễ nói chuyện như vậy sao?

Hàn Phú luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn nắm lấy bàn tay của Ninh Tiểu Xuyên, đến lúc đứng dậy, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên biến mất khỏi đống phế tích xung quanh, Hàn Phú mới thực sự xác nhận mình không xảy ra chuyện gì.

Ninh Tiểu Xuyên đứng tại trung tâm đường lớn, vận chuyển lực lượng toàn thân, đánh lên trận pháp.

Từng viên Huyền thạch hạ phẩm lơ lửng giữa không trung đều bị chấn nát, không gian bị cố định cũng lập tức được giải phóng.

Ninh Tiểu Xuyên bình thản bước ra khỏi trận pháp, ánh mắt hướng về phía trước, xa giá của Lan Phỉ công chúa lúc này đã biến mất ở cuối con đường, dưới sự hộ tống của một đám cao thủ Võ Đạo.

- Ngươi trốn được sao?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào xa giá của Lan Phỉ công chúa, cũng không hề đuổi theo.

Muốn đối phó với Lan Phỉ công chúa, hắn có phương pháp trực tiếp nhất, đơn giản nhất, không cần thiết phải liều mạng với đám cao thủ dưới trướng của nàng.

- Tiểu Xuyên.

Ngự Thiến Thiến đi tới, đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Nàng mặc một chiếc váy dài xanh nhạt, Tiên Liên Tâm Cung trong người tản mát ra mùi thơm nhàn nhạt của hoa sen, tựa như một gốc bích liên giữa hồ.

Tu vi Võ Đạo của Ngự Thiến Thiến tiến bộ cực kỳ thần tốc, đã đạt tới Thần Thể tầng thứ chín, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của Ninh Tiểu Xuyên.


Có điều, nàng chính là Quận chúa của Đại Kim Bằng Vương Phủ, dưới trướng có rất nhiều cường giả Võ Đạo bán mạng vì nàng, giúp nàng kiếm điểm tích lũy, nàng liền có thể dễ dàng tiến vào Thiên Cung tu luyện. Võ giả tu luyện trong Thiên Cung một ngày, có thể sánh ngang với tu luyện ở bên ngoài một năm. Nàng đạt tới Thần Thể tầng thứ chín, cũng không có gì là khoa trương.

Ngự Thiến Thiến vốn cho rằng sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, mình sẽ có rất nhiều điều muốn hỏi, thế nhưng, lúc thực sự nhìn thấy hắn, lại không hỏi được một câu nào.

Cuối cùng, nàng đành khắc chế tâm tình của mình, cười nói:

- Thực ra, nếu như hôm nay ngươi không trở về Thiên Đế học cung, ta cũng sẽ rời khỏi Thiên Đế học cung để đi tìm ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngươi vượt qua được tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều rồi?

Ngự Thiến Thiến khẽ gật đầu, nở nụ cười xinh đẹp, đáp:

- Đúng vậy, hôm nay vừa mới xông qua.

- Chúc mừng.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ nói hai chữ đơn giản, nhưng đã bao hàm hết thảy toàn bộ cảm xúc của hắn lúc này.

Có thể dùng cảnh giới Thần Thể tầng thứ chín để vượt qua tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều, điều này chứng tỏ thiên phú của nàng không thấp hơn Danh Dương, đây là một chuyện rất đáng để cao hứng.

- Thực ra, loại người như Hàn Phú, ngươi nên diệt trừ hắn mới đúng, không nên lưu lại tính mạng của hắn, nói không chừng sẽ để lại hậu hoạn vô cùng.

Ngự Thiến Thiến nói.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Thiên tư Võ Đạo của Hàn Phú xem như không tệ, nếu giết thì đáng tiếc quá. Nếu như có thể làm việc cho ta, ta cũng không ngại mà lưu lại cho hắn một mạng.

Ninh Tiểu Xuyên tự tin là có thể khống chế được Hàn Phú, cho nên mới lưu lại tính mạng của hắn, dự định thu phục hắn trở thành người của U Linh sơn trang.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận