Thần Ma Thiên Tôn

Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn qua Nhiếp Lan Tâm, biểu hiện rất bình tĩnh, trực tiếp đi vào trong một cái đình, dựa vào một cây cột rồi ngồi xuống.

Hồ nước này là “Thánh Hồ” của Long tộc, nước màu trắng ngà, toát rà sương mù màu trắng, hình dạng giống như một đám Thần Long nhỏ.

Trong hồ nước có hơn mười loại Huyền dược hiếm thấy, trong đó có vài loại Huyền dược đã sinh trưởng hơn ngàn năm, vượt qua phạm trù Huyền dược bình thường, có thể xem là nửa gốc “Thông linh kỳ dược”.

Tại ven hồ, có không ít Võ giả trẻ tuổi.

Truyền nhân của thập đại Tông môn đều có người đến chúc thọ, người nào cũng thần phong tuấn lãng, tư thái oai hùng, khí thế hừng hực, trong mắt ẩn chứa thần tuệ.

Mỗi người đều là tuyệt đại thiên kiêu, có thể ngạo thị trong cùng thế hệ.

Bên phía triều đình, ngoại trừ Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thanh ra, Đại Kim Bằng Vương Phủ cũng có đại biểu đến tham dự, là con thứ hai của Đại Kim Bằng Vương – Kim Đô thế tử, rất có khả năng trở thành người thừa kế của Đại Kim Bằng Vương Phủ.

Kim Đô thế tử mặc áo bào vàng, eo mang chiến đao, Huyền Khí màu vàng lưu chuyển quanh thân thể, ngồi trên một chiếc ghế dựa màu vàng, bên cạnh hắn là hơn mười vị tướng lãnh trẻ tuổi mặc trọng giáp, đều là cao thủ trẻ tuổi được Đại Kim Bằng Vương Phủ mời chào.

Kim Đô thế tử bày ra dáng vẻ cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, khiến cho người khác cảm thấy không thể thân cận.

Hắn lạnh lùng liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, sau đó lại thu hồi ánh mắt.

- Kim Đô thế tử là thân ca ca của Thiến Thiến quận chúa, trong số các nhi tử của Đại Kim Bằng Vương, hắn có tu vi Võ Đạo mạnh nhất, nghe nói đã từng giao thủ với Võ Tôn, cũng không rơi xuống hạ phong. Nếu để hắn biết chuyện giữa ngươi và Nhiếp Lan Tâm, rất có khả năng hắn sẽ đánh cho ngươi tàn phế.

Ngự Thanh dùng tâm thần trao đổi với Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, sau đó nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Tâm ở đằng xa.

Ninh Tiểu Xuyên cũng dùng tâm thần đáp lại Ngự Thanh:

- Hắn cũng không phải hôn phu của Nhiếp Lan Tâm a.

- Thế nhưng ngươi lại suýt chút nữa trở thành vị hôn phu của muội muội hắn. Ai cũng biết là Thiến Thiến quận chúa có tình nghĩa với ngươi, nếu không phải vì Ngọc Ngưng Sanh thì các ngươi đã sớm liên hôn rồi. Chẳng qua thân phận địa vị của ngươi và Ngọc Ngưng Sanh chênh lệch quá lớn, căn bản không thể có kết quả gì, cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Đại Kim Bằng Vương Phủ và Kiếm Các Hầu Phủ vẫn phải tiếp tục mối quan hệ thông gia. Hắc hắc…

Hai mắt Ngự Thanh nhìn chằm chằm Nhiếp Lan Tâm, chỉ tiếc Nhiếp Lan Tâm dùng khăn mỏng che đi dung nhan, nên cũng không thể nhìn rõ được biểu lộ của nàng lúc này.

Nhiếp Lan Tâm dáng người tuyệt lệ, đường cong ưu mỹ, mặc dù chỉ lặng lẽ đứng ở ven hồ, nhưng cũng lộ ra dáng vẻ xinh đẹp, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của Võ giả.

Dường như nàng cảm nhận được ánh mắt của người khác đang nhìn chăm chú mình, liền quay người nhìn về phía ba người Ninh Tiểu Xuyên, khóe mắt vừa chạm vào ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên, liền lập tức quay đầu đi.

Cũng không biết nàng thấp giọng nói gì với Nhiếp Lan Chi, hai nữ tử liền đi về một hướng khác, muốn kéo giãn khoảng cách với ba người Ninh Tiểu Xuyên.

- Nhiếp tiên tử, chờ một chút.

Ngự Thanh vội vàng nghênh đón, khom người thở dài, lộ vẻ khiêm nhường, cực kỳ lễ phép, nói:

- Nghe nói tiên tử có hôn ước với truyền nhân của Kiếm Thánh, quả thật rất đáng mừng.

Tất cả tài tuấn trẻ tuổi của các đại Tông môn đều tới chúc mừng:

- Ta cũng nghe nói đến chuyện này, Nhiếp tiên tử là trai tài gái sắc với truyền nhân của Kiếm Thánh, có thể nói là một đôi do thiên địa tạo thành, trở thành mỹ danh thiên cổ trong giới Võ Đạo.

- Nhất Nguyên Tông và Thiên Âm Tông liên hôn, nhất định có thể khiến cho tất cả đại Tông môn liên kết lại, cùng nhau đối kháng Ma Môn.

- Ngày đại hôn, nhất định phải đi chúc mừng.

Nhiếp Lan Tâm dùng ánh mắt rất băng lãnh nhìn ngươi, giống như muốn dùng ánh mắt để giết người vậy.

Ngự Thanh cười nói:

- Chuyện tốt như vậy, tin rằng Nhất Nguyên Tông và Thiên Âm Tông sẽ mở tiệc chiêu đã toàn thiên hạ, cũng không biết những vương tôn công tử trong triều đình như chúng ta, liệu có cơ hội nhận được thiệp cưới hay không?

Đây là một câu hỏi rất có thiện chí, nhưng lọt vào tai Nhiếp Lan Tâm thì lại có mùi vị khác, nàng đáp:

- Hôm nay là đại thọ nghìn tuổi của Long Vương, không nên nhắc đến chuyện này.

- Đại thọ Long Vương và hôn lễ tiên tử đều là chuyện mừng, có thể nói chuyện được, nói chuyện được. Thực không dám giấu diếm, ta có một vị huynh đệ vẫn luôn ái mộ Nhiếp tiên tử, nghe nói tiên tử muốn kết hôn, trong lòng cao hứng không nói nên lời, sớm đã muốn nhận được một tấm thiệp cưới rồi.

Ngự Thanh cười khanh khách, ngón tay chỉ về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ngự Thanh khẽ siết bàn tay, hàn khí bức người nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, theo nàng, đây là Ninh Tiểu Xuyên cố ý để Ngự Thanh đến đây gây chuyện.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên cũng rất đau đầu, Ngự Thanh đúng là tên miệng rộng, không thể giữ kín được mồm miệng.

Nhiếp Lan Tâm vì lấy đại cục làm trọng, nhất định sẽ nhịn xuống, thế nhưng tên miệng rộng Ngự Thanh này nếu chẳng may tiết lộ ra chuyện gì đó, thì có trời mới biết sẽ gây ra phiền toái lớn như thế nào.

Bên ngoài Long cốc, chợt truyền đến một hồi ồn ào.

Diệp Nam Thiên từ bên ngoài Long cốc đi tới, trên người mặc trường bào màu trắng, dáng vẻ tuấn tú phiêu dật, lưng mang một thanh phi kiếm màu tím, mỗi một bước chân giẫm lên mặt đất, đều có một đoàn Huyền Khí sương mù màu trắng nâng đỡ bàn chân, tựa như giẫm mây mà bước đi.

- Diệp công tử đến rồi, hôm nay cuối cùng cũng có thể tận mắt nhìn thấy phong thái truyền nhân Kiếm Thánh.

- Diệp công tử, chúc mừng, chúc mừng.

- Diệp công tử và Nhiếp tiên tử quả nhiên là trai tài gái sắc, khiến cho mọi người đều hâm mộ, nếu như ngày đại hôn của bọn họ mà có thể uống một chén rượu mừng thì tốt quá rồi.

Diệp Nam Thiên đến, lập tức dẫn tới một trận ồn ào trong Long cốc. Đầu tiên là vì hắn chính là truyền nhân Kiếm Thánh, có địa vị không tầm thường trong giới Võ Đạo.

Thứ hai là vì hắn sắp cưới đệ nhất mỹ nhân của Thiên Âm Tông làm vợ, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều hâm mộ vô cùng.

Diệp Nam Thiên quả thật là một người rất có khí chất, từ trong ra ngoài đều tản mát một loại phong thái hấp dẫn và tự tin cường đại, quả thực giống như một vị kiếm tiên áo trắng đang hành tẩu trong hồng trần.

Hai ngày trước, hắn bị Huyền Thú Đồ Thần Doanh vây giết, chẳng qua tu vi của hắn cường đại, không những phá được vòng vây, mà còn chém giết Võ giả của Huyền Thú Đồ Thần Doanh. Cuối cùng, giết chết 21 vị Võ giả Huyền Thú Đồ Thần Doanh, sau đó chạy tới Long cốc.

So với hai ngày trước, khí tức trên người hắn lúc này lại càng cường đại hơn, khiến người khác có cảm giác như đối diện với một tòa núi cao. Huyền Khí quanh người hắn đều hình thành một thanh tiểu kiếm, đã đạt đến cảnh giới “kiếm khí tương thông”. Đây là một loại kiếm ý đỉnh phong trong kiếm tu, mỗi một nhịp hô hấp đều có thể ngưng tụ thành một thanh kiếm, sát nhân vô hình.

Hiển nhiên, trận giết chóc hai ngày trước, cũng khiến cho tu vi của hắn tinh tiến, đột phá đến cảnh giới mới.

Diệp Nam Thiên chủ động giải vây cho Nhiếp Lan Tâm, nhẹ nhàng thản nhiên nói:

- Hôn kỳ của ta và Nhiếp tiên tử là do trưởng bối định ra, đến lúc đó nhất định sẽ đưa thiệp cưới đến tất cả triều đình và quý phủ Vương Hầu, tiểu Vương gia lúc đó nhất định phải tới chúc mừng, đúng rồi, cả Ninh huynh của Kiếm Các Hầu Phủ nữa, đến lúc đó nhất định phải tới a.

Diệp Nam Thiên mỉm cười nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên đáp:

- Nhất định sẽ đến.

- Hắn nhất định sẽ đến, nhất định sẽ đến, dù sao thì bỏ qua thời khắc vĩ đại như vậy, cũng sẽ tiếc nuối cả đời a.

Ngự Thanh cười nói.

Sắc mặt Nhiếp Lan Tâm khẽ biến đổi, có chút mất tự nhiên, nhưng vì mang khăn che mặt nên cũng không có người nào phát giác.

Tiểu Long nằm sấp trên vai Ninh Tiểu Xuyên ngủ, nước miếng từ trong miệng nhỏ giọt ra, tạo thành một tuyến lấp lánh.

Diệp Nam Thiên nhìn thoáng qua Tiểu Long, trong mắt hiện lên một tia dị quang, vẻ mặt ôn hòa nói:

- Mấy ngày trước, ở Hóa Long thành, tại hạ cũng không biết thân phận của tiểu Hầu gia, chỉ cảm thấy đầu Huyền thú nhỏ này rất đáng yêu, nên muốn mua tặng cho Vân Chi. Lúc đó nếu như có đắc tội, xin tiểu Hầu gia hãy thứ lỗi.

- Không sao, không sao, đại thù đã báo rồi.

Ngự Thanh căn bản không khép miệng lại được, thiếu chút nữa phun mọi chuyện ra khỏi miệng, khiến trên trán Ninh Tiểu Xuyên ứa mồ hôi lạnh không ngừng.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, Diệp huynh không cần phải để trong lòng.

- Tiểu Hầu gia lòng dạ rộng lớn, thật khiến người khác bội phục.

Diệp Nam Thiên cười nói.

Phong thái của truyền nhân Kiếm Thánh đều rất xuất chúng, không chỉ tuấn lãng phi phàm, mà còn có tu vi Võ Đạo thâm hậu, lời nói cử chỉ ưu nhã đúng mực, khiến cho rất nhiều thiên chi kiều nữ tại đây, vừa gặp đã thương, người nào cũng hâm mộ Nhiếp Lan Tâm vô cùng.

Mà Võ giả nam ở xung quanh, thì lại càng hâm mộ Diệp Nam Thiên hơn, có thể cưới được thiên chi kiều nữ như Nhiếp Lan Tâm, cũng đủ khiến cho tất cả nam tử trong thiên hạ ghen ghét tới phát điên rồi.

- Thánh Nữ Ma Môn đến rồi, còn có nhân tài mới xuất hiện của lục đại Ma đạo nữa.

Có người phát ra một tiếng thét kinh hãi.

Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía cửa Long cốc, quả nhiên trông thấy một đám nhân tài mới xuất hiện của Ma Môn đi tới, có tuyệt đỉnh thiên tài Ma Môn, cũng có yêu nữ Ma Môn diễm lệ hơn người.

Trong đó, người khiến người khác chú mục nhất, tất nhiên chính là Thánh Nữ Ma Môn thần bí tuyệt luân.

Đây là lần đầu tiên Thánh Nữ Ma Môn công khai xuất hiện, rất nhiều người đều muốn trông thấy phong thái tuyệt đại của nàng.

Thánh Nữ điện hạ từ từ đi tới, y phục bồng bềnh, tuyết rơi xuống đỉnh đầu, mái tóc đen như thác nước rủ xuống, mang theo một loại tiên tư (*) động lòng người.

(*) phong thái như tiên

Mặc dù là truyền nhân Ma Môn, thế nhưng khí chất cao nhã, mờ ảo thần bí của nàng, lại khiến cho rất nhiều Võ giả đều không khỏi đem nàng ra so sánh với Nhiếp Lan Tâm, cuối cùng kết quả chính là mỗi người mỗi vẻ, đều là mỹ nhân chim sa cá lặn.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua những thiên tài tuấn kiệt trong Ma Môn, vừa vặn bốn mắt nhìn nhau với Đoan Mộc Linh Nhi.

Nàng cũng đang nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, đôi mắt trợn trừng, giống như một con gà mái tức giận.

Lúc nàng thi triển Phệ Huyết Ma Công, lâm vào trạng thái điên loạn, biến mất trong khu rừng Mẫu Đằng, nếu không phải kịp thời được Thánh Nữ Ma Môn tìm thấy, rất có thể nàng đã triệt để phát điên, biến thành một nữ ma đầu chuyên đi phệ huyết rồi.

Cho nên, trong lòng của nàng rất bất mãn, cảm thấy Ninh Tiểu Xuyên chính là cố ý muốn bỏ rơi nàng.

- Nếu như nàng ta đã đi theo bên cạnh Thánh Nữ Ma Môn, vậy thì hiển nhiên là phệ huyết ma khí trong cơ thể đã bị áp chế rồi.

Ninh Tiểu Xuyên cũng có chút an tâm, bởi vậy liền thu hồi ánh mắt, không muốn để cho người của triều đình biết hắn có giao tình với người trong Ma Môn.

Chẳng qua, việc khiến Ninh Tiểu Xuyên hiếu kỳ chính là, Tiểu Linh Nhi cũng không ở trong đám người Thánh Nữ Ma Môn, không cùng bọn họ đến Long cốc. Nàng còn nhỏ tuổi như vậy, liệu có xảy ra chuyện gì không?

- Lại là một thiên chi kiều nữ, ta thấy thiên tư của Thánh Nữ Ma Môn này còn cao hơn Nhiếp Lan Tâm một bậc, cũng không biết dung nhan dưới khăn che mặt là bậc khuynh quốc khuynh thành gì?

Khóe miệng Sử Tiến Vu khẽ ứa ra nước miếng, đôi mắt híp lại thành một đường.

Ngự Thanh lui trở về, sắc mặt có chút ngưng trọng, nói:

- Tu vi của Diệp Nam Thiên đã đột phá, rất có thể đã bước vào Địa Tôn cảnh, vừa rồi ta dùng ánh mắt giao lưu với hắn, liền bị hắn đánh tan tâm thần, thiếu chút nữa là trọng thương rồi.

Vừa rồi, thoạt nhìn thì Ngự Thanh đang tươi cười trò chuyện với Diệp Nam Thiên, trên thực tế, hai người đang tiến hành giao chiến bằng tâm thần, hết sức hung hiểm.

Trước kia, tu vi của hai người đều ngang nhau, rất khó phân thắng bại, bây giờ, Ngự Thanh lại bị đối phương dễ dàng đánh bại, cũng khó trách là với tính cách của hắn mà lại chịu rút lui sớm như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui