Thần Ma Thiên Tôn

- Thiên Đế Thần Cung hư vô mờ mịt, phải làm thế nào mới có thể tìm được phương vị của nó?

Sắc mặt Vân Trung Hầu trở nên ngưng trọng.

Long Vương nói:

- Đúng, muốn tìm được Thiên Đế Thần Cung, nói khó thì khó, nói không khó thì không khó. Chỉ cần đem một giọt huyết dịch của hậu nhân Thiên Đế nhỏ vào “Thánh Hồ”, là có thể mở ra lối vào Thiên Đế Thần Cung.

Hậu nhân Thiên Đế?

Thánh Hồ.

Tâm thần Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, liền nhìn chằm chằm vào Thánh Hồ trong Long cốc, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, vội vàng dùng tâm thần câu thông với Thiên Đế Nhận:

- Thánh Hồ này chẳng lẽ chính là Hàn Tinh Hồ mà chúng ta vẫn đang tìm kiếm?

Thiên Đế Nhận cũng không trả lời Ninh Tiểu Xuyên, cũng không hề đáp lại.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức cảnh giác, Thiên Đế Nhận là yêu đao bị Thiên Đế vứt bỏ, chắc chắn không hi vọng bị Long Vương phát giác nó đến Long cốc, cho nên mới không trả lời Ninh Tiểu Xuyên.

Người khác có lẽ không thể phát hiện khí tức của Thiên Đế Nhận, thế nhưng, Long Vương lại không phải là tồn tại bình thường, chỉ cần Thiên Đế Nhận lộ ra một tia khí tức, là sẽ bị nó phát hiện ngay.

Nếu như Long Vương phát hiện ra khí tức của Thiên Đế Nhận, nhất định sẽ trấn áp nó, không cho nó tiến vào Thiên Đế Thần Cung.

Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Đế Nhận bây giờ đã cùng đi trên một sợi dây, một khi Thiên Đế Nhận bại lộ, đoán chừng Ninh Tiểu Xuyên cũng sẽ mất đi cơ hội tiến vào Thiên Đế Thần Cung.

Ngay lúc tất cả mọi người đang suy đoán thân phận hậu nhân của Thiên Đế, trên hư không của Thánh Hồ, đột nhiên xuất hiện một trận rung động, tạo thành một mặt kính giống như nước.

Trên mặt kích đột nhiên lóe sáng, phát ra lực lượng thời gian và không gian.

Vụt...

Một bóng người mờ ảo mà yểu điệu, vượt qua thời gian và không gian, từ trong mặt kính đi ra, đứng trên mặt Thánh Hồ.

Trên người của nàng tản mát ra hào quang thần thánh, bao trùm cơ thể, căn bản không thể nhìn thấy rõ nàng ta rốt cuộc là ai.

Võ giả tu vi cường đại đều tập trung Huyền Khí vào thị lực, trong mắt bắn ra hào quang, muốn nhìn rõ người từ trong thời không đi ra.

Thân hình của nàng rất thướt tha, đường cong hoàn mỹ, hai đồi núi cực kỳ no đủ, vòng eo thì nhỏ gọn như linh xà, chỉ riêng vóc người mông lung này, cũng đã không hề thua kém Thánh Nữ Ma Môn và Nhiếp tiên tử của Thiên Âm Tông rồi.

- Linh Hư Tôn Giả.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng kinh ngạc, lập tức nói ra thân phận của nàng.

Hậu nhân Thiên Đế, không ngờ lại là “Linh Hư Tôn Giả”.

Tuyết Linh Hư.

Rất nhiều người đều cho rằng Linh Hư Tôn Giả sẽ không đến, thế nhưng, mọi người lại không biết rằng Linh Hư Tôn Giả có “Hỗn Độn Tâm Cung”, khống chế lực lượng thời gian và không gian, dù cách xa mấy vạn dặm, thì đối với nàng mà nói, cũng chỉ mất thời gian trong chớp mắt là đến.

Linh Hư Tôn Giả duỗi ra một ngón tay ngọc, đầu ngón tay lóe lên huỳnh quang, nhỏ một giọt máu tươi xuống, rơi vào bên trong Thánh Hồ.

Hào quang của giọt huyết dịch này rực rỡ giống như mặt trời, lấp lánh như huyết tinh ngọc thạch, tựa như một ngôi sao đỏ thẫm rơi vào biển rộng, lập tức tạo nên sóng gió nghiêng trời lệch đất.

Nước bên trong Thánh Hồ lập tức sôi trào, biến thành màu đỏ như máu, từng tia hàn khí đỏ thẫm bắt đầu nổi lên, quả thực giống như một vầng “nguyệt quang” đỏ thẫm, khảm nạm lên cả vùng đất.

Phốc…

Hào quang “huyết nguyệt” từ mặt đất bắn ra, khiến cho bầu trời nổi lên phong vân vần vũ, thiểm điện chấn vang.

Mây tan ra sương tán đi.

Đứng dưới mặt đất, nhìn lên bầu trời, quả thực nhìn thấy cảnh tượng như thiên địa tận thế.

Xuyên qua từng đám mây đen, có thể trông thấy bên ngoài hư không xa xôi, có một viên cầu màu đen đang trôi nổi chứ không phải một tòa cung điện.

Bởi vì viên cầu này ở khoảng cách cực kỳ xa xôi, thoạt nhìn chỉ bằng nắm tay, cho nên mới giống như một hạt đào đang bay trên bầu trời.

- Đó chính là Thiên Đế Thần Cung sao?

Tất cả mọi người đều tập trung thị lực đến cực hạn, muốn cố gắng xem rõ Thiên Đế Thần Cung là hình dạng như thế nào? Thế nhưng, viên cầu này cách mặt đất hơn mười vạn dặm, thậm chí hơn trăm dặm, ngay cả Võ Tôn cũng không thể thấy rõ viên cầu màu đen đó rốt cuộc là vật gì.

Nước bên trong Thánh Hồ, càng ngày càng trở nên băng hàn, cuối cùng hoàn toàn đông cứng, biến thành hàn băng đỏ như máu.

Bên trên mặt hồ tự động ngưng tụ thành một tòa trận pháp hàn băng.

Linh Hư Tôn Giả nhảy xuống trung tâm trận pháp, mặt hồ lập tức bộc phát ra hào quang đỏ như máu, hào quang lóe lên, Linh Hư Tôn Giả liền biến mất khỏi mặt hồ, không thấy tung tích đâu nữa.

- Đó chính là trận pháp truyền tống mà Thiên Đế lưu lại, nhất định nối liền với Thiên Đế Thần Cung.

- Ai tiến nhập trận pháp trước là có thể tiến tới Thiên Đế Thần Cung trước một bước, đạt được bảo vật mà Thiên Đế lưu lại.

Tất cả mọi người đều điên cuồng lao tới tới trận pháp tại trung tâm mặt hồ.

Ầm...

Vân Trung Hầu đánh ra một chưởng, đẩy lui toàn bộ Võ giả và Huyền thú, giành bước vào trận pháp ở giữa mặt hồ đầu tiên.

Hào quang lóe lên, Vân Trung Hầu đã biến mất, không thấy gì nữa.

Ngay sau đó, bên bờ Thánh Hồ lại phát sinh hỗn chiến.

Kim Đô thế tử, Diệp Nam Thiên, Nhiếp thị song mỹ, Bạch Ly thiếu chủ, Ngự Thanh,… Phàm là những người tu vi siêu phàm, đều giành tiến vào trận pháp giữa hồ đầu tiên, được trận pháp truyền tống rời đi.

Mỗi lần trận pháp chỉ cho phép một người tiến vào, chỉ có người thực lực cường đại, mới có thể tiến vào Thiên Đế Thần Cung trước.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua Thánh Nữ Ma Môn, trên mặt lộ vẻ “mời ngươi đi trước”.

Thánh Nữ Ma Môn cũng không khiêm nhường, liền hóa thành một đạo bạch quang, tốc độ nhanh như lưu tinh, rơi vào trong trận pháp giữa hồ, thông qua trận pháp tiến vào Thiên Đế Thần Cung.

Ngay sau đó, Ninh Tiểu Xuyên cũng cường thế trấn áp tất cả mọi người, nhảy vào trận pháp.

Tiểu Hồng bị cuốn trên vai Ninh Tiểu Xuyên, muốn cùng tiến vào trận pháp, nhưng lại bị hào quang trận pháp chấn bay ra ngoài, rơi đến choáng váng.

- Grào... grào... grào...

Nó lập tức đứng dậy, chổng người đứng thẳng, duỗi ra một cái mỏng vuốt nhỏ, lộ vẻ hung ác vô cùng, gầm gừ về phía trận pháp.

Rất nhiều Võ giả nhìn thấy bộ dạng phát điên của nó, đều cảm thấy buồn cười.

Tiểu Long lại xông vào trận pháp, đầu đâm vào ánh sáng trận pháp, miễn cưỡng tạo thành một khe hở, đầu nó chen chúc muốn biến hình, lưỡi thè ra, lại bị nó cưỡng ép chui được cái đầu vào.

Ninh Tiểu Xuyên quyết định trợ giúp nó một tay, nắm lấy đầu của nó, dùng sức kéo vào bên trong trận pháp.

- Ách…

Con mắt của Tiểu Long giống như muốn nhảy ra khỏi hốc mắt, lưỡi thè ra, cổ bị kéo dài gấp đôi.

Vụt...

Cuối cùng, toàn thân của nó cũng bị kéo vào bên trong trận pháp.

Trận pháp vận chuyển, Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Long đều biến mất trong trận pháp, bị truyền tống rời đi.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy xung quanh thân thể đều là gợn sóng năm màu, toàn thân ở trạng thái siêu trọng, giống như đang bay lên bầu trời, thế nhưng, chỉ gần ba giây thì không gian đã mở ra lần nữa.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy mình xuyên qua một cái cổng ánh sáng, đột nhiên có cảm giác như mất đi trọng lượng, hắn liền vội vàng khống chế thân thể, bảo trì cân bằng, vững vàng rơi xuống đất.

Phành...

Hai chân giẫm xuống đất, một luồng lực lượng khổng lồ tác dụng lên hai chân, lực lượng truyền vào lòng đất, giẫm cho mặt đất xuất hiện một cái hố lớn.

Không đợi Ninh Tiểu Xuyên kịp dò xét hoàn cảnh xung quanh, Tiểu Long cũng “phành” một tiếng, rơi xuống đất, để lại trên mặt đất một cái hố hình rồng nho nhỏ.

Đây là một thế giới tương đối trống trải, xung quanh cực kỳ hoang vu, trên mặt đất chỉ có nham thạch màu đen, không hề có một cành cây ngọn cỏ nào, ngay cả dòng sông cũng không có.

Ninh Tiểu Xuyên quan sát một lượt, thấy trong phạm vi mười dặm, không hề có bất kỳ Võ giả nào khác, cũng không thấy có cung điện gì.

Toàn bộ thế giới đều yên tĩnh đến mức dị thường, không khí trầm lặng.

- Trọng lực gấp 3.7 lần Ngọc Lam Đế quốc, mật độ không khí gấp 0.02 lần Ngọc Lam Đế quốc.

Hoàn cảnh ác liệt nằm ngoài tưởng tượng của Ninh Tiểu Xuyên, trọng lực khổng lồ áp chế Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể hắn, tu vi mười thành cũng khó có thể phát huy được năm thành lực lượng.

Càng khiến hắn lo lắng hơn chính là, mật độ không khí ở nơi này chỉ bằng 1/50 Ngọc Lam Đế quốc, tu vi Võ Đạo thấp hơn Thoát Tục cảnh, tối đa chỉ có thể sống sót được bảy ngày trong hoàn cảnh như vậy.

Hơn nữa, không biết tại thế giới này, còn có thể gặp phải những nguy hiểm gì?

- Chẳng lẽ bởi vì ngươi xông vào Truyền Tống trận, cho nên khiến chúng ta bị truyền tống nhầm chỗ?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm Tiểu Long.

Tiểu Hồng từ dưới mặt đất chui lên, trên người đầy bụi bặm, cái mũi bị ngã lệch, dùng sức lắc đầu thật mạnh, duỗi một cái móng vuốt, chỉ về phía bên trái.

Linh giác của Tiểu Long rất thông tuệ, thậm chí còn cường đại hơn Ninh Tiểu Xuyên.

Chẳng lẽ, phương vị mà nó chỉ, chính là phương vị của Thiên Đế Thần Cung?

Ninh Tiểu Xuyên cầm đuôi Tiểu Hồng, sau đó triển khai thân pháp, nhay chóng chạy về hướng nó chỉ, chạy mất cả buổi cũng không thấy một bóng mà nào, không khỏi khiến Ninh Tiểu Xuyên hoài nghi có phải Tiểu Long bị ngã choáng váng đầu đầu óc rồi không?

Cuối cùng, Ninh Tiểu Xuyên ngửi thấy một mùi thơm nhàn nhạt, mùi hương giống như Huyền dược.

Mùi thơm càng lúc càng đậm, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng bước, nhìn chằm chằm về một tòa núi đá màu đen nằm ở xa xa, bên trên có một gốc cỏ non màu trắng.

Mặt đất và bầu trời đều là màu đen, duy nhất chỉ có gốc cỏ non này là tản mát ra bạch quang, tất nhiên là vô cùng bắt mắt rồi.

Mùi thơm lạ lùng từ trong cỏ phát ra.

Nơi này không có hơi nước, không khí lại vô cùng mỏng manh, chỉ có đất và đá, không ngờ lại sinh trưởng một gốc cỏ, điều này khiến Ninh Tiểu Xuyên thật không thể tưởng tượng nổi, quỷ dị tới cực điểm.

Gốc cỏ non màu trắng này mọc ra ba phiến lá cây non mềm, phát ra ánh sáng nhu hòa lấp lánh.

Tại trung tâm phiến lá, mọc ra một hạt châu màu trắng lớn bằng thủy tinh.

Bề mặt hạt châu sáng bóng trơn mượt như ngọc, từng tia linh khí lượn lưof, hương thơm nồng đậm, tựa như một viên Đại Địa Linh Châu.

- Đây là… Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo…

Ninh Tiểu Xuyên đã đọc qua rất nhiều thư tịch về Huyền dược, nhận thức hơn vạn loại dược thảo.

Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo còn được gọi là kỳ thảo khởi tử hồi sinh, chỉ sinh trưởng tại những nơi tuyệt tích sinh mệnh, càng là những nơi không thể nào có sinh mệnh tồn tại, lại càng có khả năng sinh trưởng loại kỳ thảo này.

Huyền dược tổng cộng chia làm cửu phẩm, dược liệu trên Huyền dược cửu phẩm, đã trở thành “thông linh kỳ dược”, gọi tắt là “kỳ dược”.

Sở dĩ được gọi là “thông linh kỳ dược”, cũng chính là vì một khi cấp bậc Huyền dược vượt qua cửu phẩm, sẽ sinh ra linh trí, thậm chí sinh ra trí tuệ, có thể phi thiên độn địa, có thể tìm cát tránh hung. Một khi có nhân loại và Huyền thú trong phạm vi ngàn dặm, nó thậm chí còn có thể lập tức bỏ chạy.

Cho nên, ngoại trừ Dưỡng Tâm Sư tinh thông hái thuốc ra, người bình thường và Võ giả, gần như ngay cả bóng dáng của thông linh kỳ dược như thế nào, cũng không nhìn thấy được.

Số năm sinh trưởng của “thông linh kỳ dược”, ít nhất đều vượt qua ngàn năm, nếu như số năm sinh trưởng chưa đủ, linh trí cũng không thể hoàn toàn mở ra, linh tính chưa đủ, dược hiệu sẽ giảm đi phân nửa, chỉ có thể được gọi là “bán kỳ dược”.

Ninh Tiểu Xuyên sử dụng phương pháp quan sát được ghi lại trên thư tịch, đánh giá gốc Huyền dược trước mặt, đại khái gốc “Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo” này đã sinh trưởng năm trăm năm, linh tính chưa đủ, chỉ có thể xem là một gốc “bán kỳ dược”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui