Thần Ma Thiên Tôn

Ninh Tiểu Xuyên toàn lực vận chuyển Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể, đồng thời khởi động Vân Hà Quy Nguyên Khí, hình thành một cái Huyền Khí tráo đường kính mười thước. Đám cự thạch này oanh kích lên mặt Huyền Khí tráo, liền biến thành từng đám từng đám bụi đá.

Dù sao Ninh Tiểu Xuyên cũng là chủ tu tốc độ, rất nhanh đã đem đám Thạch thú này bỏ lại sau lưng.

Thế giới này thật sự quá to lớn, Ninh Tiểu Xuyên bay suốt một ngàn tám trăm dặm, trên mặt đất vẫn chỉ là từng khối từng khối hắc thạch, căn bản tìm không thấy tung tích của Thiên Đế Thần Cung, ngay cả các Võ giả khác cùng Huyền thú cũng đều không thấy.

Lúc phi hành thập phần tiêu hao Huyền Khí, Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể không đáp xuống mặt đất, định tìm một địa phương an toàn, đem Nguyên Mệnh Châu luyện chế thành Nguyên Mệnh Đan.

Lần này Ninh Tiểu Xuyên đã thông minh hơn, tìm được một cái thung lũng hắc sắc hoang vắng, trước dụng tâm thần cảm ứng xem trong lòng đất có khí tức Thạch thú không, sau đó mới quyết định ở lại nơi này luyện đan.

Ầm!

Dưỡng tâm Chân đỉnh mở ra, Song Đầu Thạch Thú một lần nữa từ bên trong bay ra, cả người vẫn như cũ đều là nham tương xích hồng sắc.

Thân mình của nó đã tăng trưởng không ít, cao đến hai mươi thước, dài đến ba mươi lăm thước! Cả hai cái đầu đều đang thiêu đốt hỏa diễm, giống như hai viên hỏa cầu khổng lồ vô cùng. Sinh vật lục địa lớn nhất trên Địa Cầu là con voi, mà chiều cao cũng chỉ tiếp cận cỡ một móng vuốt của nó mà thôi.

Không thể tin nổi nhất chính là, sau khi nó dung hợp Thạch điểu, trên lưng không ngờ cũng mọc ra một cặp cánh dài đến hơn ba mươi thước.

Song Đầu Thạch Thú vốn dĩ chỉ là một đầu Huyền thú Tứ phẩm, dưới sự uẩn dưỡng trong Huyền Thú Giám, hơn nữa dung hợp hai đầu Thạch thú, hiện tại tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc Huyền thú Ngũ phẩm! Nếu như vẫn theo tốc độ này tiếp tục phát triển, rất có khả năng sẽ trở thành Huyền thú Thất phẩm, thậm chí càng cao hơn!

Tiểu Long lại muốn cưỡi Song Đầu Thạch Thú chơi đùa, thế nhưng Long Nhãn trong cơ thể nó còn chưa có tiêu hóa hết, cái bụng căng tròn, căn bản không thể nhúc nhích được, chỉ có thể ở trên mặt đất lăn qua lăn lại.

Ninh Tiểu Xuyên để cho Song Đầu Thạch Thú bảo vệ lối vào thung lũng, sau đó liền bắt đầu luyện hóa Nguyên Mệnh Châu.

Viên Nguyên Mệnh Châu này đã có niên đại tám trăm năm, quang mang càng thêm sáng ngời, dị hương nồng nặc, cộng thêm Dưỡng Tâm Thảo cùng Cửu Thải Huyền Thủy, liền khiến cho dược lực của Nguyên Mệnh Châu còn tăng lên vài phần.

Tốn suốt nửa ngày, Ninh Tiểu Xuyên mới luyện hóa xong Nguyên Mệnh Châu thành hai viên Nguyên Mệnh Đan.

Lại tốn thêm nửa ngày, Ninh Tiểu Xuyên đem hai viên Nguyên Mệnh Đan đều luyện hóa vào trong thân thể, huyết khí tự nhiên là tăng trưởng rất nhiều. Thế nhưng ngoài ý muốn của Ninh Tiểu Xuyên chính là, hắn cũng chưa thể đạt tới cảnh giới Một giọt máu hóa sáu hổ!

- Quả nhiên, cảnh giới càng cao, tài nguyên cần để thăng cấp liền tăng lên gấp bội!

Từ cảnh giới Một giọt máu hóa bốn hổ đề thăng tới Một giọt máu hóa năm hổ, đại khái cần hai viên Nguyên Mệnh Đan. Thế nhưng, từ Một giọt máu hóa năm hổ đề thăng tới Một giọt máu hóa sáu hổ, đại khái cần bốn viên Nguyên Mệnh Đan mới có thể đột phá!

Ninh Tiểu Xuyên ngược lại cũng không gấp gáp. Nếu như dễ dàng như vậy đã đem thể chất gia tăng lên, đó mới là chuyện không bình thường!

Hiện tại việc cấp bách là đi tìm thêm càng nhiều hơn Nguyên Mệnh Châu, cùng các Võ giả khác cạnh tranh! Đây chính là bảo vật đề thăng thể chất bản thân, ai cũng đều liều lĩnh tranh đoạt!

Trải qua thời gian một ngày, Tiểu Long đã đem Long Nhãn tiêu hóa hơn phân nửa, nhưng cái bụng vẫn như cũ căng cứng thật lớn, chỉ có thể miễn cưỡng khiêng cái bụng to khập khiễng bước đi.

Nham tương trên thân thể Song Đầu Thạch Thú đã chậm rãi làm lạnh, thân thể vẫn như cũ rất nóng bỏng, bị Ninh Tiểu Xuyên thu vào trong Huyền Thú Giám. Nếu như lại tìm được những Thạch thú khác, hắn nhất định sẽ tiếp tục dung luyện vào trong cơ thể Song Đầu Thạch Thú, gia tăng lên thực lực của nó.

Nếu như Song Đầu Thạch Thú có thể đạt tới cấp bậc Huyền thú Thất phẩm, liền có thể có đạt tới chiến lực cấp bậc Võ Tôn, có thể giúp đỡ Ninh Tiểu Xuyên rất nhiều.

Ngay khi Ninh Tiểu Xuyên đem Song Đầu Thạch Thú thu vào Huyền Thú Giám, Huyền Thú Giám đột nhiên chấn động mãnh liệt lên, từ trong tay Ninh Tiểu Xuyên bay ra ngoài.

- Tiểu tử, cám ơn ngươi mang ta tới nơi này! Hiện tại không cần ngươi nữa, Đao gia ta có thể tự mình đi cướp đoạt Thần huyết do Thiên Đế lưu lại!

Thanh âm lạnh lẽo âm lãnh của Thiên Đế Nhận từ trong Huyền Thú Giám vang ra.

Bên trong Huyền Thú Giám bộc phát ra một mảnh đao mang sắc bén, tà khí mười phần, hung tàn bạo lệ.

- Phá cho ta!

Một thanh đao từ trên mặt Huyền Thú Giám nhô ra.

Thiên Đế Nhận không ngờ lại muốn phá vỡ Huyền Thú Giám, chặt đứt liên hệ cùng Huyền Thú Giám, từ bên trong chạy ra.

- Trấn áp cho ta!

Ninh Tiểu Xuyên đồng thời đánh ra hai đạo Huyền Khí quang trụ, vọt vào Huyền Thú Giám, điều động lực lượng Huyền Thú Giám đến áp chế Thiên Đế Nhận.

Thiên Đế Nhận dù sao cũng là bội đao của Thiên Đế lúc còn trẻ, thập phần cường đại, nếu không phải bị Huyền Thú Giám cấm cố, Ninh Tiểu Xuyên khẳng định không phải là đối thủ của nó, sẽ bị nó một đao chém chết!

Thế nhưng, hiện tại lại bất đồng, Huyền Thú Giám vốn có lai lịch thần bí, lực lượng cường đại, gắt gao áp chế nó. Hơn nữa còn được Ninh Tiểu Xuyên nắm trong tay, vậy mà có thể cùng Thiên Đế Nhận đối kháng một trận.

- Món đồ chơi gì đây? Tại sao lại mạnh như vậy? Mở cho ta!

Trên đao phong Thiên Đế Nhận bắn ra đao quang bốn phía, lệ khí rất nặng, một lần nữa từ trong Huyền Thú Giám giãy ra một đoạn, lộ ra thân đao dài một tấc.

Thân đao chính là huyết hồng sắc, tà khí nồng đậm tới cực điểm.

- Thảo nào Thiên Đế lại vứt bỏ ngươi! Không ngờ ngươi đã tà biến đến trình độ này, quả thật chính là một thanh Yêu đao!

Ninh Tiểu Xuyên càng thêm không có khả năng để cho nó chạy ra khỏi Huyền Thú Giám. Nếu để cho nó chạy đi luyện hóa Thần huyết Thiên Đế, nhất định sẽ trở nên càng thêm khủng bố, nhất định sẽ tạo thành đại họa!

Với sự thống hận của nó đối với Thiên Đế, nói không chừng sẽ một đao đem cả Đế quốc Ngọc Lam, cố hương của Thiên Đế chém thành hai khúc, đem phiến đại địa này biến thành Luyện Ngục!

Soạt soạt!

Thiên Đế Nhận lại giãy ra thêm một đoạn nữa, chỉ còn lại một đoạn mũi đao còn bị phong bế bên trong Huyền Thú Giám.

- Ha ha… tiểu tử, ngươi biết tại sao ta lại biến thành một thanh Tà nhận không? Năm xưa ta chính là đâm chết một tên Thứ Thần tà ác, đâm thẳng vào trái tim của hắn, rút cạn huyết dịch Thứ Thần trong cơ thể hắn, biến thành một cỗ Thần thi! Chính là vào lúc đó, ta đã uống trộm một giọt huyết dịch Thứ Thần, nhiễm lên tà khí!

Nó giận dữ hét:

- Thế nhưng có thể trách ta sao? Là Thiên Đế muốn giết Thần, ta chỉ là một kiện binh khí, ta chỉ là lén uống một giọt huyết dịch mà thôi, không ngờ lại vứt bỏ ta, như vậy là không công bằng!

Ầm!

Thiên Đế Nhận đột nhiên bay vọt lên, lan tràn ra đao khí ngập trời, xông thẳng trời cao, không ngờ lại muốn mang theo Huyền Thú Giám cùng bay đi.

Ninh Tiểu Xuyên cắn răng một cái, nắm lấy chuôi đao Thiên Đế Nhận, cũng bị Thiên Đế Nhận kéo bay lên, hóa thành một đạo đao mang huyết hồng sắc bay nhanh ra ngoài.

Vù!

Thiên Đế Nhận bay trên trời chui xuống đất, tốc độ nhanh như lưu tinh.

- Nếu như ngươi không buông ra, có tin lão tử một đao đánh chết ngươi không?

Thiên Đế Nhận cực kỳ phẫn nộ, lúc thì xông lên không trung ngàn thước, khi thì lao thẳng vào bên trong nham thạch màu đen.

Ninh Tiểu Xuyên dùng huyền cương hộ thể bao bọc thân thể, hàm răng cắn chặt, bàn tay nắm chuôi đao thật chặt không buông.

Ùng ùng!

Từng ngọn núi lớn màu đen bị đụng vỡ, mặt đất bị đánh ra rất nhiều hố to, trên người Ninh Tiểu Xuyên tràn đầy đất đá, thân thể bị thương nặng, trong miệng nhổ ra tiên huyết.

Trên thân Thiên Đế Nhận bay ra mười hai đạo đao khí khủng bố, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên chém tới.

Đây không phải là đao khí bình thường, mỗi một đạo đao khí đều có uy lực có thể chém chết Võ Tôn bình thường!

Tiểu Long đứng ở trên vai Ninh Tiểu Xuyên, khiêng cái bụng to tròn, nhìn thấy đám đao khí bay tới kia, nhất thời mở to hai mắt ra nhìn, bộ dáng phi thường cao hứng, há miệng ra, đem mười hai đạo đao khí kia đều nuốt cả vào trong miệng.

Mỗi khi nó nuốt thêm một đạo đao khí, thân thể sẽ dài thêm một tấc. Sau khi nuốt xong mười hai đạo đao khí, liền liên tiếp dài thêm mười hai tấc!

Tiểu Long từ trên cánh tay Ninh Tiểu Xuyên chạy xuống trên đao phong của Thiên Đế Nhận, vậy mà dùng cặp móng vuốt nhỏ bé ôm lấy Thiên Đế Nhận sắc bén, một ngụm hướng về phía đao phong táp xuống, không một chút dư thừa, muốn cắn xuống một mảnh lưỡi dao ăn luôn.

Phải biết rằng, cho như là Ninh Tiểu Xuyên đụng một cái nhẹ nhàng lên lưỡi đao Thiên Đế Nhận, ngón tay của hắn cũng sẽ bị đao khí chặt đứt trong nháy mắt.

Thế nhưng, Tiểu Long không ngừng cắn xuống, vậy mà lại không bị thương chút nào!

Nó cắn suốt nửa ngày cũng không cắn được miếng nào, liền thả lưỡi đao ra, hướng về phía lưỡi đao tru lên, giống như là đang nói:

- Đến đi! Đến đi! Ngươi chém ta đi! Tiếp tục, mạnh thêm chút nữa!

Thế nhưng Thiên Đế Nhận căn bản không thèm để ý tới nó.

Vì vậy, nó liền ôm lấy Thiên Đế Nhận, điên cuồng hôn lên.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên nhìn kỹ, phát hiện Tiểu Long cũng không phải là đang hôn, mà là đang hút!

Nó đang hút đao khí trên thân Thiên Đế Nhận!

Thiên Đế Nhận chưa bao giờ gặp qua loại tình huống này, đao khí do chính mình chém ra, không chỉ không hề tạo thành chút lực phá hoại nào, ngược lại còn bị thôn phệ nữa.

- Khoan đã! Nó đang làm cái gì?

Thiên Đế Nhận cảm giác được đao khí mình thật vất vả mới ngưng tụ ra, đang rất nhanh xói mòn, bị Tiểu Long hút đi:

- Con mẹ nó, ở đâu chui ra con rồng khốn nạn này? Lại hút một chút nữa thử xem? Lão tử ngay cả Thứ Thần cũng đã từng giết qua, còn không giết được ngươi sao?

Tiểu Long sửng sốt một lát, sau đó liền càng thêm nỗ lực hút, hút đến mức Thiên Đế Nhận kêu lên ngao ngao.

- Coi như ngươi… ngoan độc!

Thiên Đế Nhận chủ động chạy trốn vào Huyền Thú Giám, chui trở lại trong Đệ tam Huyền Thú Cung.

Tiểu Long thấy Thiên Đế Nhận đột nhiên biến mất, thoáng sững sờ trong chốc lát, nhìn thấy trong cặp móng vuốt chỉ còn lại một khối xương cốt hình cánh quạt mà thôi.

Đáp xuống mặt đất, Ninh Tiểu Xuyên đem đám đá vụn trên người phủi đi, mới nói:

- Tiểu Hồng, đưa Huyền Thú Giám cho ta!

Tiểu Long ôm lấy khối xương cốt hình quạt, giấu ở sau lưng, dùng sức lắc đầu.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên tối sầm lại, nói:

- Giao ra đây đi! Nó đối với ngươi không có tác dụng gì cả.

Tiểu Long lại lắc đầu, lấy ra Huyền Thú Giám, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên không ngừng khoa tay múa chân, lại đem Huyền Thú Giám đặt ở trong miệng dùng sức cắn cắn. Sau đó, nó nhìn chăm chú về phía Ninh Tiểu Xuyên, muốn nhìn một chút xem Ninh Tiểu Xuyên có hiểu ý tứ của nó hay không?

Ninh Tiểu Xuyên đối với Long ngữ đặc thù của Tiểu Hồng coi như là có chút lý giải, nói:

- Ý của ngươi là muốn nói, nếu Thiên Đế Nhận lại muốn trốn ra, ngươi liền cắn nó sao?

Tiểu Long dùng sức gật đầu.

Ninh Tiểu Xuyên suy nghĩ một chút. Cái này ngược lại có thể xem là một biện pháp tốt.

Thiên Đế Nhận bất cứ lúc nào cũng đều muốn trốn ra, quay lại cướp đoạt Thần huyết Thiên Đế, cũng chỉ có Tiểu Hồng mới có thể áp chế nó.

- Được rồi! Tạm thời để Huyền Thú Giám ở chỗ của ngươi!

Ninh Tiểu Xuyên dùng một sợi tơ vàng buộc Huyền Thú Giám lại, treo lên trên cổ Tiểu Hồng, nói:

- Nếu như ngươi đánh rơi nó, ta sẽ khiến ngươi chết rất khó coi!

Tiểu Hồng căn bản không đem uy hiếp của Ninh Tiểu Xuyên để ở trong lòng. Sau khi đạt được Huyền Thú Giám, liền lấy ra chơi đùa, bộ dạng hưng phấn vô cùng.

Sau khi nó nuốt đao khí của Thiên Đế Nhận, thân thể vốn dĩ dài thêm không ít, thế nhưng hiện tại lại biến trở về hình thể ban đầu, chỉ còn dài chừng một thước, khiêng lấy cái bụng tròn vo, ở trên mặt đất không ngừng lăn tới lăn lui.

- Cứu mạng… Cứu ta…

- Cứu mạng…

Ninh Tiểu Xuyên nhĩ lực thông tuệ, nghe được trong gió truyền đến thanh âm kêu cứu.

Thanh âm kia hiện chỉ cách hắn hơn mười dặm, thập phần yếu ớt, nhưng vẫn như cũ bị hắn phát hiện.

Ngoại trừ đám thiên tài tuấn kiệt cùng tới chỗ này ra, thế giới này căn bản không có sinh vật khác.

Rốt cuộc cũng gặp được người!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui