Thần Ma Thiên Tôn

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Lục Khánh Nguyên chằm chằm, thu hồi Ma kiếm đã hấp thu xong lực lượng huyết khí, nói:

- Chẳng qua ngươi còn chưa hiểu rõ về Chí Tôn Khí mà thôi. Chí Tôn Khí
đã có thể tự chủ tu luyện, có lực lượng của riêng mình. Càng không nói
Thiên Đế Nhận còn là hoàng giả trong “Chí Tôn Hoàng Khí”. Cho dù nó chỉ
đem một phần vạn lực lượng cho ta mượn thì cũng dư sức giết ngươi rồi.
Đương nhiên, cường độ thân thể của ta hiện nay, cũng chỉ có thể tiếp
nhận một phần vạn lực lượng của Chí Tôn Hoàng Khí mà thôi, nếu nhiều
hơn, ta cũng sẽ bạo thể.

- Khục khục, còn chưa đến một phần vạn đâu.

Thiên Đế Nhận bổ sung.

Lục Khánh Nguyên cười ha hả, nói:

- Vậy ngươi… vậy tại sao lúc trước… ngươi không sử dụng lực lượng Chí Tôn Hoàng Khí?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, ta muốn dùng ngươi để gây áp lực với
chính mình, ma luyện bản thân, tại lằn ranh sinh tử mà kích phát ra tiềm lực trong cơ thể, tu luyện Chí Tôn Thể. Thứ hai, ta cũng không muốn quá dựa dẫm vào Chí Tôn Hoàng Khí, nếu như sinh ra ỷ lại, Chí Tôn Hoàng Khí sẽ khống chế ta.

Thiên Đế Nhận lại chen vào, nói:

- Sao lại nói như vậy? Chẳng lẽ xem ta là một thanh tà ác đao ư? Thực
ra, vẫn còn một nguyên nhân thứ ba nữa, đó là Ninh Tiểu Xuyên đã đáp ứng với ta, sẽ dùng nửa kiện Chí Tôn Khí của ngươi làm thức ăn cho ta, nên
ta mới đồng ý ra tay. Hơn nữa, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đừng trách ta
không nâng giá a, sau này nếu không có nửa kiện Chí Tôn Khí, ta tuyệt
đối không thể cho ngươi mượn lực lượng được.

Dứt lời, Thiên Đế Nhận liền tìm kiếm cái bảo tháp màu xanh, nhanh chóng đâm xuống một đao, bắt đầu luyện hóa bảo tháp.

Ninh Tiểu Xuyên cũng có chút xót của, đây là nửa kiện Chí Tôn Khí, giá
trị liên thành, kết quả lại bị Thiên Đế Nhận luyện hóa, quả thực quá
lãng phí.

Thế nhưng, dùng nửa kiện Chí Tôn Khí để đối lấy cái mạng của Lục Khánh Nguyên, thực ra vẫn rất đáng giá.

Lục Khánh Nguyên đã triệt để chết đi, thân thể dần trở nên khô quắt,
huyết dịch Thiên Nhân trong cơ thể bị Ma kiếm hấp thu, cùng lúc đó, lực
lượng Chí Tôn trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, cũng càng ngày càng trở nên
cường thịnh.

Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên sắp hình thành Chí Tôn Thể, bỗng nhiên trên
không trung của Ma Diễm Hư thế giới vọt tới từng đám mây đen, điện xà
lưu động trong tầng mây, phát ra thanh âm “ầm ầm ầm”.

Một luồng khí tức áp lực đột nhiên tràn tới, giống như khiến cho trời long đất lở.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy sởn hết gai ốc, nhìn lên bầu trời, chỉ cảm thấy một trận hàn khí chạy dọc sống lực, vọt lên đỉnh đầu.

Luồng cảm giác nguy hiểm này, quả thực còn đáng sợ hơn so với việc đối mặt Lục Khánh Nguyên.

- Con… con bà nó, tại sao trong Hư thế giới lại xuất hiện kiếp vân?
Chẳng lẽ trong Hư thế giới có người sắp tu thành Chân Nhân rồi ư? Không
đúng, tại sao kiếp vân lại tràn về phía bên này? Chẳng lẽ…

Thiên Đế Nhận đang luyện hóa Thanh Lung tháp, vốn tưởng rằng mình sắp
tấn chức Thứ Thần Khí, cho nên mới dẫn tới kiếp vân, vì vậy vô cùng kinh hãi, lập tức trốn vào trong Huyền Thú Giám.

Thế nhưng, một khắc sau, nó liền phát hiện, kiếp vân trên bầu trời, cũng không phải vì nó mà đến.

- Con bà nó… chẳng lẽ thế gian này thật sự có Chí Tôn Thể? Không ngờ lại khiến cho thượng thiên ghen ghét, muốn diệt trừ hắn.

Thiên Đế Nhận thốt lên.

Thiên kiếp này, chính là nhằm vào Ninh Tiểu Xuyên mà đến.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không ngờ rằng, tu luyện Chí Tôn Thể lại khiến cho thượng thiên đố kỵ, hạ xuống lôi phạt.

Trong mắt lão thiên gia, loại người này là những kẻ phá vỡ sự cân đối
của tự nhiên, không cần phải sống trên đời, nhất định phải tiêu diệt
hắn. Ngay cả “Trời” cũng không thể dung thứ được loại người này.

Phải biết rằng, chỉ khi tu sĩ trùng kích Chân Nhân, mới trải qua một lần lôi kiếp, đó là do thượng thiên dùng để khảo nghiệm xem tu sĩ có tư
cách trở thành Chân Nhân? Tâm vấn đạo có đủ kiên định hay không?

Đây gọi là: Vàng thật không sợ lửa, Chân Nhân không sợ lôi điện.

Chỉ khi vượt qua lôi kiếp, mới có thể trở thành Chân Nhân trường sinh bất lão.

(*) Trường sinh không phải vĩnh sinh. Bất lão không phải bất tử.

Thế nhưng, bây giờ Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn kém cảnh giới Chân Nhân cả
vạn dặm. Trong mắt Chân Nhân, hắn cũng chỉ là một con kiếm sớm sống
chiều chết mà thôi, thế nhưng, không ngờ hắn lại có thể dẫn tới thiên
kiếp, bị thượng thiên áp chế.

Tu Chí Tôn Thể, chính là đấu với trời.

Đấu không lại trời, thì chỉ có chết.

Nếu như ngay cả trời cũng không thể làm gì được ngươi, vậy thì ngươi có thể tu thành Chí Tôn Thể.

Nếu như ngươi cường đại hơn cả trời, vậy ngươi sẽ là Thiên Địa Tôn Giả, trời cũng phải tôn kính ngươi, gọi ngươi là Thiên Tôn.

Đấu với người thành Nhân Tôn. Đấu với Thần thành Thần Tôn. Đấu với trời mới có thể trở thành Thiên Tôn.

Bất kỳ kẻ nào biết thượng thiên muốn diệt mình, đều nhất định sẽ cho
rằng bản thân chết chắc, từ bỏ chống cự, từ bỏ phản kích, nằm đó chờ
chết. Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại dần trở nên bình tĩnh, nỗi sợ hãi
trong lòng cũng dần biến mất, cho dù trời sập xuống, cứ lấy tay chống
lên là được.

Ầm ầm ầm...

Trên bầu trời, kiếp vân càng ngày càng dày đặc, lôi điện lẫn lộn, khí tức cũng càng trở nên cường thịnh.

Ninh Tiểu Xuyên nhắm hai mắt lại, không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn
bắt đầu cảm thụ lực lượng Thiên Đạo, tìm hiểu chân lý Thiên Đạo.

Lúc này, trên thân Ma kiếm, đột nhiên xuất hiện hình ảnh của Tuế Hàn Vũ.

Nàng cũng cảm nhận được lực lượng Thiên Đạo, vì vậy mới từ bên ngoài thế giới xa xôi, phóng xuất một đạo kiếm ảnh, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, tổ sư đã từng lưu lại một câu: Trời muốn diệt ngươi,
ngươi chắc chắn phải chết. Thế nhưng, trong tử vong luôn có một đường
sinh cơ, đó chính là nhân tâm. Chính bởi vì trong con người có thế giới
nội tâm, nên người mới có thể diệt trời. Nếu ngươi thật sự hiểu thấu
được những lời này, ngươi mới có thể tu thành Chí Tôn Thể dưới thiên
kiếp. Bằng không, trời muốn diệt ngươi, ngươi ngay cả một tia sinh cơ
cũng không có.

Tuế Hàn Vũ quả quyết nói.

Còn không đợi Ninh Tiểu Xuyên có thời gian tìm hiểu thì một đạo lôi điện thô to, đã từ trên kiếp vân đánh xuống.

Đây là thượng thiên giáng xuống lôi kiếp, cho dù ngươi trốn sâu vào trong đất thì lôi điện vẫn sẽ bổ lên người của ngươi.

Bóng người trên Ma kiếm bị chém tan, hóa thành từng tia khói xanh, sự
xuất hiện của Tuế Hàn Vũ đã chọc giận thượng thiên, vì vậy mới giáng
xuống lôi phạt để đánh nát hình chiếu của nàng.

- Trong tử vong luôn có một đường sinh cơ, thế giới nội tâm của con người, người có thể diệt được trời.

- Trong tử vong, luôn có một đường sinh cơ.

Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên không ngừng hiện ra câu nói này, tìm hiểu lôi điện, kiếm tìm sinh cơ trong tử vong.

Ầm ầm ầm...

Lại có một đạo lôi điện bổ xuống, càng thêm thô to tráng kiện, gần bằng
thùng nước, thoạt nhìn giống như một đầu điện long màu tím, cuồng nộ bổ
lên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.

Mái tóc Ninh Tiểu Xuyên cháy khét, hóa thành bột mịn, làn da rạn nứt,
máu tươi tràn ra, mỗi một tấc thân thể đều có điện quang lưu động.

Dưới chân bị đánh thành một cái hố lớn có đường kính hơn mười mét, ngay cả thiết thạch cứng rắn cũng bị đánh cho nát bấy.

Lúc lôi điện bổ lên người Ninh Tiểu Xuyên, cũng đồng thời rèn luyện nhục thể của hắn, khiến cho huyết nhục, cốt cách, ngũ tạng đều bị đánh nát,
sau đó tái sinh huyết dịch lại, trở nên càng mạnh mẽ, dẻo dai hơn, triệt để thoát ly phàm thai.

Ầm ầm ầm...

Lúc đạo lôi điện thứ ba giáng xuống, còn thô to gấp đôi lần thứ hai,
giống như điện trụ màu tím từ trên trời nện xuống, có thể hủy diệt hết
thảy mọi sinh linh trên thế gian.

Thân thể của Ninh Tiểu Xuyên bị cháy đen, trên da nứt ra từng vết đỏ
hồng, giống như một khối sắt bị nung nóng, tùy thời có thể bị lôi điện
bổ nát.

Ninh Tiểu Xuyên thu hết toàn bộ nguyên khí trên người lại, tập trung vào vị trí trái tim, thủ hộ “Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung”, chỉ cần trái tim không vỡ nát, tâm thần bất diệt thì huyết dịch mới có thể khiến cho
thân thể bừng sáng sinh cơ một lần nữa.

Ầm...

Đợt lôi điện thứ tư giáng xuống, cửu trọng thiểm điện liên tục không ngừng bổ lên người Ninh Tiểu Xuyên.

Lôi điện đánh nát thân thể hắn, hắn liền dùng huyết khí cường đại chữa
trị thương tổn trên người, hết lần này tới lần khác cải tạo thân thể,
thân thể càng lúc càng trở nên cường đại.

Dưới sự công kích của Lôi Kiếp, lực lượng Chí Tôn trong cơ thể không chỉ không suy yếu, ngược lại càng trở nên tràn đầy.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng tại chỗ, toàn thân hoàn toàn biến dạng,
người không biết còn tưởng rằng đây là một khối đá màu đen.

Cặp mắt của hắn nhắm chặt, chỉ thấy một màu đen u ám, thế nhưng, lại có 3 vạn 7865 quang điểm từ trong bóng tối bay ra, hóa thành 3 vạn 7865 văn
tự cổ xưa. Đây chính là cổ văn của “Địa kinh”.

Sau đó, những cổ văn này lại hóa thành 3 vạn 7865 ngôi sao, hình thành một mảnh tinh không mênh mông.

Cảnh tượng thiên địa sơ khai lại hiện ra trước mắt Ninh Tiểu Xuyên.

“Thiên” có thể diệt hết tất cả, thế nhưng, duy nhất chỉ có “Địa” là không diệt được.

Bởi vì, phải có địa mới có thiên. Nếu như đất bị diệt thì trời cũng sẽ không tồn tại.

Cũng giống như, nếu trên đời này không có người xấu, vậy thì cũng không
có khả năng có người tốt. Tốt và xấu chỉ là khái niệm tương đối mà thôi.

- Ta chính là do đại địa sinh ra, là một phần của đại địa, nếu như trời muốn diệt ta, vậy thì trước tiên phải tiêu diệt đại địa.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên sinh ra một tia cảm ngộ, lực lượng toàn thân
đều thu hồi vào trái tim, mỗi một khối huyết nhục đều tản mát khí tức
như bùn đất, thân thể hòa hợp thành một thể với đại địa.

Cùng lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên cũng thầm nghĩ:

- Sinh linh trong thiên hạ đều từ đại địa mà sinh ra, ta vốn dĩ là một phần của đại địa, ta chính là đại địa.

Tổ sư Diệt Thế Đạo đã từng nói, bên trong tử vong, tất có một đường sinh cơ.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy dường như mình đã tìm được đường sinh cơ đó rồi.

Mặc cho lôi điện bên ngoài có hung mãnh như thế nào, Ninh Tiểu Xuyên
cũng không hề để ý, chỉ một lòng cảm ngộ đại địa, giống như một hài tử
yếu nhược bị ném cho đất mẹ ôm ấp chăm sóc, bất kể lực lượng ngoại giới
có cường đại như thế nào, cũng đã có đất mẹ ngăn cản thay cho hắn, không để cho bổn nguyên của hắn bị thương tổn.

Dưới tình huống như vậy, thiên kiếp cũng không làm gì được Ninh Tiểu
Xuyên, cho dù có bổ thân thể Ninh Tiểu Xuyên cháy đen, cũng không thể
đánh vào trái tim của Ninh Tiểu Xuyên được.

Lôi điện bổ suốt ba canh giờ, kiếp vân mới dần dần tiêu tán.

Sau khi khôi phục yên lặng, thân thể Ninh Tiểu Xuyên giống như đã biến
thành nham thạch, nối liền một thể với mặt đất, không có một tia khí tức sinh mệnh nào.

Nửa ngày sau, tầng da đá vỡ ra, bên trong bắn ra hai loại hào quang. Một bên là hắc quang, còn một bên là bạch quang.

Phành...

Mặt đất hoàn toàn vỡ ra.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn ngồi xếp bằng tại chỗ, thân thể ngưng tụ lại, hiện
ra hai loại lực lượng Thần tính và Ma tính hoàn toàn bất đồng.

Y phục trên người, túi Càn Khôn, bảo khố, Huyền dược, Huyền thạch, Huyền Khí trong túi Càn Khôn, đều bị lôi điện bổ nát thành bụi.

Chỉ còn lại Huyền Thú Giám và một bình hồ lô màu xanh vẫn còn.

Trong bình hồ lô này chứa Cửu Hoa Quỳnh Tương, không biết hồ lô này làm
bằng chất liệu gì, dưới Lôi Kiếp mà vẫn có thể bảo tồn không hư hại gì.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên đã vượt qua Lôi Kiếp, nhưng lại bị thương cực
nặng, thiếu chút nữa là mất mạng. Hơn nữa, hắn đã bắt đầu ngưng tụ Chí
Tôn Thể, cần một lượng lớn tài nguyên để bổ sung, thỏa mãn nhu cầu của
Chí Tôn Thể.

Suy nghĩ đắn đo liên tục, Ninh Tiểu Xuyên quyết định uống Cửu Hoa Quỳnh Tương.

Ninh Tiểu Xuyên uống Cửu Hoa Quỳnh Tương xong, liền lập tức chìm vào ngủ say.

Một giấc ngủ này kéo dài suốt ba tháng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui