Tám bạch y thiên sứ phía sau ngọc mã xa nhanh chóng phát hiện ra Thần Nam đang cấp tốc đuổi theo phía sau, lập tức quát lên: "To gan, kẻ nào dám bám theo Sinh mệnh nữ thần điện hạ?"
"Sinh mệnh nữ thần vĩ đại! Thần quang của Sinh mệnh nữ thần vĩnh chiếu thế gian!" Thần Nam như một tín đồ trung thành không ngớt miệng tán dương.
Bốn con độc giác thú dừng lại, bạch ngọc xa nhẹ nhàng bồng bềnh giữa không trung, 16 bạch y thiên sứ vây xung quanh, cánh hoa vẫn bay đầy trời, hương thơm ngây ngất làm cho người ta say đắm.
Bên dưới là một vùng rừng núi xanh ngăn ngát, càng làm nổi bật thêm vẻ siêu trần thoát tục của đoàn người Sinh mệnh nữ thần.
Thần Nam đạp không phi hành, nhanh chóng tiếp cận. Tử kim thần long, Long bảo bảo, Tiểu phượng hoàng cũng nhanh chóng đuổi đến.
"Đông phương tu giả …" Một bạch y thiên sứ, trong mắt lộ ra thần sắc ngạc nhiên, sau đó lạnh lùng nói: "Huyết án mới qua được mấy ngày, các đông phương tu giả tại tây phương thiên giới đều ẩn mình, ngươi lại dám xông tới chủ thần một cách vô lễ như vậy sao? Các ngươi thật là to gan!"
"Ánh sáng của Sinh mệnh nữ thần sánh cùng nhật nguyệt, Sinh mệnh nữ thần vĩ đại, xin hãy tha thứ cho sự lỗ mãng của ta. Trước tiên xin hãy cho ta giới thiệu 1 chút, ta là Thần Nam. Sở dĩ đuổi theo Sinh mệnh nữ thần, một là vì sự kính ngưỡng vạn phần đối với nữ thần, 2 là vì có việc quan trọng muốn thỉnh cầu nữ thần. Ta nghĩ chủ thần điện hạ cao quý nhân từ nhất định sẽ đáp ứng ta."
"Ngươi tìm ta có việc gì?" Một giọng nói êm dịu từ ngọc xa truyền ra, lập tức làm cho người ta có cảm giác như cây cỏ đón gió xuân, chẳng có chút khí tức uy nghiêm nào của chủ thần trong đó.
Sinh mệnh nữ thần đã lên tiếng, đám thiên sứ đều lặng im.
"Ta muốn hỏi, chủ thần điện hạ tôn kính, có phải người đã từng cứu 1 người con gái tên là Vũ Hinh?"
Nữ thần còn chưa lên tiếng, đám thiên sứ bên ngoài độc giác thú mã xa đã tranh nhau mở miệng.
"Nữ thần nhân từ vĩ đại, mỗi năm đều cứu vô số sinh linh, nữ thần bệ hạ làm sao mà có thể nhớ được tên của tất cả mọi người chứ?"
"Khi ánh sáng nhân từ của nữ thần chiếu rọi, chưa bao giờ hỏi tên người được cứu."
Thần Nam rất bình tĩnh, nhưng mà lại thêm kính ý đối với nữ thần, nói: "Cô gái Vũ Hinh đó, được nữ thần nhân từ cứu tại nhân gian giới, điện hạ còn nhớ không?"
Trên mặt đám thiên sứ lộ vẻ tức giận, nhưng lúc này, từ trong ngọc xa lại truyền ra giọng nói êm dịu của Sinh mệnh nữ thần: "Ta nguyện ý cứu giúp nhiều người, nhưng mà ta chưa từng đến nhân gian giới. Thiên giới có quy định của thiên giới, thần linh không thể tùy tiện xuống hạ giới, ta nghĩ ngươi nhớ nhầm rồi."
"A, làm sao lại như vậy được." Thần Nam ngây người. Điều này hoàn toàn khác với những tin tức hắn thu được ở nhân gian giới, hắn lẩm bẩm tự nói: "Người của tinh linh tộc rõ ràng đã nói, năm ngàn năm trước Sinh mệnh nữ thần đã từng tự tay trồng 1 cây sinh mệnh tại tinh linh bộ lạc, tất cả đều là để cứu 1 người con gái …"
"Cái gì?" Sinh mệnh nữ thần trong ngọc xa dường như có chút kinh ngạc, nói: "Người nói năm ngàn năm trước Sinh mệnh nữ thần đã hạ giới cứu 1 cô gái tên là Vũ Hinh?"
"Đúng vậy." Thần Nam khẳng định.
Lúc này, đám thiên sứ vây quanh ngọc xa đều giật mình, họ lộ ra thần sắc cổ quái nhìn Thần Nam.
"Có gì không ổn à?" Thần Nam nghi hoặc nhìn bọn họ.
"Vị tu sĩ kia, có thể mời ngươi cùng ta về thần điện 1 chuyến không? Ta muốn hiểu rõ nội tình sự việc." Sinh mệnh nữ thần khách khí mời Thần Nam.
"Vô cùng nguyện ý, thưa nữ thần cao quý nhân từ vĩ đại!" Nhập gia tùy tục, Thần Nam mặc dù cảm thấy có chút ngượng mồn, tuy nhiên không thể không làm như Long bảo bảo, cất lên những lời có cánh.
Độc giác thú tiếp tục đạp không phi hành, Thần Nam và 3 thần thú bám theo sau.
Long bảo bảo chớp đôi mắt to, thì thầm: "Sinh mệnh nữ thần tại thượng, ta quan sát rất lâu rồi, mà không hiểu màn mưa hoa này từ đâu ra, thật kì quái …"
Mấy thiên sứ bay phía sau nhìn thấy bộ dạng hiếu kì của Long bảo bảo, rộn rã cười: "Tiểu long thật dễ thương, đông thổ thần long vốn đã hiếm gặp, không ngờ hôm nay lại còn được gặp cả một con thần linh long hiếm hoi hơn. Nhóc kia, những cánh hóa này là do năng lượng sinh mệnh của nữ thần hóa thành, đó không phải là những cánh hoa bình thường."
Đôi mắt của Tử kim thần long lập tức trợn lên, lập tức nịnh bợ: "Sinh mệnh nữ thần thật quá nhân từ lương thiện, dùng lực năng lượng sinh mệnh của mình ban phúc cho sinh linh vạn vật trên thế gian, quả thực là tấm gương mẫu mực cho ta, à không, cho các thần linh. Nhưng mà, nếu như có thể phổ độ cho lão long một chút, thì càng trở lên vĩ đại."
Thiên giới vô cùng rộng lớn, lớn gấp nhiều lần so với nhân gian giới, nhưng khoảng cách giữa các chủ thần điện không phải là xa, các thần vực này hợp lại thành tây phương đại thần vực.
Bay qua mấy trăm dặm, cuối cùng thì cũng đến thần điện của Sinh mệnh nữ thần.
Nơi đây không to lớn hùng vĩ như thần điện của nữ thần trí tuệ, tuy nhiên quần thể kiến trúc thần điện tiếp nối nhau thành một khoảng, bên trong có rất nhiều thực vật, tạo cho người ta một cảm giác, các loại hoa cỏ cây cối tràn đầy sinh cơ ở đây chia thần điện làm rất nhiều khu vực khác nhau.
Bớt đi một chút uy nghiêm, nhiều thêm một phần thanh thân tự nhiên
Nhưng cổ lão thần điện khá cao lớn ở chính giữa thì lại làm cho người ta cảm giác được một cỗ khí tức vô cùng thần thánh.
Lúc này Sinh mệnh nữ thần đã ngồi chính giữa thần điện, Thần Nam và 3 con thần thú đã nhìn rõ dung mạo thực sự của nữ thần.
Tóc vàng óng ả buông xuống, cặp mắt xanh biếc, trang phục như tuyết, Sinh mệnh nữ thần tuy không phải là 1 tuyệt thế giai nhân khuynh nước khuynh thành, thậm chí còn không xinh đẹp bằng những thiên sứ đứng bên cạnh, nhưng mà khí chất của nàng thì chẳng thiên sứ nào sánh được.
Thanh tân tự nhiên, linh khí phát ra từ trong tâm, tuy không phải quốc sắc thiên hương nhưng lại có một khí chất độc nhất vô nhị, khiến cho dù nàng có đứng giữa ngàn vạn người con gái khác, chỉ cần nhìn qua là biết được nét độc đáo của nàng. Thật là một người con gái do thiên địa linh tú tạo thành, linh hồn, trí tuệ, sự thánh khiết của nàng vô cùng xứng đáng với danh xưng Sinh mệnh nữ thần. Sau khi nghe Thần Nam tường thuật sơ qua câu chuyện, Sinh mệnh nữ thần liền lộ ra nét suy tư.
Lần đầu tiên tiến vào thần điện của chủ thần thiên giới nên Long bảo bảo và Tiểu phượng hoàng vô cùng hiếu kì, hai tên này chẳng có chút lạ lẫm nào, bay tới bay lui trong thần điện, xem xét các ngóc ngách của nơi được gọi là thần thánh tối cao trong mắt thế nhân.
Thần Nam đã dần bình tĩnh trở lại, đã lên tới thiên giới thì sẽ có nhiều cơ hội tìm kiếm các dấu vết quá khứ, dù cho chẳng thu hoạch được gì từ Sinh mệnh nữ thần thì cũng chẳng sao.
Một lát sau, Sinh mệnh nữ thần mới nói: "Những điều ta đã nói là sự thật, ta chưa từng xuống nhân gian giới, Sinh mệnh nữ thần mà ngươi nói đến, ta nghĩ có lẽ là tiền nhiệm chủ thần đã mất tích."
"Cái gì? Chủ thần tiền nhiệm? Lẽ nào các chủ thần thiên giới lại thường thay đổi như thế?" Thần Nam vô cùng kinh ngạc.
"Không phải, chỉ khi chủ thần tiền nhiệm gặp bất trắc thì mới có người mới lên kế thừa thần vị." Sinh mệnh nữ thần nói: "Năm ngàn năm trước, Sinh mệnh nữ thần tiền nhiệm đột nhiên mất tích, lúc đó ta chính là người kế thừa thần vị."
"Cái gì? Đúng lúc đó lại mất tích?" Thần Nam kinh ngạc, điều này nói lên cái gì? Lẽ nào Sinh mệnh nữ thần đã gặp bất trắc tại nhân gian giới? thì ra nhân gian giới không hề đơn giản như vậy.
Lúc này, những lời tiếp theo của Sinh mệnh nữ thần làm Thần Nam còn ngạc nhiên hơn gấp bội.
"Vũ Hinh? Cái tên này nghe quen quen, hình như Đông phương tiên giới Vô Tình tiên tử cũng tên là Vũ Hinh."
Thần Nam lập tức đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi.
Nhìn thấy bộ dạng thất thần của Thần Nam, Sinh mệnh nữ thần nói: "Vũ Hinh mà ngươi nói không thể là nàng ta được? Trước giờ nàng ta vẫn ở trên thiên giới, làm sao mà bị thương được? Hơn nữa kẻ nào có thể làm cô ta bị thương được?"
Thần Nam cảm thấy máu trong người đang sôi lên, hai tai bùng nhùng, lúc này tâm tình của hắn vô cùng kích động, không còn giữ được bình tĩnh, vô cùng căng thẳng hỏi: "Xin hãy người hãy nói cho ta biết … mọi chuyện liên quan đến Vô Tình tiên tử."
Tại đông phương thiên giới, phụ mẫu là tiên thần, dựa vào quan hệ huyết duyên của cha mẹ, thì khi sinh ra tại thiên giới sẽ là con của thần linh, được xưng là thần. Còn những thần linh từ nhân gian giới phá toái hư không, bay lên thiên giới, thì được gọi là tiên.
Tu luyện đến 1 trình độ nhất định, 2 người ai yếu hơn ai thật không dễ so sánh.
Vô Tình tiên tử, là 1 tiên tử vạn năm trước phá toái hư không bay lên thiên giới.
Nghe nói nàng ta có dung mạo tuyệt sắc đứng đầu đông phương thiên giới, pháp lực thông thiên, nghe nói nàng ta là thân muội muội của Đạm Đài tiên tử, đông phương nhất phương tiên tôn, nghe nói…
Đó là một tiên tử thần bí, tự tìm cho một một vùng đất trên thiên giới, gọi là Vô Tình giới, từ trước đến giờ không cho phép người ngoài tiến vào Vô Tình giới nửa bước, ban đầu cũng có nhiều tiên thần không phục, nhưng sau khi vô số tiên thần ra đi tại Vô Tình giới, nơi đó biến thành cấm địa, chẳng có kẻ nào dám mạo phạm.
Vô Tình tiên tử rất bí ẩn, cô ấy lặng lẽ tu luyện trong Vô Tình giới, chưa từng tham dự bất cứ vụ nhiệt náo nào của thiên giới, cho nên khi mọi người nhắc tới Vô Tình tiên tử thì đều có cảm giác quên lãng, nhưng mà đột nhiên tỉnh ra, thì lập tức nhớ tới sự vô tình, mỹ lệ, thần bí của nàng ta…
"Điều này … làm sao có thể?"
Thần Nam quả thực có chút không tin những lời Sinh mệnh nữ thần nói, nhưng từ trong giọng nói của đối phương, hắn phát hiện dường như tất cả đều là thật.
"Làm sao lại ở thiên giới? Vậy ở nhân gian giới rút cục xảy ra chuyện gì? Cô ấy tại sao lại có tên là Vô Tình? Đúng rồi …" Thần Nam kinh ngạc nhìn Sinh mệnh nữ thần, nói: "Người nói cô ấy là thân muội muội của Đạm Đài tiên tử? Đạm Đài tiên tử đó lẽ nào là Đạm Đài Tuyền?
Thiên giới nhất phương chí tôn Đạm Đài tiên tử đương nhiên là chỉ Đạm Đài Tuyền. Nhưng mà nàng ta và Vô Tình tiên tử có phải là chị em ruột hay không thì rất khó nói, dù sao đó cũng chỉ là truyền ngôn."
"Đạm Đài, ngươi quả nhiên không tệ, không ngờ đã trở thành nhất phương chí tôn!" Thần Nam cảm khái kêu lên.