Thần Mộ 2

Nghe thấy Tiểu Long nói vậy, đám tiên thần trọng thương nhưng vẫn chưa chết liền kêu khóc không ngừng.

Tử kim thần long từ trong khiếp sợ cũng đã tỉnh lại, nói theo Long bảo bảo : "Rất tốt, rất mạnh mẽ!".

Lời nói tổng kết này khiến cho đám thiên giới tu luyện giả may mắn còn sống sót nghiến răng căm hận, nhưng không có chút biện pháp nào cả.

Ở những dãy núi xa xa, trên các đỉnh băng tuyếtm có rất nhiều nhân gian tu luyện giả đang quan sát, bọn họ có chút không dám tin và cảnh tượng trước mắt, cho dù trong đó tuyệt đại đã số đều là huyền giới tu luyện giả, sớm đã nghe qua một chút tin tức về Thần Nam, nhưng lúc này cũng bị chấn động.

Trên bầu trời, những mảnh thi thể còn sót lại của đám tiên thần vương vãi khiến cho cả không trung ngập tràn trong màu máu, thật lâu vẫn không tiêu tán. Lúc này, không gian thông đạo khổng lồ trên bầu trời đã biến mất, đám tiênt hần trọng thương chưa chết tại không trung bay xuống mặt tuyết kêu la thảm thiết.

Tại thiên giới, mấy vị thần vương đều nổi giận lôi đình, trong lòng bọn họ vô cùng đau xót vì sự tử vong của đệ tử bản môn.

"Phế vật, tất cả đều là phế vật!" Hỗn thiên ma vương gào lên, hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống Thần Nam, không lâu trước Thần Nam vừa mới tiêu diệt căn cơ tại nhân gian của hắn, hôm nay lại khiến cho môn hạ đệ tử của hắn bị tổn hại trầm trọng, sự đả kích này thực là không nhỏ.

Tuyệt tình ma vương cũng phẫn nộ hét lên : "Một bọn súc sinh tham sống sợ chết, ta dù thế nào cũng không thể nghĩ được bọn hỗn đản đó, lại không có cách nào giúp chúng ta tranh thủ một chút thời gian".

Hắn đang mắng chửi đám thiên giới tu luyện giả hạ giới lần đầu, hạn bọn chúng không chế trụ được Thần Nam, khiến cho mấy lộ thần vương bị tổn thất thảm trọng.

Bất quá, mấy lộ thần vương cũng tự trách mình, bọn họ đã quá cầu toàn. Nếu như thay đổi địa điểm để hạ giới, sau khi hộ tống cho cao thủ xuống hạ giới an toàn rồi mới cùng đi tìm truy sát Thần Nam, thì tình huống trước mắt này tuyệt không thể xảy ra được. Vả lại, trong kế hoạch của bọn họ, mấy vị thần vương hợp lực hỗ trợ cho một vị thần vương hạ giới.

Lần này, chỉ vì trước hết cho một đám người xuống để dò thám sự mạnh yếu cảu thiên phạt trong không gian thông đạo, nhưng đám người này thực quá vô năng, lại không thể ngăn trở Thần Nam được một lát.

Tuyệt tính ma vương với Hỗn thiên ma vương trong tim đều rỉ máu, hai đệ tử thân truyền chết không nói, lại còn tổn thất một nhóm tinh anh cao thủ. Thanh thiện cổ ma sắc mặt cũng khó coi, phật môn cũng tổn thất thảm trọng.

Mấy tên đệ tử thân truyền phía sau đều thầm kêu may mắn không thôi, bọn chúng được chỉ định là ở trong nhóm cao thủ hạ giới lần thứ ba thứ tư. Nếu như vừa rồi tới lượt bọn chúng, chỉ nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi đã khiến cho bọn chúng trong lòng đều run lên.

Sự kiện lớn trên thiên giới không giấu được nhân gian, sự kiện lớn tại nhân gian huyền giới cũng không giấu được thiên giới. Bất quá, Thần Nam loại không phải xuất thân từ nhân gian huyền giới, cho đến sau khi hắn làm thiên giới đảo lộn mới bị người trong thiên giới biết và chú ý.

Hiện tại, tuyệt tình đạo, hỗn thiên đạo, phá diệt đạo, vô ưu tiên tôn nhất mạch, thanh thiện cổ ma nhất mạch, thi hoàng nhất mạch của thiên giới hận không thể ăn thịt uống máu Thần Nam, hiện tại mấy vị thần vương đều không tiếc bất cứ thứ gì mạo hiểm hạ giới, truy bắt hắn.

Lần này mấy lộ thần vương thảm đạm thu binh, nhưng bọn họ tuyệt không dừng tay, lần hạ giới sau sẽ càng mãnh liệt hơn.

Cuộc chiến lần này đối với Thần Nam mà nói là vô cùng huy hoàng, bất quá hắn trong lòng cũng không vui vẻ gì, hắn biết ngày mà thần vương hạ giới mới là lúc khảo nghiệm sinh tử chân chính của hắn.

Huống hồ, hắn còn vô cùng lo lắng Thần gia trên thiên giới còn chưa có động tác gì, trong gia tộc đáng sợ này nói không hcừng còn có một Thần Hi hoặc giả là lão quái vật cấp ma đế. Gia tộc thần bí của thiên giới này giống như một thanh đao lúc nào cũng treo lơ lững trên đầu, làm hắn trong lòng luôn cảm thấy bất an.

Bất quá, Thần Nam đã chết đi sống lại nhiều lần, hắn trong lòng cũng không quá sợ hãi.

"Cá trạch, ta nói qua muốn đưa cho ngươi một đại lễ, bây giờ thực hiện".

Hậu nghệ cung hóa thành Sâm Thiên thần thụ đứng giữa không trung, toàn thân phát ra ngàn vạn tia thần quang rực rỡ, từng tán lá xanh lay động, reo lên xào xạc, cả không trung hiện lên một dải xanh rì. Cả trời tuyết lạnh lẽo đã có thêm mấy phần xuân ý, tràn ngập sinh khí.

Vừa rồi không gian thông đạo bị vỡ nát, toàn bộ tiên thần trong đó đều bị phân thân toái cốt mà chết, đám thiên giới tu luyện giả hạ giới lần đầu cũng bị tổn thất thảm trọng, hiện tại may mắn sóng sót bất quá chỉ có hơn trăm người, sớm đã mất đi lực chiến đấu.

Định Địa Thần Thụ giống như lưỡi hái tử thần, từ từ hướng về đám tu luyện giả lao tới, lục sắc thần quang trong mắt bọn chúng có vẻ âm u đáng sợ.

Tử Kim thần long rụt cổ lại, hét lên : "Dừng lại, Thần Nam mau dừng lại".

Thần Nam có chút khó hiểu, liền giữ thần thụ đứng yên giữa không trung.

Tử kim thần long kéo Ngân long Giai Ti Lệ bay nhanh tới, nói nhỏ với Thần Nam : "Ngươi điên rồi sao, ngươi xem thử bốn phía xung quanh đi, phần đông huyền giới tu luyện giả đều đang chăm chú quan sát nơi đây. Ngươi nếu như dám đoạt nguyên anh tu luyện giả với quy mô lớn, sợ rằng trên trời dưới đất đều không có chỗ cho ngươi dung thân, đó là việc tu luyện giả đại kị đó. Nếu ngươi vo tình lấy được một nguyên anh, mọi người đều sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua, nhưng nếu như ngươi điên rồ như vây, tất cả mọi người đều sẽ thảo phạt ngươi!".

Thần Nam cẩn thận suy nghĩ, rồi thở dài : "Hôm nay, ta tựa hồ như mất hết ý chí…"

Trong lúc đó, tam đầu hoàng kim long cùng với lục đầu thần ma viên vội vã chạy về hướng Tây thổ như bị ma đuổi.

Một tiếng hú dài từ phía xa vọng lại, một thân ảnh cao lớn hóa thành một đạo thần quang lao đến như chớp.

"Quỷ thần ơi, Đông thổ quái tử thủ đến rồi" Tiểu long cả kinh nói.

Tử Kim thần long cũng rụt cổ lại, nói với Thần Nam : "Ngươi không cần tự trách trong lòng có tâm ma, chỉ xem thủ đoạn này của ngươi cũng biết bản thân đã nhân từ lắm rồi".

"Đại Ma?!"

Ngươi đến chính là Đông thổ thủ hộ giả kiếm chấp pháp giả Đại Ma.

Y mái tóc tung bay, trong mắt thần quang bắn ra, cả người trầm ổn ngưng trọng như núi.

Đại Ma không nói chút lời thừa, chỉ hét lên một tiếng, rồi nói : "Thiên giới tự tiện hạ phàm xâm nhập nhân gian… chết! Ngũ âm ma ngục!"

Sau khi bốn chữ cuối cùng vừa dứt, năm cái lỗ đen khổng lồ lần lượt xuất hiện tại không trung, phảng phất giống như ma quật liên thông tới địa ngục, âm u đáng sợ, hướng tới đám thiên giới tu luyện giả sóng sót chụp xuống, trong nháy mắt đám người này đã bị thôn phệ quá nửa.

"Đó mới chính là ngoan độc, giết người không chớp mắt". Tử kim thần long chỉ sợ thiên hạ không loạn, quay sang nói với Ngân long Giai Ti Lệ : "Lão già cha nàng không phải hiệu xưng vô địch sao, nếu như đúng là không có đối thủ có thể tìm tên tiểu tử kia đến để thư giãn gân cốt…"

"Đi chết đi". Giai Ti Lệ trừng mắt nhéo nó một phát.

Dưới sự mạnh bạo của mình, quả nhiên Đại Ma trong giây lát đã diệt sát hết đám thiên giới tu luyện giả. Hắn chậm rãi bay tới gần Thần Nam, nói : "Ngươi không nguyện ý đảm đương Đông thổ chấp pháp giả, nhưng lại làm việc giống như vậy, khiến cho người ta phải khâm phục".

"……" Thần Nam không nói được gì.

Đại Ma hướng hắn ôm quyền, sau đó phá không mà đi. Đột nhiên đến, đi lại càng nhanh hơn.

Hai canh giờ sau, không trung đã tĩnh lặng trở lại, huyết vụ cũng đã dần dần tiêu tan, những mảnh thi thể còn sót lại cũng đã rơi xuống những rặng núi tuyết ở phía dưới. bất quá với tuyết rơi theo thời gian không lâu nữa sẽ lại trở lại thành một thế giới trắng tinh thuần tịnh.

Mộng Khả Nhi đã bỏ đi, những người quan chiến đã tản đi, Tử kim thần long cũng bị Giai Ti Lệ nhéo tai kéo đi.

Long bảo bảo cùng Thần Nam đứng ngây người trong gió tuyết một lúc, cuối cùng cảm thấy lạnh đến nỗi hơi thở cũng ngưng kết lại, liền tiến nhập vào Đạm Đài thánh địa ấm áp như mùa xuân, không nghi ngờ gì là vào hỏi thăm mấy gian nhà bếp.

Rất lâu sau, Thần Nam từ trên không trung hạ xuống đứng trên một đỉnh núi tuyết. Trường đao chỉ lên trời, hét lớn : "Nhân sinh là cái mẹ gì chứ! Ta không giết người thì sẽ bị người giết, ai muốn của ngày bị nhuốm trong chém giết máu tanh, sống trong đao quang kiếm ảnh gió tanh mưa máu chứ? Được, các ngươi không phải muốn giết ta sao? Từ hôm nay trở đi, ta sẽ cùng với các ngươi liều mạng chém giết, muốn chém giết một trận thật thống khoái, trong lòng không cố kị gì cả, ta muốn trời xanh nhuốm máu".

Đám tuyết tích tụ trên đỉnh núi bị Thần Nam chấn bay, trên đỉnh núi bùng lên ngọn lửa lớn.Thần Nam dùng Đại long đao xẻ cánh tay của Tam đầu hoàng kim cự long ra, rồi dùng Liệt không kiếm xiên đem nướng.

Không lâu sau, mùi thơm của thịt rồng tràn ngập cả đỉnh núi, Thần Nam từ trong nội thiên địa lấy ra mấy bình liệt tửu, mở nắp bắt đầu uống điên cuồng.

Rượ từ khóe miệng chảy xuống mang theo chút máu tươi trong đó. Toàn thân hắn đều ướt đẫm, nửa canh giờ sau đỉnh núi đã vương vãi hơn chục bình rượu rỗng không.

Thần Nam đứng chống kiếm, gió lạnh thổi qua, trường bào đẫm máu bay phần phật, mái tóc bị máu làm cho bết lại giờ cũng theo gió mà tung bay.

Lúc này, toàn thân hắn dâng lên một cỗ sát khí.

Cuối cùng, Thần Nam bay lên không trung, phóng về phía Đạm Đài thánh địa, ánh mắt tràn ngập quang mang khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Lúc còn cách Đạm Đài thánh địa mấy chục dặm, một con kì lân thần thú bay lên không trung chặn hắn lại. Trên người liệt hỏa ngút trời, phảng phất có thẻ làm tan chảy cả thế giưosi băng tuyết giá lạnh này.

"Thần Nam, ngươi lẽ nào…. Quyết định muốn ra tay tương trợ ma vương phá bỏ phong ấn?".

"Không sai! Ta không có chọn lựa, ngươi phải chằng muốn xuất thủ với ta?"

Kì lân thần thú giương mắt nhìn Thần Nam hồi lâu không nói, qua một lúc lâu mới mở miệng nói : "Ba ngày! Chỉ ba ngày thôi! Sau đó tùy ngươi dùng mấy kiện bảo vật để phá vớ phong ấn".

"Vì sao là ba ngày?"

Kì Lân thần thú trả lời : "Những người của nhân gian giới năm đó tham dự vào việc này đều không biết đã đi về đâu, ta không thể nào tìm ra được bọn họ. Nhưng có ba ngày, các huyền giới sẽ có thêm thời gian để chuẩn bị phòng thủ. Ma Vương xuất thế chỉ là việc sớm muộn mà thôi, không có người nào có thể ngăn trở được, ba ngày sau tùy làm gì thì làm! Bất quá, bản thân ngươi cũng nên chuẩn bị ngày tàn sẽ đến đi".

"Được, vậy hạn định ba ngày!" Thần Nam nói lớn : "Bất quám ba ngày này vạn lần không thể để tin tức này truyền lên thượng giới".

"Ngươi an tâm! Ngươi không thấy bên ngoài Đạm Đài thánh địa có không ít huyền giới tu luyện giả đến sao, phàm là người từ thiên giới xuống, trong mấy ngày không có người nào có thể quay lại thiên giới được".

Bệnh kì lân đi xa rồi.

Thần Nam trở nên thất thần, hắn sao lại không thấy rõ tình thế trước mắt chứ? Các huyền giới tại nhân gian đều giống như lâm đại địch, tựa như một trận diệt thế chiến từ trên trời rơi xuống, tên đại ma vương này thực là không biết mạnh đến cảnh giới nào. Mà hắn vì muốn đối kháng với thiên giới truy sát, muốn ra tay thả Cái thế ma quan, bản thân hắn liệu có thể sống được sao?

Đối với hắn mà nói, thực sự đó là ngày tàn đang đến….

Tại thời khắc không biết được vận mệnh mình sẽ như thế nào này, Thần Nam đột nhiên đặc biệt nhớ tới những thân nhân của mình mấy vạn năm trước, nhớ đến cha mẹ, nhớ đến những bạn bè tốt….

Cái thế giới này không ngừng chém giết cùng với chinh chiến, những người thân của hắn hiện giờ đang ở rất xa xôi, hiện hắn đang hết sức hoài niệm.

"Lẽ nào sinh mệnh của ta đúng là sắp tận, hôm nay vì sao lại nhớ đến thân nhân như thế này chứ?" Thần Nam không tin vào vận mệnh, càng không tin vào ma vương xuất thế là ngày tàn của hắn.

"Người thân… ta trên thế giới này vẫn còn có người thân, ta phải đi gặp nàng!".

Thần Nam bay lên không trung lao về phía Đạm Đài thánh địa, bất quá lần này không có sát khí đằng đằng, hắn đã thu liễm khí tức của bản thân, tiềm nhập vào trong Cổ thánh địa.

Thần thức cường đại nhạy cảm sớm đã tra qua từng tấc đất cảu ĐẠm Đài thánh địa, nhưng Thần Nam không phát giác được một chút gì, hắn căn bản không tìm được một đứa bé sơ sinh nào, đứa nhỏ nhất tại đây tối thiểu cũng đã năm tuổi rồi, đều là những đệ tử mới thu nhân của Đạm Đài phái.

Thần Nam hai mắt nhất thời lóe lên hai luồng ánh sáng chết chóc, bất quá cuối cùng hắn đã bình tĩnh trở lại. Hắn không có triệu hoán hai con thần long, tự mình bay lên không, hướng về Đông phương xa xôi mà lao đi.

Hắn quyết định trong ba ngày này, đi đến những địa phương có lưu lại hồi ức.

Đạm Đài thánh địa ở Sở Quốc tại Đông đại lục, Thần Nam bay đến trên không trung của sở quốc, trong lòng khẽ động nhanh chóng hạ xuống lao về hoàng cung Sở Quốc.

Trong thâm cung, Thần Nam cảm giác được một cỗ khí tức cường giả, khóe miệng khẽ mỉm cười, nguyên khí trên mình dao động mãnh liệt hướng tới Cung điện đó.

Ở sâu trong hoàng cung, Huyền tổ lão yêu quái sở quốc hoàng đế nhất thời chấn động, nhảy dựng lên như vị lửa đốt, không nhìn ta hình dáng cố hữu thường ngày. Lão kinh hãi nghi hoặc không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Lão nhân gia không mời ta vào phòng uống cốc nước sao?" Thần Nam như quỷ mị xuất hiện ở trước giường.

"A, Thần… Nam!" Lão yêu quái đang ngồi trên ghế kinh hãi thốt lên.

"Là ta, không tưởng được lão nhân gia còn nhớ đến ta".

Thần Nam xuất hiện, khiến cho lão giật mình kinh hãi, thần kinh căng lên, tay chân luống cuống.

"Cái này… Thần Nam, lúc xưa chúng ta tuy có chút hiểu lầm, bất quá… ta chưa từng có mưu hại ngươi". Lão yêu quái hốt hoảng dị thường.

"Chuyện xưa không nên nhắc lại, ta hôm nay đến đây chỉ là muốn thăm một lão bằng hữu".

"Vậy là tốt, vậy là tốt…" Lão yêu quái giống như được đại xá, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra, sau đó lão đột nhiên nhớ ra gì đó, nói : "Đi, ta đưa ngươi đi gặp một người".

Thần Nam không rõ cho nên đi theo lão yêu quái bay ra khỏi sở quốc đế đô, đến một trang viên ở ngoài thành, nơi này hoa mai nở rộ, hương hoa hòa quyện trong gió tuyết, tại nơi băng thiên tuyết địa này trông thật kiều diễm.

Một tuyệt sắc mĩ nhân y phục trắng như tuyết đang đứng ở bên một tiểu nữ hài mặt hoa da phấn đang chạy tới chạy lui giữa những cây hoa mai, hình dáng hết sức hoạt bát đáng yêu.

"Thần Hi……"

Thần Nam kêu lên thất thanh.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui