Thần Mộ 2

Thiên Quỷ cao ngàn trượng từ trên không lao xuống, ma vân đen ngòm bị gạt ra khiến nó lộ ra chân dung hung ác: mặt phủ đầy lớp vảy màu xanh nhợt, hàm răng trắng ởn thò ra khỏi chiếc mồm đỏ lòm, trên miệng là một lỗ đen ngòm, mũi nhuộm huyết nhục, đôi mắt âm hỏa đại thịnh, trên đầu có mấy chiếc sừng ác ma sắc như cương đao.

Thân thể đen ngòm, nhục thể cuộn cuộn chết chóc, mười móng tay sắc lẹm uốn cong như cương câu.

Hiển nhiên Thiên Quỷ này đã thành thục, mọc ra huyết nhục, nó dẫn mấy chục thần hồn ma phách hùng hậu tràn tới, phía sau là mười tám cấm kị thiên lôi, rồi đến đệ cửu đạo hủy diệt chi quang toan hủy diệt Thần Nam.

"Gào."

Ma cảnh cao lớn đứng cạnh hắn cầm nhân hình binh khí gầm lên đùng dục, thân hình Thiên Quỷ ngừng lại, toàn bộ thần hồn ma phách quang nó do dự, chúng đều là cổ lão tàn hồn, những cao thủ mạnh nhất sau cơn hủy diệt nhưng đối diện với ma ảnh cao thâm mạc trắc cũng không dám ơ hờ.

"Gào."

Tiếng ma khiếu vang vọng khiến mọi Huyền giới cao thủ rợn tóc gáy, run rẩy xuất phát từ linh hồn, ai nấy sắc mặt đều vô cùng khó coi.

Thiên Quỷ lại càng do dự, tuy được coi là có thể hủy diệt thần ma nhưng nó cứ lòng vòng trên không, không dám tiến xuống, mười tám đạo cấm kị thiên lôi lướt tới ngay.

Chợt Thiên Quỷ lộ hung lao lao xuống.

"Soẹt. "

Lôi điện bám theo, hào quang chói lói khiến núi non liên miên bất tuyệt phảng phất nhuộm kim quang. Sáng rực như ban ngày,

Thiên Quỷ lao vào ma ảnh cạnh Thần Nam, mấy chục đạo thần hồn ma phách tiến theo, cấm kị lôi quang hùng hồn sau chót.

Thiên Quỷ ngàn trượng cao hơn ma ảnh nhiều lần nhưng nó không dám ơ hờ, dùng toàn bộ sức mạnh, dấy lên áp lực kinh nhân khiến mọi tu giả không thở nổi, nhiều người suýt hôn mê.

Ma ảnh ngửa mặt gầm vang nhưng tựa hồ không có thần thức chủ đạo, chưa có "Linh", chỉ dựa vào bản năng cường giả mà phản ứng, là tư thái của tàn hồn khi đôi diện kẻ gây hấn.

Tuy đứng dưới, dao động phát ra tự nhiên nhưng lại hất khí tức kinh hồn của Thiên Quỷ lan khắp núi non, lên tận mây xanh. Khí thế bao trùm thiên hạ, duy ngã độc tôn như biển lớn lan tràn.

Thiên Quỷ rít lên, đôi cự trảo trăm trượng bổ mạnh xuống ma ảnh, chiếc mồm âm u cũng há to, lộ ra hàm răng trắng nhởn.


Ma ảnh chỉ thực hiện một động tác, há miệng hút lại Thiên Quỷ trên không, thân thể nó quá nhỏ so với đối phương nhưng thực hiện động tác khiến phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc!

Núi non liên miên bất tuyệt rung lên kịch liệt, ma tức kinh hồn phá tan mây mờ, ma ảnh phảng phất như chúa tể đứng sừng sững nhưng khiến thiên địa chấn động.

Thiên Quỷ chợt lộ vẻ kinh sợ, định bỏ chạy nhưng đã quá muộn, ma ảnh gần như có thể hút cả thiên địa, thoáng chốc quỷ trảo tan tành, hóa thành đạo đạo ma khí chảy vào miệng ma ảnh đang há rộng.

Thân thể ngàn trượng của Thiên Quỷ tan rã, chỉ còn lại vô tận ma khí lan khắp hư không rồi Thiên Quỷ chi khí đen như mực chảy tựa dòng sông vào mồm ma ảnh.

Thiên Quỷ đã bị thanh toán. Tất cả đều do phản ứng bản năng của tàn hồn.

Như thế chứng tỏ nếu tàn hồn có linh tính, triệt để sống lại chắc sẽ ngạo thị thiên cổ! Không thẹn là Thái cổ chí cường tồn tại mà Thần gia một lòng muốn phục sinh.

Trong lúc đó, hai mắt Thần Chiến trên không sáng lấp lánh, tựa hồ có "Linh" đoạn hú lên vang vọng đất trời.

Không có hào quang hay dao động kinh nhân, nhưng mọi Huyền giới cao thủ ngoài xa có quá nửa bị mồ hôi tuôn nhuộm ướt áo, áp lực vô hình lan tràn khắp thiên địa, loại áp bức tinh thần này khiến lòng họ không dám phản kháng.

Hai mắt Thần Chiến phát ra hào quang sáng chói như vầng dương vạch ngang ô vân, chiếu sáng thiên địa, lúc đó ai nấy đều nghĩ rằng mình biến thành kiến cỏ còn tàn hồn trên không như một vị thần đang quan sát chúng sinh.

Muốn tỷ thí với viên tổ. Những lời này Thần Chiến từng nói, lúc này tàn hồn ông đang nghiệm chứng hào tình năm xưa, hai mắt sáng chói của tàn hồn quét khắp mấy chục thần hồn ma phách chạy khắp bốn phương tám hướng, quét qua đâu là thần hồn tiêu, ma phách tán! Mọi cổ lão tàn hồn tan biến.

Thiên Quỷ diệt vong rồi, mấy chục thần hồn ma phách theo nó cũng diệt theo, chỉ còn mười tám đạo cấm kị thiên lôi, cùng đệ cửu đạo hủy diệt chi quang cuồng bạo giáng xuống Thần Nam. Thiên địa sáng trắng.

Lúc này hắn đang được một màn sang che phủ, thần binh chi hồn ẩn trong thân thể quay tít quanh mình thành một bức tường sáng, như tấm kén vây lấy hắn.

Thân thể hắn nhanh chóng biến hóa, từ chỗ bầy nhầy nằm nhũn dưới đất nhưng được thần binh chi hồn che phủ, tạm thời cách đoạn với thiên lôi oanh kích, tạ cho hắn chút thời gian quý giá, nhanh chóng phục nguyên, cốt nhục tan nát, tạng phủ vỡ vụn lành lại mau chóng.

Lúc mười tám đạo cấm kị thiên lôi đánh xuống, thân thể hắn đã như xưa, làn da lấp lánh bảo quang. Bất diệt thể gần như đại thành.

"Oành."


Mười tám đạo cấm kị thiên lôi đập vào thần binh chi hồn, dao động năng lượng không thể đo nổi, thiên địa chỉ còn lại hào quang sáng rực. Thần Nam mở mắt, nhìn thấy tất cả, không hiểu nên vui mừng hay thở dài.

Thần binh chi hồn tiếp cấm kị thiên lôi thay hắn, giúp hắn tránh được kiếp nạn mất mạng. Đó là mười tám đạo thiên lôi, nhiều hơn tám đạo thiên lôi trước những mười đạo nhưng thần binh chi hồn tựa hồ đang hút sức mạnh của thiên lôi, trở nên mạnh hơn hẳn. Hắn một lòng muốn hóa giải thần binh chi hồn nhưng giờ chắc gần như vô vọng.

Mười tám đạo cấm kị thiên lôi càng lúc càng yếu ớt, hắn đứng dậy, để mình chịu thêm áp lực, thêm khổ nạn, thoái luyện sẽ tàn khốc hơn. Hắn hất thần binh chi hồn quay quanh mình, tàn dư của mười tám đạo thiên lôi đập lên mình.

"Oành."

Thoáng chốc, toàn thân hắn tan nát, ngã xuống đất.

Đồng thời, đệ cửu đạo hủy diệt thiên lôi đập xuống. "Oành", năng lượng quang trụ đập hắn thành tương thịt.

Mặc cho quang trụ quán thể, hắn giữ một tia linh thức bất diệt, chống lại nỗi thống khổ lớn lao nhất thế gian, đợi phút giây phá kén bay ra.

Ngoài xa, Nạp Lan Nhược Thủy và Viên phu nhân hô lên kinh hãi, không ngờ hắn lại quyết đoán như vậy, chấn bay thần binh chi hồn, tự đón đỡ sức mạnh kinh nhân đó.

Lôi quang trên trời suy dần, lóe lên lần cuối rồi toàn bộ lôi điện tan biến.

Trên mặt đất, thân thể hắn vang lên tiếng lốp bốp, phá tan bản thân mà làm lại. Thân thể tan tành dấy lên vô hạn sinh mệnh chi năng, nhanh chóng tụ lại.

Thân thể cường tráng lấp lánh thần quang, ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận. Thiên lôi thoái luyện thể phách, trải qua cửu tử nhất sinh, chịu nỗi khổ nhất thế gian, sau cùng cũng thành bất hoại thể.

Trên thiên hạ, trừ vài khôi bảo, mọi thần binh bảo nhận khác khó lòng thương tổn đến thân thể hắn, nhục thể mạnh khó tưởng tượng nổi, những kẻ đồng cấp gần như không thể thương tổn được hắn.

Thân thể hắn để trần, toàn thân sáng rực, ngửa mặt hú vang, mọi thần binh chi hồn nhập thể, ma ảnh cũng biến mất, hắn lao vào mọt ngọn núi ngoài xa như lưu tinh, thoáng chốc đã như lưỡi kiếm sắc xuyên qua, để lại một động huyệt hình người khiến ngọn núi bị đục thông.

Ma thể đáng sợ.

Lúc hắn bay lên không, ngọn núi tan thành cát bụi.


Bất diệt ma thể cộng thêm tu vi Thần Vương khiến hắn cơ hồ lay động cả thiên địa, sức mạnh sinh sinh bất tức trong thân thể, lòng dấy lên vạn trượng hào tình, hiện tại hắn muốn quay lại Thiên giới, đại chiến các lộ Thần Vương.

Hắn hú vang đoạn hóa thành một đạo thần quang nhanh chóng quay lại bên Thần Chiến tàn hồn. Hắn thấy trong mắt ông sáng lên, kích động gọi: "Phụ thân …" Lòng cứng như sắt thép đã không còn nước mắt nhưng lời lẽ hàm chưa cảm tình.

Thần Chiến đứng sững trên cao chú thị vào hắn, mọt tia dao động tinh thần nhè nhẹ truyền vào lòng hắn.

"Ta sẽ quay về."

Đoạn nhất đại thiên kiêu tàn hồn hóa thành quang mang bay vào thần bí chi môn trên trời đang đóng lại. Đó là cấm kị không gian được Thiên Quỷ xé ra, sắp đóng lại.

"Oành."

Thân ảnh ông biến mất, vô tận ma vân cũng tiêu tan, đoạn tinh quang rợp trời trải xuống, ánh trăng như nước khiến ai nấy như đang trong mộng.

Mái tóc đỏ của Thần Nam dựng lên, xòe Thần Vương dực bay lên nhưng tất cả trống không, cấm kị chi môn đã biến mất.

"Phụ thân đi đâu?" Hắn ngửa mặt hú vang khiến núi non rúng động. Thần Vương nổi giận tại Nhân gian sẽ dẫn đến thiên phạt.

Hồi lâu sau hắn mới bình tĩnh lại.

Nạp Lan Nhược Thủy nhanh chóng bay lên, quan thiết hỏi: "Thần Nam, không sao chứ?"

"Ta không sao."

"Grào… thấy rồi, thấy rồi. Cuối cùng long đại gia cũng thấy nam nhân danh truyền vạn năm đó, danh bất hư truyền."

Bọn Viên phu nhân cũng bay lên, ma viên ngàn trượng hóa thành tuyệt sắc lệ nhân quốc sắc thiên hương, chúc mừng Thần Nam: "Nhân gian thành vương, thiên lôi thoái luyện ma thể, tất nhiên sẽ mạnh hơn Thần Vương khác nhiều."

Cổ thần nói: "Không cần lo, Thần Chiến ân nhân pháp lực thông thiên, tựa hồ không có chết."

"Tiền bối có biết không gian phụ thân ta bay vào là đâu không?"

"Đó. ta đoán là đệ tam giới trong truyền thuyết."

"Đệ tam giới?" Thần Nam không hiểu.


Cổ thần gật đầu: "Cố lão truyền ngôn, thế phân tam giới bao gồm Nhân gian, Thiên giới, còn có cả một cấm kị không gian. Gần như không ai biết nó là thế nào, chỉ có những nghi thức cổ lão mới thông được với nó, như chiêu hồn đài vừa này. Thần Chiến ân nhân không chết, mà cố ý phân xuất tàn hồn vào không gian đó để tìm hiểu gì đó."

Lòng hắn rung lên, im lặnghồi lâu.

"Không cần cả nghĩ." Cổ thần an ủi.

"Thần dạy, nam nhân đó có lẽ bị phong ấn tại mười tám tầng địa ngục, sao lại đến đệ tam giới?"

Long Bảo Bảo đột nhiên chen lời khiến Thần Nam nảy ra ý định điên cuồng.

Vì phụ thân, hắn phải gây náo loạn, quyết định đánh tới mười tám tầng địa ngục.

Hơn nữa tu vi đã tới Thần Vương chi cảnh, muốn tiến thêm một bước rất khó, chỉ có mang lại áp lực cho mình mới lên thêm một mức nữa, mười tám tầng địa ngục là một chốn quá tuyệt.

Hắn khách khí tiến Ma viên phu phụ, không muốn cho họ biết bởi không muốn họ mạo hiểm, có mảnh thần bí chỉ cốt đó, họ không thể giúp được. Đại Ma cũng về đông thổ, chỉ có Nạp Lan Nhược Thủy cùng hai con rồng đi cùng, ngoài ra là các Huyền giới cao thủ ngoài xa.

Cấm kị thiên lôi lưu lại dấu vết không thể xóa nhòa ở đây, nhân ảnh trập trùng ngoài xa bay tới, các Huyền giới cao thủ muốn thử xem tình cảnh đáng sợ của hủy diệt thần phạt trong truyền thuyết tạo thành.

Cùng lúc, hắn gào lên: "Các ngươi muốn xem cao thủ chân chính? Chúng ta đễn mười tám tầng địa ngục xem đã phong ấn nhân vật nào. Những ai không sợ chết, dám đi tây phương thì theo ta."

Đoạn hắn lao về phương tây.

Các Huyền giới cao thủ nhìn nhau, cảm giác lời hắn quá ngông cuồng, mười tám tầng địa ngục danh chấn thiên hạ vạn năm mà có người dám đến gây sự.

Nhưng biểu tình lúc hắn rời đi khiến nhiều Huyền giới cao thủ tin tưởng, họ hơi do dự rồi bám theo.

Hôm đó tây thổ nắng rực.

Nhưng một dòng chảy ngầm đang tràn lên.

Từ đông phương có gần ngàn cao thủ có thể ngự không phi hành hùng hổ hướng về vùng sâu tây thổ. Với những tây thổ tu luyện giả, đông tây phương đại chiến sắp nổ ra.

Nhưng họ nào biết kẻ gây họa lại nhằm vào mười tám tầng địa ngục.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận