Tang Đức và Lai Ngang bước tới thần điện, khắp nơi mọi thứ ngổn ngang, sau đó liền nhắm mắt cảm nhận khí tức Bất Tử Chi Vương để lại, sau đó lầm rầm đọc chú ngữ, thi triển tử linh triệu hoán thuật. Trong không trung tràn ra từng đợt ma pháp dao động cổ quái, lan tỏa khắp sa mạc.
"Ầm." Một bạch cốt trảo khổng lồ đột nhiên bật lên khỏi đám đổ nát, nhanh chóng lao về phía Lai Ngang và Tang Đức.
Thần Nam đã chuẩn bị trước, Diệt Thiên thủ lập tức vung ra, kéo bạch cốt trảo khổng lồ của Bất Tử Chi Vương xuống đất.
"Không có gì, dù các ngươi niệm chú ngữ ta vẫn bảo đảm các người không bị làm phiền. bây giờ tên này đã bị thịt nát xương tan, căn bản không làm nên được trò trống gì".
Tử linh triệu hoán thuật lại được tiếp tục, đám xương tàn của Bất Tử Chi Vương, bay khỏi đống đổ nát.
Cuối cùng lời chú ngữ đã kết thúc, một tiếng gầm đáng sợ vang vọng khắp trời đất, một cái đầu khô lâu khổng lồ ba sừng từ trong lòng đất nhô lên
Trong đầu khô lâu lập lòe quỷ hỏa lúc mờ lúc tỏ, đó là linh hồn chi hỏa yếu ớt sau khi Bất Tử Chi Vương bị thương, nó độc ác gầm lên: "Ba tên nhân loại ti bỉ các ngươi, thật đáng chết hàng ngàn hàng vạn lần…"
"Câm mồm lại cho ta, ngươi đúng là đồ quỷ đáng chết, hôm nay ngươi chết chắc rồi" Thần Nam vung ra một đòn Diệt Thiên thủ, đập mạnh xuống, chiếc đầu khô lâu khổng lồ "ầm" một tiếng, bị đánh ghì xuống mặt đất
"Đáng chết, grừ…" Bất Tử Chi Vương chưa từng thảm hại như thế bao giờ, tức giận gầm rú liên miên
"Ngươi gầm rú cũng không có tác dụng, ta đánh đánh đánh…." hai tay Thần Nam liên tiếp ra đòn, từng quang chưởng khổng lồ liên tiếp đập xuống đầu của khô lâu.
Lai Ngang và Tang Đức đưa mắt nhìn nhau, đây là Bất Tử Chi Vương hùng mạnh tới cực điểm đó sao? Vậy mà bị người thanh niên ở trước mắt đối xử như vậy, đây…đúng là khiến người ta không dám nghĩ tới.
Tuy nhiên Bất Tử Chi Vương vốn rất hùng mạnh, quả nhiên không phải tầm thường, Diệt Thiên thủ của Thần Nam cũng không thể đập vỡ được đầu nó, đừng nói tới dập tắt được linh hồn chi hỏa ở bên trong.
"Grừ. nhân loại ngu xuẩn, không có thánh vật như Xạ nhật tiễn, ngươi có làm thế nào đi nữa cũng không thể hủy diệt được ta, đợi tới khi nguyên khí của ta hồi phục, sẽ tế luyện lại cơ thể, nhất định sẽ băm vằm ngươi" Bất Tử Chi Vương độc ác gầm lên.
"Ngươi sẽ không có tương lai đó đâu, bây giờ ngươi chết chắc" phía sau Thần Nam xuất hiện ma ảnh, tử vong ma đao hung hãn chém xuống Bất Tử Chi Vương
"Á…." Bất Tử Chi Vương gào lên một tiếng, hắn cảm thấy tình hình không ổn, lúc này đã suy yếu như vậy không thể nào chống cự được thanh ma đao vô cùng thần bí kia, bèn liều mạng trầm xuống dưới cát, cuối cùng nhanh chóng biến mất.
"Lai Ngang nhanh đọc chú ngữ, gọi nó ra đây cho ta" cứ thế mỗi khi Lai Ngang và Tang Đức đọc chú ngữ thì Thần Nam lại vung tử vong ma đao lên, Bất Tử Chi Vương cứ mỗi lần xuất hiện lại bị Thần Nam đánh mạnh cho một đòn, không tới nửa giờ sau, chiếc đầu khô lâu khổng lồ đã bị tử vong ma đao chém mười mấy nhát, vô số vết nứt xuất hiện trên xương đầu.
"Grừ…tiểu tử mau ngừng tay, có gì từ từ thương lượng".
"Ai thèm thương lượng với ngươi chứ, ngươi không phải đã nói không có thánh vật như Xạ nhật tiễn, ta không thể nào giết chết được ngươi hay sao? Bây giờ ta dùng hành động thực tế cho ngươi xem".
Bất Tử Chi Vương đáng thương, lại bị Thần Nam liên tiếp chém cho mười mấy đao, cuối cùng không thể nào chịu đựng được nữa, chiếc đầu lâu to tướng "ầm" một tiếng nổ tung, linh hồn chi hỏa lúc mờ lúc tỏ vụt lao ra ngoài.
"Chết đi!" Thần Nam chém xuống một đao, linh hồn chi hỏa trong chớp mắt bị hủy quá nửa.
"Đợi một chút, đừng hủy diệt đi linh hồn chi hỏa đó, hãy giao nó cho ta." Tang Đức lớn giọng nói lớn.
Ông ta bây giờ không có da thịt, chỉ có thể tu luyện lửa linh hồn, linh hồn chi hỏa này đối với ông ta còn bổ hơn cả tiên đơn diệu dược.
Thần Nam đưa mắt nhìn Tang Đức từ từ luyện hóa linh hồn chi hỏa, sau khi nó bị hấp thụ hoàn toàn mới thu tử vong ma đao về. Bất Tử Chi Vương quả thật quá mạnh mẽ, ở trạng thái yếu nhất vẫn có thể chống chịu hai mấy đòn của tử vong ma đao, điều này quả là đáng sợ.
"Tang Đức đại hiền giả, vẫn cần xin ông giúp đỡ một chuyện"
"Người thanh niên có chuyện gì cứ nào, đừng khách sáo"
"Là thế này, trong thần điện có một thánh vật là Xạ nhật tiễn, đã bị Bất Tử Chi Vương giấu trong sa mạc, xin hỏi ông có cách nào tìm ra nó không?"
Tang Đức cười, nói: "Dễ thôi" Nói rồi bắt đầu nhanh chóng đọc chú ngữ, sa mạc rung chuyển kịch liệt, hàng vạn bộ khô lâu bò lên, sau đó theo mệnh lệnh của Tang Đức, tiếp tục chui vào trong sa mạc tìm kiếm.
Nửa giờ sau, sa mạc lại trở lại bình tĩnh, một thanh kim tiễn dài nửa thước xuất hiện trong tay Thần Nam, toàn thân phát ra ánh sáng lấp lánh chói mắt, bên trên có chạm trổ hoa văn cổ xưa và luồng sức mạnh thần bí mạc trắc.
"Đây là cái gì? Đây…hình như là thánh vật Xạ nhật tiễn của Quang Minh giáo hội chúng ta!"
"Trời ơi, quả đúng là thần tiễn trong truyền thuyết, chẳng nhẽ quang Minh Thần đã chỉ dẫn, muốn chúng ta tới đây thu hồi thánh vật?"
Mấy chấp pháp của Quang Minh giáo hội cuối cùng đã đuổi tới sa mạc.
Bảy người từ trong khoảng từ hai mươi đến hơn bảy mươi tuổi, trong đó có một nam một nữ khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, ba người trung niên khoảng ba bốn mươi tuổi xem ra rất uy thế, hai ông già râu tóc bạc phơ, khoảng chừng ngoài bảy mươi tuổi.
Những người chấp pháp của Quang Minh giáo hội là lực lượng chủ chốt trong thần điện, trực tiếp phụng mệnh giáo hoàng và các vị hồng y đại giáo chủ, những người này sau khi được thần điện lựa chọn sẽ trải qua huấn luyện cực nhọc, nói thẳng ra, họ chính là mấy con chó săn trung thành của giáo hội, chức trách chủ yếu là phán xử những dị giáo đồ.
Họ nhìn Xạ nhật tiễn trong tay Thần Nam đều lộ ra vẻ vui mừng, nữ tử trẻ tuổi nói với Thần Nam: "Vị bằng hữa này, Xạ nhật tiễn trong tay huynh chính là thánh vật của Quang Minh giáo hội chúng ta, xin hãy trả lại."
"Hừ, ai có thể chứng minh đây là thánh vật của giáo hội các ngươi? Nó bị phong ấn trong tòa thần điện này đã không dưới nghìn năm rồi, làm sao lại không thấy các ngươi tới lấy, ta vừa lấy được các ngươi tới đòi là sao? Chẳng lẽ nhìn thấy ta có một mình nên định cậy đông ức hiếp sao?" Thần Nam lạnh lùng trả lời.
Người thanh niên đứng cạnh nữ tử, lạnh lùng lên tiếng: "Thần tiễn đã lưu truyền hàng nghìn năm trong Quang Minh giáo hội chúng ta rồi, hơn nghìn năm nay đã biến mất một cách kì bí, trên đại lục đại đa số mọi người đều biết. ngươi chẳng nhẽ muốn độc chiếm hay sao? Hừ, ta sớm đã biết, ngươi và hai tên vong linh ma pháp sư đi cùng nhau, xem ra hôm nay phải giải quyết thêm một dị giáo đồ nữa!"
"Hừ, ngươi nói rằng thần tiễn đã ở trong tay Quang Minh giáo hội hàng nghìn năm rồi, vậy ta hỏi ngươi, trong thời đại xa xôi hơn nữa, thánh vật này có nằm trong tay của Quang Minh giáo hội không? Thần điện cũng chỉ là có được nó trong một khoảng thời gian nào đó mà thôi, các ngươi nghìn năm trước làm mất nó, Xạ nhật tiễn đã trở thành vật vô chủ rồi, bây giờ ta giành được, đương nhiên thuộc về ta!" Nói tới đây, Thần Nam cười nhạt: "Còn về nửa câu sau của các ngươi, ta cảm thấy buồn cười, hắc hắc, đã coi ta là một dị giáo đồ, ngươi còn văn vẻ nỗi gì, muốn tới cướp cứ nói thẳng ra, việc gì phải làm ra vẻ đường hoàng thế?"
Thanh niên vẻ mặt biến sắc: "Ngươi… quả nhiên là một dị giáo đồ tà ác, dám tranh giành thánh vật của thần điện, xem ra hôm nay chúng ta phải thay Quang Minh thần chấp pháp!"
"À… ta sớm đã nói rồi, muốn tới cướp thì cứ tới, phí lời làm gì, đúng là phiền phức" Thần Nam tỏ vẻ không thèm quan tâm.
Tang Đức cau mày, nói nhỏ với Thần Nam: "Đôi thanh niên nam nữ này rất mạnh đấy, ta nghi ngờ bọn chúng từng được "Thánh hàng".
Thần Nam sớm đã nhận thấy đôi thanh niên nam nữ này không tầm thường, thực lực của bọn họ dường như không thể xác định được đang ở mức nào, trên người họ dường như không tỏa ra dao động của ma pháp nguyên tố hay của đấu khí, giống như thần linh khí tức thánh khiết.
"Thánh hàng là thế nào?"
Tang Đức nói: "Thiên sứ hoặc những thần linh khác của thiên giới, không thể tùy ý tới nhân gian, nếu không sẽ vi phạm vào thiên địa pháp tắc và sẽ bị trừng phạt. Những thần linh này để tránh sự trừng phạt, đã tìm tới cơ thể người có tư chất siêu phàm, trong thời gian ở lại nhân gian nhất định phải dốc sức cải tạo cơ thể của người đó, để có thể chịu đựng được thần lực. Sau khi thần linh trở về thiên giới sẽ trả lại quyền điều khiển cơ thể cho người chủ ban đầu, đó là những người được "thánh hàng", thực lực đáng sợ vô cùng, căn bản không thể lấy tuổi tác để đo lường thực lực, suy cho cùng thì cơ thể của họ cũng từng được thần linh cải tạo."
Thần Nam đã hiểu được là chuyện gì, điều này cũng giống với việc đoạt xá của đông phương, tuy nhiên một đằng có mượn có trả, một đằng hoàn toàn chiếm làm của mình.
"Ông nói rằng hai người trước mắt đã từng được thần linh sử dụng cơ thể".
Tang Đức gật đầu nói: "Đúng thế, chính bởi đôi thanh niên nam nữ này, ta và Lai Ngang mới không dám chính diện đối kháng với bọn họ, thực lực của hai người đó thật khó đoán, có thể cũng bình thường, nhưng cũng có thể vô cùng đáng sợ".
Lúc này, người thanh niên đã rút thanh trường kiếm ở sau lưng ra, bước nhanh tới, lớn tiếng thét: "Bây giờ ta phải thay quang Minh Thần thanh lý dị giáo đồ!"
"Đầu óc của ngươi có vấn đề không, thời đại nào rồi mà vẫn còn nói những lời hủ lậu như thế" Thần Nam tỏ vẻ không thèm quan tâm, nói tiếp : "Ta tới dạy cho ngươi biết, ngươi nên nói như thế này, vùng sa mạc này là địa bàn cai quản của Quang Minh lão đại, các ngươi dám tới chỗ của chúng ta gây sự, bây giờ ta dẫn các huynh đệ tới đánh các ngươi!"
Nhìn thấy Thần Nam không hề sợ sệt, hai ông già trong đám chấp pháp đưa mắt nhìn nhau cau mày, một trong hai người nói: "Vẫn chưa hỏi đại danh của các hạ, xin hỏi các hạ là…"
"Thần Nam"
Người nam thanh niên vừa rút kiếm đang bước tới, nhưng khi nghe thấy Thần Nam báo danh đã ngay lập tức dừng lại, vẻ mặt vô cùng khó coi, mồ hôi vã ra như tắm.
Mấy vị chấp pháp giả cũng kêu lên kinh ngạc, bây giờ trong tu luyện giới có ai không nghe tới cái tên Thần Nam, được gọi là tuyệt thế sát tinh, mới hơn hai mươi tuổi mà trong vòng một ngày đã giết hết tám vị tuyệt thế cao thủ, giống như một trận động đất, làm rung chuyển cả tu luyện giới.
Bây giờ vị tuyệt thế sát tinh đang đứng trước mặt bọn họ, làm sao không khiến bọn họ kinh ngạc cho được, người thanh niên đờ đẫn, vẻ mặt vô cùng căng thẳng.