Thần Nam cũng không muốn gây sự với người của Quang Minh giáo hội, dù sao đi nữa thực lực của giáo hội cũng rất mạnh, hắn cười nói: "Các người cũng biết, Đỗ gia hiện là Đông thổ hoàng tộc đang gây sự với ta, thanh Xạ nhật tiễn này cho ta mượn hai hôm, sau khi dùng xong ta sẽ trả lại cho Quang Minh giáo hội".
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, họ thật sự không muốn đối đầu với vị sát tinh này, hắn mà nổi giận, chắc rằng trong phàm nhân giới này không có ai chống nổi, có thể khiến cho cả tu luyện giới kinh hãi.
"Điều này…"
Bảy người đều do dự, mượn như vậy rõ ràng là mượn không có trả!
Thần Nam nói: "Các người lần này tới nơi đây mục đích chủ yếu không phải vì tìm thần cách của Minh Thần Gia Long hay sao? Ta có thể nói cho các ngươi tin tức quan trọng này, thần cách của Minh Thần đã bị Bất Tử Chi Vương đoạt mất, đương nhiên hắn cũng bị Xạ nhật tiễn làm bị thương rồi, các người bây giờ hãy nhanh chóng tìm hắn, một khi hắn dung hòa được thần cách của Minh Thần Gia Long, Tây thổ e rằng sẽ có biến cố lớn xảy ra"
"Cái gì?"
"Điều này…"
Mấy người vẻ mặt kinh hãi, những ngày này bọn họ vẫn ở trong quần sơn gần đây đuổi theo Tang Đức và Lai Ngang, đã từng vài lần cảm nhận được khí tức tà ác mạnh mẽ, bây giờ nghe Thần Nam nói lập tức tin vài phần.
"Việc này nhất định phải bẩm cáo lên đại giáo chủ của thần điện cấp cao nhất!".
"Chúng ta cần phải nhanh chóng truyền tin đi."
"Hi vọng vẫn còn kịp" các vị chấp pháp giả trong lòng như có lửa đốt, nhanh chóng rút lui, Quang Minh giáo hội không nhất định phải giết bọn Tang Đức và Lai Ngang, mục đích chủ yếu phải huy động những người chấp pháp vì thần cách của Minh Thần.
Sa mạc một lần nữa hồi phục lại vẻ tĩnh lặng, lúc Thần Nam và Tang Đức chia tay, hỏi về việc liên quan tới Thất Sắc ma hồ, được biết đó là loại ma thú có linh tính, chỉ dài một thước, toàn thân trắng như tuyết, lúc vui mừng và phẫn nộ, ma tinh hạch trong người phát ra ánh sáng nhiều màu.
Nghĩ tới việc của mộng Khả Nhi, Thần Nam thấy trong lòng có chút rối bời, hắn không biết nên giải quyết sự việc sau này như thế nào. Lang thang trong dãy núi gần sa mạc suốt bốn năm ngày mà hắn vẫn tìm tới Thất Sắc ma hồ, hắn không biết mình suy nghĩ như thế nào, chỉ cảm thấy phải bắt linh hồ trở về.
Ma hồ toàn thân trắng như ngọc, hai mắt đen nhánh đầy linh khí, sau khi bị Thần Nam bắt đã không ngừng giãy dụa muốn bỏ trốn, nhưng sau mười mấy lần thất bại cuối cùng đã dần bình tĩnh lại. Loại tiểu ma thú này rất có linh tính, biết rằng chạy không thoát, nên cũng không phí công sức nữa.
Thần Nam đưa tay nhấc tiểu ma hồ, trong lòng hơi rối loạn, đứng trên đỉnh núi nhìn về phía tiểu sơn thôn, cuối cùng cũng quyết định nhanh chóng bước xuống dưới núi.
Trong thôn tĩnh lặng vô cùng, cửa mỗi nhà đều đóng chặt, khắp nơi dường như tràn ngập mùi máu tanh, Thần Nam trầm ngâm cảm nhận tình hình có gì đó không ổn, liền nhanh chóng chạy về nhà của lão Đan Ni Đông.
Mùi máu tanh càng lúc càng nồng nặc, trên mặt đất nhiều nơi đều biến thành màu đỏ, vừa nhìn đã biết rằng đó là những vết máu khô chưa lâu, hắn vội vàng đẩy cánh cửa lớn của nhà lão Đan Ni Đông, trong vườn là vết máu đỏ loang lổ, vô cùng đáng sợ.
"Cát Lệ Ti"
"Đan Ni Đông đại thúc"
"Khả Nhi…Mộng Khả Nhi"
Thần Nam nhanh chóng chạy vào trong phòng, tuy nhiên trong nhà không có lấy một bóng người, hắn không ngừng lớn tiếng gọi vang.
Đúng trong lúc này, một người thợ săn già trong thôn nhìn trước ngó sau bước vào nhà lão Đan Ni Đông, nói: "Thần Nam ngươi mau chạy đi, nếu không đại họa sẽ rớt xuống đầu…"
"Rốt cuộc là thế nào, đã xảy ra chuyện gì?" Thần Nam vội vã hỏi.
Thì ra sau khi Thần Nam đi, tên vô lại Mạn Lợi Áo trong thôn vẫn không chịu từ bỏ lòng háo sắc, chạy tới nhà lão Đan Ni Đông muốn chọc ghẹo Mộng Khả Nhi, những người dân chất phác trong thôn cho dù sợ hãi tên vô lại này, nhưng vì biết ơn Thần Nam giúp đỡ trong lúc đi săn nên khi biết chuyện đã kéo tới đông nghịt, tất cả đều nặng tay, đánh cho Mạn Lợi Áo dở sống dở chết.
Tên lưu manh này biết rằng không thể hoành hành trong thôn được nữa, ngoài ra còn sợ hãi sau khi Thần Nam trở về sẽ giết mình, hắn vẫn ôm hận trong lòng đối với những chuyện xảy ra gần đây vì vậy chạy lên thị trấn bẩm báo lên tên nam tước ác ôn rằng trong thôn có một tuyệt thế nữ tử đẹp hơn cả thiên sứ, đồng thời dùng kế li gián, nói người trong thôn từng chửi rủa nam tước.
Hàng ngày tên nam tước này chuyện ức hiếp người dân, lại có tiếng là ác bá ở trong vùng, sau khi nghe bẩm báo lập tức phái người đi tìm hiểu, quả nhiên phát hiện ra một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, bèn dẫn theo mấy chục người rầm rộ kéo tới đây, muốn cướp Mộng Khả Nhi đi.
Lão Đan Ni Đông và Cát Lệ Ti cực lực ngăn cản, kết quả lão Đan Ni Đông bị đánh trọng thương, Cát Lệ Ti do dung mạo xinh đẹp nên nên bị tên nam tước ác ôn bắt đi cùng với Mộng Khả Nhi.
Khi tên nam tước ác bá tìm thấy Mộng Khả Nhi thì điều đáng sợ đã xảy ra, nàng ta phẫn nộ ném đĩa, bát, đũa thì những dụng cụ vốn bình thường này đột nhiên trở lên sắc nhọn giống như đao kiếm, đâm qua tên nam tước, đồng thời năm sáu tên thủ hạ cũng bị đâm chết.
Ở tây phương người dân bình thường giết quý tộc được gọi là đại tội bất xá, nhất định sẽ bị treo cổ. Nha trảo của nam tước đều rút đao kiếm đòi báo thù cho lão ta.
Kết quả là tất cả đều đi theo tên Nam tước đó, Mộng Khả Nhi vì quá kinh hãi nhìn thấy gì trong vườn là quăng thứ đó, ai xông tới đều bị những vật dụng đó đâm chết.
Lúc đó, Mộng Khả Nhi giống như một người con gái cô khổ, quên mất mình từng là thanh niên cao thủ lợi hại nhất trong tu luyện giới.
Lúc giết hết tất cả mọi người, tinh thần Mộng Khả Nhi bị kích động, không ngừng kêu thét, đồng thời một đạo ánh sáng chói mắt tỏa ra từ người nàng ta.
Lúc người dân chạy tới nơi, chỉ thấy trong vườn và trên lối đi xác chết chất đầy, đâu đâu cũng là vết máu, hai cha con lão Đan Ni Đông ôm nhau ngồi khóc, mọi người muốn an ủi Mộng Khả Nhi tinh thần đang thất thường, nhưng tất cả những người tới gần nàng ta đều bị một luồng sức mạnh vô hình đánh bật ra.
Nửa giờ sau, Mộng Khả Nhi đột nhiên bình tĩnh lại, người nàng ta phát ra hàng ngàn đạo hào quang, xinh đẹp giống như cửu thiên tiên nữ.
Những sự việc sau này, trong mắt những người trong thôn đều thấy như những kì tích thần thánh, một đạo ánh sáng lóe lên, một đài sen bằng ngọc đột nhiên xuất hiện dưới chân Mộng Khả Nhi, sau đó nàng ta bạch y tung bay phát ra ánh sáng bảy màu, từ từ bay lên trên không trung.
Lúc đó, nàng trông thánh khiết và xinh đẹp, đến cả thiên sứ giáng trần cũng không thể nào so sánh được với nàng.
Chỉ là, bức tranh đẹp đẽ đó không diễn ra lâu, Mộng Khả Nhi kêu thét lên đau đớn: "A…làm sao lại như vậy? Làm sao lại như vậy chứ?"
Sau đó, nàng phóng vút lên trời, biến mất trong không trung.
Ở tây phương, giết quý tộc là một tội không thể tha thứ được, lão Đan Ni Đông và con gái đã chạy trốn vào trong núi, rất nhiều người sợ bị trút giận, cũng trốn theo, vì thế trong thôn mười nhà thì có tới chín nhà bỏ trống.
Những ngày này, hàng ngày đều có đám hung binh mặc áo giáp tới thôn, bây giờ đã bắt đi rất nhiều người rồi.
Thần Nam trầm mặc rất lâu, hắn không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện đến như vậy, theo như lời người thợ săn già nói, thì Mộng Khả Nhi dường như đã. khôi phục được trí nhớ.
Chỉ với mười ngày ngắn ngủi làm vợ chồng, có lẽ bức tranh đã tới hồi kết, Mộng Khả Nhi bây giờ đã đi đâu? Lần sau gặp lại, hai người sẽ đối diện với nhau như thế nào?
Thần Nam rời khỏi thôn, bởi hắn và Mộng Khả Nhi mà sơn thôn mới bị kiếp nạn này, hắn cần phải nhanh chóng tới thành lớn thứ hai của Tân Lan đế quốc Phí Sa thành, tìm Áo Liệt Lợi công tước nhờ giúp đỡ.
Bây giờ, trong phàm nhân giới, hắn dường như không có đối thủ, nhưng hắn không muốn dựa vào vũ lực mà giết sạch đám quân đội, bởi cần cứu người, không thể chống đối với quân đội quốc gia.
Một mình hắn không đáng lo, cho dù giết vào tận hoàng cung Tân Lan cũng có thể an toàn rút lui, nhưng bây giờ hắn phải cứu cả đám người tay không tấc sắt.
Hiện thực còn đen tối hơn cả trong tưởng tượng, bất luận vạn năm trước, hay là thời đại này, pháp tắc vẫn nằm trong tay một số ít kẻ nắm quyền ở trên cao.
Hắn tới phủ của Áo Lợi Liệt công tước nói rõ mục đích, hi vọng ông ta có thể giúp đỡ cứu giúp những người dân kia.
Áo Lợi Liệt công tước thân là đại quý tộc của tây phương, tin tức vô cùng thông linh, cho dù không phải là nhân sĩ trong tu luyện giới, nhưng cũng đã nghe nói về những lời đồn chấn động về Thần Nam gần đây.
Thanh niên cao thủ mới hơn hai mươi tuổi mà dường như không có địch thủ, tiền đồ rộng mở, nếu có thể duy trì được tình hữu hảo với một người như thế, những năm về sau, không chừng cả gia tộc của ông ta có thể sẽ có thêm một võ thần để dựa vào.
Áo Lợi Liệt vô cùng vui mừng nhận lời yêu cầu của Thần Nam, pháp luật quốc gia trong mắt những kẻ nắm quyền như ông ta, có khác gì món đồ trang sức, lúc cần thì tận tình giẫm đạp.
Mệnh lệnh của nhất đẳng công tước rất nhanh truyền tới vùng thôn trấn, nam tước ác ôn ức hiếp dân thường, coi thường pháp tắc quốc gia, bây giờ tước bỏ tất cả phong hiệu của gia tộc này, tịch thu toàn bộ tài sản.
Lão Đan Ni Đông cứu được đôi thanh niên nam nữ, vốn là những người bạn quan trọng tới thăm Tân Lan Đế quốc, để biểu dương công lao nên phong lão làm nam tước, tiếp quản đất phong của tên nam tước ác ôn kia.
Hiện thực là như vậy, tàn khốc cũng được, trào phúng cũng được, một đạo chỉ lệnh của lão công tước, khiến cho sự việc lập tức quay ngoắt, lời nói của kẻ nắm quyền đủ để thay đổi tất cả.
Áo Lợi Liệt vì để lôi kéo vị vũ thần trong tương lai, đã bỏ ra không ít nhân tình.
Cha con lão Đan Ni Đông trong sơn thôn đã biết tin, hiểu cục diện đảo ngược như vậy bởi vì Thần Nam đã mời lão công tước ra mặt, hai cha con lương thiện, chỉ thầm cầu phúc, hi vọng mọi chuyện sau này của hắn đều hanh thông.
Cát Lệ Ti vuốt ve con Thất Sắc ma hồ trong lòng: "Con vật nhỏ bé này là do Thần Nam đại ca bắt cho Khả Nhi tỉ tỉ, không biết tỉ tỉ lúc nào mới trở về xem."
Nàng ta không biết rằng, trong lúc đó, Mộng Khả Nhi đang đứng ở bên ngoài cửa sổ… nghe được câu nói này trong lòng dấy lên niềm cảm động.