Thần Mộ 2

Thủy tinh khô lâu quả thật thần dị, tự mình đại biến dạng, lại kéo theo năm đồng hành, khiến cả nhóm cả kinh.

Năm bộ khô lâu màu vàng, bạc, ngọc, tím, đen đều không tầm thường, màu sắc của chúng cực kỳ hiếm thấy trong đống hài cốt ở đây, có bộ thậm chí độc nhất vô nhị.

Hơn nữa, trong đầu cốt chúng có bất diệt linh quang, thể hiện là linh hồn bất diệt. Điểm khác với thủy tinh khô lâu ở chỗ bất diệt linh quang của chúng thành từng cụm, không phải là những điểm nhỏ.

Vì sao lại thế này, thủy tinh khô lâu làm cách nào đào chúng lên? Ở dưới hắc ám đại hợp cốc sao?

"Không Không, xú tiểu tử mau lại đây." Thần Nam muốn "điều trị" tiểu tử lắm trò này trước, vừa nãy đã dung túng hai tiểu bất điểm khống chế thân thể hắn và Đạm Đài Tuyền đánh nhau, lại đứng ngoài hò hét cổ vũ, thật đáng ghét. Trước hết cứ cốc đã rồi nói.

"Cốp."

"Á, cha sao lại đánh con?"

"Xú tiểu tử, dạy đệ đệ muội muội làm toàn chuyện xấu. Ta không tính toán, mau cho ta biết, năm bộ khô lâu này là sao?" Thần Nam chỉ vào năm bộ khô lâu: "Chúng đều có dao động linh hồn, lúc chúng bị đào lên, ngươi không cảm ứng gì sao?"

"Chuyện này hả. Cha, không phải cha mang chúng vào sao?" Không Không xoa trán, lẩm bẩm: "Muốn đánh con cứ việc nói, còn tìm cớ."

"Ta đưa chúng vào từ bao giờ nhỉ? Ta chỉ đưa tiểu hành tinh bị luyện hóa thành minh châu vào thôi."

"Lúc đưa tiểu tinh vào có năm chiến hồn mê mê hồ hồ vào theo. Tiểu tinh được bọn con đưa lên không thành thái dương." Không Không chỉ lên một "quả cầu" sáng chói trên không.

Tiểu tinh quả thật ẩn chứa năng lượng kỳ dị, lúc ở cổ tinh không bị tàn phá không hề có hằng tinh, nó phát ra ánh sáng nhu hòa khiến bề mặt tinh cầu sáng như ban ngày, giờ làm thái dương trong phạm vi hẹp quả nhiên thích hợp.

"Hóa ra cùng với tiểu tinh vào đây." Thần Nam bay đến trước mấy khô lâu, định thử giao lưu nhưng phát hiện kí ức của chúng như tờ giấy trắng, mê mang nhìn thủy tinh khô lâu rồi lại nhìn hắn.

Tử Kim thần long cũng bay tới: "Là mấy chiến hồn ngốc nghếch, không có kí ức nên không biết gì, như tờ giấy trắng."

Thần Nam lập tức vô cùng trọng thị mấy chiến hồn này, hiển nhiên là những cường giả bị Thái Thượng cầm tù, tẩy hết ký ức. Những người bị Thái Thượng đối đãi như vậy, quyết không tầm thường.

Bất quá, nếu không có cơ duyên đặc thù, họ sẽ rất khó khôi phục. Quả thật kỳ quái, họ vừa vào không gian này liền bị thủy tinh khô lâu triệu hoán, hàng ngày tiến vào hắc ám đại hợp cốc, tìm cho họ năm bộ xương này giữa muôn vàn hài cốt ở đây.

Thủy tinh khô lâu kỳ quái liên tục biến hóa, từ lúc Thần Nam đào được nó giữa núi hài cốt, cơ hồ được kích khởi sinh mệnh nguyên năng. Mỗi thời mỗi khắc đều biến hóa như một hạt giống được gieo xuống đất, dần mọc rễ nảy mầm, hiển lộ sinh cơ.

"Thần Nam, thả ta ra." Tiếng Đạm Đài Tuyền vang lên, linh hồn nàng hoàn bị phong ấn tại bạch cốt thế giới này.

"Đạm Đài Tuyền, ta sẽ thả ngươi nhưng phải đợi thêm một thời gian nữa." Thần Nam đành kéo dài thời gian, hiện tại thả nàng ta ắt phải đại chiến. Cứ để thời gian mài bớt tính nóng nảy của nàng càng tốt.

Hiện tại, cổ thiên lộ nhiệt náo hơn nhiều bởi có thêm mấy người, cả mấy khô lâu, thủy tinh khô lâu ngơ ngẩn mấy ngày lại dẫn năm bộ khô lâu tiến xuống hắc ám đại hợp cốc.

Mấy ngày này Thần Nam nỗ lực luyện hóa Hồng Hoang Kỳ, cũng chuẩn bị tiến xuống, có lá cờ này coi như không gặp nguy hiểm.

Trong lúc hắn đang ráo riết cổ chuẩn bị xuống thám thính hắc ám đại hợp cốc, trên đại lục hắc ám vang đi lời đồn toán Thái cổ chư thần thứ hai sẽ xuất hiện. Tin đồn này lần trước khiến tình hình sôi lên, kết quả Thái cổ chư thần căn bản không hiển hiện ở thiên ngoại hỗn độn, mà Thái Thượng lại xuất hiện.

Lần này, không biết ai truyền lời trước mà cho rằng Thái cổ chư thần sẽ xuất hiện gần đầy. Nhóm thứ hai cũng là nhóm cuối cùng sẽ quay về, sẽ tiến lên Thông thiên chi lộ, cùng tiền hậu hô ứng với nhóm của Ma Chủ. Lời đồn rằng lãnh đạo nhóm này chính là Độc Cô Bại Thiên đã chết trong truyền thuyết. Đại lục hắc ám nháo nhào.

Qua ba tháng dốc lòng chuẩn bị, Thần Nam đã hoàn toàn nắm được Hồng Hoang Kỳ, đương nhiên chỉ mỗi là cờ nát này thôi: diễn hóa hồng hoang, hiển hiện cổ tinh không, hóa thành thế giới mông lung…

"Cha cho con đi cùng." Không Không yêu cầu.

"Không được, con cứ ở lại thế giới này tu luyện đến lúc có thể ngự không tự do phi hành đã. Không thì dẹp ngay."

"Long đại gia không đi. Nhìn là ta đã quay cuồng…" Tử Kim thần long nói thẳng, cả ngày nó ở Sinh Mệnh nguyên tuyền uống nước thay rượu, giờ đã say mờ mắt rồi.

Đợi thủy tinh khô lâu xuất phát, Thần Nam đẩy thần thức vào Hồng Hoang Kỳ bám theo.

Năm khô lâu tựa hồ linh hồn dao động mạnh hẳn lên, mấy ngày ở cùng thủy tinh khô lâu khiến chúng biến đổi và tiến hóa. Trong lúc truy tìm bản thân, kim khô lâu khiến người ta có cảm giác nó mạnh mẽ, ngân khô lâu phiêu hốt, linh động, tử khô lâu trang trọng uy nghiêm, ngọc khô lâu lại âm nhu, hắc khô lâu âm u, hình như hài cốt và linh hồn cực kỳ hợp nhau. Thần Nam cảm tưởng đấy là hài cốt thật sự của các chiến hồn, không hiểu thủy tinh khô lâu làm thế nào mà tìm được.

Hắc vụ ào ào, sáu bộ khô lâu đi trước, Thần Nam phiêu phiêu đãng đãng bám sát.

Một ngàn thước, hai ngàn, ba ngàn, bốn ngàn… sâu hơn nhiều lần thám thính trước, đương nhiên thần thức của hắn đã mạnh hơn nhiều, lại có thêm Hồng Hoang Kỳ, tựa hồ nó tiêu trừ được sức mạnh cấm cố ở đây.

Ma vụ vùn vụt, tối tăm bao phủ, hoàn toàn không có ánh sáng.

Dọc đường không hề gặp trở ngại như lần trước.

Nhưng xuống đến độ sâu năm ngàn thước, thủy tinh khô lâu tỏ vẻ khác thường, dẫn năm bộ khô lâu tránh một thạch bích sát khí bức nhân.

Khiến thủy tinh khô lâu e dè như thế, Thần Nam cũng cả kinh.

Hắn điều động Hồng Hoang Kỳ bay sát thạch bích, lập tức chấn kinh, hắn thấy một quan tài treo trên đó.

Một cỗ quan tài màu máu đỏ rực.

Hắn cảm giác khí tức rất quen.

Đó là khí tức của huyết quan từng thấy trong Thần ma đồ.

Hắn không quên bởi từng tận mắt thấy Hoàng Thiên bị huyết quan thanh toán, dù Hoàng Thiên đó chỉ là một phần sáu chân hồn nhưng cũng đủ lạnh mình.

Huyết quan đủ khả năng một miếng nuốt Thiên.

Hắn không nghĩ ra nguyên nhân vì sao lại thấy huyết quan ở đây tuyệt đối là khí tức đó, cũng phát ra sát khí lạnh người như nhau, chất liệu của quan tài cũng giống hệt.

Sao có thể? Sao lại ở đây? Không phải hỗn độn môn trong Thần ma đồ sao? Lẽ nào thần bí nam tử ẩn phục tại Thần Ma lăng viên đã xảy ra chuyện, Thần ma đồ vỡ tan nên huyết quan mới lạc đến đây?

Trong thoáng chốc hắn nghĩ tới rất nhiều, quyết phải hiểu rõ nên Hồng Hoang Kỳ bay tới, trực tiếp dừng lại cách huyết quan không xa.

Yên lặng vô cùng.

Trong huyết quan khổng lồ tựa hồ có ác quỷ ghê rợn hoặc hồng hoang cổ ma, khí tức kinh rợn thông qua quan tài phát ra.

Quan sát kỹ hắn phát giác, cự quan phảng phất đã treo ở đây vô tận tuế nguyệt, không phải mới được người ta mắc lên. Trên vách đá nhuộm đầy dấu ấn tuế nguyệt thương tang do huyết quan cọ vào, niên đại chắc chắn phi thường xa xưa. Hắn thậm chí có cảm giác nó tồn tại từ tuyên cổ đến nay.

Lẽ nào, cùng là cổ lão huyết quan có tài chất tương đồng? Nhưng sao lại cảm giác được khí tức tương đồng trong đó?

Đã đến gần thế này mà huyết quan không nổi cơn hung cuồng, Thần Nam dựa vào Hồng Hoang Kỳ hộ vệ linh thức nên lớn mật hành động, dùng Hồng Hoang Kỳ chầm chậm nhấc một góc nắp huyết quan lên.

"Ầm." Hung cuồng sát khí phảng phất điên đảo càn khôn từ vực sâu vạn trượng bùng lên khiến Tử Kim thần long và Không Không ở trên mặt đất cũng kinh hãi một hồi.

Thần Nam liếc nhanh, thấy được trong huyết quan có gì: một đống toái nhục và toái cốt, phảng phất như vừa bị chấn nát, huyết dịch còn chưa khô hết, nhưng đương nhiên được đặt vào vào huyết quan từ rất lâu rồi. Thần Nam vội lỏng tay, nắp huyết quan đậy xuống, vô tận hung cuồng khí tức tan ngay.

Thoáng chốc hắn ngẩn người, huyết quan thật ra phong ấn bí mật kinh thiên gì? Vì sao trong Thần ma đồ có một cỗ mà ở đây cũng có một cỗ? Các dấu hiệu cho thấy chúng cùng một gốc. Hắn đoán rằng có lẽ là bị phân thi, phân táng.

Nhưng thi hài trong huyết quan ở Thần ma đồ đã sống lại. Còn huyết nhục trong huyết quan ở đây không có biến hóa gì, hắn nhìn thấy toái cốt và toái nhục bên trong rồi, cảm giác khí tức lạnh lẽo quấn quanh mình nên vội vàng rời đi.

Huyết quan đương nhiên có nguy hiểm, bằng không thủy tinh khô lâu sao lại kỵ húy như vậy.

Hắn lại lướt xuống dưới đuổi theo sáu bộ khô lâu, hắn muốn xem dưới đáy vực sâu này có bí mật gì.

Đến khoảng cách sáu ngàn thước, hắn lại đuổi kịp nhóm của thủy tinh khô lâu. Nhưng lúc đó hắn lại thấy một hỗn độn môn trên vách đá.

Ma ngục không đáy này quả nhiên thần bí và đáng sợ vô cùng.

Thủy tinh khô lâu dẫn năm bộ hài cốt vòng qua một lần nữa, hắn không hề do dự xông vào, nhất định phải xem có bí mật gì.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận