Thần Mộ Chi Huyết Đế

Tây Phương Thiên Giới.

- Ầm ầm ầm...

Từng con sóng nước không ngừng đập liên hồi vào vách núi cao vạn trượng nhưng muốn bào mòn nó nhưng đã ngàn vạn năm rồi bất luận sóng nước có đánh vào bao nhiêu lần vách núi này vẫn không có chút thay đổi nào tiếp tục sừng sững đứng tại đó.

Trên đỉnh núi của nó có một tòa thành cổ kính được làm bằng cẩm thạch đen sừng sững mà đứng, tòa thành này tồn tại ở đây không biết đã được bao nhiêu năm rồi mỗi khi ánh trăng sáng chiếu xuống đó luôn có một luồng ánh sáng như mộng như ảo bắn ra vô cùng mỹ lệ.

Mà ở giữa thành bảo màu đen là một cái Truyền Tống Trận lớn hơn trăm trượng hai bên có thanh niên giáp sĩ lực lưỡng đang đứng canh gác.

- Nhị ca huynh xem kìa, Đại ca lại bắt đầu tu luyện nữa rồi! Huynh ấy siêng năng như vậy không bao lâu nữa nhất định có thể tấn thăng Thần Vương cảnh đến lúc đó chúng ta có thể rời khỏi nơi khỉ ho cò gáy này rồi!

Vào lúc này chỉ nghe người thanh niên tóc đen cười lớn kêu lên một tiếng.

- Ừ! Không bao lâu nữa chúng ta có thể rời khỏi nơi khỉ ho cò gáy này rồi, thật không biết cấp trên gì cái gì mà lại phái chúng ta đến nơi đây canh giữ nữa. Ở đây đã hơn ngàn năm đừng nói là người từ Tinh Thần Hải truyền tống đến ngay cả một bóng ma ta cũng không thấy!!

Thanh niên tóc tím ở bên cạnh gật đầu một cái cảm thán nói.

- Ông!

Hai người còn muốn nói thêm điều gì thì đột nhiên bên trong cái Truyền Tống Trận sau lưng bọn họ lại vang lên một tiếng nổ chói tai sau đó vô số sương mù bảy màu từ bên trong tản ra.

- Nhị ca đây... đây là... có người truyền tống đến!

Người thanh niên tóc đen thấy vậy thì cả kinh kêu lên một tiếng.


- Đừng lên tiếng làm ồn! Người có thể từ Tinh Thần Hải truyền tống đến nơi này chắc chắn không phải kẻ tầm thường không thể đắc tội được đâu!!

Gã thanh niên tóc tím dùng thần thức truyền âm cho đồng bọn.

- Vâng Nhị ca!

Tên thanh niên tóc đen nghe vậy trịnh trọng gật đầu một cái sau đó đưa mắt chăm chú quan sát Truyền Tống Trận.

Một lát sau khi sương mù bảy màu tan đi chỉ thấy ba bóng người từ bên trong bước ra người dẫn đầu là một thanh niên tóc bạc theo sau hắn là hai mỹ nữ tóc vàng chính là ba người Đông Phương Trường Minh.

- Đây chính là Nội Lục sao?

Đông Phương Trường Minh quét mắt quan sát một chút rồi hỏi người thanh niên tóc đen.

- Vâng thưa đại nhân!

Người thanh niên nghe vậy không dám chậm trễ chút nào lập tức cung kính nói.

- Ba người bọn ta vừa đến đây lần đầu vẫn chưa quen thuộc tình hình lắm, ngươi có thể giải thích một chút cho bọn ta không??

Vi Vi An trầm giọng lên tiếng hỏi tuy nàng nguyên là cư dân của Nội Lục này nhưng đó đã là chuyện của hơn mười vạn năm trước trong thời gian đó tình hình lãnh thổ của nơi này thay đổi thế nào nàng không thể nào biết được.

- Vâng! Hiện nay toàn bộ đại lục được chia làm ba vòng lớn được cửu đại Thần Tộc chia nhau thống trị. Vòng ngoài cùng là do bốn đại Thần Vực: Địa, Hỏa, Thủy, Phong chia nhau thống trị. Vòng thứ hai vòng quanh bốn đại Thần Vực này là: Hắc Ám Thần Vực, Quang Minh Thần Vực, Minh Thần Thần Vực và Thời Không Thần Vực. Còn về phần vòng tận cùng bên trong là do đệ nhất Thần Tộc hiện nay của Tây Phương Thiên Giới là Sinh Mạng Thần Tộc thống trị, vị trí hiện tại của chúng ta là Kích Thủy Sơn thuộc Thủy Hệ Thần Vực lân cận Địa Hệ Thần Vực ạ!!

Nam nhân tóc bạc nghe hỏi lập tức cung kính trả lời.


- Ừm! Chúng ta muốn đi Sinh Mệnh Thần Vực các ngươi có thể cho ta một phần bản đồ không?

Đông Phương Trường Minh gật nhẹ đầu một cái rồi tiếp tục hỏi.

- Cái này? Bản đồ đang ở trong tay Đại ca chúng ta xin đại nhân chờ một chút, hai người chúng ta lập tức đi gọi huynh ấy ra!!

Nam nhân tóc bạc ở bên cạnh nghe vậy lên tiếng nói sau đó cả hai người vội vàng đi vào bên trong thành bảo phía sau.

Một lúc sau hai người bước trở lại đi cùng với họ còn có một thanh niên tóc vàng chính là Đại ca mà hai người đã nói.

- Tiểu nhân A Lý Tư bái kiến ba vị đại nhân!!

Người thanh niên tóc vàng vừa xuất hiện lập tức bước tới trước mặt ba người Đông Phương Trường Minh cung kính nói.

- Đứng lên đi. Ta nghe nói trong tay ngươi có bản đồ đi đến Sinh Mệnh Thần Vực mau đưa nó cho ta.

Đông Phương Trường Minh phất tay một cái trầm giọng nói.

- Vâng đại nhân!

Người thanh niên tóc vàng lập tức lật tay lấy ra một phần ngọc giản đưa cho Đông Phương Trường Minh.

Đông Phương Trường Minh đưa tay nhận lấy ngọc giản dùng thần thức quét qua một chút trong đầu lập tức hiện ra đường lối phương hướng đi đến Sinh Mệnh Thần Vực.


- Tốt lắm! Thứ này thưởng cho các ngươi!!

Sau khi xem xong hắn khẽ gật đầu một cái sau đó lật tay ném một cái không gian giới chỉ về phía A Lý Tư bên trong đó ngoài một số thần tệ ra còn có một số đan dược dùng để nâng cao tu vi.

- Đa tạ đại nhân... đa tạ đại nhân!

Nhận được không gian giới chỉ đó sắc mặt của ba huynh đệ A Lý Tư lập tức trở nên hưng phấn vô cùng liên tục mở miệng tạ ơn Đông Phương Trường Minh.

- Không cần đâu. Chút chuyện nhỏ thôi!!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy bình thản nói một tiếng sau đó lấy ra Mặc Linh Thánh Chu cùng với hai người Y Tư Kỳ và Vi Vi An rời đi.

- Nhị ca đệ nghĩ lại rồi thật ra ở lại nơi này cũng không tệ lắm tuy rằng sống ở đây hơi cô đơn một chút nhưng ít ra không cần trải qua cuộc sống tinh phong huyết vũ lúc nào cũng lo lắng cho sinh mạng của mình như ở Tinh Thần Hải. Hơn nữa còn có thể thỉnh thoảng gặp được mấy vị đại nhân rộng lượng như vị đại nhân vừa rồi!!

Sau khi ba người rời đi người thanh niên tóc đen đột nhiên nhìn nam tử tóc bạc nói.

- Tam đệ ngươi nói đúng. Có vẻ ba người chúng ta phải ở lại thêm một thời gian rồi! Ha ha ha...

Nam nhân tóc bạc tán đồng nói sau đó ba huynh đệ cùng nhìn nhau cười to.

.....

Thời gian như nước trong chớp mắt đã mười năm trôi qua kể từ khi ba người Đông Phương Trường Minh tiến vào bên trong Đại Lục. Trong khoảng thời gian này bọn họ lên đường liên tục không dừng lại một chút nào, dựa vào tốc độ của Mặc Linh Thánh Chu rất nhanh ba người đã tiến vào bên trong Sinh Mệnh Thần Vực!!

- Trường Minh chúng ta đi đường lâu như vậy có phải đã sắp đến nơi rồi không?

Một ngày này trên Mặc Linh Thánh Chu chỉ thấy Y Tư Kỳ tựa mình vào người Đông Phương Trường Minh nhẹ giọng hỏi.

- Ừm! Cũng sắp đến rồi!


Đông Phương Trường Minh dùng thần thức quét qua bản đồ trong tay một chút rồi gật đầu nói.

Không bao lâu sau Sinh Mệnh Thần Đô đã xuất hiện trước mặt bọn họ đó là một tòa thành toàn thân màu xanh biếc có chu vi hơn ngàn trượng tuy không rộng lớn bằng Thánh Thành ở Tinh Thần Hải nhưng khí phách trang nghiêm mà nó phát ra tuyệt đối không kém hơn chút nào thật sự không hổ danh là đệ nhất đại thành ở Sinh Mệnh Thần Vực.

- A Lưu Tư ngươi canh giữ Mặc Linh Thánh Chu ở đây chờ đợi hiệu lệnh của ta!!

Khi đến gần phạm vi của Sinh Mệnh Thần Đô Đông Phương Trường Minh cho Mặc Linh Thánh Chu đáp xuống dưới mặt đất nhỏ giọng căn dặn A Lưu Tư mấy câu sau đó dẫn theo hai người Y Tư Kỳ và Vi Vi An bay về phía cổng thành đối với Sinh Mệnh Thần Đô trong truyền thuyết ba người bọn họ cũng rất mong chờ.

Người muốn đi vào Sinh Mệnh Thần Đô rất nhiều từ bốn phương tám hướng bay về phía cửa thành xếp thành một hàng dài trật tự chờ đợi đến lượt nộp phí vào thành.

- Tê! Người thật nhiều. Cứ như vậy chỉ dựa vào việc thu phí vào thành này mỗi ngày Sinh Mệnh Thần Đô kiếm được không ít hơn ngàn vạn thần tệ a!!

Đông Phương Trường Minh nhìn thấy mấy trăm vạn người đang đứng xếp hàng trước mặt mình thì không nhịn được hít một hơi khí lạnh thầm nghĩ.

Đừng nhìn bình thường hắn chi tiêu rộng rãi hay tặng nhiều thần tệ cho người khác mà tưởng rằng thần tệ dễ kiếm mỗi một thần tệ trong tay hắn đều là do hắn khổ cực chém giết ở Tinh Thần Hải mới có thể tích lũy được, đâu được như Sinh Mệnh Thần Đô này chỉ cần thu phí vào thành thì mỗi ngày cũng dễ dàng kiếm được ngàn vạn thần tệ a!

Đợi một lúc lâu cuối cùng cũng đến lượt ba người Đông Phương Trường Minh ba người lập tức lấy ra ba thần tệ đưa cho thủ vệ rồi nhanh chóng bước vào bên trong Sinh Mệnh Thần Đô.

- Trường Minh chúng ta mau đi tham quan chỗ này một vòng nào!!

Sau khi vào thành chỉ thấy Y Tư Kỳ quét mắt nhìn xung quanh một vòng rồi nhìn Đông Phương Trường Minh kêu lên một tiếng nàng từ nhỏ đã lớn lên ở Tinh Thần Hải chưa bao giờ đặt chân lên lục địa khó trách lại hưng phấn như vậy.

- Đừng vội! Chúng ta đi đường lâu như vậy giờ trước tiên phải tìm một quán ăn, lấp đầy bụng đã, sau đó hãy tính tới những chuyện khác!!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy mỉm cười nói.

- Được lắm! Thiếp cũng muốn biết thức ăn ở đại lục thật ra khác thức ăn ở Tinh Thần Hải như thế nào!!

Y Tư Kỳ vừa nghe tới thức ăn thì hai mắt lóe sáng gật đầu nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận