Thần Mộ Ii FULL


Không nghi ngờ gì, chỉ cần hủy đi linh căn dưới đất, tất nhiên làm cho linh khí hỗn loạn tứ tung, kéo theo hàng loạt hệ liệt đáng sợ.
Khí tức tường hòa ở vùng Cực lạc Phật thổ này, có thể trong một đêm triệt để biến chuyển, có thể sẽ biến thành 1 nơi ác sơn ác thủy.
Đương nhiên cũng không thể coi đó là sự phá hoại thuần túy, chí ít là cũng phá vỡ được ưu thế thiên thời địa lợi ở nơi này.

Trong chu vi trăm vặn dặm, các núi cao khe sâu có thể trong một đêm bị nguồn linh khí khổng lồ bao trùm.
Qua 1 hồi phân tích, Thần Nam đổ mồ hôi lạnh.

Nếu mà làm như vậy thì hắn sẽ trở thành tử địch của cả phật giáo, e rằng cả thiên giới sẽ chẳng có chỗ cho hắn dung thân.
Có bách mạch chi tổ linh căn, việc tu luyện của đệ tử phật giáo trở lên dễ dàng, nếu như hủy hoại đi, thì đồng nghĩa với việc hủy đi nửa căn cơ của phật giáo.
Thần Nam bình tĩnh nói: “Nếu làm như vậy, ta có thể sẽ chết mà không có chỗ chôn.

Có cừu hận như vậy, Phật Tổ muốn giết ta, không ai có thể hóa giải được.

Nhưng mà, nếu như không làm như vậy, thì ta sẽ chẳng có chút cơ hội nào, vì Vũ Hinh, ta nguyện làm kẻ địch của Phật Tổ.”
Một quyết định nhìn thì đơn giản, nhưng thực sự nó bao hàm ý nghĩa xả thân.
Vũ Hinh đã vì Thần Nam làm nhiều như vậy, hiện giờ dù chỉ có 1 tia hi vọng, hắn không muốn vứt bỏ, dù cho phải chống lại cả thiên giới.
Tử kim thần long thở dài nói: “Chúng ta có thể nghĩ ra, Phật Tổ cũng biết điểm yếu này của linh sơn, dĩ nhiên y sẽ dùng đại pháp lực bày bố phong ấn, muốn phá vỡ linh căn dưới đất e là không dễ như vậy.”
Thần Nam cười nhạt, quay đầu nhìn Tiểu long đang đậu trên vai, nói: “Ta vẫn cứ quên mất một loại năng lực của Tiểu long.

Nó đã từng nuốt 1 hạt thần xá lợi của Quang Minh thần đời thứ nhất, sinh ra cái sừng thứ 3 có thể phá được tất cả mọi loại phong ấn.

Nó đã từng dễ dàng phá vỡ phong ấn ở tầng 1 và tầng 2 trong 18 tầng địa ngục.


Ta nghĩ, nếu như cho nó đủ thời gian, lại đem toàn bộ công lực của chúng ta truyền vào cơ thể nó, thì nhất định có thể phá được phong ấn của linh sơn.”
Tử kim thần long nghi ngờ hỏi: “Có được không?”
Long bảo bảo chớp đôi mắt, lầm bầm nói: “Ta cũng không rõ cái sừng này rút cuộc có dùng được không?”
Thần Nam vô cùng tự tin: “Ta nghĩ Quang Minh thần sau khi trọng thương mà chết, lão để lại mấy hạt xá lợi, tất nhiên sẽ phân biệt kế thừa những năng lực đặc biệt của y, Quang Minh thần trong truyền thuyết là người sở trường phong ấn, phá ấn.

Phải nhớ rằng lão đã từng tự mình phong ấn một số nhân vật rất lợi hại vào 18 tầng địa ngục, ta nghĩ năng lực phá ấn của Long bảo bảo hiện giờ tương đương với Quang Minh thần đời thứ nhất.”
“Ồ, đại thần côn người yên nghỉ đi.

Ta đại đức đại uy Long bảo bảo thiên long sẽ rất rất rất nỗ lực, tranh thủ thu thập tất cả thần xá lợi của người, để tuyệt học của người không bị thất truyền.”
Khi nói mấy câu này, 2 mắt của Long bảo bảo sáng lên như trộm.
Tâm động không bằng hành động.
Thần Nam âm thầm xuống chân linh sơn, ẩn trong 1 khu rừng rậm, sau đó thả 2 con rồng ra.
Thần Nam tay cầm Lôi thần kiếm, thân kiếm hợp nhất, hóa thành 1 đạo thần quang, chui vào lòng đất.

Nửa khắc sau, Thần Nam từ dưới đất chui lên, nói: “Quả đúng như dự đoán, dưới đất bị người dùng pháp lực, bố trí kết giới bảo hộ, Long bảo bảo, trông cậy vào ngươi đó!”
Tử kim thần long và Thần Nam không ngừng truyền chân nguyên vào trong người Long bảo bảo, cho đến khi tên tiểu quỷ này không chịu được la to lên thì mới ngừng lại.
Long bảo bảo chớp chớp mắt, lầm bầm nói: “Không chừng dưới lòng đất lại đào được thứ gì hay ho đây.”
Nói xong, vụt một tiếng, nó chui xuống đất.
Tử kim thần long và Thần Nam cũng men theo địa động đi xuống.

Dưới lòng đất, 1 tầng quang hoa thánh khiết nhàn nhạt bao phủ lấy linh căn bên dưới.
Long bảo bảo đang phí lực phá giải phong ấn, tên tiểu quỷ đã toát hết cả mồ hôi.

“Quang Minh đại thần côn tại thượng, đại thần côn trọc đầu đáng ghét, phong ấn nơi đây thực làm người ta đau đầu quá.”
“Cố lên!” Thần Nam cổ vũ, đồng thời ra hiệu cho Tử kim thần long, hai tên tiếp tục truyền chân nguyên cho Long bảo bảo.
Đây thực là 1 quá trình gian khổ vô cùng, cả bọn mệt mới mức gân cốt toàn thân như rời ra, liên tục nửa ngày mới phá vỡ được 1 điểm phong ấn.
Lá chắn phong ấn kiên cố, giống như 1 tấm sắt dày, bị người ta khoan thủng một lỗ nhỏ.
Phí sức như vậy mà chỉ thu được có chút ít thành quả, Long bảo bảo mệt tới mức muốn bỏ cuộc, nhưng sau khi Thần Nam đưa ra các loại dụ dỗ, cuối cùng Long bảo bảo lại chịu tiếp tục công việc gian khổ.
Sau khi phá vỡ từng điểm từng điểm phong ấn, sức mạnh kết giới rốt cục cũng giảm đi nhiều, sau nửa thời thần, Long bảo bảo dùng cái sừng thứ 3, phá được 1 phiến nhỏ trên kết giới phong ấn.
Dưới đất truyền lên từng trận hoan hô.
Qua lỗ thủng trên phong ấn, Thần Nam và 2 rồng nhìn xuống dưới, có thể nhìn thấy trong 1 cái hang rất rộng lớn ở phía dưới, một con cự long đang gào thét nhe nanh múa vuốt, linh khí không ngừng tỏa ra từ trên cơ thể nó, sau đó chầm chậm thông qua kết giới phát ra từng điểm quang hoa.
“Mẹ kiếp!” Tử kim thần long kêu lên kinh ngạc: “Linh căn này thực sự là hiếm thấy trong trời đất, đã hóa thành hình rồng, nó đã có hồn, có trời mới biết được linh khí ở dưới này dày tới mức nào.”
“Quang Minh đại thần côn tại thượng! Con cự long do linh khí tích tụ mà thành kia có vấn đề, các người hãy nhìn xem, trên 4 cái vuốt của nó dường như có khóa linh khí.
Đúng vậy, con cự long dài ngàn trượng do linh khí ngưng tụ thành hồn, trên 4 chân vuốt đều có dây xích linh khí cực lớn quấn quanh.
Tử kim thần long sống đã lâu, kiến thức khá rộng lớn, nó thở dài nói: “Phật Tổ thực là thâm hiểm, đem linh căn chi hồn trong cả trăm vạn dặm tù cấm tại đây, chả trách linh khí của Phật thổ lại sung mãn như vậy.

Điều này so với cường đạo còn ác độc hơn hàng chục lần.

Linh khí trong 1 trăm vạn dặm vốn là phân bố đều khắp nơi, nhưng mà lại bị cấm cố tại 1 chỗ, thì những khu vực khác thì đều là cùng sơn ác thuỷ.

Long bảo bảo làm bộ dạng thần côn, nói: “Ta đại đức đại uy từ bi bác ái, sẽ hóa giải mọi tội ác, ngẫu mễ đầu phát!”
Ngoài ra, Thần Nam còn phát giác có một điểm không ổn, ở vị trí trái tim của long hồn quang mang lấp lánh kia, có 1 vật thể không rõ phát ra ánh màu đen, đó tuyệt đối không phải là vật do linh khí ngưng tụ mà thành, ngược lại nó giống như 1 ma vật đáng sợ dị thường.
Bởi vì nơi đây tuy linh khí tràn đầy, sung mãn vô cùng.

Nhưng Thần Nam vẫn cảm thấy 1 cỗ ma khí dao động đáng sợ.

“Ngã phật từ bi …” Một tiếng phật hiệu đột nhiên vang lên.

Tuy nghe vô cùng từ bi, nhưng làm cho Thần Nam đổ mồ hôi lạnh.
Cả bọn quay nhìn lại phía sau, nhìn thấy 1 hòa thượng trẻ khoác tăng bào màu nguyệt bạch, đang đứng sau lưng họ cười mỉm, tỏa ra khí chất xuất thần phiêu dật.
“Ngươi là ai?” Thần Nam hỏi.

Hắn thầm cảm thán trong lòng, phật môn quả là ngọa hổ tàng long, hắn đã cẩn thận như vậy rồi mà vẫn bị người khác phát hiện ra.
Hai con rồng cũng đã cảnh giác cao độ, có thể vô thanh vô tức tới sau lưng bọn họ, rõ ràng hòa thượng này pháp lực thâm hậu, e rằng bọn họ tuyệt không phải là đối thủ của hắn.
“Bần tăng Hoài Nhân.”
Tử kim thần long kinh ngạc kêu lên: “Cái gì ? Ngươi là đầu trọc đời thứ nhất sao ? À không, là đệ nhất phật tử, đại đệ tử của Phật Tổ ư?”
“Chính là bần tăng.

Mấy vị thí chủ tại sao lại xông vào phật môn cấm địa?”
“Là … chúng ta bất cẩn nên lạc vào đây.” Tử kim thần long giả lả cười đáp.

Hôm nay, bị một phật tử pháp lực cao thâm chặn tại đây, thực làm cho bọn họ lên trời không lối, xuống đất hết đường.
Hoài Nhân mặt mỉm cười, miệng niệm phật hiệu, nói: “Ngã phật từ bi, thiên giới ngàn năm nay không thấy hình bóng thần long, hôm nay đột nhiên lại có 2 thần long xuất thế, thật sự là 1 đại hạnh sự, dưới chân Phật Tổ cuối cùng cũng có hộ pháp thần long rồi.”
Hai con rồng giận giữ, hận không thể lập tức xông lên.
Thần Nam không nói câu nào, triển khai Thần vương dực, thuận theo khuyết khẩu Long bảo bảo vừa đục ra, xoạt 1 tiếng chui vào cái hang bên dưới, 2 con rồng nhìn nhau rồi cùng nhanh chóng lao theo.
“Ngã phật từ bi.

Ba vị thí chủ, đây là ý gì ? Lẽ nào 3 ngươi muốn phá linh căn.

Nếu mà như vậy, ta khuyên các vị thí chủ hãy sớm quay đầu, biển khổ vô biên quay đầu là bờ.

Với tu vi của các vị mà nói, một khi tiếp cận với linh căn chi hồn thì trong chớp mắt sẽ bị linh khí cuồng hãn biến thành cát bụi.”
Rõ ràng Hoài Nhân chẳng có chút gì lo lắng.

Thần Nam vẫn không nói lời nào, chỉ nhanh chóng khai mở nội thiên địa, đem tất cả ma lôi và thủy tinh bình có chứa lôi thần tử hỏa mà trước đây lấy được từ lôi thần điện ra ngoài, cho chúng trôi nổi trong hư không.
“Grào …” Tử kim thần long kêu lên run rẩy, “Mẹ ơi!”
Long bảo bảo lập tức trợn tròn đôi mắt.

Hai con rồng biết rõ sự đáng sợ của đám ma lôi và thần hỏa này, nếu như năng lượng ma pháp lớn như thế này phát nổ cùng lúc, thì đừng nói tới một linh căn chi hồn, thêm một cái nữa cũng đủ bị nổ tung, mà ngay cả linh sơn này cũng bị đảo lộn
Hoài Nhân tuy chưa từng nhìn thấy những trang bị ma pháp này, nhưng đã bắt đầu cảm thấy có chút không ổn, y khẩu tụng phật hiệu nói: “Ngã phật từ bi, 3 vị thí chủ quay đầu là bờ.”
Thần Nam trầm giọng nói: “Ta cũng muốn quay đầu, nhưng ngươi đã chặn đứng đường lùi của bọn ta rồi.”
“Bần tăng không có ác ý.”
Hoài Nhân thân người chớp động, rời xa khỏi động khẩu thông lên mặt đất.
Thần Nam nhanh chóng thu Tử kim thần long và Long bảo bảo vào trong nội thiên địa, lấy 1 ma lôi ném ra ngoài lỗ thủng trên phong, sau đó lại thu viên ma lôi đó lại.

Thần Nam triển khai Thần vương dực bay lên, muốn nhanh chóng chạy khỏi thế giới dưới đất này.
Nhưng lúc này, Hoài Nhân cuối cùng cũng động thủ, một đạo phật thủ ấn cự đại, lạnh lùng ấn xuống, dù cho Thần Nam có được thần tốc, nhưng Hoài Nhân đã sớm có chuẩn bị, vẫn đánh trúng vào lúc Thần Nam triển khai song dực
“Bụp!”
Thần Nam thổ 1 ngụm máu tươi, bay lên.
Đồng thời, trong quá trình này, trong địa quật vang lên 1 tiếng nổ kinh thiên, giống như trời rung đất chuyển, làm cho hồn phách của người ta như muốn bắn ra ngoài cơ thể.
Hoài Nhân hòa thượng đại kinh thất sắc, y không nghĩ lại dẫn tới hậu quả như vậy, hắn có cảm giác như ngày tận thế sắp tới, cả người y dường như mất đi linh hồn, nói: “Có giết các người một ngàn lần, cũng không thể bù đắp được đại họa tày trời này.”
Thần Nam vừa thổ huyết vừa bay lên mặt đất, một đòn phật thủ ấn của Hoài Nhân dường như đã đánh nát lục phủ ngũ tạng hắn, nếu không phải có Thần vương dực giúp hắn chống đỡ 9 phần lực lượng, thì e rằng hắn đã sớm thịt nát xương tan, hoặc đã bị tan thành cát bụi rồi.
Lúc này, trời đất rung chuyển dữ dội, cả Phật thổ giống như đang nổi sóng, mặt đất chấn động kịch liệt làm cho tất cả các tăng phật đều thấy kinh dị vô cùng.
“Oành!”
Linh sơn hùng vĩ sụp đổ 1 nửa, sau đó một cỗ thao thiên ma khí từ dưới đất lan tỏa lên
Chỉ trong chớp mắt, phong vân biến sắc, thiên địa thất sắc, Phật thổ vốn hiền hòa, giờ đây không chỉ quần sơn rung chuyển dữ dội, mà trên không ma vân vần vũ, sát khí xung thiên, màu đen vô tận bao trùm cả Phật thổ.
Dường như, có 1 ma vương sắp xuất thế.
Tăng phật địa vị được tôn sùng đại kinh thất sắc, rất nhiều người đã biết việc gì đang xảy ra, sắc mặt xám ngoét, bộ dạng giống như sắp nghênh chiến đại địch.
Lúc này, ma vân vần vũ, sát khí xông thiên, từ dưới mặt đất xông lên tận trời cao, một âm thanh như tiếng kim loại mạnh mẽ vang truyền khắp Phật thổ: “Thiên Ma đã trở lại!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận