Bốn ngày sau, Thần Nam đem theo tiểu long tiến ra khỏi sa mạc.
Trước mắt hắn là thảo nguyên vô tận, chỉ cần đi thêm hai ngày nữa là có thể đến thánh thành Bái Đán của Tây đại lục.
Đoạn đường còn lại rất thuận lợi, không phát sinh thêm chuyện gì ngoài ý muốn.
Cuối cùng, Thần Nam và tiểu long cũng đến được thánh địa của Quang Minh giáo hội, Bái Đán thành.
Tòa thành trì này vô cùng rộng lớn, tường thành cao và dầy, các tiễn tháp cao và hiểm, là một tòa siêu cấp thành trì dễ thủ khó công.
Trong thành vô cùng phồn hoa, người ra người vào nhộn nhịp.
Bỏ qua vầng hào quang tôn giáo của nó, Bái Đán thành cũng được coi là một trong mười thành thị lớn nhất của Tây đại lục.
Sau khi đến nơi và thăm dò địa điểm của thần điện tối cao của Quang Minh giáo hội, Thần Nam không có chút manh động nào.
Hắn hiểu rằng đây chính là thánh địa của Quang Minh giáo hội, tất nhiên cao thủ như mây.
Nếu như lỗ mãng hành sự không chừng sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức.
Một tháng sau đó, Thần Nam giống như một khách du lịch bình thường.
Mỗi ngày ngoại trừ ăn uống và luyện công, còn lại đều đi khắp nơi du ngoạn.
Thế nhưng những ngày bình tĩnh không kéo dài lâu, một thông tin truyền đến tai hắn.
Việc hắn giết chết Đỗ Vũ, đã gây sóng gió trong giới tu luyện phương Đông.
Đông thổ hoàng tộc, danh xưng này thực khoa trương cuồng vọng.
Chỉ là lúc trước đây ở Đông phương ít người biết.
Nhưng chỉ trong vòng một tháng gần đây, gia tộc đó như sét đánh ngang trời chấn động cả Đông phương tu luyện giới.
Mộng Khả Nhi đem những cơ sở của Đạm Đài thánh địa, khéo léo truyền bá các thông tin đó, làm cả Đông thổ tu luyện giới rung chuyển.
Rất nhiều môn phái lần đầu tiên biết rằng thì ra là có một gia tộc lâu đời như vậy
Thần Nam giết chết một truyền nhân của cái gọi là chí tôn gia tộc của tu luyện giới.
Sự kiện này đương nhiên thành tiêu điểm quan tâm của rất nhiều bên.
Rất nhiều người đều chờ đợi xem danh xưng tu luyện giới hoàng tộc Đỗ gia sẽ có những phản ứng như thế nào.
Tóm lại, một đại gia tộc tự dưng xuất hiện, chẳng ai dám tin.
Bằng vào cái gì mà gia tộc đó dám xưng là có thể hiệu lệnh thiên hạ
Sau nửa tháng từ khi phong ba nổi lên, gia tộc trung tâm của sự kiện đó cuối cùng cũng có phản ứng.
Đỗ Hồng, Đỗ Hoàng, Đỗ Thiên, Đỗ Huyền, bốn vị thanh niên cao thủ hoàng không xuất thế.
Bốn người đều chỉ khoảng hai mươi tuổi, nhưng tu vi không ngờ đều đạt đến ngũ giai cảnh giới.
Bọn họ vừa xuất hiện khiến Đông phương tu luyện giới rung chuyển.
Ngũ giai tu luyện giả tại Đông thổ, mỗi quốc gia chỉ có vài vị.
Không ngờ một gia tộc lâu đời lại đồng thời xuất hiện bốn vị.
Hơn nữa đều là những người trẻ tuổi, điều đó, thật là đáng sợ.
Tại Đông thổ tu luyện giới, nghe đồn Tiềm Long của Long gia cũng đã đạt đến ngũ giai cảnh giới, chỉ là đã rơi vòng tử vong tuyệt địa.
Gần đây nhất Thần Nam trảm sát vài vị ngủ giai cao thủ, cũng bị coi là đã đạt đến ngũ giai cảnh giới.
Trừ hai người này ra, một vài truyền nhân của chính tà thánh địa, tu vi cao thâm khó dò.
Mặc dù đều đang ẩn tàng thực lực, nhưng không có chút biểu hiện rõ ràng nào cho thấy bọn họ đã đạt đến ngũ giai.
Một gia tộc như Đỗ gia không ngờ lại cùng lúc xuất hiện bốn ngũ giai thanh niên cao thủ.
Còn toàn bộ Đông thổ chỉ có hai ngũ giai thanh niên cao thủ.
Sự tương phản này làm người ta khó lòng tiếp thụ.
Có thể tưởng tượng các thế hệ cao thủ tiền bối của Đỗ gia đáng sợ như thế nào.
Rất nhiều tiền bối cao thủ của Đông thổ cảm thán, có lẽ thời đại Huyền chiến đã đến.
Thanh niên hậu bối rất nhiều người không hiểu ý nghĩa của Huyền chiến là gì.
Sau khi được các tiền bối cao thủ giải thích mới vỡ lẽ.
Đó là cuộc đại chiến giữa những cao thủ đã đạt đến ngũ giai, lục giai và thậm chí còn cao hơn.
Ngũ giai cao thủ trong mắt người bình thường là siêu cấp cường giả, nhưng chỉ đóng một vai trò rất tầm thường trong Huyền chiến.
Một sự kiện lớn như thế trăm ngàn năm khó gặp, một khi Huyền chiến bùng nổ, cả những cường giả không ai biết trên thế gian, cũng bị cuốn vào, thậm chí còn kéo cả thần tiên vào.
Huyền chiến gần nhất phát sinh vào nghìn năm trước.
Cuộc chiến đó khiến tu luyện giới không dễ quên đi, cũng không biết đã có bao nhiêu cường giả ngã xuống.
Thiên sứ, tiên nhân đều đã từng xuất hiện tại Nhân gian.
Còn có truyền thuyết rằng Đạm Đài cổ thánh địa đệ nhất đại tổ sư Đạm Đài Tuyền từng xuất hiện trong lần Huyền chiến đó.
Các tiền bối của tu luyện giới chỉ ra rằng.
Đỗ gia tự hào là Đông thổ hoàng tộc, dùng thân phận chí tôn gia tộc xuất hiện, rất nhiều khả năng sẽ dẫn đến một trường bão tố phong ba.
Rất nhiều cường giả ẩn tu tại thế gian không ai biết, tất sẽ muốn cùng lứa tiền bối của gia tộc đó quá chiêu, kéo theo sự tham gia của các siêu giai cao thủ.
Lúc đó việc Huyền chiến bạo phát là điều khó tránh khỏi.
Đông thổ tu luyện giới bình tĩnh bao năm bỗng sôi lên sùng sục, mọi người đều quan sát gia tộc tự xưng là hoàng tộc Đỗ gia này.
Xem xem bọn họ có khả năng trở thành ngòi nổ cho Huyền chiến lần này hay không.
Tin tức truyền bá vô cùng nhanh, Tây phương tu luyện giới nhanh chóng biết tin.
Mặc dù người Tây phương chưa bao giờ nghe tên Đỗ gia, nhưng đều đã biết câu chuyện về Huyền chiến.
Bởi vì cuộc chiến thảm khốc ngàn năm trước, cũng có rất nhiều Tây phương cao thủ bị cuốn vào.
Đỗ gia lần đầu tiên xuất hiện, liền kéo theo một trận phong ba lớn như thế, nguyên nhân sâu xa chính là thực lực của bọn họ quá hùng hồn.
Đỗ Hồng, Đỗ Hoàng, Đỗ Thiên, Đỗ Huyền, bốn vị thanh niên cao thủ cùng xuất hiện, tiến về Tây đại lục truy nã Thần Nam, lập tức dẫn khởi bát phương phong vũ tề tựu về Tây thổ.
Rất nhiều cao thủ của đông tây tu luyện giới truy tìm tung tích của bọn họ và Thần Nam, muốn chính mắt mình xem xem trường phong ba này sẽ đạt đến trình độ nào.
Phong ba từ Đông phương di chuyển đến Tây phương, Thần Nam cũng đã nghe thấy các lời đồn đại.
Hắn chỉ biết tăng cường luyện công.
Hắn biết rằng lần này hắn đã bị đẩy ra trước đầu sóng ngọn gió rồi.
Từ lúc Đỗ Vũ xuất hiện, hắn không ngừng suy nghĩ, cũng đã đoán ra được nhiều điều.
Cái vị trí “hoàng giả” của Đỗ gia, chính là do cha của hắn tạo thành.
Từ những lời Đỗ Vũ tiết lộ, hắn không khó để đoán ra những tin tức kinh người.
Vạn năm trước, sau khi hắn chết đi, Thần Chiến đã chuẩn bị rất nhiều việc, cũng chính thể hiện cha hắn đã biết được rằng hắn sẽ sống lại.
Rất nhiều khả năng Đỗ gia chính là viện thủ mà Thần Chiến đã bố trí.
Chỉ là lòng trung thành của Đỗ gia sớm đã không còn.
Nếu như không phải còn họ còn sợ lời nguyền nào đó, có lẽ sớm đã làm thiên hạ đại loạn rồi.
Trong quá trình suy đoán, Thần Nam không khỏi kinh sợ trong lòng.
Lẽ nào việc hồi sinh của hắn chính là do một tay phụ thân hắn thao túng? Nhưng mà năng lực của phụ thân của hắn liệu có đủ để đem ý đồ đó đặt lên đầu thần ma chăng? Điều này là không thể! Thần Chiến cũng rất mạnh, nhưng cũng không thể đối kháng được với thượng cổ thần ma.
Lão yêu quái đã từng nói, Thần Ma lăng viên là một địa điểm thần bí, không kẻ làm dám có ý đồ với nơi này.
Có lẽ, ở trong đó có một, hoặc một vài nhân vật thông thiên mà không phải ai cũng biết.
Hắn nghĩ rằng, từ xưa đến giờ, có một số bàn tay khổng lồ vô hình bí mật tạo ra một trường phong ba khủng khiếp.
Còn hắn bất hạnh bị cuốn vào từ khi trường phong ba đó mới chỉ bắt đầu.
Cuối cùng có khả năng chính hắn sẽ là người dẫn động trường phong ba đó bạo phát.
Hiện tại những gì hắn có thể làm chỉ là nỗ lực nâng cao tu vi của mình, đối mặt với các nguy cơ trước mắt.
Thế hệ thanh niên của Đỗ gia sẽ đến rất nhanh.
Thần Nam cũng đã đưa ra một quyết định lạnh lùng.
Bốn thanh niên cao thủ của Đỗ gia, không kẻ nào có thể sống sót rời khỏi Tây thổ.
Hiện giờ, cuộc chiến giữa nhóm thanh niên truyền nhân của chính tà thánh đia Đông phương tu luyện giới, đã hoàn toàn bị trường phong ba của Đỗ gia xuất thế áp đảo.
Bọn người Huyền Trang, Tề Đằng cũng đã giao chiến vài cuộc, nhưng ảnh hưởng không lớn.
Giờ đây nhóm người này sau khi nghe tin tứ đại cao thủ của Đỗ gia sớm sẽ đến Bái Đán thành của phương tây để giao chiến với Thần Nam, cũng đã thu xếp lên đường xem chiến.
Công lao của Mộng Khả Nhi trong trường phong ba này không phải là nhỏ.
Vài tin tức trọng yếu nhất đều do nàng truyền đi đầu tiên.
Tu luyện giới mây gió nổi lên, cơn bão tố từ Đông phương đã càn quét đến Tây phương.
Thần Nam tích cực chuẩn bị cho cuộc chiến, đồng thời bắt đầu vận dụng đầu óc.
Hắn không sợ các cao thủ trẻ tuổi của Đỗ gia, chỉ lo tới lớp tiền bối của Đỗ gia mà thôi.
Có thể tưởng tượng rằng trong gia tộc đó chắc sẽ có các cao thủ lục giai.
Nếu như các lão quái vật đó ra tay, hắn chỉ còn đường chết.
Bây giờ hắn có thể trông cậy vào ai? Vũ Hinh tu vi cái thế, nhưng không ở bên cạnh, nàng lúc này đã tới Côn Lôn, cách ly với các tin tức từ bên ngoài.
Có lẽ sẽ không kịp đến để hỗ trợ.
Giờ đây hắn chỉ có thể đi một bước, tính một bước.
Hắn quyết định sau khi tiêu diệt bốn thanh niên cao thủ này, lập tức mai danh ẩn tích, lập tức bí mật khổ tu, một mặt tiếp tục tìm kiếm bí mật của vạn năm trước.
Sự tình đã trải qua hơn một tháng.
Theo nhiều người nói thì bốn vị thanh niên cao thủ đã tiến vào Tây phương, cự li đến Bái Đán thành chỉ còn có vài ngày nữa.
Các khách sạn của Tây thổ Bái Đán thành sớm đã chật kín người.
Rất nhiều Đông Tây phương cao thủ đều đã đến nơi này, chuẩn bị chứng kiến một trường siêu cấp đại chiến giữa các tuyệt thế cao thủ dị thường.
Vào lúc một trường đại quyết chiến chuẩn bị diễn ra, có một người đến tìm Thần Nam.
Lai Ngang, một vong linh pháp sư, kẻ trong đại điển khai phái của Càn Thi phái từng khu động thần hồn kích bại đọa lạc thiên sứ.
Chỉ là, sau đó bị Linh thi vương Vũ Hinh đả bại.
Thần Nam vô cùng ngạc nhiên, không hiểu vì sao Lai Ngang lại đến tìm hắn.
Bản lĩnh của đối phương hắn đã thưởng thức qua, quả là có chỗ độc đáo, chính là một đối thủ đáng sợ.
“Thần huynh, ta muốn tặng huynh một lễ vật vô cùng quý giá”.
Lai Ngang thân hình cao lớn, mái tóc vàng óng, phối hợp với nụ cười trên mặt, nhìn rất sáng sủa, dễ nhìn.
Đời chẳng ai cho không ai cái gì, Thần Nam tất nhiên không tin vong linh pháp sư này tự nhiên đến tìm mình để dâng lễ vật.
“Lai Ngang huynh, tóm lại là tìm ta có việc gì.
Chúng ta không phải mới gặp nhau lần đầu, có gì cứ nói thẳng”.
“Trong truyền thuyết lâu đời của Đông phương có một báu vật, tên là Đại Long đao.
Ta biết chỗ của nó, muốn đem tặng Thần huynh.”
Tim Thần Nam nhảy dựng lên, Đại Long đao trong truyền thuyết, chính là đệ nhất thần binh trong sâu thẳm truyền thuyết của phương đông, làm sao Lai Ngang lại biết được? Làm sao lại có thể tự dưng tặng không bảo vật đó cho hắn?
Thần Nam chỉ nhìn hắn, không nói năng gì cả.
Lai Ngang bị nhìn chằm chằm, cảm giác có chút không thoải mái.
Cuối cùng thấy Thần Nam vô cùng trầm ngâm, không hỏi han thêm gì, đành trực tiếp nói: “Ài, huynh cũng thẳng thắn lắm, bảo vật đó là thiên hạ đệ nhất thần binh, theo truyền thuyết có thể trảm thần diệt ma.
Loại bảo vật như thế, ta thực không có năng lực có được.
Chỉ là ta có tung tích của nó.
Đương nhiên, huynh phải giúp ta hoàn thành một việc, ta mới có thể cho biết chỗ của nó”.
Chương 9: Mười tám tầng địa ngục
Dịch: VuongTienKhach
Nguồn: 4vn - http://4vn/forum
“Xin lỗi đã làm ngươi thất vọng, ta thực không có cảm hứng đối với thanh Đại Long đao đó”.
Thần Nam cười nhạo cự tuyệt đối phương.
Trong lúc nước sôi lửa bỏng như thế này, hắn không muốn ôm thêm việc, đồng thời cũng không tin tưởng rằng đối phương có manh mối về Đại Long đao.
Lai Ngang có phần khẩn cấp: “Ta biết huynh có khả năng không tin những lời ta nói.
Nhưng tất cả những gì ta nói đều là sự thật.
Ta có thể thực hiện lời thề ác độc nhất để đảm bảo.
Huynh cũng biết rồi đó, ma pháp sư không dễ tùy tiện thề độc, vì nó thực sự ứng nghiệm”.
Nhìn bộ dạng của hắn, Thần Nam cảm thấy thực sự kỳ quái, không hiểu là hắn có việc gì cần mình giúp đỡ.
Lai Ngang nói: “Ta muốn nhờ huynh giúp ta cứu một người, đó là một vị thánh hiền trong cộng đồng vong linh pháp sư của chúng ta.
Trong những ghi chép của người có đề cập đến Đại Long đao.
Vị vong linh ma pháp sư vĩ đại đó, kể cả là giáo hoàng của Quang Minh giáo hội với thực lực thâm bất khả trắc cũng không có cách nào hoàn toàn tiêu diệt được người, chỉ có thể đem người phong ấn.
Ta nghĩ một nhân vật vĩ đại như vậy, những gì người ghi chép tuyệt không phải là những điều nhảm nhí, những ghi chép đó chắc chắn là thực”.
“Thế à?” Thần Nam thực sự động lòng.
Nghe nói những người bị phong ấn đều là những kẻ đã vượt qua giới hạn sinh tử.
Hắn kinh ngạc hỏi: “Người đó đã siêu thoát sinh tử rồi sao?”.
Người Lai Ngang muốn cứu là một vị tổ sư của vong linh ma pháp sư, bị phong ấn tại Quang Minh giáo hội hàng ngàn năm trước.
Tu vi của người đó vô cùng kinh nhân, nhưng vẫn chưa đạt đến cảnh giới siêu thoát sinh tử.
Nhưng vị vong linh ma pháp sư hùng hồn đó nghĩ ra một cách riêng, đem bản thân chuyển hóa thành vong linh, gián tiếp kéo dài sinh mệnh của mình.
Người này trước khi bị phong ấn từng lưu lại một ma pháp thủy tinh cầu.
Hậu nhân căn cứ vào ma pháp thủy tinh cầu có thể biết được sự sống chết của người đó.
Lai Ngang là hậu bối của vị vong linh ma pháp sư đó.
Gần đây nhìn thấy khí tức chuyển động trong ma pháp thủy tinh cầu càng ngày càng yếu, biết rằng tổ sư của mình đã không còn duy trì được lâu nữa, nên mới nghĩ đến việc tìm người cứu sư tổ của mình ra.
“Tại sao ngươi lại tìm đến ta” Thần Nam hỏi.
Lai Ngang chán nản nói: “Mặc dù lịch sử đã chứng minh rằng việc tiêu diệt vong linh ma pháp sư là một sai lầm, nhưng Quang Minh giáo hội vẫn chưa phá bỏ phong ấn, thả vong linh ma pháp sư – hiền giả Tang Đức ra.
Ta không dám tìm người giúp ở Tây phuơng.
Dù sao đây cũng là thiên hạ của Quang Minh giáo hội, sẽ không có ai tin tưởng ta.
Ta đã đến Đông phương, sau đó lại quay lại Tây phương, thông qua hàng loạt sự kiện quan trọng, tìm hiểu mọi thứ về huynh, ta phát hiện huynh là người thích hợp nhất.
Thứ nhất, huynh là hậu duệ của Thái cổ thần tộc, máu trong người có thể giúp ta giải trừ phong ấn.
Thứ hai, theo như ta biết, cách đây không lâu huynh đã từng đột nhập thần điện của Quang Minh giáo hội nhằm tìm kiếm sức mạnh của Quang Minh thần.
Huynh cùng ta đột nhập Quang Minh giáo hội lần này, không chỉ có thể có được bí mật của Đại Long đao, nếu vận khí tốt còn có thể có được sức mạnh của thần mà huynh muốn”.
Thần Nam hiểu, nói nhiều như vậy, kì thực Lai Ngang thực sự trông vào thân phận hậu duệ của Thái cổ thần tộc của hắn, cần máu trong người hắn để phá trừ phong ấn.
“Bằng hai người chúng ta, ngươi nghĩ là có thể đột nhập vào thánh địa của Quang Minh giáo hội hay sao?”.
Thần Nam chẳng gật cũng chẳng lắc đáp.
“Đương nhiên không thành vấn đề, để cứu được Đại hiền giả Tang Đức, từ hàng trăm năm trước chúng ta đã bắt đầu chuẩn bị.
Chỉ là ma pháp sư của vong linh hệ nhân tài không nhiều.
Đến hiện tại ngoài ta ra thì không còn ai cả.
Hành động vì thế nhiều lần trì hoãn, đến giờ vẫn chưa thành công”.
“A, muốn tiến vào sào huyện của Quang Minh đại thần côn sao?”.
Tiểu long tỉnh giấc, mơ màng thuận miệng hỏi một câu.
Lai Ngang hiển nhiên sớm đã biết đến tiểu long, vẻ mặt không có chút biểu hiện kinh ngạc nào.
Thực sự Thần Nam cũng có phần động tâm.
Nhưng lý do đương nhiên không phải để cứu Tang Đức, cũng chẳng phải vì Đại Long đao.
Ý đồ của hắn là muốn đột nhật thánh địa của Quang Minh giáo hội, tìm kiếm những tài liệu bí mật mà chỉ có giáo hoàng mới được quyền đọc, tìm kiếm bí mật của vạn năm trước.
Sau khi Thần Nam và Lai Ngang thề trước danh nghĩa của tổ thần vong linh ma pháp sư, hai người bắt đầu chuẩn bị hành động.
Thì ra, từ trăm năm nay, để cứu Tang Đức, vong linh ma pháp sư đã đào một địa đạo bên dưới Bái Đán thành, thông thẳng đến trọng địa của Quang Minh giáo hội.
Quang Minh giáo hội là lãnh tụ của phương tây, có hàng nghìn vạn tín đồ.
Mọi người đều biết Bái Đán thành là thánh địa của Quang Minh giáo hội.
Nhưng ít có người biết, dưới thần điện tối cao của Bái Đán thành chính là mười tám tầng địa ngục.
Từ xưa đến nay, vì tranh đoạt vị trí lãnh tụ của phương Tây, Quang Minh giáo hội liên tục cùng dị giáo đồ chinh chiến.
Trong lịch sự, giáo hội đã từng phong ấn không ít các nhân vật khủng khiếp.
Hầu hết trong số đó, đều bị phong ấn dưới chân thần điện tối cao của Quang Minh giáo hội.
Tổng cộng chia làm mười tám tầng, cứ xuống thêm một tầng, nhân vật bị phong ấn càng lợi hại.
Theo lời đồn, rất nhiều nhân vật ác ma trong truyền thuyết đều bị phong ấn tại đây.
Thần Nam cung Lai Ngang men theo địa đạo âm ám, từng bước từng bước tiến về phía trước.
Trong bóng tối, vô số cặp mắt đang lóe sáng.
Đó chính là những con huyết tiên bức đang treo ngược trên trần địa đạo.
Nhưng sau khi tiểu long thấu phát long uy, không một con dơi nào dám tới làm phiền họ.
Tiếng bước chân “nhẹp lẹp”, cộng thêm tiếng những con dơi đập cánh bay loạn xạ làm không khí bên trong địa đạo có phần lạnh lẽo, khủng bố.
Sau một tiếng, hai người đã tiến vào tới trọng địa của Quang Minh giáo hội.
Một màn ánh sáng mờ ảo, mang theo một cỗ sức mạnh quang minh thuần tịnh chắn ngang đường.
Các vong linh ma pháp sư tuy nhiên đã thực hiện một công trình khổng lồ, đào một địa đạo hơn chục dặm, nhưng sau khi đến sát thánh địa thì không có thêm chút tiến triển nào.
Quang minh chính là khắc tinh của bọn họ, hơn nữa sức mạnh kết giới tại trọng địa vô cùng mạnh, rất khó để phá giải.
Thần Nam cắn ngón tay trỏ, nhỏ xuống vài giọt máu.
Lai Ngang dùng ma pháp thu lấy những giọt máu đó, thi triển phá giới pháp thuật.
Ánh sáng lóe lên từng đợt, sức mạnh phong ấn của kết giới, cuộn cuộn tiến vào bên trong huyết dịch, tòa tan vào nhau.
Một lát sau, huyết dịch chuyển sang màu vàng rực rỡ, bên trong sung mãn sức mạnh quang minh.
Chỉ là sức mạnh của kết giới không yếu đi chút nào.
Thần Nam nhíu mày nói: “Ồ, máu của ta và sức mạnh của kết giới dường như có cùng tính chất.
Có dùng hết máu của ta cũng không thể đồng hóa được bao nhiêu sức mạnh phong ấn đâu.
Ta nghĩ nên tìm một kẻ có huyết thống của Thái cổ ma tộc đến phá phong ấn thì tốt hơn.
Thần Nam nói đúng, các sức mạnh có cùng tính chất chỉ có thể dung hòa, huyết dịch của hắn khó có thể phá trừ phong ấn.
Lai Ngang lúc này muốn phát điên lên.
Hắn đã thử rất nhiều lần nhưng thực sự không tìm ra được cách nào hiệu quả.
“Ài, không biết cái phong ấn này mạnh đến mức nào, để ta thử dùng toàn lực công kích xem”.
Thần Nam bắt đầu vận chuyển huyền công, lúc bóng đen xuất hiện sau lưng hắn, Lai Ngang tí nữa thì nhảy dựng lên.
“Keng” một tiếng, Tử vong ma đao chém thẳng về phía trước.
Trường đao vô thanh vô tức, ăn sâu vào kết giới.
Đao thân từ từ tiến vào kết giới, nhưng đao thể từ từ biến mất.
Kết giới rõ ràng cũng ảm đạm đi vài phần.
Lai Ngang vừa kinh ngạc vừa vui mừng, không ngờ Thần Nam lại có tu vi như thế.
Tiếc là, Thần Nam đột nhiên thở dài nói: “Không được, công lực hiện tại của ta chưa thể phá được kết giới.
Ngươi xem, kết giới vừa ảm đạm đi giờ đã khôi phục trở lại.
Kết giới này có thể tự động hấp nạp nguyên khí của trời đất, bổ sung lực lượng, tăng cường phòng ngự”.
Lúc này, Lai Ngang đột nhiên kinh ngạc hô lớn: “Nó ..nó…”
Thần Nam quay đầu lại nhìn, cũng lập tức kinh ngạc hét lên: “Long Bảo Bảo…”
Tiểu Long thấy hai người nghiên cứu kết giới, nó cũng bắt đầu xem xét.
Cuối cùng, nó thử chạm đầu vào kết giới.
Không ngờ chiếc sừng trước trán đột nhiên phát ra một dải quang mang nhu hòa.
Dưới sự bao phủ của nguồn sáng đó, nửa thân của nó đột nhiên tiến vào bên trong kết giới.
Thần Nam vội giơ tay kéo nó lại, vội vàng hỏi: “Ngươi…làm sao ngươi tiến vào được?”.
Tiểu long chớp chớp mặt, tựa hồ có chút không hiểu.
nó giơ một cái móng vuốt của mình, băn khoăn sờ sờ cái sừng trên đầu, lầm bầm nói: “Lẽ nào là sức mạnh của Quang Minh đại thần côn, ta có cảm giác dường như ta có thể tiến vào bên trong phong ấn.”
“Lẽ nào là tác dụng của thần xá lợi”, Thần Nam có phần kinh ngạc.
Lai Ngang cảm xúc lẫn lộn, lập tức vui mừng trở lại.
Hắn vốn đã tuyệt vọng, không ngờ con tiểu long cổ quái này lại có thế phá khai phong ấn.
Tiểu long tròn quay lắc la lắc lư bay lên, ngọng nghịu nói: “Để ta thử lần nữa xem”.
Nó cẩn thận dùng cái sừng trên trán chạm vào kết giới.
Một quầng ánh sáng mờ mờ lại xuất hiện, từ từ lan tỏa, bao phủ lấy người tiểu long.
Nửa thân của nó đã bắt đầu tiến vào kết giới.
Nó nhẹ nhàng dùng lực, chỉ nghe “soạt” một tiếng, đã biến mất không dấu vết.
“A…” Lai Ngang kinh ngạc hô to: “Tốt quá, nó đã tiến được vào rồi, Tang Đức hiền giả được cứu rồi.”
Thần Nam không ngờ sau khi tiểu long hấp thu thần xá lợi, lại có khả năng tự do tiến vào quang minh kết giới.
Nhưng hắn cũng có chút lo lắng cho nó, ai lại chủ quan tiến vào kết giới như thế.
Vào lúc này, quầng sáng phát ra từ kết giới bắt đầu lấp lóe, soạt một tiếng, tiểu long lại từ bên trong bay ra.
“Bên trong mặc dù có ánh sáng, nhưng có phần lạnh lẽo, có phần đáng sợ, chẳng có chút gì thú vị cả” tiểu long bất mãn lầm bầm.
“Tên tiểu quỷ nhà ngươi, bên trong có cái gì?” Thần Nam cốc đầu nó, vừa cười vừa hỏi.
“Các giá sách xếp thành hàng, rất nhiều sách”
“Tốt quá! Mau đưa chúng ta vào” Lần này đến lượt Thần Nam vô cùng cao hứng.
Từ miệng Lai Ngang, hắn đã biết thêm được nhiều thứ.
Nghe đồn, các bí điển của Quang Minh giáo hội, bởi vì trong đó chứa những điều không thể để cho người khác biết được, đều bị cất giữ tại tầng thứ nhất của mười tám tầng địa ngục.
Còn từ tầng hai trở xuống giam gia những kẻ đáng sợ trong truyền thuyết.
Tang Đức chính là bị phong ấn tại tầng thứ hai.
Chương 10: Nguyên nhân cái chết của Vũ Hinh
Dịch: VuongTienKhach
Nguồn: 4vn - http://4vn/forum
Đó là một không gian vô cùng rộng lớn, được ánh sáng xung quanh kết giới chiếu sáng, nhưng không hiểu vì sao quầng sáng này mang lại cho người ta một cảm giác vô cùng lạnh lẽo.
Từng giá sách xếp thành từng hàng, trên đó các loại sách cổ được sắp xếp ngay ngắn.
Thần Nam có phần kích động, nhờ Lai Ngang tìm kiếm giúp hắn các quyển sách có ích.
Phàm là các quyển sách từ rất lâu đời đều bị hắn thu thập, nhanh chóng tạo thành một tòa núi nhỏ.
Lai Ngang thầm nghĩ không hiểu hắn đang muốn làm gì.
Các loại văn tự thông dụng của đông tây đại lục hình thành cách đây khoảng một nghìn năm trước.
Trước đó đông tây phương lần lượt có các vấn đề khác nhau.
Những văn tự trên các quyển sách đó, Thần Nam nhìn giống như bùa bắt quỷ, một chữ nhìn cũng không ra.
Chỉ là hắn sớm đã có chuẩn bị, không gian giới chỉ mà Khải Lợi tặng cho hắn, thường chỉ dùng để chứa thực phẩm.
Nó phát huy tác dụng lớn nhất chính là vào hôm nay.
Hắn muốn đem nhưng quyển sách mà hắn cảm thấy có giá trị tống tất cả vào đó, sau này tìm người từ từ dịch lại.
Thần Nam nhanh chóng đem những quyển sách mà hắn quan tâm ở đệ nhất tầng địa ngục, từng quyển từng quyển tống vào bên trong không gian giới chỉ.
Lai Ngang đứng bên cạnh há hốc mồm ra.
Đó thực sự là ăn cắp trắng trợn.
Ăn trộm vài quyển sách thôi cũng được.
Nhưng nhìn cái kiểu của Thần Nam, dường như muốn lấy cả cái kho sách này.
Đến lúc đó Quang Minh giáo hội nhất định bị chọc tức điên lên.
Người của thần điện chắc chắn giậm chân đấm ngực bình bịch, cũng có thể tưởng tượng một trường đại huyên náo sau đó.
“Thần huynh, huynh tìm kiếm loại sách như thế nào? Ta sẽ giúp huynh.
Huynh dọn hết đồ tại hang ổ của Quang Minh thần điện như vậy, bọn người thần điện chắc phát điên mất.
Đến lúc đó có lẽ chúng ta có chui xuống đất bọn chúng cũng đào lên cho bằng được”.
“Ta cần tất cả những tài liệu liên quan đến viễn cổ thần ma”
“Vậy huynh bỏ những thư tịch trong giới chỉ ra đi.
Trong đó hầu hết đều là tôn giáo điển tịch.
Ta đối với chữ cổ của Tây phương cũng có chút nghiên cứu, ta sẽ giúp huynh lựa chọn”.
Lai Ngang nhẹ nhàng niệm một trường chú ngữ.
Tòa núi sách trước mặt Thần Nam bay lên, bắt đầu tự động lật mở, tiếng sột soạt vang lên không ngừng.
Trải qua một phen tuyển lựa, một nghìn quyển sách chỉ còn lại khoảng mười quyển.
Sau đó, Lai Ngang tiếp tục xem xét các giá sách ở xa, Thần Nam vô cùng vui vẻ theo sau.
Hai người và một rồng bắt đầu điên cuồng dọn sạch kho sách.
Không lâu sau, tiểu long đột nhiên kéo áo Thần Nam, giơ móng vuốt chỉ vào một giá sách ở chính giữa kho sách nói: “Nhìn kìa, sách ở kia phát sáng kìa”.
Một giá sách màu hoàng kim phát ra từng trận hào quang, trên mặt những cuốn sách ánh sáng bao phủ, như một tầng thánh khiết quang huy.
Thần Nam và Lai Ngang vội vàng lao tới, rõ ràng các quyển sách ở đây đều không phải tầm thường.
Lai Ngang nói: “Có hiện tượng này vì các quyển sách ở đây đều có thêm phong ấn.
Xem ra là những tài liệu quan trọng nhất của Quang Minh giáo hội”.
Thân Nam nói với tiểu long: “Long Bảo Bảo, ngươi giúp ta đem tất cả các tài liệu trong kia ra đây”.
Tiểu long lặc lè bay lên giá sách.
Nhưng lần này nó phải tốn rất nhiều sức để tiến vào phong ấn, chật vật lôi ra vài chục quyển sách.
Nó than vãn: “Giống như là vật lộn trong lớp bùn ở trong một cái đầm nào đó.
Thật là khó chịu.
Xem ra tối nay phải ngâm mình trong rượu để cho đỡ mệt”.
Không nghi ngờ gì, sức mạnh phong ấn ở đây mạnh hơn nhiều so với ở ngoài.
Thần Nam cười nói: “Được, tối nay sẽ cho ngươi ngâm trong bồn rượu.
Bây giờ hay mau lấy tất cả thư tịch trong đó ra đây.
Tiểu long cao hứng chớp chớp mắt, bắt đầu tập trung vào chuyên môn.
Từng quyển sách cổ dưới ma pháp của Lai Ngang bay lên.
Tiếng mở sách sột soạt vang lên không ngớt.
Đột nhiên có một tờ giấy từ trong một quyển sách bay xuống đất.
Thần Nam giơ tay đón lấy, cẩn cận xem xét.
Đột nhiên hắn sững người lại, chấn động nhìn chằm chằm vào tờ giấy trước mặt.
Hắn không dám tin vào mắt mình nữa.
Đột nhiên hắn nhìn thấy những con chữ đã từng vô cùng quen thuộc…
Những con chữ cổ nhỏ nhắn, đẹp đẽ của Đông phương lấp kín trang giấy, bên trên có rất nhiều các nét chữ viết tay, chỉ là vô cùng hỗn loạn, không thể đọc thành câu được, giống như tiện tay viết lên trên giấy.
“Vong ân phụ nghĩa, Đỗ gia, phản bội, bức hôn, nộ sát võ thần, trọng thương, cầu sinh, hoặc chuyển thế, Tây phương, tìm kiếm, Sinh mệnh nữ thần, du lịch, Đại Long đao, bí mật động trời..”
Thần Nam suýt chút nữa thì hét ầm lên.
Không ngờ đó chính là nét chữ của Vũ Hinh, đó không ngờ lại là tờ giấy do Vũ Hinh lưu lại! Không ngờ nàng đã từng qua đây.
Những nét chữ trên tờ giấy, mặc dù rất đẹp, nhưng vô cùng hỗn loạn.
Thậm chí những chữ đó, người ngoài không thể hiểu được ý nghĩa bên trong.
Nhưng đối với một người rất hiểu Vũ Hinh như Thần Nam thì khác.
Hắn có thể từ từ tìm hiểu được đại khái.
Từ những con chữ hỗn loạn trên tờ giấy, có thế thấy được lúc đó Vũ Hinh đang vô cùng tức giận.
Sau khi sắp xếp những con chữ đó lại, đại ý là: “Đỗ gia vong ân phụ nghĩa, phản bội Thần gia.
Không ngờ lại còn ép hôn Vũ Hinh.
Vũ Hinh trải qua một trận đại chiến sinh tử, chém chết võ thần của Đỗ gia, nhưng bản thân cũng bị trọng thương, băn khoăn không biết có nên chuyển thế hay không.
Sau đó nàng quyết định đến Tây phương tìm Sinh mệnh nữ thần kéo cứu mệnh.
Còn những từ “du lịch”, “Đại Long đao”, “bí mật động trời”, Thần Nam không hiểu rõ lắm.
Có khả năng là Vũ Hinh phát hiện manh mối liên quan đến Đại Long đao, cũng tìm hiểu được một bí mật động trời nào đó.
Rõ ràng, trang sách này là Vũ Hinh vô tình ghi lại sự giận dữ và thê lương của nàng.
Thần Nam lửa giận phừng phừng, chỉ muốn phát điên.
Hắn thực sự muốn trở về năm nghìn năm trước, một cước giẫm chết võ thần nào đó của Đỗ gia.
Năm nghìn năm trước, Vũ Hinh một thân một mình chiến đấu, địch nhân hùng hồn không ngờ lại là đỗ gia đáng chết đó, chính là những kẻ nô tài độc ác được hưởng lợi lộc từ Thần gia.
Bây giờ hắn đã hiểu, vì sao Vũ Hinh lại biến mất một cách thần bí tại Tây phương, sau đó biến thành linh thi vương cùng hung cực ác.
Cơ thể nàng bị trọng thương đến cực điểm, lại không tìm được phương pháp kéo dài sinh mệnh, cuối cùng chết đi.
Nguyên nhân cái chết của nàng không ngờ lại liên quan đến Đỗ gia, tất cả mọi thứ không ngờ lại do một tay Đỗ gia tạo thành.
Thần Nam trong lòng sôi sục gào thét: “Ta muốn mạnh lên, ta muốn trở thành kẻ mạnh nhất! Ta muốn huyết sát vạn lí, tiêu diệt toàn bộ người của Đỗ gia!”.
Lửa giận của Thần Nam như muốn thiêu rụi chín tầng trời.
Huyền công trong cơ thể hắn cùng với sự kích động trong lòng hắn, điên cuồng vận chuyển.
Một bóng đen xuất hiện phía sau lưng hắn, đôi mắt của bóng đên đó đột nhiên muốn mở ra.
Tử vong ma đao rời khỏi tay của bóng đen, chuyển động xung quanh người hắn.
Ngoài ra, có vài hình ảnh màu đen cũng xuất hiện, giống như các loại binh khí, trôi nổi xung quanh người Thần Nam, nhưng rất mơ hồ, không nhìn rõ.
Tất cả các giá sách tại tầng địa ngục thứ nhất đều bị bốc lên không.
Lai Ngang há hốc mồm, kinh hãi nói: “Thần huynh, huynh làm sao vậy.
Kiềm chế, ngàn vạn lần không được phát tác.
Nếu không tất cả các thư tịch cổ ở đây đều sẽ bị sức mạnh của huynh phá nát hết”.
Hai mắt Thần Nam nhắm chặt, hay tay nắm thành nắm đấm, mạch máu phồng lên, hình dạng độc ác kinh người.
Qua một quãng thời gian dài, hắn mới từ từ buông lỏng nắm đấm, các giá sách cùng cổ thư từ từ rơi xuống đất.
Bóng đen phía sau cùng vài loại binh khí cũng từ từ biến mất.
Lai Ngang nhìn thấy hắn cuối cùng cũng bình thường trở lại, cẩn thận hỏi: “Thần huynh, huynh không sao chứ?”.
“Không sao”, Thần Nam cẩn thận cất tờ giấy đó vào trong ngực.
“A..a..a, mệt quá, mệt quá, mệt quá”, Tiểu long tập trung chú ý vào phong ấn của thư giá, không để ý đến tình hình bên ngoài.
Dùng thân thể béo múp của mình, nỗ lực đẩy sách ra ngoài.
Thần Nam mở không gian giới chỉ, không cần Lai Ngang giúp mình lựa chọn nữa, lấy hết thư tịch ở trên đấy.
Bởi vì những quyển sách này đều có liên quan đến Vũ Hinh.
Cuối cùng hắn đêm toàn bộ giá sách tống vào đó.
“Xong”.
Tiểu long lắc la lắc lư bay ra, đậu xuống vai hắn.
“Thế này…thần huynh, huynh có quá đáng quá không? Dù sao thì cũng nên để lại một nửa chứ”.
“Đi, đi cứu hiền giả của vong linh ma pháp sư các ngươi” Thần Nam đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, tiến về phía thông đạo nối với tầng địa ngục thứ hai.
Lai Ngang không tiện nói nhiều, đi theo hắn.
Đường xuống đó thành hình xoáy ốc hướng xuống dưới, cũng bị kết giới ngăn cản, phát tán ánh sáng thánh khiết.
Chỉ là ẩn ước phát tán thêm một cỗ khí tức tà ác.
Đi đến đây, hai người cuối cùng cũng hiểu vì sao kho sách này mặc dù được chiếu sáng đầy đủ, nhưng lại có cảm giác vô cùng lạnh lẽo.
Nguyên nhân là do khí tức tà ác từ các tầng địa ngục bên dưới ảnh hưởng lên.
Sức mạnh quang minh của kết giới không hóa giải hết được.
Có thể tưởng tượng, những sinh vật tà ác bị phong ấn trong hơn chục tầng địa ngục bên dưới đáng sợ đến mức nào.
“A, phong ấn dày như thế này, sức mạnh mạnh như thế này, lẽ nào các ngươi vẫn muốn xuống dưới?”.
Long Bảo Bảo thể hiện vẻ không tình nguyện.
Nhưng nó vẫn tiến vào kết giới đầu tiên, có vẻ rất tốn sức, sau một lúc mới biến mất hoàn toàn.
Nhưng lúc tiểu long quay lại thì vô cùng nhanh, chỉ nghe “soạt” một tiếng, nó đã từ kết giới vọt ra.
“Ai chà chà, đáng sợ quá, bên trong đều là các loại yêu ma quỷ quái, giống như là u minh địa ngục vậy”.
Tên tiểu quỷ dùng cái móng vuốt ôm lấy ngực, làm ra vẻ rất kinh sợ.
Khi tiểu long đem Thần Nam và Lai Ngang tiến vào tầng địa ngục thứ hai, hai người mới cảm thụ chính xác được tình cảnh mà tiểu long đã hình dung.
Ở đây khung cảnh u ám, lạnh lẽo đáng sợ, quỷ khóc ma gào, tà khí ngập trời.
Tầng địa ngục thứ hai thật hẹp, có một hành lang kéo dài, hai bên là hàng chục thành động sâu không thấy đáy.
Một cửa động đều có một phong ấn không chứa sức mạnh quang minh.
Người, thú, quái vật bị phong ấn trong các cổ động cảm ứng được người ngoài đến, liền điên cuồng gào thét.
“Thả ta ra…”
“Ta muốn nhìn thấy ánh mặt trời…”
“Ta đã bị nhốt ở đây hơn một trăm năm rồi…”
“Ta đã cải đạo…”
Tiếng khóc lóc cùng tiếng gầm thét hòa lẫn vào nhau, khiến người ta dựng tóc gáy, nơi này thật là giống như địa phủ.